Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 75 – Trách nhiêm và Overkill

0 Bình luận - Độ dài: 2,781 từ - Cập nhật:

ケジメ (kejime) Sự rạch ròi, phân minh. Thường được hiểu là trách nhiệm, sự dằn mặt, hoặc trả giá cho hành động.

オーバーキル (ōbākiru / overkill) từ mượn tiếng Anh: giết quá mức cần thiết,  làm quá tay

____________________________________

Cái quái gì vậy... thằng em của Pencilgon tên là Orslot bị đập như giẻ rách rồi biến mất… Đám tàn quân Asura-kai cũng bị đánh cho tơi tả đến mức tôi thấy thương hại, sau đó toàn bộ bốc hơi, để lại một đống item vung vãi khắp nơi.

「Aaa, gom góp hết item của Asura-kai để làm gì chứ, tính bỏ trốn trong đêm à, thiệt là…」

Pencilgon thở dài, rồi đá văng thanh kiếm tỏa ra luồng khí âm u tà ác đang nằm chỏng chơ tại nơi Orslot vừa bị tiêu diệt.

Trước khi quay trở lại Khu vườn bí mật từ Chiến Trường Đảo Nghịch của Wezaemon, vấn đề đặt ra là xử lý đám Asura-kai gần như chắc chắn đang chờ sẵn thế nào. Và kế sách Pencilgon đề xuất chính là:

「Kêu bạn bè mạnh đến rồi nhờ họ xử lý hộ, vậy thôi.」

Và vì một lý do trớ trêu nào đó, tôi tình cờ là bạn với Saiga-0, một trong những top solo player của ShanFro và thê là phát tín hiệu cầu cứu. Không biết nói gì ngoài lòng cảm kích, vì anh ấy đến gần như ngay lập tức. Mà… phản ứng nhanh đến mức đáng sợ luôn.

「Ờm…」

「A, Saiga-0-san, cảm ơn đã chịu khó đến giúp tụi tôi."

「K-không… cần khách sáo. Hơn hết… chúc mừng… vì đã hạ được… quái vật độc nhất.」

Aah… chắc là do bị GM công bố rùm beng rồi… Nhờ vậy mà càng khó bước chân ra phố. Thôi thì đành chấp nhận vậy, dù sao cũng có Rabbitzuta là nơi trú ẩn, không đến mức phải gấp gáp.

Mối phiền toái Asura-kai đã bị Pencilgon nghiền nát. Còn Orslot cũng vừa bị Saiga-0-san "giặt giẻ" cho bốc hơi.

Giữa tôi và Saiga-0-san là một khoảng lặng. Phải làm sao đây… Không lẽ lại nói 「cảm ơn, giờ anh có thể về được rồi」 thì cũng kỳ. Có lẽ nên làm gì đó để cảm ơn mới đúng?

「Này này, Saiga-0-chan? Biết là vừa mới đến thôi nhưng tớ có thêm một việc nhỏ muốn nhờ, được không?」

「...Là gì?」

Với giọng điệu gượng ép, thô lỗ đến lộ liễu, Saiga-0 quay sang nhìn Pencilgon. Còn Pencilgon thì thản nhiên nói ra lời đề nghị một cách nhẹ nhàng như không:

「Nhân tiện, giết luôn tui được không? Thù lao sẽ là toàn bộ item tui đang giữ, bao gồm hai viên Giọt Lệ Tái sinh, cộng thêm tất cả rare item mà Asura-kai rơi tại chỗ này.」

「...Cô chắc chứ?」

「Chắc, chắc luôn. Một mình tớ không chịu rủi ro gì thì chẳng khác nào đứa ham loot hơn cả thằng em ngốc kia. Với lại cũng chán làm PKer rồi, nghĩ là đến lúc chấm dứt món nợ máu này cho gọn.」

Nếu tôi nhớ không lầm, khi bị PKKer (Player Killer Killer) thì người bị giết sẽ mất toàn bộ item, cộng thêm một khoản tiền phạt khổng lồ. Không thể tưởng tượng nổi Pencilgon người từng PK đến mức bị gán cho biệt danh xấu hổ sẽ phải chịu hình phạt khủng khiếp cỡ nào. Nhưng nghe chừng, đối với cô ấy thì đây là quyết định đã được cân nhắc từ đầu.

「Dù vậy, tôi vẫn là một Player Killer thứ thiệt. Không phải dạng sẽ ngoan ngoãn chờ bị xử đâu nha…♪」

Pencilgon nhặt thanh kiếm mà Orslot để lại, rồi chĩa thẳng về phía Saiga-0, tuyên chiến. Saiga-0 thoáng trầm ngâm, rồi sau khi liếc nhìn tôi, nhẹ nhàng gật đầu.

「...Hiểu rồi. Đối thủ là một sát thủ đã từng đánh bại dân hardcore thì tôi cũng sẽ dốc toàn lực.」

Saiga-0 rút thanh đại kiếm đen tuyền đang đeo trên lưng, một thanh kiếm rõ ràng không phải do con người rèn nên. Nó như thể sức mạnh vượt khỏi tầm hiểu biết bị cưỡng ép đóng khung dưới hình dạng một thanh kiếm.

「Ma Thần Thiên Đế Satanael… nghịch đảo—Thiên Đế Ma Thần Satan.」

Ngay khoảnh khắc đó, thanh kiếm bắt đầu rung động như có mạch đập. Từ mũi kiếm, sắc trắng bắt đầu lan ra, thay đổi cả tính chất… và rồi hiện ra thanh đại kiếm chói lọi trong sắc trắng tinh khôi. Không còn chút tàn dư nào của vẻ u ám ban đầu, giờ đây là một lưỡi kiếm thần thánh, lặng lẽ sáng lên dưới ánh trăng.

Nhưng nếu bạn nghĩ là màu đen tà ác biến mất thì sai rồi. Trong khi lưỡi kiếm càng lúc càng rực rỡ, bóng đen bị ép ra khỏi lưỡi kiếm lại thâm nhập vào chính cơ thể Saiga-0. Giáp trắng thuần khiết biến thành màu đen, cả hình dạng cũng biến dạng theo. Giờ đây, hình ảnh của một hiệp sĩ thánh thần đã biến thành hiện thân của quỷ vương tà ác, đen tối đến mức rợn người.

「Thanh đại kiếm huyền thoại 「Thần Ma Kiếm Antinomy」 … vũ khí tối thượng của 「Hỏa Lực Tối Thượng」 người nắm giữ lượng sát thương lớn nhất server đấy à… còn cho xem luôn cả nghịch đảo, hào phóng ghê ha…」

「Nee-san… ahem, đoàn trưởng có kể về cô rồi. Rằng nếu lơ là thì sẽ ăn hành, và cô cũng chạy rất nhanh nên phải dứt điểm trong một phát ngay khi thấy.」

「Nghĩ tui là gián hay cái gì à」

Bofuhaaa!!

Từ chính miệng người trong cuộc thốt ra một câu ví von dở tệ, nhưng hoàn toàn chính xác, khiến tôi và Oikatzzo không nhịn được mà phì cười.

「Đợi một chút nhé, để tôi xử bọn này cái đã... Rồi rồi, PK onee-san cuối cùng này sẽ bung hết sức đây〜」

「Ai cho cô ta cầm vũ khí đấy hả!?」

「Saiga-0 đúng không? Mau hạ gục kẻ nguy hiểm đó đi!」

「Ơ, ừm...」

Saiga-0, trông có vẻ vẫn chưa quen với kiểu hành xử của bọn tôi, nhưng khi thấy Pencilgon giương kiếm lên, anh ta cũng lập tức vào tư thế chiến đấu.

「………「Sức Mạnh Tối Thượng  - Highest Strength」「Cái Ôm Quỷ Dữ - Hug of the Demon」「Lôi Quang Thiểm Hoa - Raikousenka」【Phù phép: Đỏ thẫm- Enchant: Vermilion】……「Thảm họa - Catastrophe」」

「Uwoah, cái quái gì vậy trời...」

Tôi hoàn toàn hiểu cảm giác nghẹn họng của Oikatzo. Không còn gì để nói Buff cường hóa đến mức quái dị ấy khiến hình dáng của Saiga-0 trông không còn là người chơi nữa. Anh ta hoàn toàn giống như một con quái vật giống ác ma hay ma vương gì đó. Nghiêm túc mà nói, nếu không bị ràng buộc bởi hệ thống giới hạn cấp độ, chắc anh ta có thể solo trực tiếp với Mộ Thủ Wezaemon .

「Phù... nếu tui nhớ không nhầm thì câu chú khởi động là 「Hãy hút máu, xẻ thịt, nhấm nháp cái chết rồi nôn ra sinh mệnh. Ngươi là kẻ tàn sát, hãy hát vang trên núi xác chết」… thì phải?」

Pencilgon vừa lẩm bẩm xong, thanh kiếm từng thuộc về Orslot cô đang cầm bắt đầu đập nhịp như có mạch. Một thứ gì đó giống sinh vật, giống như cục thịt mọc đầy răng nanh, cắm chặt vào tay phải của Pencilgon, nhuộm lưỡi kiếm thành màu đen kịt và bắt đầu biến hình.

「Ugh, thật là bệnh hoạn...」

Và thứ vừa được tạo thành...gọi là "kiếm" thì có hơi lạc quan giống như một cây gậy đinh dẹp lép mọc đầy răng ở khắp nơi, méo mó đến dị hợm.

「Nào, cùng đấu một trận công bằng đi」

「………Bất kỳ lúc nào, xin mời」

「Vậy thì không khách sáo nữa...「Sát Nhân Hàng Loạt - Serial Killer」「Búp Bê Ma Chế Nhạo - Shadow Puppet’s Mockery」【Phù phép: Chí Mạng - Enchant: Vorpal】「Cắn Xé Tàn Sát - Massacre Bite」!」

Giơ thanh kiếm đã hợp nhất với cánh tay phải lên, Pencilgon lao tới. Với chuyển động gần như rắn trườn, không theo quy luật nào, cô ta tiếp cận Saiga-0, rồi đột ngột thắng lại đúng lúc anh ta vung kiếm xuống, luồn ra sau lưng và đâm tới.

Nhưng cú đâm đó bị một lớp sương đen bao quanh giáp đen của Saiga-0 chặn lại, không chạm tới giáp. Saiga-0 quay người và vung kiếm chém ngang. Pencilgon cố tránh xa thanh đại kiếm trắng rực nhưng bị lớp sương đen bám lấy, chậm mất một nhịp.

「Kuh...!」

「Khúc Cầu Hồn Dẫn Lối  - Exist Requiem」

Chính vì thanh kiếm hợp với cánh tay, nên khi bị lớp sương đen giữ lại, Pencilgon không thể né kịp rồi bị chém bay cánh tay phải.

Bị ép tách khỏi vũ khí, Pencilgon lùi lại, nhưng chuyển động của cô ta không còn sắc bén nữa, như bị đè nén bởi một thế lực nào đó. Với tính cách của Pencilgon, chỉ mất một tay không thể khiến cô ta sa sút tinh thần đến vậy điều này có nghĩa là Saiga-0 đang can thiệp vào cô ấy bằng cách nào đó.

「...Kết thúc thôi」

「Haha, đúng là với đẳng cấp của tui thì khó mà lật ngược được cách biệt cấp độ... Nhưng mà, ít nhất ở nơi này... không thể hành xử hèn nhát được!」

Pencilgon liếc mắt về phía gốc cây khô đã chết trong 「Vườn hoa bí mật」, rồi, dù không còn tay phải lẫn vũ khí, cô vẫn lao thẳng về phía Saiga-0.

「…..Nếu vậy thì, đến lúc tung đòn quyết định rồi. Quy luật đối nghịch, ánh sáng và bóng tối xung khắc, phủ định sự khước từ, khâu vá định mệnh đã cắt đứt. Thân ta đắm mình trong ánh sáng, chìm sâu trong bóng tối... Hỡi hỗn loạn, hãy nuốt chửng cả thế giới...…【Hư Vô Hỗn Mang - Chaos Void】」

Một đường chém. Trong lúc Pencilgon đang vung tay trái định đấm tới, tất cả những gì Saiga-0 làm là vung kiếm chém ngang.

Chỉ vậy thôi —chỉ một nhát, phần thân trên của Pencilgon biến mất sạch sẽ. Phần thân dưới không còn gì, cũng nhanh chóng tan thành mảnh đa giác mà biến mất.

「…………」

「Ê—, khoan, chờ đã!」

Tôi và Oikattso lập tức kéo giãn khoảng cách với Saiga-0 và bắt đầu thì thầm bàn bạc.

(Này này, giờ phải làm gì? Pencilgon bị xóa sổ theo cách tàn khốc hơn tao tưởng tượng luôn rồi!?)

(Bây giờ không còn con quái vật giao tiếp Pencilgon nữa thì ai sẽ nói chuyện với người kia? Bạn mày đấy Sunraku, xử lý đi!)

(Là cái người đọc được kế hoạch của tao, phục kích sẵn rồi còn gửi lời mời kết bạn bất ngờ đó!? Trong mắt tao vẫn là nhân vật nguy hiểm đấy!?)

Phù... Được rồi, tôi hiểu rồi. Để anh đây cho chú em thấy khả năng giao tiếp của một pro gamer đích thực)

(Khả năng giao tiếp...)

Kết thúc cuộc bàn bạc. Oikattso, mặt hơi co giật, tiến lại gần Saiga-0 đã trở lại hình dạng bộ giáp trắng bạc lúc nào chẳng hay.

「À, ừm... Thật bất ngờ khi cậu hạ được Pencilgon chỉ với một đòn! Đúng là sức mạnh của người chơi cấp cao ha?」

「…………À, thì, cũng tại... tôi có nhiều kỹ năng... không phải ai cũng như vậy...」

「Vậy, có thể chia sẻ về các kỹ năng đó...」

「……Cái đó thì hơi...」

「À—…………」

Oikattso quay về, lặng lẽ vỗ vào vai tôi.

「Xin lỗi, khả năng giao tiếp của anh đúng là rác rưởi. Chú giới thiệu cho anh game nào rèn luyện giao tiếp với」

Love Clock

「Du học Pizza!」

Con game dạy bạn bài học rằng nói lời ngọt ngào một cách bất cẩn và vô tình dựng flag có thể dẫn đến rắc rối cực kỳ phiền phức. Mà, dù sao thì cũng chẳng còn cách nào khác, Oikatzzo tuy là game thủ chuyên nghiệp mà lại giao tiếp kém hơn tôi tưởng, nên cuối cùng tôi đành phải ra mặt.

「À, ừ thì... cảm ơn anh đã chịu chơi theo cái ý tưởng ngớ ngẩn của Pencilgon. Như cô ấy nói, xin cứ nhận hết mấy món đồ rơi xung quanh đi」

「…………………Cái đó」

「Hả?」

「Tôi, muốn, hỏi, một việc」

「Ah vâng」

Tôi phải tự trấn an mình để không lùi lại, vì giọng nói của Saiga-0 đột nhiên chuyển sang kiểu giọng robot.

「…À, về, Pencilgon-san, mối quan hệ của các cậu là... thế nào...?」

「Với Pencilgon hả? Hmm... chắc là bạn chơi game?」

Nói là bạn thì cũng hơi quá, vì chúng tôi phản bội và đấu đá nhau nhiều không đếm xuể, nhưng cuối cùng thì, chỉ cần một trong ba đứa tôi, Oikatzo hay Pencilgon rủ thì hai người còn lại đều tham gia….vậy thì đúng là bạn chơi game còn gì.

「Ra vậy... bạn bè, tomodachi, friends…………………」

Trong đầu tôi, giả thuyết 「Saiga-0 thực chất là một NPC bị lỗi」 bắt đầu trở nên khá hợp lý. Nhưng dù sao thì, hỏi thẳng điều đó cũng quá khiếm nhã nên tôi chẳng nói gì. Chỉ cần nói chuyện thôi mà tôi đã cảm thấy áp lực chẳng khác gì lúc đánh với Wezaemon, nên tôi lặng lẽ gom đống vũ khí, giáp trụ và các loại vật phẩm vung vãi dưới đất rồi trao trả lại cho Saiga-0.

Rồi, đúng lúc tôi cúi xuống nhặt thanh kiếm kinh tởm từng thuộc về Orsrott và mới đây vừa được Pencilgon sử dụng thì cơ thể của Saiga-0 bất ngờ được bao phủ bởi ánh sáng trắng. Ánh sáng ấy trông giống như hào quang phép thuật lúc Saiga-0 dịch chuyển đến đây, và khi ánh sáng dần lan ngược từ chân lên, tôi đoán là hệ thống dịch chuyển đã được kích hoạt. Thật lòng mà nói tôi thấy nhẹ cả người.

「Ah... đến giờ rồi...」

「À, vậy thì một lần nữa, cảm ơn vì đã giúp bọn tôi. Tôi sẽ trả ơn vào dịp nào đó」

「N-Nếu... nếu có dịp... rất mong... cùng...」

Phụp — hình bóng của Saiga-0 biến mất. Tôi chỉ còn biết đứng nhìn, tay vẫn cầm thanh kiếm ghê rợn chưa kịp trao.

「...Oikatzo, mày có muốn cái này không?」

「Trông tanh tanh bẩn bẩn, không thèm」

「Mà bỏ lại đây cũng không được... thôi kệ」

Thanh kiếm hơi nặng để cầm một tay, lại còn nhớp nhớp khó chịu nên thật sự tôi chẳng muốn cho vào kho đồ, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là dữ liệu tôi đành ném vào inventory.

「Thôi về nào」

「Ừ, hôm nay chắc ngủ một giấc đã đời」

「Không phải “đã đời” mà là “hôn mê luôn” thì đúng hơn」

「Chuẩn không cần chỉnh」

Dù vậy, tôi vẫn còn việc phải làm, nên chắc tụi tôi sẽ chia tay nhau ở Thirdrema.

___________________________________________________________________

【Hư Vô Hỗn Mang - Chaos Void】

Kỹ năng này sẽ khiến mọi mục tiêu có cấp độ thấp hơn người thi triển lập tức chết ngay, không cần bất kỳ điều kiện nào.

Tuy nhiên, nó không phải là hiệu ứng "tử vong tức thì" theo cách thông thường, mà là một dạng gây sát thương đúng bằng lượng máu hiện tại của mục tiêu tại thời điểm đánh trúng.

Đối với mục tiêu có cấp độ ngang bằng hoặc cao hơn người thi triển, sẽ ép buộc phải thực hiện một lần kiểm tra chỉ số "may mắn". Nếu thất bại, mục tiêu sẽ rơi vào trạng thái "nhiễm bẩn".

Nếu không sử dụng ma pháp thanh tẩy cấp cao, mục tiêu sẽ chết sau đúng 1 phút.

Như lẽ thường, boss hoặc những người chơi chuyên về kỹ năng thanh tẩy sẽ không dễ dàng bị đe dọa bởi kỹ năng này.

Vì hiệu ứng của kỹ năng quá mạnh, nên điều kiện học được kỹ năng là:

Chưa từng thực hiện PK

Nếu người sử dụng thực hiện PK, kỹ năng sẽ lập tức phản sát thương và khiến họ tự tiêu diệt

 Thậm chí nếu lỡ tay gây sát thương đồng đội (friendly fire) dẫn đến PK, kỹ năng vẫn kích hoạt tự hủy không khoan nhượng vì vậy kỹ năng này thực sự cực kỳ nhạy cảm và nguy hiểm cho chính người dùng.

Hăng hái thể hiện mặt tốt bằng cách dùng kỹ năng này trước mặt nhân vật chính để rồi kết quả là đối phương sốc toàn tập.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận