• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 20

2 Bình luận - Độ dài: 2,785 từ - Cập nhật:

—(Hiền nhân)

Trong thời đại này, "sự thông thái" mang một ý nghĩa khác.

Ban đầu, nó có nghĩa là một hiền nhân đã tích lũy kiến thức trong một thời gian dài, nhưng ở thế giới này, hiền nhân gần giống với một tài năng được trời ban tặng.

(Được rồi, mình có thể làm được.)

Đôi mắt xanh của cô sáng ngời hơn bao giờ hết.

Cùng lúc đó, ma thuật trong không khí bắt đầu tụ lại và dao động theo ánh mắt của cô, và những công thức ma thuật mới mà cô chưa từng thấy hay nghe thấy trước đây tràn vào tâm trí cô.

Tinh thông Ma thuật.

Mắt trái của hiền nhân biến đổi mana trôi nổi trong không khí thành ma lực và truyền nó cho cô, trong khi mắt phải của hiền nhân mở rộng kiến thức và ban tặng cho cô một công thức ma thuật mới.

Và giờ đây.

Ma thuật vĩ đại đã bảo vệ cô khỏi Kalton trong quá khứ đã thay đổi đã bắt đầu xuất hiện.

* * *

Trong khi đó, tại sảnh chính ở tầng trệt.

“Ta ước gì… Thời gian là vĩnh cửu!”

Kalton vô cùng phấn khích.

Lần đầu tiên sau một thời gian dài, một võ sĩ cuồng chiến lại có một đối thủ trước mặt mình, người sẽ không chết ngay cả khi hắn ta dốc toàn lực.

Hắn ta phấn khích là điều tự nhiên.

Tuy nhiên, Ha Jun không muốn bị làm phiền.

Trái ngược với hắn ta, cậu ta tỏ ra khó chịu.

"Chết tiệt."

Tiếc là, tôi không thể nghĩ ra cách nào để giết hắn ngay lúc này.

Tất nhiên, sức mạnh của Kalton cũng là một điều dễ hiểu.

Phản diện chính.

Theo nghĩa đen, điều này cũng có nghĩa là hắn là trùm cuối của một nhân vật.

Và không giống như những phản diện chính khác được tạo thành từ một tổ chức, hắn ta hành động một mình.

Điều đó có nghĩa là chỉ riêng hắn ta đã có sức mạnh tương đương với một tổ chức.

"Haiz..."

Tôi thở dài một hơi, để cơ thể mệt mỏi của mình bình tĩnh lại.

Đúng lúc đó.

Tôi nghe thấy giọng nói của ai đó, nghe như tiếng bộ đàm, nói rằng…

–Cậu, cậu vẫn còn sống sao?

“Tôi không thể còn sống à?”

Giọng nói đó là của Anna.

Rồi cô ấy vội vàng nói.

–Tôi sẽ kích hoạt phép thuật bảo hộ. Cậu có thể lên đây ngay bây giờ không?

Ngay khi tôi nghe cô ấy nói vậy.

Miệng Ha Jun dần dần nhếch lên.

Cùng lúc đó, mặc dù Ha Jun không thể cảm nhận được, nhưng chính Kalton là người cảm nhận được một sự thay đổi ma lực khủng khiếp ở tầng trên.

“Hô—đây là—”

Một luồng ma lực khổng lồ bắt đầu tụ lại và ngưng tụ cùng một lúc.

Giữa cảnh tượng này, Kalton nhớ lại một ký ức trong quá khứ.

Ma thuật vĩ đại được thể hiện bởi một cô bé chỉ hơn tám tuổi.

Khoảnh khắc võ thuật của hắn bị chặn lại bởi ma thuật vĩ đại đó.

Sai lầm lớn nhất đời hắn.

"Hừ!"

Cơ thể Kalton ngay lập tức bắt đầu phình to.

Khoảnh khắc Kalton, với toàn bộ cơ thể đã phình to, cố gắng nhảy lên trong khi nhìn lên trần nhà.

Ha-jun ngay lập tức kích hoạt [Ngưng Đọng Thời Gian].

Và ngay khi thời gian được giải phóng.

Uỳnh!

"?!!!"

Vẻ mặt Kalton méo mó vì sốc.

Cùng lúc đó, vô số con rối khổng lồ đồng loạt ngừng chuyển động trong tình huống kinh hoàng này, và trong giây lát, Kalton không thể nhận ra những thay đổi đã xảy ra trong cơ thể mình.

"Đây là..."

Khi Kalton từ từ giơ cánh tay phải lên và nhìn vào, mắt hắn ta run rẩy.

Những dòng máu tuôn ra như thác lũ

Hắn ta không thể cảm nhận được đôi mắt mình cùng với dòng máu đang chảy không ngừng.

Đúng rồi.

Thoạt nhìn, tầm nhìn của hắn ta tối sầm lại.

“… Mày.”

Kalton nổi giận với Ha Jun, như thể muốn cậu ta giải thích tình huống này.

Tuy nhiên, Ha Jun không để ý đến Kalton.

Cậu ta đang chĩa bộ đàm lên trần nhà, nơi cậu ta đang đứng, và nói với Anna.

“Kích hoạt đi.”

-Hả? nhưng còn cậu!

"Không sao đâu, nhanh lên."

...Hiểu rồi.....

Ha Jun nói những lời đó với Anna, rồi lại nhìn sang Kalton.

Nghe vậy, mặt Kalton giật giật vì tức giận.

"Mày đang làm cái đéo gì vậy hả?!!!"

Kalton lập tức hạ thấp tư thế để tấn công Ha-jun.

Giọng nói lạnh lùng của Ha-Jun vọng về phía Kalton.

"Im mồm và nằm xuống."

THUDD!

Cùng lúc đó, thân hình to lớn của Kalton bắt đầu nghiêng về phía trước.

"? Arghh.–"

Lần đầu tiên, một tiếng rên rỉ đau đớn thoát ra khỏi miệng Kalton.

Hắn nắm chặt nửa thân dưới, bắt đầu thở hổn hển và nghiến răng.

Một luồng ma lực dữ dội tràn qua Ha-jun, nhưng cậu chỉ thản nhiên nhìn hắn ta ngã xuống sàn. Thấy vậy, Ha Jun tiếp tục nói với vẻ thờ ơ.

"Chỉ cần nhúc nhích một chút là chết đấy."

"Thằng chó!!!!"

Không có cách nào giết được hắn, nhưng ít nhất cũng có cách chế ngự hắn một chút.

Tất nhiên, chỉ là tạm thời.

Đó sẽ là một vết thương khiến một người bình thường không thể chiến đấu. Nhưng vì các giác quan, bao gồm cả khả năng thể chất, của hắn đều vượt xa người thường, nên rõ ràng nếu hắn tấn công, kìm nén cơn đau, một khách sạn như thế này kiểu gì cũng sẽ bị phá hủy một nửa chỉ trong chốc lát.

Vậy nên tôi đã kiềm chế hắn trong khi ma thuật vĩ đại của Anna được kích hoạt.

Nhiều nhất thì trong thực tế chỉ có vài giờ. Nhưng trong thế giới mà thời gian dừng lại, cậu ta phải chịu đựng cả tháng trời.

Tôi có thể chịu đựng được là nhờ một tinh thần không có giới hạn.

Nhưng không cần phải chịu đựng thêm nữa.

Bởi vì rõ ràng là màn chắn bảo vệ của Anna rất vững chắc và an toàn, ngay cả trong khi khách sạn đã bị phá hủy một nửa.

"Ta không cần phải đối phó với ngươi nữa."

Nói xong những lời cuối cùng, Ha Jun quay người lại.

Như thể không quan tâm, ánh mắt Ha Jun đã hướng về phía cầu thang.

Tok Tok – tiếng bước chân của Ha Jun rời đi.

Điều đó đã chà đạp lên lòng tự trọng của Kalton một cách tàn nhẫn, nhưng hắn ta không hề nhúc nhích.

Kalton chỉ lắc đầu mạnh và bắt đầu tìm Ha-jun, nhưng Ha Jun đã biến mất, hắn ta không thể cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu nào.

Còn Kalton, người bị bỏ lại phía sau, thì...

“Kuuuuuuh!!! Sao hắn dám?!!! Sao hắn dám?!!!

Sao Ta không thể cử động?

Vì đau ư?

Không.

Ta có thể cử động vì ta có thể chịu đựng được cơn đau.

Nhưng vì ta cảm thấy sợ hãi gã đó.

Khoảnh khắc hắn ta nhận ra sự thật đó.

“Quaaaaaaaaaah!!!!!!!!!”

Lần đầu tiên hắn ta cảm thấy thất bại 1 cách nhục nhã.

Tiếng hét của Kalton pha lẫn đau đớn và giận dữ, vang vọng khắp khách sạn.

Và, đúng như Ha Jun đã dự đoán, hắn ta bắt đầu vùng vẫy và chạy loạn.

***

Trong khi đó, trước cầu thang trung tâm ở tầng 45.

"Ha Jun đã đến chưa?"

Anna hỏi với giọng sốt ruột, nhưng sắc mặt Yoo Seol tối sầm lại.

"Làm ơn... đợi thêm một chút nữa, Anna."

"..."

Giọng nói đầy nước mắt của Yoo Seol vang lên, nhưng Anna đã chuẩn bị sẵn sàng.

Chính Anna là người nhớ lại những lời cuối cùng của cậu ta.

— Kích hoạt đi.

— Hả? nhưng còn cậu!

— Không sao đâu, nhanh lên.

— .....Hiểu rồi.

Những lời cuối cùng của Ha-Jun.

Cậu ta chắc chắn sẽ hy sinh bản thân để câu giờ.

Cho đến khi phép thuật vĩ đại được hoàn thiện hoàn toàn, phải có người giữ Kalton lại.

Và Ha Jun tự mình đảm nhận vai trò đó.

Nếu vậy thì việc tôi cần làm bây giờ là đừng lãng phí thời gian của cậu ta nữa.

"Phép thuật…. Tôi sẽ bắt đầu…."

Anna nghiến răng, thi triển ma thuật mà không lau nước mắt.

Một công thức ma thuật khổng lồ hình thành xung quanh Anna, một rào chắn màu xanh lam bắt đầu mở rộng, bao phủ xung quanh cô.

Ma thuật vĩ đại được thi triển.

Ma thuật vĩ đại bắt đầu phát huy sức mạnh, giữ cho tất cả mọi người sống sót, ngoại trừ một người.

“… Tôi xin lỗi.”

Và Anna, người đã thi triển Ma thuật Vĩ đại, quỳ xuống, khuôn mặt buồn bã, sức lực như rút cạn khỏi đôi chân.

Việc phải hy sinh để cứu người khác khiến cô đau lòng.

“Tôi…”

“…”

Và trước mặt hai người phụ nữ, những người cảm thấy mất mát điều gì đó.

“…”

Ha Jun, người cuối cùng cũng đến được tầng 45, nhìn họ với vẻ mặt sững sờ.

Cậu ta nhìn hai người họ với vẻ mặt ngây ngô rồi bật cười.

“Hơ…”

Lắng nghe chăm chú hai người, nghe như họ đã bỏ mặc một người phải chết.

Ha Jun sửng sốt, nhưng điều đó không ngăn cản cậu đáp lại lời của hai người họ.

Thời gian trôi qua chỉ vỏn vẹn vài tiếng đồng hồ.

Nhưng trong khoảng thời gian thế giới ngừng trôi ấy, tôi đã vật lộn hơn một tháng trời.

Giờ là lúc nghỉ ngơi rồi.

"Này."

"... Ơ?"

"... Ha Jun?"

Vừa nhìn thấy Ha Jun, họ sững sờ như nhìn thấy ma.

Ha Jun nhìn họ với vẻ thương hại.

"Cứ giữ nguyên kết giới đi. Vì mấy gã đó vẫn còn sống."

Mấy cô gái, vốn đã khóc nức nở vì lời Ha Jun nói, tiến lại gần và cùng nhau ôm chầm lấy cậu.

Ha Jun bắt đầu làm vẻ mặt đầy dấu hỏi khi nhìn họ một lúc.

Yoo Seol nói.

"Cảm ơn cậu rất nhiều... Tôi nghe nói cậu đã cứu em gái tôi."

Khi nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của cô ấy một lúc lâu.

Ha Jun không biết nên phản ứng thế nào.

Cậu cảm thấy rất xấu hổ.

Bởi vì, thành thật mà nói, tuy đây là lần thứ 2 cậu nhận được sự biết ơn như vậy từ một người.

Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.

"Chúng ta sẽ duy trì kết giới cho đến sáng. Nếu duy trì đến lúc đó, ít nhất hiệp hội cũng sẽ nhận thấy điều gì đó bất thường."

Anna gật đầu trước lời Ha-Jun.

Cô có rất nhiều điều muốn nói và hỏi, nhưng như Ha Jun đã nói, đó là những lời chỉ có cậu mới có thể nói sau khi mọi chuyện kết thúc.

Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.

"Tôi hiểu rồi."

Anna, ngay lập tức lấy lại bình tĩnh, bắt đầu tập trung vào kết giới.

Nếu Ha-Jun không ở đó, rất nhiều người đã phải chết, bao gồm cả những con tin.

Vì vậy, cô không thể lãng phí cơ hội mà Ha-Jun đã tạo ra cho mình.

"Cứ để đó cho tôi. Vì tôi sẽ không lãng phí thời gian mà cậu đã tạo ra đâu."

"Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ phải chạy đua với thời gian."

Anna sẽ phải liên tục duy trì rào chắn cho đến khi mặt trời mọc…

* * *

Aaaaaaa ——–! Banggggg!!!

Những tiếng gầm rú liên tục làm rung chuyển cả khách sạn.

Hơn 300 con búp bê được dán chặt vào rào chắn, và Kalton tức giận nhảy lên chúng, đập mạnh người để phá vỡ rào chắn.

"Quaaaaaaa!!!!!!!!! Cút ra đây!!!!!!!!!"

(Tên này hồi phục nhanh thật.)

Đặc biệt, mỗi lần Kalton nhảy lên, cậu đều cảm thấy rào chắn rung chuyển.

Điều này là do sức mạnh áp đảo quá lớn khiến cả khách sạn rung chuyển.

Thành thật mà nói, đây là một sức mạnh bất ngờ về mặt này.

Trong trò chơi thực sự không dữ dội bằng thế này.

Nếu có điểm khác biệt so với trò chơi ở đây, thì đó là rất nhiều người đã sống sót sau cuộc tấn công của Kalton, và giờ đây Kalton bị mù, vật lộn và chìm trong cơn giận dữ.

Dù sao thì, những thay đổi tôi gây ra đã khiến họ trở nên như vậy, nhưng tôi không lo lắng.

Bởi vì rào chắn vững chắc như Ha Jun đã dự đoán.

Tất nhiên, ma thuật được tạo ra chỉ để chống lại sức mạnh của hắn và sức mạnh ma thuật vô hạn của Anna đã giữ cho rào chắn vững chắc.

Kalton gần như không thể phá vỡ kết giới này, vì nó càng trở nên vững chắc hơn theo thời gian.

Cứ như vậy, thời gian cứ trôi.

Khi giọng nói giận dữ của hắn ta dần biến mất và khách sạn vốn đang rung chuyển bỗng trở nên tĩnh lặng.

Vào một lúc nào đó, khi mặt trời ló dạng.

Rào chắn đen kịt từng bao trùm toàn bộ khách sạn bắt đầu biến mất.

Ngay lúc đó.

Tất cả những người đang run rẩy vì sợ hãi bắt đầu reo hò, rơi những giọt nước mắt hạnh phúc.

"Kết thúc rồi!"

"Chúng ta được cứu rồi! Chúng ta được cứu rồi!!!!"

Tất cả những người sống sót đều reo hò phấn khích.

Họ đều đã sống sót một cách kỳ diệu sau cuộc tấn công của tội phạm cấp S, được gọi là Thảm họa Tự nhiên.

Và chàng trai đã cứu tất cả bọn họ…

"Guh~n".

Cậu ngủ thiếp đi trên ghế sofa, ngáy ngủ một cách yên bình dưới ánh nắng ấm áp.

* * *

Vụ khủng bố Nefertem của Liên minh Tội Phạm đã gây chấn động Hàn Quốc.

Khi tội phạm cầm đầu vụ tấn công, cùng với nỗi kinh hoàng khủng khiếp của Liên Minh, được tiết lộ là tội phạm cấp S tồi tệ nhất nước Anh – Kalton, vụ việc này đã gây chấn động toàn thế giới.

Cùng lúc đó, vụ tấn công diễn ra trong một cuộc huấn luyện chung bên ngoài tại Học viện Rokia, mặc dù không thể xác nhận liệu vụ tấn công có phải do phe Liên Minh Tội Phạm nhắm đến hay không.

Dĩ nhiên, mọi người lo lắng cho sự an toàn của học sinh và đồng thời chỉ trích học viện, nhưng kỳ lạ thay, truyền thông lại đưa tin rằng không có thương vong nào xảy ra, ngoại trừ bốn nhân viên bảo vệ.

Ban đầu, mọi người thực sự kinh ngạc trước báo cáo đáng kinh ngạc này.

Điều đáng kinh ngạc là mọi người hầu hết đều sống sót, nhưng thực tế là người hùng đã cứu sống mọi người lại chỉ là một học sinh.

Tuy nhiên, ngay khi tên của học sinh được biết đến, mọi người dường như đã bị thuyết phục.

Hiền nhân tương lai.

Nguyên nhân là vì nữ sinh đó không ai khác chính là Anna Elizabeth Hartel.

Vụ việc đương nhiên đã khiến Anna được biết đến rộng rãi, và các bài báo, bao gồm cả trên nhiều phương tiện truyền thông khác nhau, và Mutube tràn ngập những câu chuyện về cô. (Ghi chú: Mutube -Youtube)

Tuy nhiên, mặt khác, một số tin đồn đã được lan truyền một cách kín đáo trên internet.

Điều này là do một trong những vị khách có mặt tại đó vào thời điểm đó đã đề cập đến sự tồn tại của một người khác đã cứu mọi người.

Dĩ nhiên, tin đồn dần lắng xuống vì nó không được đưa tin trên các phương tiện truyền thông và nguồn gốc của tin đồn cũng không rõ ràng.

Vì vậy, khoảng hai ngày sau khi vụ việc xảy ra,

Một đoạn video đã được tải lên Mutube khiến mọi người kinh ngạc.

Đoạn phim là một sự kiện chấn động thời bấy giờ.

Đoạn phim đủ sức khiến cả thế giới kinh ngạc.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Main ngầu nhức nách
Xem thêm
vid quay a tôi hành tội phạm cấp S như chó à
Xem thêm