‘Tại sao…lại chỉ có bốn người chúng tôi?’
Dù cho tôi có nhìn đi nhìn lại bao lần đi nữa, vẫn không có gì thay đổi.
Iris đang ngồi tại bàn và tiếp tục dùng bữa trong im lặng, Lize đang mỉm cười rạng rỡ và nói gì đó với Iris, và Erica đang cằn nhằn bảo Lize đừng nói mấy thứ lố bịch nữa.
Còn tôi thì đang nhìn xung quanh.
Trong nhà ăn rộng lớn còn có thể coi như một sân tập luyện, chỉ có bốn người trong đó.
“Này, Lize”
“Hửm? Sao vậy?”
“Tại sao chỉ có mỗi chúng ta ở đây? Những người khác đâu rồi?”
Trong game, tương xứng với danh hiệu ‘hiệp sĩ đoàn’ của nó, cũng có vài NPC hiệp sĩ bình thường với vai trò nhân vật mob ở đây, không tính đến những NPC cấp độ boss như Iris, Lize, và Erica.
Mặc dù quy mô nhỏ hơn rất nhiều so với cung điện hoàng gia, một khu vực ở nửa cuối của game, kể cả khi ta giết tất cả kẻ địch mà không để chúng hồi sinh giữa chừng, ở đây cũng phải có tầm 20 hiệp sĩ.
Nếu chơi theo hướng phản nhân loại, nơi đây sẽ trở thành một khu vực, nên là việc đặt quái ở đây là cần thiết. Những hiệp sĩ thông thường sẽ tiếp nhận vai trò làm quái đấy.
Nhưng hiện tại, ngoại trừ bốn người đang ở đây ra, tôi còn chẳng thấy một bóng người nào.
“Những người khác? Không có đâu”
“Không có?”
“Ừm. Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc chỉ có bốn người chúng tôi thôi. À, vì giờ đây đã có thêm cậu gia nhập rồi thì phải là năm người chứ nhỉ? Dù sao thì, nó là như vậy đấy”
“...Tại sao?”
“Hừm…Nó sẽ là một câu chuyện dài đấy. Iris, kể chuyện này cho tân binh có sao không?”
“Tôi không để tâm đâu. Đằng nào thì hiện tại cậu ta cũng là một thành viên trong hiệp sĩ đoàn rồi mà, nên cũng chẳng cần phải giấu làm gì. Chỉ cần cảnh báo cậu ta đừng có mà tùy tiện kể chuyện đó ra ngoài thôi”
Iris cho phép một cách hờ hững.
“Mà, cậu nghe rồi đấy. Nhưng trước hết hãy đi lấy đồ ăn đã, rồi tôi sẽ kể cho cậu sau”
Lize nói vậy rồi bước đến chỗ lò nướng. Đặt phía trên nó là một cái nồi lớn đang bốc hơi nghi ngút và bánh mì trắng trông như thể vừa mới ra lò vẫn còn đang nóng hổi.
Cho đến hiện tại thì mọi thứ vẫn ổn. Về mặt thiết lập, bánh mì trắng được làm từ lúa mì mà một vật phẩm khá quý giá trong thế giới của Brightest Darkness 4, nhưng nó cũng không hiếm đến nỗi hiệp sĩ đoàn không mua ăn được.
Cái nồi cũng chứa món thịt hầm, và tương tự, thịt hầm không phải là một món ăn ở mức độ mà cả hiệp sĩ đoàn cũng không đủ khả năng để ăn.
Ở trong game, bánh mì và món hầm xuất hiện dưới dạng tài nguyên nền mà.
Việc thực sự đáng kinh ngạc phải là sau đó. Kể cả khi Lize múc đủ thịt hầm để lấp đầy đĩa của mình, và lấy sáu ổ bánh mì trắng, số lượng của chúng không hề giảm đi chút nào.
‘Cái gì đây, phép màu sao?’
Rõ ràng là đĩa của Lize được chất đầy bánh mì khi cô ấy ngồi vào chỗ, nhưng cái khay ở trên lò nướng vẫn có cùng một số lượng những ổ bánh mì xếp ở trên. Trong một khoảnh khắc, tôi thực sự đã nghi ngờ mắt mình.
“À, do đây là lần đầu tiên của anh tân binh, chắc hẳn nó phải đáng kinh ngạc lắm nhỉ”, Erica nói vậy và tiếp cận tôi đang đứng đó ngơ ngác.
Khác với Lize, người không chỉ đổ đầy đĩa của mình với thịt hầm mà còn lấy tận sáu ổ bánh mì, đĩa của Erica chỉ có lượng thịt hầm đủ cho một phần ăn và một ổ bánh mì ở trên.
“Đương nhiên là nó rất đáng kinh ngạc rồi. Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”
“Tôi hoàn toàn hiểu mà. Việc bất ngờ cũng không có gì là lạ”
Nói vậy, Erica lấy một ổ bánh mì. Ngay khi cô vừa mới làm thế, chỗ trống liền nhanh chóng phồng lên, và một ổ bánh mì mới xuất hiện. Quả thực, mắt tôi đã không lừa tôi.
Ổ bánh mì cô ấy vừa lấy được đặt nhẹ lên đĩa của tôi khi tôi còn đang đứng đó ngơ ngác khi lần đầu được tận mắt chứng kiến nó.
“Không cần suy nghĩ sâu xa gì đâu, anh tân binh. Anh có thể coi nó như là cùng một hiện tượng với cách căn phòng khôi phục về trạng thái ban đầu cũng được. Ổ bánh mì này và nồi hầm kia cũng thuộc vào diện đó. Trạng thái khay bánh mì và nồi hầm đầy ắp được coi là trạng thái ‘ban đầu’, và điểm khác biệt duy nhất chỉ là nó vẫn khôi phục ngay cả khi chúng ta đang quan sát thôi”
“Đây là cùng một loại ma thuật với cái kia à?”
Tôi cầm ổ bánh mì đặt trên đĩa của mình lên và khám xét nó. Nó chỉ là một thứ đồ ăn trông bình thường chẳng có gì đặc biệt. Lize và Iris vẫn đang ăn không có vấn đề gì, và Erica có vẻ cũng không quá ghét bỏ nó.
Như thể đọc được suy nghĩ của tôi, Erica cười khúc khích.
“Thực ra bọn tôi cũng không biết thứ này có an toàn để ăn hay không đâu. Mọi người đều đã quen với nó nên cũng chẳng để tâm nữa”
“Vậy thì tại sao…?”
“Cái đó thì giải thích cùng với việc ‘tại sao chỉ có năm người chúng ta trong hiệp sĩ đoàn’ sẽ tốt hơn. Đây, món hầm của anh. Cứ ngồi chỗ nào mà mình thấy thoải mái đi. Tôi sẽ giải thích cho anh”
Tôi nhận lấy bát bò hầm và đặt nó lên đĩa của mình. Lize, người đang bận bịu ăn ngấu nghiến ổ bánh mì, dùng tay vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh cô ấy trong khi nhìn tôi. Ý nghĩa của cử chỉ đó là gì thì ai cũng biết, nên tôi đi tới và ngồi xuống bên cạnh cô ấy.
Một nụ cười mãn nguyện hiện lên khuôn mặt của cô. Lize nuốt ực đống bánh mì và quay sang nhìn tôi.
“Khi nãy cậu đã hỏi là tại sao chỉ có mỗi chúng ta ở đây, đúng chứ?”
“Ừm. Có vẻ là có một lý do đặc biệt nào nhỉ”
“Đương nhiên là có rồi. Đó là bởi vì con lợn khốn nạn đó”
Vẻ mặt của cô ấy méo xệch như thể cô còn chẳng muốn thốt ra thứ từ ngữ để ám chỉ tên lãnh chúa. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy biểu cảm này từ một Lize hiền lành.
“Tôi nên bắt đầu giải thích từ đâu đây…Được rồi. Trước hết, chúng tôi, Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc, ban đầu là hiệp sĩ đoàn có trách nhiệm canh gác cung điện hoàng gia. Có hai hiệp sĩ đoàn bảo vệ cung điện hoàng gia, Hiệp sĩ Đoàn Hoàng Hôn Vàng và Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc”
‘Không khác quá nhiều so với những gì mình biết. Thiết lập chung vẫn thế’
Tôi gật đầu vừa đủ trong khi nghe lời giải thích của Lize. Mặc dù có một vài chi tiết nhỏ đã thay đổi do ảnh hưởng của những bản mod, có vẻ là cốt truyện tổng thể và thiết lập chung vẫn như vậy.
Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc ban đầu là một hiệp sĩ đoàn ưu tú canh gác cung điện hoàng gia. Đó là lý do cho việc trận đánh boss của họ lại khó đến vậy dù chỉ là NPC gặp ở đầu game.
Theo thiết lập, họ là những hiệp sĩ mà sẽ chẳng lạ gì nếu là những con boss nằm ở gần cuối cốt truyện, chứ không phải là ở cái khu vực đầu game này.
Lý do mà một hiệp sĩ đoàn ưu tú đến vậy bị đẩy ra vùng xa xôi hẻo lánh này, gần như là trục xuất, đều là bởi tên lãnh chúa mà họ không ngừng chửi rủa.
Một điều đáng ngạc nhiên là tên lãnh chúa của thành phố này lại thuộc gia đình hoàng tộc. Mặc dù chỉ thuộc nhánh phụ, hắn vẫn chia sẻ chung một dòng máu với vị hoàng đế cai trị 2/3 lục địa.
Khi vị hoàng đế hiện tại lên ngôi, tất cả những anh chị em khác đều đã bị xóa sổ, nhưng tên lãnh chúa này đã có thể sống sót nhờ từ bỏ tham vọng ngồi lên vương vị của quyền lực và ngoan ngoãn nằm dưới đáy.
Kể cả sau đó, tên lãnh chúa vẫn nhúng tay vào đủ loại hành động điên rồ trong giới hạn để chứng minh rằng mình không phù hợp cho ngai vàng. Trong quá trình đấy, hắn đã có xích mích trực tiếp với Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc.
‘Đương nhiên, tất cả đều là lỗi của hắn’
Hắn đã bị phát hiện đang sử dụng thứ thuốc phiện bị cấm lưu hành trong đế quốc. Và trong khi khẳng định rằng mình không có hứng thú, hắn thực chất lại tham gia vào những hành động rác rưởi vì bản tính thối nát của mình và muốn sống tự tại.
May mắn cho hắn, hắn đã sống sót được bằng cách huy động mọi mối quan hệ mình có, nhưng đã không còn được cho phép sinh sống trong cung điện hoàng gia nữa.
Đó là lý do tại sao, mặc dù mang trong mình dòng máu hoàng tộc, hắn lại làm lãnh chúa tại vùng hẻo lánh này.
‘Và hắn ta đã kéo Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc xuống vũng lấy cùng mình’
Tên lãnh chúa muốn trả thù cho những gì đã xảy ra với mình, nên hắn đã chia cắt Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc, sáp nhập phần lớn hiệp sĩ thông thường vào Hiệp sĩ Đoàn Hoàng Hôn Vàng, và chỉ mang theo một vài cá nhân, bao gồm các đoàn trưởng.
Lý do được đưa ra là ‘hộ tống’.
‘Ở trong game là vậy, nhưng có vẻ ở đây thì khác’
Tên lãnh chúa ở đây dường như không mang theo hiệp sĩ thông thường nào mà chỉ mang bốn cá nhân ở cấp độ đoàn trưởng.
Hiệp sĩ Đoàn Hoàng Hôn Vàng khá là thối nát, nên khi chúng nghe được về chuyện giải thể Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc, những người luôn can thiệp vào công việc của chúng một cách chính trực, chúng không ngần ngại chào đón việc đó với vòng tay rộng mở và hợp tác với hắn.
Đương nhiên, trong trường hợp bình thường, việc đó là bất khả thi kể cả khi chúng hợp tác đi nữa, nhưng lý do hộ tống thành viên gia đình hoàng tộc có tác động rất mạnh, và hơn tất cả, việc hoàng đế không có phản ứng gì cũng đóng một vai trò lớn.
Từ góc nhìn của các đoàn trưởng, họ chẳng thể nào nhìn tên lãnh chúa, kẻ đã thực sự giải thể Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc, một cách tích cực được. Và tên lãnh chúa cũng khó mà đối xử với các đoàn trường, những người đã khiến hắn rơi vào trạng thái gần như là bị trục xuất khỏi cung điện hoàng gia, một cách có thiện cảm.
Giữa mối quan hệ hai bên đó, tên lãnh chúa đã vứt tòa lâu đài được phù phép này cho bọn họ, nên họ cũng khó mà không nghi ngờ là có mưu đồ gì đó ẩn chứa đằng sau. Sau cùng, sẽ chẳng thể nào có chuyện tên lãnh chúa đó làm gì tốt cho Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc được.
Việc họ bảo rằng mình không chắc thức ăn ở đây có an toàn hay không cũng là suy ra từ đó. Làm sao bọn họ có thể ăn uống một cách điềm tĩnh trong khi không biết loại ma thuật nào được yểm lên đó được chứ.
Dù vậy, hiệp sĩ đoàn không được hỗ trợ về tài chính hay vật chất, nên họ không còn cách nào khác ngoài chấp nhận rủi ro và dùng bữa với những thứ này.
…Đó là phần giải thích của Lize.
Tôi, đã đoán ra được sự thật đằng sau thứ ‘ma thuật khôi phục’ này, chớp mắt liên hồi.
Tên lãnh chúa khốn nạn đó có vẻ đã yểm ‘lời nguyền khôi phục’ này lên Hiệp sĩ Đoàn Bình Minh Bạc như muốn bảo họ đau khổ, nhưng sự thật lại hoàn toàn khác.
Trước hết, đây không phải là một lời nguyền, và nó chắc chắn không được sử dụng vì mục đích đó.
Thứ ma thuật được yểm lên tòa lâu đài không gây hại lên con người.
Mà, để biết được điều đó, ta cần phải gặp tháp chủ, người được biết đến như là pháp sư vĩ đại nhất lục địa, ở khu vực cuối game tại ‘Đại Thư viện Arcana’ hoặc ‘Tháp Ma thuật Arcana’ trong game, nên việc không biết được tại thời điểm này cũng không lạ gì.
‘Tạm thời, mình nên xử lý tên lãnh chúa đó sớm nhất có thể’
Trong game, ta có thể xử lý tên lãnh chúa ở bất cứ thời điểm nào trong cốt truyện, ngoại trừ thời điểm mới đầu.
Claudia, người đã rời đi để thảo phạt quái vật, sẽ sớm quay trở lại, và có lẽ tôi nên tiến triển với sự kiện, đánh bại con boss đó, rồi ngay lập tức giết tên lãnh chúa để giảm gánh nặng đi đôi chút.
“Nên là, tân binh, cậu phải đi với tôi”
“Tôi nữa hả? Tại sao?”
Iris, người đã nói trước đó rằng cô ấy sẽ sớm phải đi báo cáo biến cố tại nhà ngục cho hắn, nói thêm.
“Bởi vì hắn ta đã ra một điều kiện. Hắn nói rằng nếu muốn tiếp nạp thêm ai vào hiệp sĩ đoàn, chúng tôi sẽ phải báo cáo cho hắn”
“Cái đó nghe như là hắn chắc chắn sẽ từ chối việc chiêu mộ vậy”
“Việc chấp nhận cũng chẳng phải là vấn đề gì. Ngay từ đầu, đó không phải là xin sự cho phép mà chỉ là báo cáo cho hắn thôi. Nó đơn giản chỉ là để xác nhận xem người đó là ai”
“Vậy thì mấy người có tăng thêm số thanh viên hiệp sĩ đoàn cũng có sau đâu?”
Iris lắc đầu.
“Việc xảy ra sau đó mới là vấn đề”


1 Bình luận