WN
Chương 10: Cô gái nổi tiếng nhất trường đang để mắt tới tôi (6)
6 Bình luận - Độ dài: 1,276 từ - Cập nhật:
“Haa… Asashina-san cứ như người theo tôn giáo của Otsuki-san ấy.”
“Nghe cũng không tệ đâu! Cứ như chỉ tớ mới có thể duy trì được đạo Shizuku ấy!”
“Cảm giác chả khác gì tôn giáo Otsuki-san tồn tại thật vậy.”
Cuộc trò chuyện cứ thế diễn ra trong không khí vui vẻ, thoải mái.
“Arisa!”
Một giọng nói bỗng vang lên.
Tôi dừng bước, hướng mắt về phía đối diện của con đường.
Đứng ở đó là một nữ sinh đang mặc đồng phục khác với trường chúng tôi.
Khi tôi nhìn sang phía Asashina-san, cô ấy để lộ ra một biểu cảm dịu dàng giống như sau khi vừa thứ lỗi cho tôi.
Cô gái ấy băng qua đường, hướng về phía tôi và Asashina-san.
“Hiếm khi thấy cậu ở đây lắm đó, Arisa à.”
“Thực ra quanh quanh khu này có một quán cà phê mà tớ khá ưng, nên tớ đã dừng ở đó uống nước trên đường về nhà.”
Cô gái từ trường khác ấy có vẻ như khá thân thiết với Asashina-san.
Cô sở hữu mái tóc dài ngang vai, cùng với một đôi mắt mắt hơi xếch, tuy vậy thì khuôn mặt cô vẫn đầy đặn, xinh xắn chẳng thua kém Asashina-san.
Điểm nổi bật nhất của cô ấy chính là vóc dáng cao lớn.
Theo ước lượng, cô cao xấp xỉ tôi, tức là khoảng 170cm.
Tuy nhiên, tay chân cô lại dài hơn hẳn tôi.
Ờm, khuôn mặt của cổ trông khá quen… hình như tôi đã gặp ở đâu đó rồi…
Cô gái ấy bỗng hướng mắt về phía tôi.
“Có phải tôi đang làm phiền buổi hẹn hò của cậu với bạn trai không thế?”
Cô trêu đùa với giọng tinh nghịch.
Tôi liếc sang cô ấy, cố tưởng tượng xem khuôn mặt của Asashina-san trông như thế nào trước lời châm chọc đó.
“Đừng có đùa kiểu đó chứ! Cậu biết rõ tớ là người sẽ kể ngay cho cậu và Shizuku nếu tớ có bạn trai mà!”
“Ừ thì, tớ biết mà”
Thực ra thì việc tôi không phải bạn trai cũng chẳng khó đoán, nhưng khi thấy Asashina-san thẳng thắn như vậy thì tôi có chút buồn. Giữa tôi và Asashina-san tồn tại khoảng cách quá lớn.
Giá như mà tôi có vẻ ngoài điển trai như Reo thì có thể mọi chuyện đã rẽ sang chiều hướng khác.
“Nhưng mà lạ thật đó nha Arisa! Cậu có giỏi ứng phó với đám con trai đâu, sao hôm nay đột nhiên mạnh dạn thế?”
Asashina-san sợ giao tiếp với con trai? Có đúng không đó? Cổ lúc nào cũng cứng rắn với đám con trai cả. Trông thì có vẻ vậy, nhưng Asashina-san lập tức nhảy bổ về phía cô gái ấy và thì thầm vào tai:
“Cậu ấy là…”
Từ từ, chậm rãi, Asashina-san giải thích cho cô gái kia.
“Cậu ta á~”
Hai cô gái nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ mặt quỷ quyệt.
“Cậu có mắt nhìn người tốt đấy. Nhìn nhận rất tinh tế về Shizuku, phải không nhỉ?”
“Ugh”
Xấu hổ quá đi mất!!!!
Tin đồn tôi thích Otsuki Shizuku-san ngày càng lan rộng hơn rồi!
Bọn con gái lúc nào cũng lấy mấy cái này ra làm trò tiêu khiển thôi!
“Tôi là Mizuhara Kokoro. Tôi là bạn thuở nhỏ của Arisa và Shizuku.”
Cô mỉm cười. Tôi biết là hai người bọn họ thân nhau mà!
Mà cái tên đó…, khuôn mặt đó… mới xuất hiện trên TV gần đây thì phải. Thôi đúng rồi, chính là cô ấy!
“Cậu là một học sinh cao trung được chọn làm ứng cử viên cho thế vận hội bơi lội?”
“Haha, cậu biết tôi à? Chắc là nhờ vào bài phỏng vấn của tôi gần đây trên kênh thời sự...”
Này, tôi có xem thời sự như bao người bình thường khác chứ.
Mizuhara-san, người đến từ khu vực tôi đang sinh sống, đã lập kỉ lục bơi lội mới của Nhật Bản nên đã được mời phỏng vấn trên kênh thời sự.
Cô ấy còn từng là chủ đề bàn tán của đám con trai nhờ vẻ ngoài quyến rũ của mình.
Tuy vậy thì tôi chưa từng xét đến khả năng cô ấy là bạn thuở nhỏ của Asashina-san.
Chiếc áo đồng phục mà Mizuhara-san đang khoác lên bây giờ thuộc về một trường thể thao nổi tiếng gần đây.
“Cậu tuyệt thật đấy…”
“Tuyệt hay không thì phải chờ mới biết được. Nhưng trước mắt thì tôi thấy cô đơn khi phải xa Shizuku lắm đấy.”
Vậy là người này cũng yêu Otsuki-san y như Asashina-san à? Tôi nghĩ Otsuki-san phải là một người đặc biệt lắm mới có thể trở thành bạn thuở nhỏ của hai cô nàng phi thường này.
“Kokoro. Giờ cậu định làm gì đây? Đã ở đây rồi thì sao cậu không sang nhà tớ ăn tối đi?”
“Tớ cũng muốn lắm chứ, nhưng mà xin lỗi, tớ có hẹn với người khác rồi. Tớ sẽ dành cả ngày bên người đó.”
“...Vậy à?”
“Arisa, cậu vẫn cố giấu điều đó với Shizuku à? Tớ hiểu cậu cảm giác của cậu, nhưng cậu cứ giấu tịt bí mật ấy thì thực sự không ổn đâu.”
“Tớ biết mà. Nhưng làm ơn, chỉ một thời gian nữa thôi.”
“Được rồi. Dù sao thì sớm muộn gì Shizuku cũng sẽ phát hiện ra thôi.”
Bỗng dưng, hai người bọn họ bắt đầu thảo luận với nhau về chuyện gì đó nghe khá là nghiêm trọng. Tôi cứ nghĩ là Otsuki-san, Asashina-san và Mizuhara-san thân nhau lắm chứ. Nhìn bọn họ trò chuyện với vẻ mặt nghiêm túc như vậy khiến tôi không khỏi thắc mắc về chuyện gì đang xảy ra giữa ba người họ.
Chắc là do cảm giác ngượng ngùng, Asashina-san và Mizuhara-san giờ đây lại đứng yên mà không nói một lời.
Là người ngoài cuộc, tôi chỉ biết làm thế này:
“À, ummm!”
Hai cô gái ấy quay sang nhìn tôi.
“Hai cậu có thể… kể thêm cho tớ về Otsuki-san không? Nếu các cậu không phiền thì nói cho tớ nghe trên đường về nhà luôn cũng được!”
Cả hai cô gái tròn xoe mắt ngạc nhiên. Tôi đoán là do là tôi vừa nói một câu không thực sự ổn lắm. Nhưng mà… không nói không được. Mizuhara-san bật cười.
“Fufu, tôi thì ổn thôi. Tôi sẽ cho thấy cậu tất cả mọi điều thú vị cho tới khi bọn mình tới trạm xe buýt.”
Phù, tôi đã thành công xóa bỏ cái bầu không khí ngượng ngùng ban nãy rồi! Thật ra thì tôi cũng không chắc mình có nên cứ thế mà im lặng bước tới trạm xe hay không…
Mà tốt nhất tôi nên bước nhanh tới trạm xe và tạm biệt bọn họ thôi.
Đương nhiên rồi, vì đi bộ với hai cô gái xinh đẹp thế này hoàn toàn không thoải mái chút nào. Phải giữ khoảng cách nhé tôi ơiii!!
“Tôi đi bên này nhé!”
Mizuhara-san bước tới bên trái tôi, Asashina-san thì chạy sang bên phải. Trời ơi sao mọi chuyện lại thành ra như thế này?? Tôi giờ đang bị kẹp giữa hai cô gái xinh đẹp y như cái bánh sandwich ấy.
“Ổn rồi, đi thôi!:
“Tới nước này rồi thì… cậu có muốn “bắt tay” với tớ không?”
Không, tôi không muốn đâu!! Sau đó, tôi liên tục bị “tra tấn lỗ tai” bởi những lời khen ngợi của hai cô gái hai bên cho sức hấp dẫn Otsuki-san tới tận trạm xe buýt.


6 Bình luận
Tfnc
I love you