• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 13: Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc - 3

5 Bình luận - Độ dài: 2,200 từ - Cập nhật:

Sau khi bài thuyết giảng dài lê thê của Erica kết thúc, ba người chúng tôi liền hướng đến nhà ăn cùng nhau. Đương nhiên, đó chỉ là một bài thuyết giảng và quở trách theo góc nhìn của Erica thôi, còn Lize đã úp mặt vào gối suốt lúc đấy và còn chẳng thèm giả vờ lắng nghe.

Bất ngờ là cô ấy không nói gì với tôi cả. Có lẽ đó là do Lize chiếm thế thượng phong trong tình huống đó, và đằng nào thì tôi cũng không thể đẩy cô ấy ra với sức mạnh của mình.

Một phán quyết khá chính xác.

Lize có vẻ vẫn tiếc nuối khi bị xen vào lúc còn đang dang dở, nên là cô ấy cứ cằn nhằn thành tiếng với Erica suốt quãng đường đi đến nhà ăn, như thể muốn bắt cô ấy nghe.

Ngược lại, Erica thì gầm gừ với cô ấy, hỏi rằng cô ấy đã định làm chuyện lố bịch gì vào ngay ngày đầu tiên tân binh đến. Còn tôi là bị kẹp giữa hai người họ và chẳng thể làm gì.

Thật lòng, tôi cũng không thực sự ghét tình huống một mỹ nhân đầy đặn như Lize cưỡi lên người và quyến rũ tôi. Tôi cũng là một người đàn ông khỏe mạnh với sở thích bình thường mà, nên là làm sao có chuyện tôi ghét tình huống đó được chứ?

Dù vậy, tôi sợ hiệu ứng cánh bướm sẽ xảy ra sau đó.

‘Mình nên tránh việc can thiệp vào cốt truyện một cách không cần thiết nhiều nhất có thể’

Nếu tôi bất cẩn tác động đến cái này cái kia ngay từ ban đầu để rồi làm thay đổi cốt truyện, khiến cho những kiến thức về trò chơi của tôi trở nên vô dụng, nó sẽ là một trải nghiệm thực sự tồi tệ đấy. Như vậy thì tôi thà cưỡng lại sự cám dỗ và giữ nguyên mọi thứ còn hơn.

Hơn nữa, đây là lần đầu tiên tôi trải qua tình huống này, nên tôi cũng không biết là mình nên phản ứng như nào. Chẳng thể nào một tình huống mà NPC tiếp cận người chơi như này lại xảy ra trong game được.

Brightest Darkness 4 còn chẳng phải một eroge, và nếu những bản mod không được tải riêng về, nhân vật của người chơi sẽ mặc định để là đàn ông, và đa số NPC cũng là đàn ông luôn.

Nếu có chuyện một NPC nam tán tỉnh người chơi nam thì trước đó người hâm mộ đã đi treo cổ nhà phát triển rồi.

Một thời gian sau đấy, một bản vá đã thêm vào tính năng chọn giới tính người chơi ở cửa sổ tạo nhân vật, nhưng kể cả khi ta chọn giới tính nữ đi chăng nữa, cốt truyện cũng không thay đổi gì.

Thế giới của Brightest Darkness cũng không phải là một thế giới dành cho thể loại lãng mạn.

“Tân binh!”

Bộp, một bàn tay nắm chắc vào lưng tôi. Dù có vẻ là họ không dồn nhiều sức cho lắm, nhưng mà nó vẫn đau vãi ra ấy. Chịu đựng cơn đau ở lưng mình, tôi quay về sau.

Lise đang nhìn tôi với nụ cười tinh nghịch đặc trưng của mình.

“Gì vậy?”

“Thật lòng với tôi đi. Cậu cũng thích nó phải không?”

“Cô định kéo tôi vào chuyện này đấy à?”

“Thôi nào, đừng như vậy chứ. Thành thật đi, cậu thích nó lắm đúng không? Làm sao mà cậu lại không thích được một mỹ nhân như tôi cưỡi lên người được. Ừm ừm. Làm sao mà việc đó có thể xảy ra được chứ? Chúng ta đang có một quãng thời gian tuyệt vời với nhau, vậy mà Erica xấu xa đó lại xen vào. Cậu không thích việc đó chút nào, nhỉ? Nhỉ?”

Vừa nói, Lize vừa nắm lấy cổ tay tôi, vung nó như một tên phản diện trong khi đánh nhẹ vào Erica với nó. Tôi có vùng vẫy cổ tay của mình, nhưng hoàn toàn không làm được gì.

“Chị lại bắt đầu như vậy rồi đấy à? Đừng có làm phiền anh tân binh nữa và tập trung di chuyển đi. Và cái lời lẽ thô tục về việc chị cưỡi lên người anh ấy là sao? Chị học được cái thứ ngôn ngữ bẩn thỉu đó ở đâu vậy hả?”

“Này, chị cũng là người lớn rồi còn gì? Người lớn nói mấy thứ tục tĩu thì có vấn đề gì chứ?”

Hành động của cô giống một đứa trẻ hơn là người lớn đấy. Đương nhiên, tôi chỉ thầm nghĩ vậy trong lòng chứ không nói ra thành lời.

“Em đang bảo chị phải biết chọn thời gian và địa điểm đi đấy! Giữa chúng ta là một chuyện, nhưng chị có nhất thiết phải cư xử không đứng đắn như vậy trước mặt tân bình không?!”

“Erica, sao em lúc nào cũng cứng nhắc như vậy khi ở với cậu ấy chứ, thật chẳng giống em chút nào. Cố thử làm như vậy với những đoàn trường khác xem. Không phải biệt danh của em là Công chúa Băng giá trong khi em dùng lửa à?”

“Không ai gọi em như vậy ngoài chị cả! Ai lại đi gọi người khác bằng cái biệt danh đáng xấu hổ đó chứ?!”

‘Hai người họ không thấy mệt à?’

Cuộc cãi cọ giữa Lize và Erica bất ngờ là kéo dài cũng được kha khá thời gian.

Erica nhìn giống kiểu người cực kỳ ghét những cuộc cãi vã vô ích, nhưng không ngờ là cô ấy lại phản bác lời nói của Lize mà không hề chùn bước. Họ quả thực là chị em ruột mà.

Cũng nhờ vậy, quãng đường đi đến nhà ăn không hề buồn chán chút nào.

Lize đang cãi vã với Erica, từ một lúc nào đó, dần đến sát bên cạnh tôi và còn khoác tay với tôi. Cánh tay của tôi bị chôn vùi vào giữa hai ngọn núi vô cùng mềm mại và khủng bố.

Tôi đã phải cố hết sức để không phản ứng với cảm giác mềm mại truyền đến tay mình. Nhưng không chỉ có mỗi cảm giác mà chính bộ đồ của cô ấy đã phô bày cơ thể của cô một cách lộ liễu, khiến cho việc chịu đựng lại càng thử thách hơn.

Bản thân người đang mặc bộ đồ thì có vẻ không nhận thức được là trang phục của mình hở hang đến mức nào do ảnh hưởng của sự thay đổi trong lẽ thường từ bản mod.

Sau đó, Erica sẽ thuyết giảng một tràng, nhắc nhở Lize giữ ý tứ, rồi Lize sẽ bám chặt vào tôi hơn như để trêu Erica. Và việc này cứ lặp đi lặp lại như vậy.

‘Cái này thực sự áp lực vãi, thật đấy’

Sức mạnh ý chí của tôi cũng đang nhanh chóng suy giảm tỉ lệ thuận với việc này.

Tôi không chỉ phải cố gắng không để tâm đến cảm giác của bộ ngực đang ép vào tay mình một cách trắng trợn, và còn vì cách đứng của cả ba, Lize và Erica cũng không tránh được việc cãi nhau ở gần tôi.

Hơn nữa, trong khi cả hai lời qua tiếng lại, cơ thể của Erica cũng sẽ cọ vào lưng tôi, và nó thực sự có sức mạnh hủy diệt của riêng mình.

Ngực của cô ấy có thể nhỏ, nhưng không phải là không tồn tại.

Cô ấy cũng là một mỹ nhân với thân hình quyến rũ mà.

“Chúng ta đến rồi, anh tân binh. Đây chính là nhà ăn”

Cuộc cãi vã giữa cặp chị em, trông như thể là sẽ không bao giờ kết thúc, cuối cùng cũng khép lại với việc Erica nhượng bộ khi chúng tôi đã đến trước cửa nhà ăn. Vì một lý do nào đó, Lize lại mang vẻ mặt đắc thắng.

Khi chúng tôi đến nhà ăn, Lize cũng liền rút tay ra. Có vẻ là cô ấy không định làm việc này trước mặt những người khác. Hoặc là cô ấy chỉ làm vậy để trêu tôi và Erica thôi.

Lize thì thầm vào tai tôi với một nụ cười đầy ẩn ý.

“Nếu thất vọng thì cậu chỉ cần nói với tôi thôi. Tôi sẽ cho cậu tận hưởng thêm bao lâu cũng được. Đương nhiên, cậu sẽ phải trả cái giá tương ứng”

“Tôi không cần cái đó”

Cô ấy định đòi hỏi cái gì để đổi lại vậy?

Cánh cửa dẫn vào phòng ăn thực sự khổng lồ. Nó rộng phải bằng ba người đứng cạnh nhau trong khi dang rộng hai tay, và nó phải cao gấp đôi tôi.

Với kích cỡ này thì gọi nó là cổng lâu đài còn dễ tin hơn là cửa nhà ăn.

Erica nắm lấy và nhẹ nhàng kéo cánh cửa ra bằng một tay, chẳng màng đến kích cỡ khổng lồ của nó. Với tiếng lạch cạch nặng nề, cánh cửa đang đóng chầm chậm mở ra.

Độ dày của phần mặt cắt phải bằng ít nhất một lòng bàn tay kể cả khi ước chừng một cách thận trọng. Tôi không tự tin là mình có thể mở nó kể cả khi đã đẩy hoặc kéo bằng toàn bộ sức mình.

Lize đã đang mở bên cánh còn lại. Nhìn cô ấy dễ dàng đẩy mở cánh cửa với đôi tay thanh mảnh đó làm tôi nhớ lại lời nói của cô ấy về việc sẽ kiểm soát sức mạnh trong trận đấu.

“Sao lại nhìn tôi chằm chằm vậy? Cậu đổ tôi rồi à?”

“Tôi đang nhìn vào độ dày của cánh cửa mà. Mấy người bảo đây là nhà ăn đúng không? Cửa vào nhà ăn có cần phải dày như thế này không vậy?”

“À, cái này ấy hả? Tòa lâu đài này ban đầu được sử dụng bởi tên lãnh chúa khốn nạn đó mà. Có lẽ nơi này cũng được sử dụng như chỗ trú ẩn trong những tình huống bất ngờ, vậy nên cánh cửa mới dày như này. Nó là tính năng chẳng để làm gì với chúng ta, nên là cậu có thể phớt lờ nó”

Câu trả lời đơn giản một cách bất ngờ. Tôi nhìn chằm chằm vào Lize. Nhận lấy ánh mắt của tôi, Lize liền nghiêng đầu.

“Hừm…Cũng khá là bất ngờ đấy”

“Cái gì cơ?”

“Tôi cứ tưởng cô sẽ trả lời là mình không biết về mấy thứ như vậy chứ?”

“Nhìn tên này xem?”

Trong khi đang cười khẩy, hai bên má của tôi bị nắm lấy. Trước khi chúng có thể bị kéo dãn ra hai bên, một giọng nói liền xen vào từ bên cạnh chúng tôi.

“Chị đừng có đùa giỡn nữa mà mau đi vào đi. Và anh tân binh nói đúng chứ có nói sai đâu?”

“Em đang đứng về phe cậu tân binh mà mình mới quen được hai giờ thay vì người chị gái mà mình đã biết hơn 20 năm sao? Chị buồn quá đi. Em đúng là cái loại chỉ biết say mê đàn ôn—”

“Chị mà nói thêm một từ nào nữa thì việc đầu tiên mà em sẽ làm là nhét đầu chị vào lò nướng đấy, nên là chị mau ngậm miệng lại đi”

Ngay khi tôi vừa đi vào nhà ăn, theo sau Lize đang chọc giận Erica, thứ đầu tiên lọt vào mắt tôi là một cái bàn hình chữ nhật dài.

Chỉ có một cái ghế được đặt ở đầu dọc, và ở bên mặt ngang, tôi có thể thấy được số ghế được đặt phải đủ cho hơn hai mươi người ngồi chỉ với một cái nhìn.

Một cái bàn như vậy có vẻ là đủ cho hơn năm mươi người.

Với bốn chiếc bàn có cùng kích cỡ như vậy, đương nhiên, nhà ăn cũng cực kỳ rộng rãi. Nếu phải nói quá lên một chút thì thì nơi này trông phù hợp để làm sân tập luyện hơn bên ngoài đấy.

“Mấy người đây rồi”

Iris, người đang dùng bữa một mình ở một cái bàn như vậy, chào chúng tôi.

“Gì vậy, cô đã dùng bữa trước rồi à?”

“Tôi đã chờ 10 phút rồi đấy”

“À, phải. Chúng tôi có hơi muộn”

“Tôi chắc là Erica sẽ không bỏ bê trách nhiệm của mình đâu…Có vẻ là Lize lại âm mưu gì đấy rồi”

“Cô đoán đúng rồi đấy, Iris. Chị lại gây rắc rối nữa rồi”

Iris đã suy đoán một cách chính xác từ mỗi việc chúng tôi đến muộn.

Lize thốt ra rằng nói vậy hơi quá, nhưng có vẻ là cô ấy đủ ý thức để không phủ định điều đó.

Bỏ lại ba người họ bắt đầu nói chuyện với nhau, tôi cẩn thận nhìn xung quanh nhà ăn.

“...?”

Trong nhà ăn rộng lớn này, chỉ có duy nhất bốn người chúng tôi ở đây.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Ơ main bỏ kiếm trong phòng kia rồi à?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
chắc không nhắc tới thôi chứ không sao đâu
Xem thêm
Ơ main bỏ kiếm trong phòng kia rồi à?
Xem thêm
có 1 thanh excalibur trong quần r, thì mang thêm thanh nữa làm gì nữa bro:))))))
Xem thêm