Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 3

Chương 100: Theo Nghĩa Tốt!

10 Bình luận - Độ dài: 1,573 từ - Cập nhật:

Sáng hôm sau, tôi thức dậy sớm, chuẩn bị xong xuôi thì ba cô nàng đến gõ cửa.

"Chào buổi sáng." 

"Giường êm thật đấy." 

"Tôi ngủ say tít thò lò."

Nhìn sắc mặt của ba người, có vẻ họ ngủ rất ngon.

"Chào buổi sáng. Có căng thẳng không?" 

"Hoàn toàn không ạ." 

"Tôi cũng có chút hồi hộp." 

"Tôi xác định tư tưởng rồi. Có trượt thì cũng chỉ bằng hai người họ thôi."

Adele, tuy tỏ ra mạnh mẽ, nhưng tâm lý lại khá yếu. Phải để ý mới được.

"Lần này dù đậu hay trượt, vài năm nữa các cô cũng sẽ lên được cỡ cấp 5 thôi, cứ yên tâm."

Điều đó là chắc chắn. Hay đúng hơn, đã làm được cường hóa rồi thì đừng có trượt cấp 9 với cấp 8 đấy.

"Được anh Zieg nói vậy em thấy vững tâm hơn nhiều." 

"Gọi cấp 5 là 'cỡ' luôn cơ đấy." 

"Những lúc thế này tôi mới thấy đi theo Zieg là đúng."

Phù... Với một kẻ nhân cách 35 điểm như tôi, chăm sóc tinh thần là việc quá khó...

"Đi ăn sáng thôi. Buổi sáng là thi viết, không ăn không được đâu." 

"Là buffet phải không ạ..." 

"Ăn kiểu này nguy hiểm cho vóc dáng quá."

"Đúng vậy, chúng ta phải hết sức cẩn thận đó."

Phụ nữ đúng là phiền phức. Thi cử phải dùng đến não, ăn nhiều thì có sao đâu.

Chúng tôi xuống tầng một, dùng bữa sáng tại nhà hàng. Ba cô nàng ban đầu chỉ ăn từ tốn, nhưng dần dần tăng tốc độ. Helen thì ngay từ đầu đã ăn hết công suất.

Ăn sáng xong, chúng tôi rời khách sạn, đi về phía hội quán, nơi sẽ là địa điểm thi.

"Đông quá ạ..."

Vừa đến hội quán, dù là buổi sáng ngày nghỉ nhưng đã có rất nhiều người, có lẽ hầu hết đều là thí sinh.

"90% đều kém hơn các cô, không sao đâu. Kết quả thế nào cũng không thành vấn đề, hôm nay tôi đãi, cứ ăn uống thỏa thích."

Tôi có tiền mà.

"Vâng! Em đi đây ạ!" 

"Lỡ có say thì nhờ Zieg dìu về." 

"Vậy, tôi đi đây. Anh cũng cố gắng với thanh kiếm ma thuật nhé."

Ba cô nàng gật đầu rồi đi vào trong hội quán. Tôi đứng nhìn theo họ, một con quạ từ trên mái hội quán bay đến.

"Dorothee à." 

"Chào buổi sáng, ngài Zieg. Các đệ tử của ngài trông thần sắc rất tốt."

Dorothee đậu trên vai trái của tôi.

"Ngươi thấy vậy à?" 

"Vâng. Tôi nghĩ việc chăm sóc tinh thần đã rất thành công." 

"Xời, ngài Zieg mà."

Helen ở trên vai phải gật đầu thật sâu.

"Ngài Zieg, tôi thấy tên Augusto ở đằng xa. Chúng ta rời khỏi đây, nhanh chóng đến Tổng bộ thôi."

Augusto? Hắn cũng thi à...

"Hiểu rồi. Đi thôi."

Chúng tôi bắt đầu đi bộ về hướng Tổng bộ.

"Dorothee, xin lỗi, nhưng hôm nay ngươi để mắt đến bọn họ giúp ta được không? Ta nghĩ không sao, nhưng Augusto làm ta hơi bận tâm." 

"Đúng là đáng lo thật. Hắn ta rõ ràng để ý đến cô Adele hơn là kiếm chuyện với ngài Zieg." 

"Ta không muốn họ bị phân tâm trong một kỳ thi quan trọng. Hắn đúng là một kẻ phiền phức."

Kết quả thi của hắn ra sao tôi không quan tâm, nhưng tôi không muốn hắn làm phiền đến nỗ lực từ trước đến nay của mấy người kia.

"Tôi hiểu rồi. Cứ giao cho quý cô Dorothee này!"

Dorothee bay vút lên, hướng về phía hội quán.

"Ngài Zieg, có chuyện gì ạ?"

Tôi đang nhìn theo Dorothee, Helen lên tiếng hỏi.

"Kiếp trước cũng vậy, những rắc rối trong quan hệ tình cảm thật phiền phức. Ta đã thấy nhiều nhóm tan rã vì chuyện đó rồi."

Trường học, chỗ làm thêm, công ty... Yêu đương lúc tốt đẹp thì không sao, nhưng một khi đã trục trặc thì phiền đến cả những người xung quanh.

"Ngài Zieg có trục trặc gì không ạ?" 

"Linh thú của ta chỉ có một mình ngươi."

Ta không có ngoại tình.

"Không, ý tôi không phải vậy... e he he."

Helen dụi má vào tôi. Vô cùng đáng yêu.

Tôi bế Helen lên, vừa xoa đầu nó vừa đi về phía Tổng bộ. Sau đó, đi qua sảnh vào vắng tanh, chúng tôi lên cầu thang.

"Hôm nay có vẻ không có ai."

Lên đến tầng ba, tôi đi dọc hành lang về phía phòng làm việc của Chris, nhưng từ nãy đến giờ không gặp một ai.

"Là ngày nghỉ mà, lại còn là ngày thi quan trọng với các nhà giả kim nữa. Nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự hiện diện của vài người, có cả mùi của ba vị ở Đội Chế Tác Đá Ma Thuật hôm qua nữa."

Ngày nghỉ cũng đi làm à. Bọn họ có ngày nghỉ không vậy?

"Kệ đi, yên tĩnh cũng tốt. Augusto đang đi thi, nghĩa là không gặp hắn ở đây."

Dù đã nhờ Dorothee để mắt, nhưng khả năng gặp trong kỳ thi khá thấp. Người đông như vậy, dù có thể thấy thoáng qua, nhưng trong một kỳ thi quan trọng như vậy chắc hắn sẽ tập trung đầu óc vào bài thi thôi.

Tôi nghĩ vậy, rồi đến phòng làm việc của Chris, bắt đầu công việc. Hôm nay không có Dorothee, tôi vừa ngắm Helen đang cuộn tròn ngủ, vừa yên tĩnh luyện chế phần thân kiếm. Cứ thế làm việc trong sự bình yên, tiếng gõ cửa vang lên trong phòng.

"Mời vào."

Tôi đáp lời, cửa mở, Therese bước vào.

"Chào buổi trưa. Công việc sao rồi?" 

"Suôn sẻ. Bên chị thì sao?" 

"A ha ha..."

Có vẻ không ổn rồi...

"Không nghỉ ngơi hợp lý ngược lại hiệu suất sẽ giảm đó." 

"Tôi biết chứ... nhưng tình hình không cho phép. Không làm thì mấy đứa trẻ sẽ chạy sang đội khác mất."

Chị cũng còn trẻ mà.

"Làm át chủ bài đúng là vất vả." 

"Haizz... à, cậu Zieg, đi ăn cơm thôi. Trưa rồi đó."

Nghe nói, tôi nhìn đồng hồ, đã hơn 12 giờ.

"Nhanh thật... vậy đi thôi." 

"Ừm. Chỗ hôm qua được không?" 

"Được."

Chúng tôi rời phòng làm việc, đi xuống cầu thang rồi ra khỏi Tổng bộ. Lúc này vẫn không gặp một ai. Sau đó, chúng tôi đến quán ăn bình dân hôm qua, gọi cơm theo set rồi bắt đầu ăn.

"Buổi sáng là thi viết, buổi chiều là thực hành phải không? Mấy đứa nhỏ đó có ổn không nhỉ?"

Therese lo lắng hỏi.

"Erika tôi nghĩ không vấn đề. Adele thì lo phần thực hành, còn Leonora thì là phần viết..."

Erika đã chuẩn bị kỹ càng nên không sao. Leonora thì phần thực hành ổn, nhưng phần viết là một thử thách. Adele thì ngược lại.

"Hừm..." 

"Chị không thi cấp 3 à?" 

"Nếu có cơ hội thi thì chắc là đợt sau nhỉ? Thực hành của tôi hơi yếu."

Cấp 3 có độ khó vượt trội.

"Chị nên thi lấy cấp 3 đi. Augusto hình như cũng thi lần này, nếu hắn đậu là ngang cấp với chị đó."

Augusto là cấp 5.

"Không, tôi không quan tâm... không thân thiết mấy, cũng chẳng có quan hệ gì nên sao cũng được... Với lại, thi là vì bản thân mình mà." 

"Chị cứ ra vẻ người tốt." 

"Tôi là người tốt đó. Với lại, cậu nên chuẩn bị đi đón họ đi."

Đón?

"Đâu phải trẻ con, không cần đâu." 

"Nếu là tôi, sư phụ đến đón tôi sẽ vui lắm. Dù cái người đó tuyệt đối không làm vậy."

Chắc chắn là không rồi. Có nói đi thi cũng chỉ nhận được một câu "cố gắng lên".

"Ừm, đằng nào sau đó chúng tôi cũng đi ăn tối, hay là đi đón luôn nhỉ. Cũng tiện đường về."

Chỉ cần canh đúng thời gian thôi.

"Vậy thì tốt. Cậu nên ghi điểm đi."

Nhân cách của mình có lên được 40 điểm không đây?

"Tôi sẽ làm vậy." 

"Ừm ừm. À, bé Dorothee sao rồi?" 

"Con bé đó đang quan sát ở địa điểm thi. Tôi nghe nói có Augusto ở đó nên sợ hắn sẽ làm phiền mấy người nhà tôi, hay đúng hơn là Adele." 

"A~, chuyện hôm qua... không chỉ bị vượt mặt trong công việc, mà cả người mình thích cũng bị cướp mất, nhỉ."

Thực tế thì ngược lại. Tôi ở vùng hẻo lánh, còn hắn ở Kinh đô, trong Đội Chế Tác Phi Thuyền hoành tráng.

"Cả Wolf nữa, tôi không muốn bị họ nói này nói nọ. Nếu mấy người đó thật lòng, cứ đến Reet mà nói chuyện."

Wolf đến thì được, chứ Augusto đòi đến, tôi sẽ nhờ Trưởng chi nhánh và Trưởng ban Tổng bộ từ chối ngay.

"Tôi không nên nói điều này, nhưng có lẽ đối thủ là cậu Zieg nên họ mới không cam lòng chăng?" 

"Chắc vậy rồi. Tôi bị ghét mà." 

"Hôm qua, cả chị Corinna và bé Marta đều nghiêng đầu thắc mắc đó, kiểu 'Gã này là ai vậy?'."

Chuyện đó, có nên xem là một sự thay đổi theo nghĩa tốt không nhỉ?

Bình luận (10)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

10 Bình luận

TRANS
là t cũng hỏi đây là ai:))
Xem thêm
? là sao? mc vẫn thế mà
Xem thêm
TRANS
@2years: ý là nếu t là người trong cuộc thì t cũng sẽ thấy lạ trước sự thay đổi đột ngột ấy:) còn ở ngoài này là 1 độc giả thì k nói r
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
Ai đây chứ éo phải ôg anh t quen =)))
Xem thêm
Hóng ác ;))
Xem thêm