Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 4

Chương 133: Trò Chuyện Với Người Mẹ

8 Bình luận - Độ dài: 1,541 từ - Cập nhật:

"Chào hai vị. Là người của Hiệp hội Nhà giả kim phải không ạ?"

Người phụ nữ có vẻ là mẹ của Martina quay lại, hỏi chúng tôi bằng một nụ cười có phần héo hắt.

"Vâng. Tôi tên là Erika. Còn đây là anh Zieg."

Erika nhân tiện giới thiệu luôn cả tôi.

"Cảm ơn đã quan tâm. Tôi là Gisela Kirsch, đang kinh doanh một tiệm thuốc ở phố thương mại."

Quả nhiên là mẹ của Martina.

"Chúng tôi xin lỗi vì đã đến thăm trong lúc bà đang nằm viện. Ưm, sức khỏe của bà không sao chứ ạ?"

Erika trông thực sự lo lắng.

"Vâng... tôi chỉ bị ngất đi do thiếu ngủ một chút thôi. Nhập viện để đề phòng, ngày mai tôi xuất viện rồi."

Triệu chứng có vẻ nhẹ. Nhưng mà, thiếu ngủ à...

"Vậy thì quá tốt rồi ạ. Hôm nay chúng tôi đến đây là để xác nhận một chút về chuyện của con gái bà." 

"Vâng... tôi đã nghe con bé kể rồi. Tôi không rành về những chuyện liên quan đến ma thuật như giả kim thuật, nên thật lòng cũng không hiểu rõ lắm..."

Tôi không cảm nhận được ma lực từ người mẹ. Người này không phải là người dùng ma thuật.

"Martina nói muốn trở thành một nhà giả kim chuyên về thuốc. Vì vậy nên em ấy đã đến chỗ chúng tôi ạ." 

"Vậy sao... xin lỗi, nhưng nhà tôi kể cả họ hàng cũng không có ai là người dùng ma thuật. Nhưng Martina bẩm sinh đã có ma lực, nên tôi mới cho con bé vào trường ma thuật. Tôi thực sự không biết gì về những chuyện liên quan đến ma thuật cả."

Cũng có những trường hợp như vậy. Ma lực dễ di truyền, nhưng không có gì đảm bảo sẽ sinh ra con cái dùng được ma thuật. Ngược lại, cũng có những người dùng ma thuật được sinh ra từ những gia đình không có truyền thống ma thuật. Nhưng mà đã làm cha mẹ thì ít ra cũng nên tìm hiểu một chút chứ, hay chỉ mình tôi nghĩ vậy thôi sao? Hừm, đây là một gia đình có hoàn cảnh phức tạp, không có cha, nên tôi chỉ nghĩ vậy chứ không nói ra.

"Bà cứ hình dung chúng tôi là những nhà giả kim bào chế thuốc cũng được ạ. Thực ra, chúng tôi dùng ma thuật để tạo ra chúng."

Nói vậy cũng đúng.

"Vậy sao... Con bé nhà tôi từ nhỏ đã hay phụ giúp ở tiệm, có lẽ cũng vì được tiếp xúc nhiều nên mới có hứng thú như vậy."

"Tôi cũng nghĩ có chuyện đó ạ. Như nhà tôi chẳng hạn, ba tôi là thợ đóng tàu, rồi anh trai cũng có hứng thú và nối nghiệp của ba. Tôi nghĩ con cái ít nhiều gì cũng sẽ bị gia đình ảnh hưởng."

Nhà Erika là thợ đóng tàu à. Nói ra cũng kỳ, nhưng ngạc nhiên thật.

"Vậy sao... Về phần tôi, nếu đó là con đường con gái đã chọn, tôi muốn con bé cứ đi theo con đường đó."

Ể? Vậy còn việc kinh doanh của gia đình?

"Vâng, xin lỗi vì hỏi một chuyện riêng tư, nhưng tiệm thuốc của gia đình thì...?" 

"Hửm? Chẳng phải trở thành nhà giả kim chuyên về thuốc cũng có nghĩa là kế thừa tiệm thuốc của chúng tôi sao?"

A~, mà...

"C-cũng đúng. Cho đến lúc đó, bà Gisela sẽ một mình lo liệu ạ?" 

"Vâng. Chắc chỉ còn cách đó... Năm ngoái ba tôi qua đời, tình hình trở nên khó khăn. Nhưng tôi không thể để cửa tiệm có lịch sử lâu đời sụp đổ được."

Ồ... rơi vào vòng luẩn quẩn rồi... Tuyệt vời theo một nghĩa không tốt.

"Martina có anh chị em nào không ạ?" 

"Không có. Ba của Martina... chồng tôi, đã hy sinh ngay sau khi con bé ra đời."

Hy sinh...

"Ể? Không phải nhà bà là tiệm thuốc sao ạ?" 

"Có lẽ cô còn trẻ nên không biết, nhưng 15 năm trước, chiến tranh đã bùng nổ ở phía Tây. Dịch bệnh hoành hành khiến các bác sĩ và dược sư phải ra tiền tuyến với tư cách quân y. Chồng tôi đã không may trúng một mũi tên lạc trong hoàn cảnh đó."

Là cuộc chiến tranh đã làm nên tên tuổi anh hùng của Trưởng chi nhánh.

"V-vậy sao ạ... xin lỗi bà." 

"Ồ, không, không sao đâu. Chuyện cũng đã xảy ra từ rất lâu rồi. Dù rất đau khổ, nhưng tôi vẫn còn con gái để nương tựa."

Martina nói chuyện về cha mà không có chút cảm xúc gì, thì ra lúc đó con bé còn là trẻ sơ sinh nên không nhớ gì.

"Xin lỗi vì đã hỏi một chuyện đau lòng ạ." 

"Không, các vị cũng vì công việc, hơn nữa còn vì con gái tôi."

Vì con gái, à...

"Xin lỗi... vậy về cơ bản, bà Gisela đồng ý cho bé Martina trở thành nhà giả kim, phải không ạ?" 

"Vâng. Thật lòng, học phí nhập học và học phí ở trường ma thuật không hề rẻ, nhưng chúng tôi cũng có đủ tiền tiết kiệm."

Dược sư là một nghề chuyên môn, kiếm được nhiều tiền. Cửa tiệm lại có lịch sử lâu đời, chắc có thể cho con đi học trường ma thuật. Dù tương lai thì không biết...

"Ra vậy..."

Erika gật đầu, rồi liếc nhìn tôi.

"Thưa bà Gisela, cho tôi hỏi một chút được không?"

Tôi đã im lặng suốt, nhưng vì có vài điều muốn hỏi thêm nên đã bước lên.

"Có chuyện gì vậy?" 

"Nếu con gái bà mong muốn đi theo một định hướng khác, bà sẽ làm gì? Trong giả kim thuật, có những lĩnh vực phù hợp và không phù hợp với từng người. Ví dụ, cô Erika có năng khiếu về kim loại nhưng lại không giỏi bào chế thuốc, điều này không liên quan đến thích hay ghét."

"Tôi hiểu. Lĩnh vực nào cũng vậy phải không. Tôi cũng giỏi văn, nhưng lại dở toán."

Ừm, xét theo nghĩa rộng thì cũng đúng.

"Đúng vậy, nên con gái của bà cũng có thể không phù hợp với công việc bào chế thuốc. Thực tế, tôi đã chứng kiến nhiều nhà giả kim, dù có niềm yêu thích ban đầu, nhưng cuối cùng lại chọn một con đường khác phù hợp hơn."

Là nói dối. Chỉ là từng nghe Trưởng ban Tổng bộ nói chuyện như vậy thôi.

"Chuyện đó... có lẽ cũng đành chịu. Nhưng ít nhiều gì cũng sẽ làm được phải không?"

Bà ta là kiểu người chỉ cần con mình làm được 'tàm tạm' là đã hài lòng à... Cả Dược sư lẫn Nhà giả kim đều không phải là những nghề có thể thành công với một tâm thế hời hợt như vậy.

"Có lẽ là vậy." 

"Vậy thì không có vấn đề gì."

Ừm... không được rồi. Nhân cách khác nhau một trời một vực, cả theo nghĩa tốt lẫn nghĩa xấu. Một người mẹ đã nuôi con gái hơn mười mấy năm và một kẻ độc thân chỉ biết nghĩ cho bản thân mình như tôi, không thể nào nói chuyện hợp nhau được.

"Con gái bà nói muốn học việc ở chỗ chúng tôi." 

"Tôi có nghe qua... Cái đó, tôi không hiểu rõ lắm, nhưng nghe nói vừa được hỗ trợ việc học, lại còn được trả lương, có thật không? Tôi có cảm giác chuyện này có hơi hào phóng..."

Đương nhiên rồi.

"Chính xác là công việc bán thời gian. Vì có phụ giúp công việc nên dĩ nhiên, cô bé sẽ được trả lương. Và việc phụ giúp đó cũng chính là việc học. Giả kim thuật cũng là một môn học mà." 

"Hả...?"

Không hiểu rồi. Dược sư cũng phải ngày ngày học hỏi để cập nhật kiến thức mới chứ. Quả nhiên người này không phải là chuyên gia.

"Chúng tôi đến đây hôm nay để lấy ý kiến của bà Gisela về việc trả lương cho cô bé, với tư cách là người giám hộ. Tuy nhiên, đây chưa phải là quyết định cuối cùng. Việc tuyển dụng chính thức còn phụ thuộc vào sự xác nhận của Trưởng chi nhánh và việc đánh giá mức độ phù hợp của Martina. Con gái bà vẫn cần ưu tiên việc học nên không được để công việc ảnh hưởng đến chuyện đó."

Cứ nói vậy rồi ném cho Trưởng chi nhánh. Thật ra tôi có thể tự quyết định vì đã được giao hết trách nhiệm chuyên môn.

"Về phần tôi thì không có vấn đề gì, thậm chí còn muốn nhờ vả các vị."

Chắc vậy rồi.

"Tôi hiểu rồi. Chuyện chỉ có vậy. Xin lỗi đã làm mất thời gian của bà." 

"Không, là chúng tôi mới phải, con gái tôi đã làm phiền các vị." 

"Dạ không có gì. Vậy, chúng tôi xin phép ạ." 

"Chúng tôi xin phép. Bà nhớ giữ gìn sức khỏe."

Tôi và Erika cúi đầu chào rồi rời khỏi phòng bệnh.

Bình luận (8)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

8 Bình luận

TRANS
Cảm giác như quăng đưa con vào ngành IT vậy...
Xem thêm
Nói chuyện ko còn gay gắt nữa rồi này
Xem thêm
NDK
Ko ổn rồi, sập tiệm sớm thôi
Xem thêm
Main nói chuyện lịch sự phết
Xem thêm
TRANS
mấy chương này k có j hot nên đăng liền ha
Xem thêm