Akuyaku Onzōshi no Kanchi...
木の芽 へりがる
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (1-50) - Đang tiến hành

Chương 9 - Giai đoạn 1-9 - Quả là Ouga-sama có khác

5 Bình luận - Độ dài: 1,971 từ - Cập nhật:

Phòng học của Học viện Ma pháp rất rộng rãi, với các bàn được xếp xa nhau để hai học viên có thể ngồi chung một bàn với nhau.

Ở cuối lớp học có một dãy dành riêng cho các tùy tùng như tôi có thể ngồi đợi mà không làm ảnh hưởng đến giờ học.

Giữa tiếng ồn huyên náo của cả lớp học, tiếng kim đồng hồ vẫn vang lên tích tắc một cách rõ ràng.

Từng giây trôi qua kéo dài đằng đẵng.

Khi giờ vào học sắp sửa bắt đầu, tôi ngồi xuống, chờ đợi chủ nhân yêu dấu của mình quay trở lại.

"Ouga-kun gọi chúng ta đến đây làm gì vậy?"

Người vừa cất giọng hỏi tôi là Mashiro Liche, cô gái được Ouga-sama cứu giúp gần đây.

Cô ấy cũng là người đầu tiên mà Ouga-sama mong muốn gặp được ở Học viện này.

Vài người tự hỏi rằng vì sao ngài ấy lại muốn gặp Mashiro thay vì các con trai và con gái của các gia đình danh giá đang tụ họp tại đây.

Nhưng một khi họ biết cô ấy chính là [Pháp sư Song hệ] thì họ sẽ tự khắc hiểu ra thôi.

Nhờ vào mạng lưới thông tin rộng rãi của nhà Vellet, Ouga-sama đã tìm kiếm được thông tin này và không chút do dự mà đi tìm cô ấy.

Nhờ thế mà một nhân tài khác đã về dưới trướng Ouga-sama, đưa ngài ấy tiến thêm một bước đến gần công lý của mình hơn nữa.

Quả là Ouga-sama có khác.

"Dường như Ouga-sama cũng không biết lý do tại sao nữa. Đáng tiếc thay, chúng ta chỉ có thể đợi đến khi ngài ấy quay lại thôi."

Dĩ nhiên là tôi đang xạo rồi.

Tôi có thể đoán ra hai lý do mà ngài ấy lại gọi hai người bọn tôi đến đây.

Một: Có vẻ Flone Milfonty đã lờ mờ đoán ra được thân phận thật của tôi rồi.

Bà ấy quen biết rất nhiều người.

Được xem là một trong những vị Dũng sĩ của cả nhân loại, bà ấy đóng vai trò rất quan trọng trong việc đào tạo thế hệ kế tiếp và thường hay lui đây tới đó.

Dĩ nhiên là bà ấy sẽ thường xuyên ghé qua Thánh Kỵ sĩ đoàn, và tôi cũng đã từng trò chuyện vài lần với bà ấy.

Một lý do khác còn rắc rối hơn nữa là...

Lẽ nào bà ấy đã nhận ra điều gì đó về khả năng [Xoá bỏ] của Ouga-sama?

Bọn tôi đã thông đồng mọi chuyện với nhau để che giấu sự tồn tạ của [Ma Táng].

Nhưng thằng cặn bã nhà Borbond đó sẽ không để chuyện này có thể trôi qua một cách đơn giản như vậy.

Nếu bà ấy chỉ là một pháp sư bình thường thì chắc chắn lời nói của tên sâu nhọt kia chỉ là lời xàm xí vẩn vơ, nhưng...

Có lẽ Flone đã bắt đầu theo dõi Ouga-sama nhằm dự trù cho viễn cảnh xấu nhất.

Dù gì thì [Ma Táng] là thứ bí thuật có thể làm cả thế giới này thay đổi kia mà.

Việc tranh chấp lãnh thổ giữa nhân loại và quỷ tộc đã lắng xuống trong vài năm trở lại đây nhưng giờ đây, xung đột giữa thường dân và quý tộc vẫn có khả năng cao là sẽ xảy ra.

Flone, người đã từng có nhiều năm chinh chiến, có lẽ đã bắt đầu hành động để ngăn chặn một cuộc chiến tranh mới nổ ra.

Và đến cả một đứa hay được người đời gọi là não cơ bắp như tôi còn tự suy ra đến nhường này thì chắc hẳn Ouga-sama đã cân nhắc mọi thứ, từ đó bắt đầu để tâm đến Liche, nhằm không để cô ấy tự trách mình vì đã để ngài ấy phải dùng đến [Ma Táng] để cứu mình.

Quả là Ouga-sama có khác.

"Ra vậy... Nhưng sắp đến giờ vào học mất rồi."

"Viện trưởng Milfonty không phải tuýp người để học trò của mình bị muộn giờ đâu... hoặc có vẻ là vậy đấy, cô Liche ạ."

"A, Ouga-kun!"

Ngay khi Liche gọi tên ngài ấy, cả phòng học bỗng dưng im bặt.

Ouga-sama thuộc kiểu người rất nổi bật, dù theo chiều hướng tích cực hay tiêu cực.

Cho đến tận gần đây, ngài ấy vẫn luôn bị mọi người móc mỉa, rằng là con trai của một tên quý tộc tham nhũng, đã dùng quan hệ để đưa nó vào học viện, dù nó chẳng hề có tí Thiên phú gì về ma pháp - toàn là những lời chỉ trích vô căn cứ.

Nhưng kể từ ngày ngài ấy ra tay cứu giúp cô Liche, tình hình đã thay đổi rõ rệt.

Giờ đây, họ bắt đầu cảm thấy tội lỗi vì đã chế giễu một người làm việc tốt.

Nếu Ouga-sama tiếp tục sống như thế này thì dần dần sẽ không còn một ai dám chế giễu ngài ấy nữa.

"Mừng ngài quay lại, Ouga-sama."

"Mừng cậu quay lại, Ouga-kun. Cậu đang định nói với tụi mình chuyện gì thế?"

"Chuyện vẩn vơ thôi. Nhưng có chuyện ta muốn cô làm ngay bây giờ."

Dứt lời, Ouga-sama xách chiếc túi sách của mình lên và chuẩn bị đi ra ngoài.

"O-Ouga-kun à? Sắp vào tiết học rồi đấy."

"Nay ta cúp tiết nhé. Mashiro, cô cũng phải đi cùng đấy. Theo ta nào."

"H-hể!?"

"Đến toà nhà thực hành thôi. Có thứ ta muốn được chứng kiến ngay bây giờ."

"Chờ-chờ đã!"

Dù rất ngạc nhiên nhưng cô Liche vẫn không ngần ngại đứng dậy đi theo ngài ấy.

Cô ấy nhanh chóng thu dọn sách vở đã được bày biện trên bàn vào túi sách và chạy đến bên cạnh Ouga-sama.

Hể, cô ấy trung thành với ngài ấy ghê.

Thế thì, tôi đành phải đi theo hai người ấy vậy-

"Nói với giảng viên rằng bọn ta sẽ cúp tiết vì cảm thấy không khoẻ rồi nhanh chóng tập hợp tại chỗ ta nhé Alice."

- Nước mắt tôi rơi.

Tiếng bước chân của bọn tôi vang vọng khắp hành lang bởi bọn tôi đang chạy rất nhanh.

Tôi không biết là Mashiro lại có đến tận hai hệ ma lực luôn đấy.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về Liche là khuôn mặt của cô ấy được in trên một bức ảnh.

"Nhưng sao cậu lại đột ngột muốn đến nhà thực hành thế?"

"Ta tò mò, không biết cảm giác được sử dụng hai hệ ma pháp cùng lúc như thế nào ấy mà."

Tôi muốn hiểu rõ được thực lực của người đã lọt vào mắt xanh của Flone Milfonty.

Cô ấy có thể duy trì hai hệ ma pháp cùng lúc không?

Liệu lượng ma lực tiêu thụ có thay đổi hay không?

Dáng vẻ mà cô ấy thể hiện khi thi triển hai loại ma pháp sẽ như thế nào?

Tôi vốn luôn nhồi nhét càng nhiều kiến thức về ma pháp vào đầu mình càng tốt để bù đắp cho việc mình không sở hữu Thiên phú về ma pháp.

Theo dõi cách Mashiro thi triển ma pháp có lẽ sẽ giúp tôi nảy ra một ý tưởng nào đó về loại bí thuật mới của mình.

Và thật ra, tôi còn muốn được thử cảm giác cúp tiết sẽ như thế nào, dù ít nhất là chỉ một lần.

Khi đã có lý do hoàn hảo rồi thì chẳng cớ gì mà ta không thể làm điều đó.

"Hể? Vậy Ouga-kun không biết gì vể Thiên phú ma pháp của mình sao?"

"Không. Mà bộ có vấn đề gì sao?"

Không, không hề luôn. Mà Liche đã nói vậy thì tức là cô ấy không nhận ra tôi đã tìm hiểu trước về cô ấy ha.

Mọi chuyện vẫn đang diễn ra theo đúng kế hoạch của mình mà nhỉ?

Hết lời bao biện này đến lời bao biện khác liên tục ào ra như nước lũ trong đầu tôi, dù tôi chẳng biết nên nói chúng với ai mới phải.

"Không, vậy thì tốt rồi!"

Cô ấy mỉm cười và ôm chặt cánh tay tôi.

Tôi chẳng hiểu vì sao cô ấy lại vui đến thế nhưng bởi cảm giác truyền đến từ ngực cô ấy quá đỗi tuyệt vời nên tôi chẳng buồn nghĩ thêm bất cứ chuyện gì nữa.

"Là nơi này sao?"

"Wow. Lại gần mới thấy nơi này rộng ghê."

Sau khi chạy thêm một lúc nữa, cả đám đã đến trước lối vào toà nhà thực hành.

Toà nhà học đã to lắm rồi nhưng toà nhà này còn lớn hơn thế nữa, có lẽ phải lớn hơn vài lần.

Bởi đây là nơi để thực hành sử dụng ma pháp nên bự cũng phải. Nếu có thứ gì đó phát nổ trong một không gian vừa kín vừa chật hẹp thì đúng là thảm hoạ.

Để đảm bảo an toàn cho các học viên khi họ đến đây thực hành, khu vực này được chia ra làm sáu khu vực, tạo nên cấu trúc tổng thể cho cả toà nhà này.

"Yosh, đi vào thôi."

"Yeah! Mình sẽ cho cậu thấy một thứ cực kỳ hay ho đây, Ouga-kun!"

Bọn tôi hồ hởi đi vào bên trong.

Nhưng cánh cửa dẫn vào toà nhà lại không hề nhúc nhích.

"Hể? Sao nó lại không mở nhỉ?"

Tôi đã luôn rèn luyện thể chất của mình từ bé nên tôi rất tự tin về thể lực của mình.

Kể từ khi đưa Alice về, tôi còn được trải qua quá trình rèn luyện chuyên sâu hơn nữa cơ.

Cánh cửa trông khá dày nhưng không phải là không hẳn là bất động hoàn toàn.

Việc nó không mở được chắc hẳn phải có nguyên do gì đó.

"Hnnnngh...!"

Bên cạnh tôi, Mashiro gồng mình, cố vặn tay nắm để mở nó ra nhưng cũng chẳng ăn thua.

Dùng ma pháp ngoài sân trường là hành vi bị cấm.

Phải đợi hơn một tháng nữa mới có tiết thực hành.

Lâu đến thế thì có khỉ mới đợi được.

Liệu còn cách nào khác để vào trong không ta?

Có nên leo qua chỗ tường ngoài kia để vào trong không ta?

Vừa mới nảy ra một ý tưởng khá táo bạo thì một giọng nói dõng dạc chợt vang lên từ đâu đó, cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi.

"Học viên năm nhất không được tự ý đi vào toà nhà thực hành."

Bọn tôi quay người lại và bắt gặp một dáng người với mái tóc hồng dài tới eo.

Cô ấy khoác lên mình bộ đồng phục trắng, khác so với bộ mà bọn tôi đang mặc cùng phong thái duyên dáng, y hệt như một thiên thần vậy.

Cô ấy đẹp đến nỗi chắc hẳn ai ai cũnh sẽ phải ngoái đầu lại nhìn dù chỉ một lần.

Tôi chợt nhận ra rằng mình cứ nhìn chằm chằm vào cô ấy từ nãy đến giờ.

"Rất vui được gặp hai người. Tôi tên là Reina Milfonty, Hội trưởng Hội Học Sinh thuộc Học viện Ma pháp Lishburg."

Nhưng thứ khiến tôi chú ý đến cô ấy không chỉ có mỗi vẻ đẹp tuyệt trần đó.

Mà còn cả đôi mắt màu vàng sẫm kia nữa.

Đôi mắt đó khiến tôi nhớ lại chính bản thân mình ở tiền kiếp, chẳng còn chút sức sống nào trong đó.

"Vellet-kun, Liche-san, mong được hai người chiếu cố nhé."

Nét mặt và giọng điệu không ăn nhập với nhau của cô ấy đã để lại nỗi bất an khó tả trong lòng tôi.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Trans gộp chương à thấy trong eng nó tách làm 2 phần
TFNC
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Đúng rồi bạn, mình gộp lại cho gọn để các bạn đọc luôn một thể cho hay, với cả gộp lại thì một chap cũng chỉ dài khoảng 2k từ nên dịch k lâu lắm
Xem thêm
khả năng +1 gái bị mindbreak nữa
Xem thêm
alice khóc mỗi chương, tích lại thành đại dương
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Adu nghệ quá bro
Xem thêm