[WN] Tập 4
Chương 127: Người Của Khách Sạn Sẽ Nghĩ Gì Đây...?
7 Bình luận - Độ dài: 1,261 từ - Cập nhật:
Ba cô nàng đã thi đậu Nhà giả kim quốc gia, đang nắm tay nhau vui mừng. Tôi vừa uống cà phê vừa ngắm nhìn họ.
"Đậu rồi ạ!"
"Là kết quả của sự cố gắng đó!"
"Tốt quá!"
Ừm... không ngờ họ lại vui đến vậy...
"Sao ta lại thấy vui hơn cả lúc chính mình thi đậu nhỉ."
"Vì ngài Zieg lúc đó rất thản nhiên mà."
Tôi không thể nào trượt được. Cho nên chẳng có gì để ăn mừng, xem đó như một ngày bình thường. Nhưng niềm vui của ba cô nàng chắc mới là lẽ thường, dù đã biết trước kết quả, bản thân tôi cũng thấy vui.
"Này, tôi định ăn mừng ở khách sạn Side như đã hứa, khi nào các cô rảnh?"
"Lúc nào cũng rảnh ạ!"
"Lúc nào cũng được!"
"Ngoài hôm nay ra."
Hôm nay tôi cũng không đi được.
"Ừm, tôi sẽ gọi điện đến khách sạn Side hỏi xem có phòng trống không. Giờ bắt đầu vào việc thôi."
"A, phải rồi ạ."
"Thép không gỉ là gì~?"
"Phong Ma Thạch làm thế nào?"
Phải bắt đầu từ đó à.
"Tôi sẽ giải thích cho từng người. Erika, thuốc chữa thương em biết chứ?"
"Vâng. Ở trường có dạy rồi ạ. Là thuốc giải độc phải không ạ? Nhưng em chỉ biết tên chứ chưa từng làm."
Chắc vậy rồi. Ngay cả ở trường ma thuật Kinh đô cũng chỉ dạy tên chứ không dạy cách làm.
"Thuốc chữa thương về cơ bản cách làm giống hệt thuốc mana. Nhưng việc chiết xuất thành phần từ cỏ giải độc rất khó, nên độ khó của nó tương đương cấp 7."
"Cao quá... em mới chỉ lên cấp 9 thôi."
"Làm cái này còn bổ ích hơn là làm những bài tương đương cấp 8 trong kỳ thi tiếp theo. Kỳ thi nhà giả kim đến cấp 7 sẽ tập trung đánh giá các kiến thức cơ bản như chiết xuất thành phần và độ chính xác trong quá trình luyện chế."
Từ cấp 6 trở lên là cường hóa.
"Ra vậy."
"Cứ lấy cái này để luyện tập đi. Khâu luyện chế em làm rất tốt, độ chính xác cao nên không cần làm gì cũng đủ điểm đậu. Phần em còn yếu là chiết xuất thành phần."
"Em hiểu rồi! Em sẽ thử ạ!"
Erika thì cỡ đó thôi.
"Leonora thì làm thép không gỉ."
Tôi nhìn sang Leonora.
"Vì tôi không giỏi luyện chế như Erika à?"
"Không, nói về trình độ thì có lẽ là giỏi, nhưng cô lại không ổn định. Có lúc sản phẩm làm ra rất tốt, nhưng cũng có khi mắc lỗi. Kỳ thi chỉ có một lần, nếu thất bại lúc đó thì sẽ rất phiền phức."
"Vậy nên mới là thép không gỉ? Thép không gỉ là gì nhỉ?"
Cái này chắc ở trường không dạy. Thực tế, tôi cũng không được học.
"Thép không gỉ là một loại hợp kim đặc biệt được tạo ra bằng cách trộn sắt với một kim loại khác. Nói chung là khó bị gỉ. Vì đắt nên không được lưu hành nhiều, nhưng lần này quân đội có yêu cầu. Không biết dùng để làm gì, nhưng cũng vừa hay."
Là thị trấn cảng, chắc có vô số công dụng.
"Đắt à? Có vẻ không được thất bại rồi đây..."
"Chuyện đó không sao. Sắp có máy phân giải rồi nên dù có thất bại bao nhiêu lần cũng có thể làm lại được. Cứ làm thật nhiều để luyện tập đi."
Trong tuần này chắc máy chiết xuất và máy phân giải cũng sẽ đến.
"Ồ ồ. Cứ làm thật nhiều là được nhỉ?"
"Đúng vậy. Tiếp theo là Phong Ma Thạch..."
Cuối cùng, tôi nhìn Adele.
"Mục tiêu tiếp theo của tôi là cấp 7, nhưng giờ làm cường hóa có ổn không?"
Cường hóa là từ cấp 6.
"Tôi cho cô làm cường hóa là để nhắm đến tương lai. Cô có kiến thức, tay nghề giả kim thuật cũng không tệ. Điều còn thiếu, chắc cô cũng tự biết, đó là kinh nghiệm."
Adele đã làm lễ tân suốt ba năm nên gần như không có kinh nghiệm. Dù vậy vẫn tự học để đỗ cấp 9, lần này cũng đỗ cả cấp 8. Không có tài năng thì không thể làm được điều này.
"Kinh nghiệm đó thì phải làm sao?"
"Trước đây tôi cũng nói rồi. Cứ chăm chỉ luyện chế thỏi kim loại và thuốc uống đi. Trường hợp của Adele, nên tập trung vào việc đó hơn là thi viết."
"Làm trong buổi học chung là được à?"
Sau bữa tối, chúng tôi hay học bài hoặc chơi đùa ở nhà Erika.
"Làm trong lúc giải lao giữa giờ làm việc cũng được. Thông thường sẽ có yêu cầu làm thỏi kim loại và thuốc uống, lại bảo quản được lâu, nên tích trữ càng nhiều hàng tồn kho càng tốt."
Những thứ đó không bị hỏng hay biến chất.
"Hiểu rồi. Phong Ma Thạch thì làm thế nào?"
"Cách làm giống như Thủy Diệu Thạch hay Hỏa Diệu Thạch thôi."
"Thất bại thì sẽ ra sao?"
Nói về thất bại, Hỏa Diệu Thạch sẽ phát nổ, Thủy Diệu Thạch sẽ phun nước ra.
"Gió sẽ nổi lên. Đừng có làm gần giấy tờ đó."
"Ể? Chỉ mình tôi làm giả kim thuật ngoài trời à?"
Như vậy thì quá đáng thương.
"Ở đó là được rồi."
Tôi chỉ vào bộ sô pha đối diện, cách bàn làm việc một khoảng.
"Mà, ở đó thì..."
"Thất bại bao nhiêu cũng được, coi như thổi cho chúng tôi chút gió mát đi."
"Hiểu rồi."
Chừng đó thôi.
"Vậy nhé, thế đi mua sắm đi. À, Leonora, nhớ giám định cho kỹ để mua đồ tốt đó."
Tôi nói rồi đưa cho Erika ngồi cạnh danh sách nguyên liệu cần mua.
"Anh Zieg không đi ạ?"
"Anh gọi điện đến khách sạn Side một chút."
Phải đặt phòng sớm.
"A, ra vậy... Vậy, bọn em đi đây ạ~"
"Trông nhà giúp bọn tôi nhé~"
"Tóc tôi có khi lại rối tung, hay là tôi đi mua thêm lược nhỉ?"
Ba người đứng dậy, rời khỏi chi nhánh, nơi này chỉ còn lại tôi và Helen.
"Haizz... Helen, ta có thất bại ở đâu không?"
"Ngài là một sư phụ rất tuyệt vời, luôn tin tưởng vào các đệ tử. Tiếp theo là đến lượt của một quý ông biết làm hài lòng phụ nữ."
Khách sạn Side à...
"Tính sao đây? Ba ngày liên tiếp thì không được rồi..."
"Hay là chia ra ba tuần ạ?"
Mỗi cuối tuần à... Nhưng tiệc ăn mừng nên làm sớm thì tốt hơn...
"Erika không uống rượu nên chọn ngày thường cũng được. Leonora và Adele dù chú trọng không khí, nhưng chắc sẽ không uống đến mức say xỉn đâu."
Thích rượu vang mà.
"Hai chị đó có lẽ nên để cuối tuần thì tốt hơn."
"Được rồi, gọi thử xem."
Tôi đứng dậy, đi đến chỗ điện thoại, gọi đến khách sạn Side. Lúc đó, tôi cũng có thoáng nghĩ, nếu tất cả đều đậu thì 'cả nhóm cùng đi là được rồi còn gì?'. Nhưng nghĩ đến hai vị tiểu thư quý tộc thích "không khí" và Erika đã mua một chiếc váy đắt tiền ở Kinh đô, tôi nhận ra mọi chuyện không đơn giản như vậy, rồi ngoan ngoãn đặt phòng cho ba ngày.


7 Bình luận