Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 76 – Epilogue: Hiện tại và tương lai của mỗi người

0 Bình luận - Độ dài: 1,916 từ - Cập nhật:

「U, uwaaa... ha—mệt chết đi được. Phải lấy lại phong độ trước tuần sau mới được…」

Trong một căn phòng với toàn thiết bị chơi game cao cấp, vượt xa về cả giá tiền lẫn quy mô so với góc chơi game của Sunraku hay Hizutome Rakuro, Oikatzo, Uomi Kei từ từ ngồi dậy. Kei không làm game thủ chuyên nghiệp vì biểu diễn hay cho vui. Đã là game thủ có tiếng không chỉ ở Nhật mà còn cả ở Mỹ và châu Âu, cậu không ngần ngại thuê hẳn một studio chỉ để phục vụ cho việc chơi game.

「Phải công nhận, Shangri-La Frontier đúng là một game được làm quá tốt... Ban đầu mình chỉ định chơi cho vui thôi mà…」

Giá sách xếp đầy đĩa game được bày biện ngay hàng thẳng lối. Còn một tuần nữa là bước vào giải đấu, việc hành xác bằng kiểu "hành quân cường độ cao" dùng cả nước tăng lực như lần này thật ra không nên chút nào. Thế nhưng, sự thật là cậu đã bị cuốn theo nụ cười đầy tự tin của hai đứa bạn.

Kei vừa nốc cạn chai nước điện giải trong một hơi, vừa nghịch thiết bị di động khi tiến về phía phòng tắm.

「Đối thủ lần này là 「Ivy Express」... bọn đó dở khoản đọc meta nên chắc ổn thôi. Thế thì….hửm?」

Một tin tốt và một tin xấu hiện lên trên màn hình điện thoại. Kei cau mày, vừa nhìn vừa trầm ngâm. Trong đầu anh hiện lên hai người vừa cùng mình chiến đấu kịch liệt không lâu trước đó.

「Không, nhưng mà chuyện đó thì hơi... Nhưng nếu đụng độ với cái tên đó thì hai người kia lại khá là phù hợp... Thôi, tới đâu hay tới đó vậy」

Kei quẳng điện thoại lên giường rồi bước vào phòng tắm. Trước khi chuyển sang chế độ sleep, trên màn hình điện thoại vẫn còn hiện dòng chữ: 「GGC」...

.

.

.

「Đột phá rồi, đại đột phá rồi đó tôi ơi…!」

Tháo bỏ chiếc headgear ra, cầm lấy chai trà xanh (loại tự pha, không phải hàng mua sẵn) mà có lẽ người giúp việc đã để lại, Saiga Rei nhấp một ngụm để làm dịu cổ họng khô khốc rồi khẽ giơ tay làm động tác ăn mừng chiến thắng.

Ban đầu chỉ là vô tình lướt qua nhau. Việc chơi Shangri-La Frontier vốn chỉ là bước chuẩn bị để làm quen với game mà cậu ấy đang chơi, vậy mà chẳng biết từ lúc nào, phương tiện lại hóa thành lý do chính để tiếp tục. Tuy bản thân cũng ý thức được điều đó, nhưng Rei không cảm thấy có gì sai trái. Bởi nhờ vậy mà cô đã có thể giao tiếp với cậu ấy nhiều hơn bao giờ hết.

Về phần người chị Momo, người đã ép buộc kéo cô vào clan với tư cách tiền bối chơi trước, Rei chỉ biết âm thầm cảm ơn.

「N-nếu cứ thế này, thân thiết hơn dần rồi thì biết đâu…」

Một ngày nào đó, được trở thành bạn bè cả ở ngoài đời thực.

Người ngoài nghe sẽ bảo chỉ cần chủ động nói chuyện là được, nhưng Rei hiểu hơn ai hết rằng…nói thì dễ làm mới khó. Mà lý do khiến cô đang vui vẻ như vậy cũng không chỉ có thế.

(Lúc đầu khi thấy người phụ nữ đó mình cũng khá sốc… Nhưng mà là bạn chơi game thôi, bạn chơi game mà, nên không sao cả…)

Arthur Pencilgon với sự duyên dáng và điềm đạm rất “nữ tính”, Rei hiểu rõ vì cũng là con gái. Và khi phát hiện ra người đó là Amane Towa, được chính chị gái xác nhận, lại còn có vẻ thân thiết với cậu ấy… Cảm giác khi ấy chẳng khác gì đang đi qua một cây cầu treo sắp gãy mà bỗng từ trên trời rơi xuống một gã khổng lồ bọc lửa… tuyệt vọng toàn tập.

Nhưng là friend thì an toàn. Friend thì được. Ừ, vẫn an toàn.

Cô biết rằng đối thủ đang đi trước mình vài nước trên bàn cờ, nhưng cứ mặc kệ điều đó đi.

「Cố lên tôi ơi… thực sự đó!」

Saiga Rei (Saiga-0), hiện vẫn chưa biết rằng trong mắt Hizutome Rakuro (Sunraku) cô đang bị xem như 「nhân vật cực kỳ nguy hiểm, không ngần ngại xóa sổ người chơi khác dù chỉ là PK」

Đó là may mắn hay bất hạnh… thì chưa rõ.

.

.

.

Tạm biệt Oikatzo tại Thirdrema, tôi sử dụng cuộn ma pháp dịch chuyển cuối cùng mà tôi chôm được từ Pencilgon để dịch chuyển đến Rabbitzuta.

「Rồi…… mà này, Emul, đang làm gì đấy?」

「Fyaa!? S-Sunraku-san!?」

Tôi cất tiếng gọi Emul không hiểu vì sao lại úp mặt vào gối trên giường. Nghe thấy giọng tôi, Emul bật dậy như lò xo và trợn tròn mắt khi thấy tôi. À phải rồi, tôi quên chưa đổi lại trang bị đầu. Cái mặt nạ chim đâu rồi nhỉ… à đây rồi.

「Tadaa~ người chim Sunraku đã trở về mà không cần phải respawn đây~」

「Fuu… FUHBYEEEEEEEEEEEE!!」

「Ogufuu!!」

Với sức bật của thỏ… đây còn là Thỏ Vorpal, Emul lao vào bụng tôi như đạn bắn khiến suýt nữa tôi ngã ngửa. Nhưng tôi gắng giữ thăng bằng được.

「Tuyệt vời quá desuwaaaa!! Không thể tin nổi desuwaaaa!! Sanraku-san đã đánh bại Thủ Mộ Wezaemon rồi sao desuwaaaa?」

「Gì cơ?」

「Em kinh ngạc quá đến mức không nói nên lờidesuwaaa!!」

Nhóc ấy chạy đi mất rồi. Mà nói thật, âm thanh 「desuwā… dezuwā… dezuwā…」  vọng lại nghe hơi… bẩn bẩn sao ấy, khiến tôi bật cười vì cảm giác déjà vu.

Vài phút sau…

Tôi đứng trước mặt Vash, với Emul đang ngồi trên đầu tôi, không rõ là đang cười hay đang khóc.

「Uehg, eggh, jiiiiin!」

「Khoan đã, em hỉ mũi và đâu đấy!?」

Là khăn tay đúng không? Là khăn tay đi… làm ơn nói là khăn tay đi, làm ơn...

「Nào… được chưa?」

「À, vâng」

「Thế thì kể ta nghe xem nào… cái tên không thể chết mạnh cở nào?」

「Mạnh lắm. Ít nhất thì… ờm, phải rồi, so với tên Losers gì đó thì khác biệt một trời một vực luôn」

Nếu bỏ qua bug, tôi có thể khẳng định rằng đây là một trong những nhân vật mạnh nhất trong tất cả các game mà tôi từng chơi. Nhưng nếu có bug thì những đòn tấn công phi lý như chiêu Đoạn Phong (Tachikaze) và đồng bọn trở thành mặc định, nên bảng xếp hạng đối thủ mạnh nhất sẽ rất phức tạp.

「Hah hah hah, ta biết mà… Thế hắn có ra đi trong mãn nguyện không?」

「Ông ấy khen tôi là “quá xuất sắc”」

「Thế à… thế à…」

Vash gật đầu rất sâu, rồi nhắm mắt lại và lẩm bẩm:

「Nuôi dưỡng… khai phá… có lẽ đã đến lúc rồi…」

「Đã đến lúc?」

「Bây giờ thì vẫn là chuyện của bọn ta thôi. Nhưng mà… Chú mày có muốn biết sự thật của thế giới không??」

「…Nếu được thì còn gì bằng」

「Sử Thi Thỏ Chí Mạng—Epic of Vorpal Bunny」 …. Tôi sẽ là người đầu tiên bước chân vào, vượt xa hơn bất cứ ai trong thế giới Shangri-la Frontier này… …!

「Mà để làm được chuyện đó thì có chút thứ cần phải kiếm đấy」

「Đã rõ」

Trước khi bước vào, lại phải làm quest phụ nữa à…

.

.

.

nhẹ nhõm hơn nhiều rồi, vừa cười khổ, vừa chạy vội từ Firstia đến Thirdrema, rồi đến Hang Rừng Ngàn Sắc Vạn Hoa, Pencillgon không chút do dự mà hủy bỏ toàn bộ bạn bè trong friend list ngoại trừ Sunraku và Oikatzo

「Thế là giờ đây, mình sẽ bắt đầu lại từ đầu như một người chơi hoàn toàn mới mang tên Pencilgon rồi nhỉ」

Nơi đó giờ đây chẳng còn giá trị gì hơn một tọa độ. Nhưng đó chỉ là quan điểm của người ngoài…với Pencilgon, nơi này vẫn rất đỗi quan trọng. Phía trước bức tường phủ đầy rêu, đổ nát không ánh sáng, đi qua đường hầm tối om, là một cánh đồng hoa bỉ ngạn rực rỡ. Pencilgon bước tới, về phía gốc cây anh đào đã khô héo.

「Thật sự là không còn xu dính túi nữa, nên tớ phải kiếm chút tiền lẻ bằng cách đánh goblin rồi mới mua được cái này... Nhưng lần tới quay lại, tớ sẽ chuẩn bị thứ gì đó tốt hơn. Lần đầu tiên tớ dùng dịch vụ cửa hàng hoa NPC đấy, haha…」

Tại cái cây khô héo, không còn sức sống mà vẫn không gục ngã ấy, nơi cô gái luôn xuất hiện trước đây, Pencilgon đặt một bó hoa làm bằng những đóa hoa trắng.

「Tớ hỏi xem đó là hoa gì vì chưa từng thấy bao giờ, nghe xong mà cười ra nước mắt luôn… nó tên là Setsuna Towa」

Loài hoa tự nhiên mọc lên, nở rộ trong năm phút rồi tàn đi trong năm phút, một món vật phẩm hiếm khó kiếm. Nhưng nếu đã thu thập làm vật phẩm, hoa sẽ không tàn trừ phi bị phá hủy. Sống một khoảnh khắc rồi lưu lại vĩnh viễn… Vì thế, loài hoa giả tưởng này được gọi là Setsuna Towa. Đó là một tình tiết quá hoàn hảo đến mức Pencilgon còn nghi ngờ ban quản trị game đang bí mật giám sát thông tin cá nhân và thao túng mọi thứ phía sau hậu trường.

「Cậu từng nói cậu là bản sao chép, nhưng với tớ, chính cậu là nguyên bản, là thật sự」

Dù chỉ là một nhân vật trong game, cô ấy đáp lại mọi cảm xúc vui buồn giận hờn của Pencilgon, dù vẫn chỉ là một nhân vật game mà thôi.

「Set-chan, tớ sẽ tiếp tục tận hưởng thế giới game này thêm chút nữa…còn có bài tập cậu giao nữa mà」

────── Nếu mọi người mong muốn biết về nguồn gốc của mình, về chân lý của thế giới, hãy tìm 「Bahamut」.

「Được thôi, dù là Bahamut hay gì đi nữa, tôi sẽ phơi bày mọi thứ tận xương tủy cho các người xem」

Quyết tâm mới mẻ trong lòng, Arthur Pencilgon, Amane Towa, lao mình vào thế giới game một cách nghiêm túc.

.

.

.

.

Mộ Thủ Wezaemon đã ngủ yên. Người đàn ông đã trói mình bằng lời thề, mãi mãi làm người giữ mộ, đã được yên nghỉ.

Tàn tích của người phụ nữ ôm ấp lời nguyện to lớn đủ để in dấu trên thế giới này vì sự vụng về của người yêu mình đã hoàn thành nhiệm vụ.  

Thế giới bước sang giai đoạn mới, các nhà khai phá tràn đầy hứng khởi trước những điều chưa biết. Miền đất mới được mở ra, cuộc 「Đại hải hành」 bắt đầu.

Shangri-La Frontier chuẩn bị bước vào một giai đoạn nóng bỏng hơn bao giờ hết…

______________________________________________

Vậy là từ phần mở đầu đến phần Mộ Thủ tạm thời kết thúc tại đây.

Tôi sẽ nghỉ một tuần, nhưng sẽ viết dần về giới thiệu nhân vật cũng như trả lời những câu hỏi thường gặp trong phần nhận xét như 「Chiến thuật phù hợp cho Mộ Thủ Wezaemon là gì?」 hay 「Chiến thuật nhàm chán của Amane là gì?」.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận