WN
Chương 08: Cô gái nổi tiếng nhất trường đang để mắt tới tôi (4)
8 Bình luận - Độ dài: 1,257 từ - Cập nhật:
Trời ạ![note76491]
Và ngay khi đó, Asashina-san cầm menu lên.
Mặt cô bỗng đỏ hết lên như trái cà chua, cảm giác như chuẩn bị nổ “bốp” một cái ấy.
“Aaaaaaaahh… C-Cho đến hết ngày hôm qua, ly cà phê đặc biệt được pha từ máy siphon[note76495]! Hôm nay là espresso[note76494] mà…”
Trông có vẻ như cà phê ở quán này thay đổi mỗi ngày, được gọi là “ly cà phê đặc biệt theo ngày”.
Asashina-san hướng đôi mắt sắc bén về phía tôi.
Vẫn là đôi mắt sắc bén ấy, nhưng bằng một cách nào đó lại trông xinh xắn hơn trước?
Có phải là cô ấy vừa đoán mò không thế? Như thể cô đang cố gắng lừa tôi vậy. Mặc dù tôi không có ý định giấu kín sự nhầm lẫn của cô như vậy.
“À ờm, tôi chỉ cười một chút khi thấy cậu nhầm lẫn giữa hai loại cà phê thôi mà.”
“Ugh.”
“Nhưng mà tôi đã thực sự rất vui khi được trò chuyện với cậu như vậy đó. Tôi mừng vì có cơ hội được nghe kể về cà phê siphon, thứ mà không phải là ai cũng biết.”
“Muu.”
Mọi chuyện sẽ không tốt đẹp gì nếu tôi là người duy nhất có thể cười trong tình huống này. Vậy nên, khi nói chuyện với người khác, phương pháp hợp lí nhất có lẽ là cân bằng giữa hai yếu tố: ‘khen ngợi’ và ‘trêu chọc’.
“Kogure-kun, cậu…”
Ngay lúc đó, một âm thanh hết sức “dễ thương” phát ra từ bụng của Asashina-san.
Đương nhiên là chỉ tôi và cô ấy nghe thấy.
“T-Tôi phải đi vệ sinh đây…”
Cô ấy đứng dậy và hướng về phía sau của căn phòng.
Tôi tự hỏi có phải do cô ấy đói không?
Tôi của quá khứ đã từng tưởng tượng cô ấy là một người cực kì ngầu lòi và hoàn hảo, nhưng có vẻ như tôi đã sai hoàn toàn rồi.
Tôi không nghĩ là giờ cô ấy còn đủ can đảm để đính chính lại quan điểm của mình về cà phê đâu.
“Nhưng cô ấy đáng yêu quá..!”
Cảnh nữ sinh đẹp nhất trường tôi trở nên vụng về thế này hiếm khi xuất hiện lắm, mọi người có biết không? Lại còn xuất hiện ngay trước mắt tôi nữa chứ.
“Con muốn gọi thêm gì không?”
Chủ quán đã đứng đợi tôi khi thấy “sự náo loạn” ấy. Trông ông ấy chẳng có vẻ bối rối nào. Ông làm tôi bất ngờ đấy!
“Asashina-san ấy, cô ấy thường đến đây phải không ông?”
“Đúng rồi cháu à. Cô ấy đến đây khá thường xuyên, trừ khi cô ấy bận ra.”
“Hmm. Vậy, có món gì mà cô ấy thường xuyên gọi không?”
“Món này này.”
“Hee, thật ạ? Vậy ông có topping giống như thế này không?...”
Sau khoảng hai mươi phút chờ đợi, cuối cùng Asashina-san cũng quay trở lại. Cô ấy đứng khoanh tay, rồi ngồi xuống ghế.
“Này, này, tôi đến muộn là vì tôi có cuộc điện thoại đấy nhá! Đừng có mà suy diễn lung tung.”
“Haha…”
Ra đây là cách cô ấy che giấu sự thật à? Hai mươi phút trong nhà vệ sinh là lâu lắm luôn đó. Thực sự thì tôi không phiền nếu cô ấy đi vệ lâu như vậy đâu, nhưng tôi có thể hiểu được phần nào cảm xúc của cô ấy. Dù sao cô ấy cũng là con gái mà.
“Đây là chỗ bánh kếp mà con đã gọi.”
“Woooowww…!”
Đồ ăn được mang ra ngay khi Asashina-san quay lại.
Asashina-san phản ứng mạnh mẽ khi nhìn thấy những chiếc bánh kếp mềm mịn, thơm ngon.
Tôi nghe nói cô ấy thích bánh ngọt lắm.
Giờ đây, những chiếc bánh nóng hổi vừa ra lò đang được đặt ngay trước mặt Asashina-san.
“Eh, món này là… do cậu gọi à?”
“Tôi gọi món này đấy, tuy vậy thì cậu nên là người ăn nó, Asashina-san à. Có vẻ như hôm nào cậu cũng ăn món này, nhưng vì để giữ ý tứ nên nay mới không ăn đúng không?”
“Tôi sẽ nói cho cậu những gì tôi thực sự đang bận tâm.”
“Được thôi.”
“Cậu nghe thấy cái âm thanh phát ra từ bụng tôi à?”
“Chuẩn không cần chỉnh!”
“Đó là ảo thuật đấy.”[note76492]
“…”
“Cậu nghe được thật à…”
Cô nhắc lại.
“Pfft”
“Đừng có mà cười tôi!!!”
Làm sao mà tôi lại không cười được khi thấy cô ấy phản ứng hài hước như vậy chứ. Tôi nhắc cô ấy ăn bánh đi trước khi nó nguội.
Cô miễn cưỡng nhìn sang chai nước sốt bên cạnh.
“Không phải sốt mật ong như mọi ngày à?… Màu trắng?”
“Đổ nó lên bánh mà ăn thử đi.”
“Hi vọng cậu không bỏ cái gì lạ vào trong. Có nhiều vụ ngộ độc kiểu này lắm đó.”
“Tôi khẳng định sốt này là của chủ quán mà.”
Trông tôi có vẻ hơi đáng ngờ tí, nhưng nước sốt thực sự an toàn mà.
Với con dao trong tay, cô nhẹ nhàng cắt một miếng bánh, rưới sốt lên, rồi chọc nó bằng dĩa và thưởng thức nó.
“Mmmm~~!”
Ngay khi cô nếm thử miếng bánh, hai má cô lập tức dãn ra, cả khuôn mặt bừng lên một biểu cảm ngọt ngào.
“Ehh?? Cái nước sốt gì thế này?? Ngọt quá đi!! Không thể nào, nó khác xa với nước sốt bình thường luôn, vị như caramel ấy!!!”
Sự cáu kỉnh của cô ấy lập tức biến mất, thay vào đó là sự tinh nghịch như một đứa trẻ.
Cô đặt tay lên má và nhai ngấu nghiến chiếc bánh như một lời khẳng định về sự ngon ngọt khó cưỡng của nó.
Tôi đã thấy thoáng qua sự trẻ con của cô ấy vài lần, nhưng tôi không ngờ có lúc cô lại bộ lộ rõ ràng như thế này…. Nhất định đây mới là bản chất thực sự của cô gái mang tên Asashina Arisa.
“Tôi đoán là cậu thích ăn ngọt sau khi nhìn cách cậu dùng cà phê, nên là tôi đã nhờ bác chủ quán trộn thêm sữa và đường hạt vào trong sốt mật ong.”
“Tôi chưa từng nghĩ là sự kết hợp này lại hoàn hảo tới vậy đâu!! Có phải do cậu giỏi nấu ăn không thế Kogure-kun?”
“Ừm. Tôi đã nấu rất nhiều món cho những người ưa ngọt (cụ thể là bạn thân của tôi). Tôi rất vui khi thấy cậu thích loại nước sốt này.”
Asashina-san bỗng dưng rơi vào im lặng rồi nhìn chằm chằm vào tôi.
Nhận thấy điều ấy, tôi chẳng biết làm gì ngoài nở một nụ cười gượng gạo.
Cô trông có vẻ hơi thất vọng, rồi bất thình lình đứng hẳn dậy.
“Bác chủ quán, bác cho con thêm ba chiếc bánh kếp nữa!!”
“Ba cái cơ á??”
“Lần nào tôi cũng ăn ba cái. Tôi không thể cưỡng lại sự ngọt ngào của chai nước sốt này, được chưa?”
Cô ấy đổ nước sốt “thần thánh” của tôi lên ba chiếc bánh mới và ăn chúng một cách ngon lành.
“Thế cậu định ăn bữa tối kiểu gì?”
“Cứ ăn như bình thường thôi?”
“Kể cả khi cậu nhét hết núi bánh này vào bụng luôn?”
“Tôi luôn có dạ dày riêng cho đồ ngọt mà.”
Tôi nghĩ là cô ấy sẽ no đó, nhưng cô không thể vừa nói vừa ăn bánh được.


8 Bình luận
:))))
mỗi ngày 3 chap là đẹpđoạn 23 bị lặp 2 chữ "Cảnh" kìa ní.
Thúc độn: Thúc đít chi thuật