Web Novel
Chương 16 - Tôi muốn được thân thiết hơn với Hiyori-san
14 Bình luận - Độ dài: 1,185 từ - Cập nhật:
Khi có bóng trong tay, điều đầu tiên bạn làm là nhìn về chiếc rổ, nếu thấy bất kì khoản trống nào thì liền lao thẳng về nó ngay lập tức, đó là nguyên tắt cơ bản nhất của bóng rổ.
Một khi đã ra quyết định thì phải hành động cho dứt khoát. Nếu do dự thì bạn sẽ bị hàng phòng thủ bên kia khép chặt và cơ hội sẽ vụt đi mất...
"Chào buổi sáng, Hiyori-san. Cậu có rảnh không? Cho mình xin ít thời gian nhé."
"Chào buổi sáng nha Yuusuke-kun? Có chuyện gì vậy?"
Vừa bắt chuyện được với cô nàng trên đường tới trường, tôi liền đi thẳng vào vấn đề luôn
"À thì...chuyện là mẹ tớ chuẩn bị tổ chức một buổi nướng thịt rồi bà muốn tớ rủ cậu đến ấy mà...nên là, nếu không bận gì thì cậu ghé chơi nha?
"Hở? Thiệt hả? Chắc chắc tớ sẽ tham gia! Phiền cậu nói với Marie-san là tớ rất mong chờ tới đó nha!"
"Thật mừng khi nghe cậu nói vậy, chắc hẳn mẹ tớ sẽ vui lắm...cơ mà mục đích thực sự của tớ hôm nay là__"
"Hở?"
Đó chỉ mới là bước đầu tiên, trong bóng rổ thì chỉ mới tương đương việc vượt qua được rào chắn của đối thủ
Nhờ vào "sự hỗ trợ" của gia đình, tôi đã thành công bước đầu. Giờ thì, để ghi điểm, tôi lấy ra chiếc điện thoại mà mình vẫn nắm chặt trong túi nãy giờ, và đưa nó về phía Hiyori-san
Cô mở to mắt ngạc nhiên khi nhìn lên xuống giữa tôi và chiếc điện thoại, và giờ là lúc tôi phải mở lời...
"Cậu có thể... Cho tớ xin thông tin liên lạc được không? À đương nhiên là nếu cậu không thấy phiền thôi."
"Ể...!?"
Hiyori vốn đã bất ngờ từ lời mời khi nãy và giờ trông còn sốc hơn nữa. Cô mở to mắt ngạc nhiên, với biểu cảm sốc toàn tập. Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự tính. Tôi đang cố ổn định nhịp thở khi lo lắng không biết cô nàng sẽ trả lời như thể nào thì Hiyori bình tĩnh lại và hào hứng đáp:
"K-không, tớ không cảm thấy phiền chút nào đâu! Mà khoan đã, nghĩ lại thì sao tới giờ chúng ta vẫn chưa trao đổi thông tin liên lạc nhỉ? Tớ quên bén mất luôn!"
"Haha, tớ cũng mới nhận ra hôm qua luôn."
Cô nàng vội vàng lục cặp để lấy ra chiếc điện thoại và bắt đầu thao tác trên nó, trông cô có vẻ hấp tấp. Mặc dù bản thân cũng chả bình tĩnh hơn là mấy nhưng tôi đã giấu đi điều đó và quét mã QR đang hiển thị trên màn hinh điện thoại của cô.
"Thế này là được chưa nhỉ? Để tớ gửi tin nhắn kiểm tra thử."
"Y-Yeah! Tớ nhận được rồi!"
Tôi vừa gửi lời mời kết bạn tới cô nàng và thử gửi một tin nhắn. Chuông thông báo liền vang lên ngay sau đó, và tôi nhận được lời đáp bằng một sticker khá dễ thương từ cô.
Tôi khẽ cười hạnh phúc vì đã có được thông tin liên lạc của cô. Bất chợt một nhóm bạn nữ cùng lớp lên gọi Hiyori
"Chào buổi sáng nha, Hiyori! Đang làm gì đó?"
"Ahh-hh, sáng tốt lành! Tớ đang trao đổi thông tin liên lạc với Yuusuke-kun ấy mà."
"Hể? Trao đổi thông tin? Ai là người chủ động vậy !?"
"Mà khoan, Yuusuke-kun hở? Hai cậu thân nhau từ bao giờ vậy? Đừng nói là hai người đang hẹn hò nha !?"
"K-không, không phải vậy đâu! Ờ thì..."
Trí tưởng tượng của những cô bạn kia được đẩy lên vượt bật khi thấy Hiyori lúng túng trước loạt câu hỏi bất ngờ. Thấy cô bối rối vậy nên tôi cũng khúc khích cười rồi lên tiếng giải thích tình hình.
"Hiện bọn tớ không hẹn hò hay gì đâu. Mà nếu có thì lại vô lý khi giờ mới trao đổi thông tin liên lạc chẳng phải sao?"
"Thiệt hả? Thế sao cô ấy lại gọi cậu là Yuusuke-kun vậy?"
"Chuyện là do mấy hôm trước tớ đang đi với gia đình thì tình cờ gặp được Hiyori-san nên bọn tôi có tán gẫu đôi chút, Hiyori-chan khá tốt bụng và hòa đồng nên cô gọi mấy đứa em của tớ bằng tên luôn, thành ra tự nhiên cổ cũng gọi tên tớ luôn ấy mà."
"Ra chuyện là vậy? Mà vẫn có chút khả nghi nha... Cơ mà cậu cũng gọi Hiyori bằng tên mà, Ogami-kun! Rõ ràng là rất đáng ngờ!"
"À thì... Cậu nói đúng. Nhưng tại cô nàng đã gọi tớ bằng tên riêng rồi mà tớ lại gọi cô bằng họ thì có hơi thất lễ. Cảm giác như tự tạo lên một bức tường ngăn cách hai người ấy. Mặc dù chỉ là bạn bè bình thường thôi nhưng tớ vẫn muốn được thân thiết hơn với Hiyori-san, đó là lí do chính của việc tớ gọi cô ấy bằng tên riêng và muốn xin thông tin liên lạc của cô. Đó là toàn bộ rồi."
Vào những lúc thế này, mặc cho ai nói gì thì tốt nhất vẫn là nên giữ tự nhiên nhất có thể. Nó làm tôi nhớ đến người chơi NBA yêu thích của tôi không bao giờ để những lời chỉ trích rác rưỡi làm ảnh hưởng đến phong độ mà chỉ tập trung vào trận đấu của bản thân. Công nhận cái đúng, phủ nhận cái sai và giữ vững tính công bằng. Bằng cách vừa trả lời thật lòng mà vẫn giữ phẩm giá cho Hiyori, có vẻ tôi đã tạo được ấn tượng tốt với các cô gái. Họ đồng thanh đáp lại một tiếng "Oooh!"
"Tuyệt thật đó, Ogami-kun, không ngờ cậu là kiểu người thẳng thắng và chủ động như vậy luôn ấy...! Ngạc nhiên thật đó!"
"Cẩn thận nha Hiyori! Cậu mà lơ là cảnh giác là cậu ấy sẽ tiến tới ngay lập tức và rồi cậu sẽ hoàn toàn thuộc về người ta đó!"
"Yuusuke-kun sẽ không làm mấy chuyện kiểu đó đâu! Đừng chọc tớ nữa mà!"
"Oh, rồi sẽ có thôi. Chúc mừng nha, Ogami-kun. Giờ Hiyori là của cậu rồi đó. Cứ tận hưởng cô ấy đi...và cả ngực nữa."
"Nhưng cậu mà tiếp cận cô ấy chỉ vì bộ ngực đó thì cũng biết hậu quả rồi đúng không?"
"Haha, không cần phải lo, tớ không làm vậy đâu. Thật mừng khi biết cậu có những người bạn biết quan tâm vậy đó, Hiyori"
"Mmm...! Cậu nói như thể là mẹ tớ vậy! Khó chịu thật đó! "
Hiyori phồng má giận dỗi còn tôi thì vừa cười nhẹ vừa xin lỗi. Mặc dù vụ trao đổi thông tin liên lạc này hỗn loạn hơn dự tính nhưng cũng không thể ngăn được cảm giác thõa mãn khi hoàn thành mục tiêu của mình mà.


14 Bình luận
T : Có cái C... Làm sao đc 😃