“K-khoan, khoan đã, ‘ah~’ gì chứ?”
Tôi xoắn hết cả lên trước hành động bất chợt của Hiyori, cô nàng đưa chiếc nĩa ghim bánh dâu tây lên và nói một điều không thể tin nổi. Tôi vội vàng lên tiếng trong khi đảo mắt liên tục nhìn giữa khuôn mặt ửng đỏ của cô nàng và chiếc nĩa ghim bánh trên tay.
“C-Cậu không nhất thiết phải làm vậy đâu! Đừng bận tâm đến tớ mà cứ tận hưởng nó đi….”
“Cậu không muốn thử nó sao? Do cậu không muốn được ‘ah~’ như vậy hửm?”
“Không phải là tớ không thích, chỉ là….”
Tôi không khỏi cảm thấy lo lắng khi Hiyori cứ phồng má rồi nheo mắt nhìn tôi chằm chằm. Tôi xấu hổ không phải vì không thích nó, nếu được thì tôi cũng muốn thử lắm ấy chứ, chỉ là hành động như một cặp đôi thế này có hơi quá sức với tôi bây giờ…Khi tôi vẫn đang đắng đo suy nghĩ thì Hiyori đột nhiên cười rạng rỡ.
“Fufuuu~! Cậu nghĩ nhiều quá rồi đó, Yuusuke-kun. Cái này có phải chuyện gì to tát đâu cơ chứ. Bạn bè vẫn hay làm mấy chuyện này với nhau mà, chẳng phải cậu cũng hay làm vậy mới mấy người bạn nam của cậu còn gì?”
“À thì…Cậu nói cũng đúng, quả thật tớ cũng từng làm vậy…”
Quả thật hồi sơ trung tôi cũng từng cho bạn bè nếm thử bữa trưa của mình kiểu đó hoặc cũng có lúc chỉ đơn là chia sẽ tí đồ ăn vặt các thứ nên cũng có thể nói là từng làm những chuyện như vậy rồi.
Có lẽ đã là bạn bè với nhau thì mấy chuyện này cũng là bình thường nhỉ…Khi tôi vẫn đắng đo suy nghĩ thì Hiyori lại nói tiếp.
“Thì đó, nên là đừng nghĩ ngợi lung tung nữa. Dù cũng sẽ có hơi xấu hổ nếu bị ai đó quen biết bắt gặp, nhưng giờ chỉ có chúng ta ở đây thôi nên đừng lo gì cả.”
“Có lẽ cậu nói đúng…”
“Fufu~ Giờ thì cậu sẵn sàng chưa? Lại lần nữa nha… Nào, ‘Ah~’”
Hiyori lần nữa đưa miếng bánh tart dâu ra cùng hành đông khẽ nghiên đầu và mỉm cười khích lệ. Dù vẫn thấy xấu hổ lắm nhưng tôi quyết định sẽ thành thật với bản thân và dùng hành động của bạn bè để viện cớ cho nó.
“Được rồi… Tớ sẽ thử một miếng!”
Tôi nghiên người về phía trước và hơi cuối xuống để căn miếng bánh dâu mà cánh tay nhỏ bé đó đang đưa ra. Xấu hổ thì có đó, nhưng tôi vẫn bất chấp đớp miếng bánh đó…Xong Hiyori vui vẻ rụt tay lại và hỏi cảm nhận của tôi.
“Thế nào? Có ngon không?”
“…Nó khá ngọt, và chua nữa.”
Vị chua của dâu tây lang tỏa khắp miệng cùng với lớp vỏ giòn giòn của bánh tart, ngoài ra còn có tí vị ngọt nhẹ bên trong nữa. Tuy nhiên, lời nhận xét từ miệng tôi không phải nói về cái bánh mà là dành cho cảm giác rung động trong lòng ngực. Nghe xong, Hiyori lại cười lên.
“Fuufuu~ Đương nhiên nó phải chua rồi, nó là dâu tây mà!”
“Hả…!?”
Hiyori mỉm cười tinh nghịch như một đứa trẻ, rồi dùng chiếc nĩa vẫn cầm trên tay để ghim vào miếng bánh dâu còn lại. Trước khi tôi kịp lên tiếng thì cô nàng đã đưa nó vào miệng rồi quay qua tôi.
“Chỉ là một nụ hôn gián tiếp thôi mà. Chẳng phải cậu vẫn hay uống chung đồ uống với mấy người trong câu lạc bộ sao? Như nhau cả thôi ấy mà”
“Có thể cậu nói đúng, nhưng đó là với nam thôi, với nữ thì nó có chút khác biệt…”
“Ể? Liệu sự khác biệt đó là vì tớ là con gái? Hay là…. vì đó là tớ hửm?”
Khoảng khắc đó, tim tôi đã lỡ một nhịp mất rồi.
Hiyori nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt như thể xuyên thấu, vừa thử lòng, vừa mong đợi.
Liệu tôi xấu hổ vì đối phương là con gái? Hay là vì đó là Hiyori?
Tôi nuốt nước bọt một cái và quyết định thật lòng với bản thân.
“…Dù tớ chưa làm chuyện này với con gái bao giờ nên tớ cũng không chắc lắm… nhưng mà…”
“…Nhưng?”
“…Tớ không nghĩ mình sẽ bồn chồn hay lo lắng như vậy nếu đó không phải là cậu đâu, Hiyori-san.”
“Fufu~ Tớ hiểu rồi.”
Dù tôi trả lời có hơi mơ hồ nhưng Hiyori vẫn mỉm cười đáp lại.
Khi tôi vẫn đang vật lộn trước sự căng thẳng lại đột ngột tăng lên trước nụ cười đó Hiyori nói tiếp.
“Tớ nghĩ họ cũng làm thêm bánh dâu tây rồi đó, cùng đi lấy thêm một ít nào!”
“À, phải. Tuyệt thật đó.”
Cô nàng phấn khích trông thấy khi vừa vội vàng đứng dậy với chiếc đĩa trong tay và phóng tới quầy bánh.
Nhìn hình bóng nhỏ bé ấy chạy đi, vị chua xen lẫn ngọt ấy vẫn tồn động lại nên tôi nghĩ mình sẽ chẳng tận hưởng được miếng bánh nào nữa. Tôi mím chặt môi khi nghĩ về hương vị của mối tình đầu, cái vị mà ngay cả cà phê đen cũng không lấn át nổi.


11 Bình luận
Đêm tới sập giường :))