Akuyaku Onzōshi no Kanchi...
Kinome (木の芽) Herigaru (へりがる)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (1-50) - Đang tiến hành

Chương 24 - Giai đoạn 1-24 - 'Cuộc chơi mới của Thái tử'

5 Bình luận - Độ dài: 1,128 từ - Cập nhật:

Tôi đang chạy ton ton giữa sân học viện trong đêm cùng Karen, người đang thu mình trong vòng tay tôi.

"Hử, hể... sao mình lại được bế theo kiểu công chúa vậy...? Đây là mơ sao? Ừm, chắc hẳn là mơ rồi. Não mình đang cho mình thấy giấc mơ này để thoát khỏi hiện thực đây mà."

Karen thì thào với tốc độ rất nhanh, mặt đỏ bừng và thở gấp gáp. [note75123]

Chắc tôi chạy khá nhanh nên hơi xóc đây mà.

Hết cách. Tôi ôm cô ấy chặt hơn để giảm xóc.

"—!?"

Vì một lý do nào đó mà Karen lại khẽ rên ra một tiếng.

Mặt cô ấy đỏ tía tai, nhìn cứ như là bị sốt ấy.

Chắc là do tự nhốt mình rồi khóc trong không gian kín nên giờ cô ấy đang bị sốc nhiệt.

Kể cả không phải là thế thì căng thẳng kéo dài vẫn có thể tích tụ lại và khiến ta đổ bệnh.

Có lẽ việc bị xóc trong khi bế đã khiến triệu chứng nào đó phát tác ra.

"Xin lỗi nhé, chịu khó nằm yên một lát nữa thôi."

"...! ...!"

Cô ấy gật đầu lia lịa rồi vòng tay quấn quanh cổ tôi.

'Nhờ cậu đưa cô ấy đến văn phòng Hội học sinh mà không để ai khác thấy nhé.'

Đó là nhiệm vụ mà Reina Milfonty đã giao phó cho tôi.

Cô ta nói vậy tức là tôi không thể chạy khỏi ký túc xá theo cách thông thường.

Tôi kiểm tra xem có ai không rồi mới nhảy khỏi cửa sổ và chạy thục mạng từ nãy đến giờ...

"Ouga-sama, lối này."

"Ta đến đây."

Theo chỉ dẫn của Alice, tôi tiếp tục chạy theo lối mòn.

"O-Ouga à... Anh đưa em đến đâu vậy...?"

"Văn phòng Hội học sinh."

"Hể?"

Nhiệm vụ của tôi là đưa Karen đến văn phòng Hội học sinh một cách an toàn.

Đó là lời hứa giữa tôi với cô Hội trưởng kia.

"Tôi đang đợi cô đấy, cô Levetzenka."

Trong căn phòng tràn ngập ánh trăng, Milfonty mỉm cười hiền hậu.

Vẫn là nụ cười giả tạo đến đáng ngờ như mọi khi.

Mặt Karen trắng bệnh, cô ấy quay sang cầu cứu tôi lúc tôi thả cô ấy xuống.

... Nhưng dĩ nhiên là tôi cho cô ấy ăn bơ rồi.

Từ bỏ nhiệm vụ trong bất kỳ hoàn cảnh nào là không thể chấp nhận được.

Và theo như những gì tôi được biết thì Milfonty đang cố gắng giúp Karen.

Ép cô ấy xin lỗi ngay tại đây là lựa chọn tốt nhất.

"Tôi-tôi thật lòng xin lỗi...!"

"Ừm, không sao đâu."

"... Hể?"

"Tôi không giận đâu. Tôi đâu điều hành một tổ chức dễ lung lay mà trong đó lại thiếu mất một thành viên."

Quan trọng hơn, cô ấy nói tiếp.

"Tôi rất vui khi cô đã ra mặt và xin lỗi tôi đấy. Nhỉ Vellet-kun?"

"Phải. Mọi chuyện sẽ chẳng đi đâu về đâu nếu không có Karen."

Tôi đứng trước mặt Karen, nắm vai rồi chạm mắt cô ấy.

"Hể? G-gì vậy?"

"Karen này... Tôi đã nghe về chuyện xảy ra giữa cô với tên Thái tử kia rồi."

"Ch-chuyện đó..."

Chắc Karen không muốn ai biết đến cuộc trò chuyện kia, nhưng nó lại là mẩu thông tin cực kỳ có giá trị đối với tôi.

Tôi cứ ngỡ là hai người họ không ưng nhau.

Nhưng hiện thực lại tăm tối hơn rất nhiều, và Karen đã bị tổn thương nặng nề bởi chuyện đó.

Đó là lúc tôi nhớ lại những gì mình đã làm, những lời ngon ngọt mà tôi đã nói với Karen.

Nếu kết nối những dữ kiện này lại với nhau, tôi chỉ có thể đưa ra một kết luận duy nhất.

... Ê nha. Lẽ nào Karen thực sự đã đổ tôi rồi?

Tệ rồi đây. Tệ lắm luôn.

Phải xác nhận cảm xúc của Karen trước đã.

"Karen này, cậu muốn gì?"

"Em, em..."

"Đừng nghĩ đến nghĩa vụ hay trách nhiệm nữa. Tôi muốn nghe tiếng lòng thật sự của cậu cơ."

Cô ấy ngừng run rẩy khi nghe tôi nói vậy.

Cô ấy siết chặt vạt áo trong tay mình.

"... Em muốn được ở bên anh, Ouga à... Như trước đây, ở cùng nhau."

Thấy chưa? Biết ngay mà! Cô ấy dành quá nhiều tình cảm cho tôi rồi.

Sau khi nghe Milfonty thuật lại tình hình, một khả năng đáng sợ thoáng hiện lên trong đầu tôi.

Tôi muốn xây một dàn harem.

Nhưng nếu tin đồn về việc con gái của Công tước Levetzenka yêu tôi lan ra khắp nơi thì sẽ chẳng còn ai dám lại gần tôi nữa.

Bởi họ rất sợ áp lực toả ra đến từ nhà Công tước.

Nên Karen vẫn phải tiếp tục sống dưới thân phận hôn thê của Thái tử như bấy lâu nay.

Nhưng cứ đà này thì tương lai đó khó có thể mà xảy ra. Đó là lúc mà tôi và Milfonty phải nhúng tay vào.

"... Ra vậy."

Chưa, trận đấu chưa thể kết thúc tại đây được.

Vẫn còn cách cứu.

Tôi đã nảy ra kế hoạch mới rồi.

Hẳn là Milfonty cũng có mục tiêu giống tôi.

Nếu không thì chẳng việc gì một người nổi tiếng như cô ta lại phải tiếp cận một kẻ khét tiếng như tôi để thoả thuận.

"Mọi chuyện xảy ra có lẽ không được đúng ý cậu cho lắm nhưng tôi sẽ làm mọi thứ có thể."

"... Em xin lỗi. Em vẫn yếu đuối như ngày nào."

"Không sao. Dựa dẫm vào người khác không phải là chuyện gì xấu đâu. Cứ để tôi đây lo liệu mọi chuyện cho."

"... Ừm."

Để cô ấy tự mình xoay sở đúng là thảm hoạ!

Cứ giao mọi chuyện lại cho tôi. Đừng lo! Tôi sẽ không để chuyện gì chẳng lành xảy ra đâu!

Dường như cô Hội trưởng này sẽ chiụ toàn bộ trách nhiệm cho vụ này.

Còn Viện trưởng sẽ đích thân xử lý người cha tệ bạc của Karen.

Nếu là thế thì những gì tôi cần làm là diễn trọn vai của một tên phản diện chính hiệu.

"Hội trưởng Milfonty này."

"Ừm, sao vậy?"

"Tôi muốn có một trận đấu tay đôi với tên Thái tử Arnia."

Tôi sẽ nện tơi bời tên Thái tử vô dụng đó, huỷ hoại tinh thần của hắn và khiến hắn phải ăn năn hối cải.

Và khi đã hối cải xong xuôi, tên Thái tử kia sẽ bắt đầu cuộc sống mới của mình với Karen.

Tôi gọi nó là... 'Cuộc chơi mới của Thái tử'!

Ghi chú

[Lên trên]
Gái này răm v
Gái này răm v
Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

nào hãy giải quyết như 2 thằng đàn ông
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Đàn ông đích thực nhìn ngực đầu tiên mà lị🗿👍
Xem thêm
@Kirito51: =))) để xem coi Thái tử bị dập thế nào
Mà 2 thằng chỉ khác ở chỗ 1 tk tự làm tự ăn tk kia ăn bám thôi
Còn ai cx là đàn ông đích thực nhìn ngực đầu tiên mà😂
Xem thêm
real man, cứ 1v1 mà tới thôi
Xem thêm