“Ngài nói là…phụ nữ?”
“Đúng vậy, phụ nữ”
Mặc dù có hơi ngạc nhiên trong thâm tâm, tôi không thể hiện điều đó ra ngoài.
Việc tên lãnh chúa đang khéo léo đề nghị một giao kèo với người chơi có xảy ra, nhưng nội dung thực sự của giao kèo thì khác với trong trí nhớ của tôi. Trong game, hắn ta sẽ hỏi nếu ta có hứng thú với tiền bạc hay quyền lực không.
“Xin thứ lỗi, nhưng tiểu nhân không hiểu ý của Ngài”
“Không cần phải diễn. Chúng ta là cùng một giuộc cả mà. Nếu ngươi là một kẻ đã phạm tội và bị giam giữ trong đó, ngươi nên biết là ta đang định nói gì, không phải sao?”
Tôi để ý rằng tông giọng của tên lãnh chúa đã hơi thay đổi trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó. Có lẽ bởi vì hắn đang đề xuất một mối hợp tác với tôi, giọng của hắn đã có chút lịch sự hơn trước.
“...”
Khi tôi giữ im lặng mà không vội vã trả lời, tên lãnh chúa liền mỉm cười một cách đầy ẩn ý, như thể đang diễn giải hành động của tôi theo một hướng nào đó.
“Dù sao đi nữa, hãy cứ nhớ rằng ta có thứ muốn đề xuất. Cả hai bên đều sẽ không bị thiệt thòi, việc đấy ta có thể đảm bảo”
“Tạm thời, tiểu nhân sẽ lắng nghe rồi quyết định sau”
“Không, khoảnh khắc nghe được về đề xuất này, ngươi chỉ còn lựa chọn tham gia với ta. Và hãy nhớ kỹ điều này. Ta có quyền lực để đá ngươi ra khỏi hiệp sĩ đoàn chỉ với một lời nói. Ta cũng có quyền lực để tống khứ ngươi ra khỏi thành phố này và không bao giờ được đặt chân vào đó nữa, thậm chí là bắt giữ ngươi. Không phải sẽ có lợi cho ngươi hơn khi đứng về phía ta sao?”
“Đây là một lời đe dọa ạ?”
“Tất nhiên là không phải rồi. Nó chỉ là một đề xuất thôi”
“Vậy thì tôi sẽ đi theo Ngài. Còn chẳng cần phải suy nghĩ xem nên đứng về phe nào”
Tôi cố tình trả lời không chút do dự. Tính cách của tên khốn này là cá lớn nuốt cá bé, nhún nhường trước kẻ mạnh, nên là hắn ưa thích những kẻ có cùng tính đê tiện giống mình hơn.
“Tốt, tốt lắm. Quyết định đúng đắn đấy. Quả thực, con người phải nhạy bén để mọi việc dễ dàng hơn mà, đặc biệt là với những kẻ như ngươi”
Trước câu trả lời thẳng thắn của tôi, tên lãnh chúa mỉm cười một cách ranh mãnh. Mắt, mũi, và miệng của hắn đều bị lún sâu vào hai bên má, làm cho chúng méo mó hết mức.
Một nụ cười thực sự khiến tôi muốn đấm hắn.
“Được rồi, giờ thì chúng ta đi đến chủ đề chính chứ nhỉ?”
***
Sau khi nói chuyện xong với tên lãnh chúa và còn bắt tay như để thể hiện thiện chí muốn xin ân huệ từ hắn, tôi rời khỏi phòng tiếp khách. Bàn tay của hắn ẩm ướt và khó chịu một cách kinh khủng, khiến cho tâm trạng của tôi tồi tệ vô cùng, nhưng tôi đã chịu đựng được bằng một cách nào đó.
Tôi liên tục chà tay vào tường để lau nó, và trong khi rời khỏi dinh thự, tôi ngẫm lại đề xuất của tên lãnh chúa.
‘Mình cũng đã phần nào đoán được kể từ lúc hắn hỏi mình có thích phụ nữ hay không’
Việc hắn sau cùng muốn hoàn toàn phá hủy Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc vẫn vậy, nhưng nội dung thì là ngược lại.
Trong game, cả tên lãnh chúa lẫn các đoàn trưởng của Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc đều là đàn ông, nên là hắn đã muốn bỏ độc vào thức ăn để làm suy yếu nghiêm trọng năng lực thể chất của họ rồi tự mình vung kiếm kết liễu họ.
Phần thưởng cho việc đó là hiệp sĩ đoàn của dinh thự của tên lãnh chúa.
Nhưng ở đây thì khác. Việc bỏ độc vào thức ăn của Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc vẫn tương tự trong game, nhưng mục đích không phải để trực tiếp giết họ mà là biến những đoàn trưởng thành nô lệ tình dục và sở hữu họ.
Do họ hiển nhiên sẽ nghi ngờ thức ăn hắn đưa cho, hắn bảo tôi là hãy làm thân với các đoàn trưởng rồi ghé qua dinh thự, nơi hắn sẽ đưa cho tôi thứ thuốc độc cần thiết cho kế hoạch. Tôi có nhiệm vụ phải tự mình bỏ độc thức ăn.
Nếu kế hoạch thành công, hắn nói rằng còn sẽ cho tôi cơ hội để ‘thưởng thức’ Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc.
‘Tên khốn đó đúng là kiêu ngạo thật mà’
Hắn không chỉ bắt tôi làm những việc như này mà không đặt hạn chế nào lên tôi, mà hắn còn ngạo mạn cho rằng tôi sẽ không thể cưỡng lại dục vọng của mình và toàn tâm làm theo lời hắn.
Kể cả trong game, ta cũng có lựa chọn ngay lập tức tiết lộ đề xuất cho các đoàn trưởng, nên là có vẻ cái tính thô lỗ đó là thiết lập chính thức từ phía nhà phát triển.
‘Mà, dù là mình sẽ không làm vậy’
Tuy nhiên, để giết tên lãnh chúa, tôi tạm thời cần phải giữ bí mật với mọi người. Nếu tôi cứ thế tiết lộ kế hoạch như này, nó sẽ chỉ đơn giản kết thúc với việc tên khốn đó bị đày đến một vùng khác.
Hơn nữa, sau khi bị đày ải theo cách này, hắn sẽ giữ mối hận với nhân vật chính và can thiệp vào tất cả các nhiệm vụ có liên quan đến cốt truyện một cách dai dẳng.
Ta phải tự mình trải qua nó một lần mới biết nó rác rưởi thế nào. Một cảm giác bực bội khó tả trào lên trong tôi.
“Cậu có sao không?”
Khi tôi vừa bước ra khỏi cửa dinh thự, Iris, người đã đang chờ tôi với vẻ mặt lo lắng trong khi dựa lưng vào tường, ngay lập tức chạy đến. Xét từ vẻ cấp bách hiện lên khuôn mặt của cô, có vẻ là cô ấy đã khá lo lắng cho tôi.
“Như cô có thể thấy, tôi vẫn ổn mà”
“Thật chứ, cậu chắc chắn chưa?”
“Chắc chắn. Hắn ta có hỏi một vài câu thăm dò ở giữa thật, nhưng tôi chỉ bảo hắn hãy hỏi cô thôi. Sau khi việc đó cứ lặp đi lặp lại vài lần, hắn ta đã từ bỏ”
“Làm tốt lắm. Ừm, cậu làm tốt lắm. Cậu không bị đe dọa rời khỏi hiệp sĩ đoàn đâu nhỉ?”
“Việc đó mà xảy ra thì tôi đã không đứng đây điềm tĩnh đến vậy rồi”
“Ơn trời…may quá đi”
Iris thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ là cô ấy đã khá khổ sở bởi tên lãnh chúa từ trước đến giờ.
“Trước hết ta hãy cứ về hiệp sĩ đoàn đã”
“Ừm”
Iris không ngừng lo lắng hỏi thăm tôi kể cả khi đang cưỡi ngựa về doanh trại. Biểu cảm của cô ấy bộc lộ tất cả những gian khổ mà cô đã phải trải qua với tên khốn đó cho đến tận bây giờ.
Nhưng sớm thôi, đó sẽ không còn là một mối lo mà cô ấy phải bận tâm nữa, ít nhất là trong khoảng hai tuần gì đó.
***
‘Đây là cầu giám định năng lực sao?’
Ngày kế tiếp sau khi gặp tên lãnh chúa, tôi hiện đang đứng trước một quả cầu giám định năng lực, sau khi đi theo Iris. Bên cạnh nó là Lize và Erica với vẻ mặt hào hứng.
Giống như trong game, nó là một quả cầu màu xanh da trời to tầm một cái đầu người, được đặt trên một tấm nệm màu đỏ. Nó là một ma cụ mà khi đặt tay lên đó, nó sẽ biến đổi năng lực thể chất của đối tượng sang những thông số khách quan.
Kể cả trong game, không có lời giải thích nào về người đã tạo ra thứ này được đưa ra. Nó chỉ được nhắc tới là một đại pháp sư danh tiếng trong quá khứ đã tạo ra nó, và tất cả những cái đang được sử dụng ngày này đều là bản sao chính xác của nó.
Do đã biết cách sử dụng quả cầu, tôi liền đặt tay lên bề mặt của nó không chút do dự. Quả cầu nhấp nháy, và một tia sáng xanh liền quét cơ thể tôi. Sớm sau đó, những con số được hiển thị trên quả cầu.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------
[Cấp độ] 4(+3)
[HP] 1
[MP] 1
[Đức tin] 1
[Thể lực] 1
[Thông thạo] 1
[Sức mạnh] 1
[Ma lực] 1
[Thánh lực] 1
[Sức bền] 1
--------------------------------------------------------------------------------------------------------
“...”
Mặc dù đã phần nào đoán trước được việc này, nhìn thấy mấy chỉ số màu mè đều chỉ ở 1, ngoại trừ cấp độ đã tăng thêm 3 nhờ vào số kinh nghiệm nhận được sau khi đánh bại Đồ Tể Người, thực sự khiến tôi chán nản.
Nếu là chức nghiệp nào khác thì nó ít nhất đã bắt đầu ở cấp độ 10 rồi.
Cả ba người kia cũng có phản ứng như vậy. Không chỉ Lize, người ngay từ đầu đã hoạt bát, mà cả Erica và Iris cũng đang tròn mắt nhìn chằm chằm vào quả cầu.
“Tân binh, cậu…Làm sao mà cậu chịu được mấy đòn tấn công của tôi được vậy?”
Lize là người đầu tiên hoàn hồn sau cơn sốc.
“Tận mắt nhìn thấy mấy chỉ số đều là 1 còn sốc hơn nữa chứ. Nếu cách biệt chỉ số đã kinh khủng như này rồi, dù cho kỹ năng của cậu có cao siêu đến mức nào đi nữa, cậu đơn giản là chỉ thua cuộc thôi. Ngay từ khoảnh khắc kiếm của chúng ta va chạm lần đầu, cậu đáng ra là phải một mình bay về sau rồi.
“Phải ha”
“‘Phải ha’ là có ý gì chứ? Cậu đâu có bị như vậy. Sao cậu lại làm thế được?”
Kể cả khi cô ấy hỏi đi nữa, tôi cũng chịu luôn. Nó chỉ đơn giản là khả thi vì đó là việc ta có thể làm trong game, nhưng sao tôi có thể giải thích như vậy được?
Nói rằng đó là cách nó hoạt động trong game ấy hả? Như thế có khác gì muốn được gọi là tên điên đâu.
Trong Brightest Darkness 4, dù cho sự chênh lệch chỉ số có lớn đến mức nào đi nữa, chỉ cần ta không mắc lỗi khi cản đòn, thanh kiệt sức sẽ không bao giờ đầy. Và tôi chỉ đơn giản là không bao giờ mắc lỗi khi cản đòn.
Vậy nên cũng không lạ gì khi tôi có thể đánh trả qua lại với Lize mặc cho sự chênh lệch chỉ số hai bên.
‘Không biết là mình có thể dạy họ cản đòn không nhỉ?’
Ngay từ đầu, khái niệm cản đòn hoàn hảo đã không tồn tại với các NPC. Nó là kỹ thuật độc quyền của người chơi. Kể cả có là tôi thì cũng khó mà giải thích được nó về mặt lý thuyết.
Đương nhiên, nếu có thể dạy họ, tôi cũng muốn làm vậy, nhưng có thể sử dụng được và có thể dạy là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
‘Nói mới nhớ, mình cũng cần phải phân bổ chỉ số’
Nhìn mấy con số 1 được hiển thị một cách màu mè thì tôi mới nhớ đến con số +3 bên cạnh cấp độ. Đó là số lần tôi có thể nâng chỉ số của mình.
Dù vậy, với những cặp mắt đang chú ý vào đây thế này, tôi không thể phân bổ chỉ số. Nếu việc năng lực của tôi có thể được gia tăng chỉ với vài cú búng tay bị lộ ra, nơi này kiểu gì cũng sẽ trở nên hỗn loạn cho mà xem.
Trong game, tôi có thể kiểm tra chỉ số và kỹ năng của nhân vật bất cứ lúc nào chỉ bằng cách nhấn phím Esc, và tôi cũng có thể nâng chúng. Nhưng ở đây thì khác. Tôi đã bí mật thử gọi cửa sổ trạng thái, nhưng không có gì xuất hiện cả.
Nói cách khác, tôi bắt buộc phải dùng đến cầu giám định năng lực để có thể phân bổ chỉ số. Cảm giác giống như đang trải qua những kỷ niệm với Brightest Darkness 1 lần nữa vậy.
Tôi thực sự không muốn trải qua cái kỷ niệm bất tiện đó lần nữa chút nào.
“...!”
Đột nhiên, Iris giật bắn lên như thể cảm nhận được gì đó và vội vã quay ngoắt đi.
“Claudia trở về rồi”
“Hở? Thật sao?”
“Ừm. Cô ấy gần về đến cổng chính của tòa lâu đài rồi. Tôi sẽ đi ra ngoài gặp cô ấy”
Trước khi tôi có thể hỏi làm sao mà cô ấy biết được rằng Claudia đã trở về, Iris đã vội vã đi ra ngoài, và Erica đi theo sau cô ấy.
Lize cố nắm lấy tay tôi để kéo theo, như thể định dính chặt bên tôi cho đến cuối, nhưng tôi nhất quyết bảo cô ấy đi trước, nói rằng tôi sẽ đi theo nhanh thôi.
Và rồi, sau khi đã xác nhận rằng không còn ai ở quanh nữa, tôi liền đổ hết điểm chỉ số của mình vào ‘Thánh lực’ và vội vã chạy theo ba người kia.


3 Bình luận