• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 9: Bài kiểm tra gia nhập hiệp sĩ đoàn - 4

1 Bình luận - Độ dài: 3,038 từ - Cập nhật:

Cách chiến đấu trong Brightest Darkness 4 được chia ra làm hai loại chính.

Né và cản đòn, thường được dùng cho với kẻ địch hình người, và phòng thủ cùng lăn, thường được dùng cho kẻ địch dạng quái. Cuối cùng là một loại phản đòn đặc biệt gọi là parry.

Đương nhiên, né và cản đòn cũng có thể dùng được với kẻ địch dạng quái, và phòng thủ cùng lăn cũng có thể được dùng với kẻ địch hình người. Đây không phải là thứ bị giới hạn bởi hệ thống.

Nó chỉ là vấn đề hiệu quả thôi.

“Tôi phải nói với cậu, Iris rất có mắt nhìn người đấy!”

Để ví dụ, nếu ta cố mà sử dụng lăn với một con boss có một chuỗi tấn công điên rồ có thể lên tới 13 đòn như này, ta sẽ bị đánh trúng vào khoảng trễ sau lăn, bị choáng, và rồi bị cắt ra thành từng mảnh bởi những đòn nối tiếp.

Cặp dao găm bao bọc trong băng và thanh kiếm lưỡi đỏ liên tục va chạm, tạo ra một âm thanh kim loại chói tai. Tay của tôi tê cứng. Còn hơn cả khi tôi đỡ cây gậy gỗ khổng lồ của con Đồ Tể Người nữa.

Cách tay của cô ấy trông thon gọn đến mức tưởng như chúng có thể vỡ tan chỉ với một cái chạm, nhưng sức mạnh ở trong đó đúng là không đùa được đâu.

Khi tôi đỡ được đòn thứ 13 kết thúc chuỗi,  cô ấy liền lùi vài bước và ngay lập tức chuẩn bị vào đón tấn công tiếp theo. Cô ấy hạ thấp người về phía trước và lao đến tôi với đôi tay bắt chéo ở trước đầu.

‘Chuỗi 7 đòn’

Sau khi nhớ ra đó là đòn tấn công nào, tôi cũng vào tư thế chuẩn bị để đỡ.

Đòn thứ 3 và thứ 6 trong chuỗi đó có hơi lệch nhịp, và nếu bị mất cảnh giác rồi đỡ chúng theo nhịp độ ban đầu thì kiểu gì thanh kiệt sức cũng chạm nóc và ta chắc chắn là chết luôn.

Một đường băng được hình thành phía sau Lize. Nó tồn tại một thời gian ngắn rồi nổ tung, phát tán những hạt sương giá. Một làn sương băng dày đặc bao phủ lấy cả khu vực.

Cẩn thận để không tiến vào khu vực có sương giá, tôi đỡ cặp dao găm vung tới.

Tay phải, tay trái, rồi tay phải lệch nhịp. Và hai lần tay phải với một lần tay trái lệch nhịp. Đòn cuối cùng là một nhát chém chéo bằng tay phải.

Sau khi đỡ tất cả những đòn đó, bao gồm cả nhát chém chéo cuối cùng, tôi lao vào tấn công, tận dụng khi Lize đang thoáng khựng lại. Khi thanh kiếm cắt vào tay của cô ấy, một vết thương nhỏ xuất hiện, và một vào giọt máu trào ra.

‘Mình cứ tưởng là lần này cũng được rồi chứ’

Mặc dù lưỡi kiếm đã cắt vào cánh tay không chút phòng bị, thứ duy nhất nó gây ra là một vết thương nhỏ, cái mà chỉ khiến cho vài giọt máu trào ra.

Tôi cũng đã đánh trúng được vài lần trước đó, nhưng tất cả đều chỉ gây ra một vết thương nhỏ. Có vẻ là thanh máu trong game được áp dụng như này.

Lize nhìn xuống cánh tay chi chít vết thương của mình và hét lên phấn khởi.

“Đúng, chính là vậy! Nó phải như này chứ! Một người đàn ông ít nhất cũng phải có ý chí như này, đúng không? Tôi càng ngày càng thích cậu rồi đấy!”

Và rồi cô ấy lại đạp đất và lao vào tôi lần nữa. Vẻ mặt của cô ấy đang nhìn tôi lộ rõ vẻ thích thú. Đó không phải là niềm vui đối với trận đấu, mà là sự hứng thú đối với tôi.

Có vẻ là những vết cắt trên tay không là gì với cô ấy. Việc đó cũng dễ đoán do cô ấy đâu bị đánh bại chỉ với một đòn trong game.

Người phụ nữ trước mặt tôi bật cao lên trên không trung. Băng và sương giá tụ lại xung quanh cơ thể của cô. Cô ấy đổi cách cầm cặp dao găm sang kiểu nắm ngược, hướng mũi dao xuống dưới, chuẩn bị để đập xuống.

Một đòn tấn công không thể đỡ.

Tôi nhanh chóng kéo dãn khoảng cách và lăn đi. Âm thanh rợn người của sao băng va chạm với mặt đất vang lên ngay gần đó. Mặc dù tôi đã lăn đi ngay khi nhìn thấy nó, pha vừa rồi cũng rất sát nút.

‘Trong bản game gốc thì chỉ cần đi bộ là đã né được rồi’

Những cột băng nhọn trồi lên mọi hướng tại nơi Lize đáp xuống. Mũi của chúng sắc lạnh.

Người đã tạo ra chúng bước ra, không do dự đập nát những cột băng. Mà, nếu mà cô ấy bị thương bởi thứ mình tạo ra thì sẽ rất là buồn cười đấy.

Đòn tấn công tiếp theo đến ngay sau đó. Một đòn chém chéo hình chữ X, một đòn chém từ góc dưới bên phải lên góc trên bên trái bằng con dao găm ở tay trái, và một chuỗi 4 đòn.

Sau khi đỡ hết tất cả đống đó, tôi giơ thanh kiếm lên trước ngực để đỡ đòn cuối cùng. Lize kéo một tay về sau, chỉnh con dao găm theo phương nằm ngang.

Đây là một đòn đâm không thể đỡ được bằng vũ khí.

Để đối phó với nó, ta phải làm chệch đòn đánh đúng thời điểm, lăn hoặc né đi, hoặc là dùng một cái khiên. Một trong ba cách đó.

-Keng!

Đương nhiên, tôi chọn phương án làm chệch đòn tấn công.

Lưỡi dao màu xanh, thứ đã kéo dài đến tầm của một thanh trường kiếm nhờ vào phần băng hình thành nên từ thân dao, va chạm với phần lưỡi màu đỏ của Kiếm Nhuốm Máu.

Cơ thể của tôi bị đẩy lùi về sau một khoảng cách xa do không thể chống lại phản lực. Tôi bằng cách nào đó đã dừng được chân mình bằng cách đâm mũi kiếm xuống đất. Lize đang để lộ ra một vẻ mặt bất ngờ như thể cô ấy không nghĩ rằng tôi có thể cản được cả đòn này.

“Ôi, cậu chặn được cả đòn đó sao? Iris đã tìm thấy một tân binh xuất sắc như này ở đâu vậy?”

Tận dụng thời cơ đó, tôi phủi đi đống sương giá đang bám vào tay mình và lắc nhẹ cánh tay tê cứng.

Do thanh kiếm không có phù phép kháng Tê cóng, kể cả khi tôi đỡ nó hoàn hảo đi nữa, thanh Tê cóng vẫn sẽ tích tụ dần. Điểm mấu chốt ở đây là liệu tôi có thể kết thúc trận đấu trước khi việc đó xảy ra hay không.

Mặc dù Lize có vài vết thương nhỏ trên cơ thể mình, do không thể kiểm tra thanh máu của cô ấy, tôi chỉ còn cách ước chứng nó.

Trong quá khứ, khi làm mấy cái speedrun, tôi thường sẽ ghi nhớ hết mấy cái tiểu tiết như vậy, nhưng dần dần, khi tôi tập trung hơn vào thử thách dùng tay không ở cấp độ 1 hơn là speedrun thì cũng đã nhanh chóng quên hết đống đấy.

“Không phải là cô bảo mình sẽ kiểm soát sức mạnh à?”

“Không, tôi thực sự đã cố gắng nương tay đấy chứ. Tôi đã cố nương tay, nhưng tôi có thể làm gì khi cậu chặn đòn tốt vậy chứ? Nó khiến tôi tò mò về việc cậu có thể cản đòn được đến mức nào ấy. Iris và Erica cũng có suy nghĩ tương tự đúng không?”

Tôi liếc nhìn hai người đang đứng xem trận đầu từ khoảng cách xa.

Đúng như Lize nói, Iris đang đứng đó trong khi khoanh tay dưới ngực mình, nhìn chằm chằm vào chúng tôi mà không di chuyển một li, còn Erica thì cũng đang nhìn chúng tôi với ánh mắt tràn đầy phấn khởi.

Dù gì đi nữa, có vẻ là bọn họ thực sự không có ý định dừng trận đấu lại.

“Iris, không phải thế này là đủ để vượt qua bài kiểm tra rồi sao? Cô còn định bắt chúng tôi chiến đấu bao lâu nữa đây?”

Dù khả năng thành công không cao, tôi thử thuyết phục Iris. Từ góc nhìn của tôi, việc đó cũng đâu có gì để mất. Nếu thành công, tôi sẽ có thể bỏ qua đòn tấn công cuối của Lize rồi xong luôn, và kể cả khi không được, tôi cũng chẳng có gì để mất.

Dù trận đấu có kết thúc ở đây đi nữa, không có vẻ gì là Lize hay Erica sẽ đánh trượt tôi.

Iris trầm tư một lúc rồi hơi gật đầu.

“Kỹ năng mà cậu đã thể hiện từ đầu đến giờ còn hơn cả đủ để được tính là đỗ. Nếu là về bài kiểm tra thì kết thúc ở đây luôn cũng không có vấn đề gì. Nếu cả hai người muốn thì chúng ta có thể dừng ở đây luôn. Cô thấy ổn với việc đó chứ, Lize?”

“Cái gì? Đợi đã. Kết thúc ở đây sao? Cô nghiêm túc đấy à?”

"Tôi nghĩ là cô đã xác nhận kỹ năng của cậu ta đủ rồi mà. Tôi bảo cô chủ trì bài kiểm tra chứ có bao là chiến đấu đến chết đâu”

“Không, tôi vẫn còn nhiều chiêu thức chưa sử dụng đến mà! Cô đúng là không biết lãng mạn gì cả, Iris!”

“Đi mà tìm lãng mạn của cô ở chỗ khác. Đây không phải là lãng mạn gì mà là một bài kiểm tra đầu vào”

“Gư…Vậy thì chỉ một cái thôi! Tôi sẽ chỉ thử một chiêu thức nữa rồi thông qua cho cậu ta luôn! Nếu tôi, một đoàn trưởng, ra nhiều đòn tấn công đến vậy mà còn không thể đánh trúng tân binh một lần nào, thế thì danh dự của tôi sẽ ra sao đây? Và thực chất thì, Iris, cô cũng đang thắc mắc là cậu tân binh có thể cản đòn đến mức nào còn gì? Đúng chứ?”

“...”

Iris rơi vào trầm tư. Từ góc nhìn của tôi, tình huống hiện tại thực sự nực cười.

‘Cái cớ đó thực sự có thành công không vậy? Thật luôn?’

“...Thích làm gì thì làm”

‘Nó thực sự thành công này’

Chẳng lẽ đây cũng là một thay đổi trong thường thức giống như trang phục à? Làm sao mà nó thành công được vậy?

Dù tôi có sững sờ thế nào đi nữa, cùng với sự cho phép của Iris, tinh thần của Lize liền cao vút lên, và cô ấy lại giơ cặp dao găm lần nữa. Tôi, người sau cùng phải chiến đấu tiếp, cũng vào tư thế.

Do cô ấy cũng bảo là sẽ chỉ dùng một chiêu thức nữa rồi kết thúc—

“...Đợi đã. Một chiêu thức?’

Đột nhiên, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi. Một dự cảm rất, rất chẳng lành.

“Được rồi, cậu tân binh! Hơi xin lỗi chút, nhưng mà tôi phải giữ lấy danh dự của một đoàn trưởng!”

“Tại sao cô lại dùng một chiêu thức như vậy trong bài kiểm tra đầu vào khi đã bảo là mình sẽ nương tay chứ? Và nếu tôi chặn được cả chiêu đó thì sao? Vậy thì mấy cái danh dự hay gì đó của cô sẽ mất hết đấy!”

“Cậu định đỡ cả đòn này luôn à? Tân binh của chúng ta gan dạ thật đấy! Được thôi, tốt lắm! Nếu đỡ được đòn này, tôi sẽ ban cho cậu một điều ước! Kể cả mấy thứ dâm dục cũng không có vấn đề gì hết! Thế nào, cậu thấy có động lực rồi chứ?”

“Tôi không cần mấy thứ như vậy, nên là dừng lại đi mà!”

“Xin lỗi nhé, việc đó là bất khả thi! Nhưng mà những gì tôi đã nói là thật lòng đấy, nên là suy nghĩ cẩn thận vào nha!”

Lize mỉm cười rạng rỡ và bao phủ đôi dao găm của mình trong băng. Cả cơ thể của cô ấy cũng được bao bọc bởi sương giá, và nhiệt độ xung quanh cũng nhanh chóng hạ xuống. Trước cảnh tượng đó, một tiếng thở dài thoát ra khỏi miệng tôi.

‘Sau cùng vẫn phải gặp nó à. Tên chiêu thức đó là gì ấy nhỉ? Bão Tuyết Liên Hoàn Kích à?’

Bão Tuyết Liên Hoàn Kích là chuỗi tấn công cuối cùng được thêm vào cho trận đánh boss của Lize trong mod Darkest Light.

Nó gồm tận 20 đòn tấn công, với mỗi cái có thể gây ra một lượng sát thương khổng lồ, xong lại còn có thêm hiệu ứng truy đuổi khốn khiếp khiến cho việc né đi bằng cách lăn gần như là bất khả thi.

Do đó, đây là một đòn tấn công ép chúng ta phải sử dụng khiên lớn hoặc đỡ từng đòn một. Nếu thực sự xui xẻo, ta còn có thể chết ngay lập tức do bị Tê cóng trong khi đang tập trung vào đỡ.

Không chỉ có vậy, phần khốn nạn nhất là đòn tấn công này chỉ xuất hiện đúng một hoặc hai lần trong cả trận đánh boss, nên là ta cần rất nhiều thời gian để học thuộc nó.

Khi Lize nhẹ nhàng vung thẳng tay một cái, một đường băng liền được tạo ra giữa chúng tôi. Bây giờ tôi cần phải tập trung. Tôi loại bỏ tất cả những suy nghĩ không liên quan và dồn hết sự tập trung của mình vào cặp dao găm trong tay cô ấy.

Cơ thể của Lize bắn về trước như một mũi tên, chỉ để lại một tàn ảnh ở sau.

‘Đầu tiên, chuỗi 4 đòn ban đầu’

Tôi xoay cơ thể ngược chiều kim đồng hồ và đỡ lấy chuỗi 2 đòn xoay. Ngay khi thanh kiếm và cặp dao găm va chạm, tôi liền cảm nhận được bàn tay của mình tê tái, suýt chút nữa thì đã đánh rơi thanh kiếm.

Nhưng không có thì giờ để nghĩ về cơn đau. Sương băng cuồn cuộn bao bọc lấy cặp dao găm. Sau khi đỡ được chuỗi 2 đòn đầu tiên, tôi ngay lập tức giơ cao thanh kiếm lên trước ngực mình.

Ngay khi tôi vừa nâng tay lên, một lực khổng lồ sượt qua ngực tôi hai lần liên tiếp. Cơ thể của tôi bị đẩy lùi một khoảng cách kha khá. Đó là một tốc độ mà tôi sẽ chẳng thể nào đỡ được nếu đã cố nhìn rồi mới phản ứng.

Như thể chưa đủ, khu vực xung quanh đã bị bao phủ dày đặc trong sương giá và không khí lạnh, khiến cho việc theo dõi Lize, người cách tôi không quá một cánh tay, trở nên khó khăn hơn.

Ở trong game thì còn có chút tầm nhìn, nhưng bây giờ thì còn chẳng được như thế. Thực sự thì, kể cả dáng vẻ của cặp dao găm cũng đã trở nên mờ nhạt rồi.

Tôi từ bỏ việc bắt kịp chuyển động của cô ấy bằng mắt mình và thay vào đó di chuyển cơ thể theo những gì mình nhớ. Tôi vung tay mình như thể đang chơi theo một giai điệu, nhớ lại cảm giác dùng chuột phải để cản đòn.

‘Tiếp theo, chuỗi 8 đòn’

Ngay khi tôi vừa nghĩ vậy, tiếng lưỡi kiếm va vào nhau vang liền lên đúng 8 lần, và cơ thể của tôi lại bị đầy về sau một khoảng cách kha khá. Lize ngay lập tức lao vào. Không cho tôi thời gian để có thể chỉnh lại tư thể hay ổn định nhịp thở của mình.

Giờ đây, sương giá đã bám thành một lớp dày trên tay và chân của tôi, khiến cho đến cả việc di chuyển còn khó. Việc ép các chi của tôi cử động cũng có giới hạn. Có vẻ là thanh Tê cóng sẽ đầy ở đòn thứ 19 hoặc cuối cùng.

‘Mình không thế cứ chịu đòn như này được. Mình cần phải đánh trúng một đòn ở giữa chừng để có thể gián đoạn chiêu thức’

Khi tôi vừa nghĩ như vậy xong, đòn thứ 16 đã lao đến. Tôi đỡ nó và vắt óc ra suy nghĩ. Sau cái này, nếu tôi đỡ đòn thứ 17, sẽ có một khoảng trễ vừa đủ để có thể đánh trúng một đòn.

Nó là một đòn tấn công cần phải căn chuẩn thời gian cực kì chính xác, nhưng nếu thành công, tôi có thể làm choáng cô ấy và hủy bỏ chiêu thức. Tôi đưa ra quyết định của mình và chuẩn bị để tấn công trong khi đỡ lấy con dao găm đang lao tới.

Ngay lúc đó, cơ thể của tôi liền trở nên nặng nề.

‘Kiệt sức…!’

Tôi điều chỉnh lại cơ thể đột nhiên trở nên nặng nề của mình. Chuỗi tấn công vẫn chưa tiếp tục, nên là vẫn còn thời gian. Ngay khi định vung Kiếm Nhuốm Máu lần nữa, tôi nhìn thấy khóe miệng của Lize cong lên.

Tôi kiểm tra tư thế của cô ấy. Nếu chỉ mới nhìn qua, nó sẽ giống như cô ấy đang đứng một cách vụng về, nhưng tôi hiểu mục đích của nó.

Nếu tấn công ngay bây giờ, kiếm của tôi sẽ ngay lập tức bị parry, và rồi tôi sẽ bị đánh trúng bởi một đòn phản công.

Trước khi tôi có thể cưỡng chế thay đổi quỹ đạo của thanh kiếm sau khi nhận ra điều đó, một người đã chen vào giữa tôi và Lize, để lại một tàn ảnh ở sau.

“Đủ rồi!”

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận