Web novel
Chương 84 : Tâm sự với Anna và hành động đáng ngờ của Joo ah
4 Bình luận - Độ dài: 2,304 từ - Cập nhật:
Anna hồi tưởng lại tình huống trong buổi huấn luyện hôm đó.
Lúc ấy, Ha Jun mạnh đến mức áp đảo, không một ai có thể sánh bằng.
Cảm giác như tài năng và sức mạnh của cô chẳng là gì trước cậu ấy.
Hơn bất cứ điều gì, dù có năng lực được gọi là 'Hiền nhân', nhưng trước mặt Ha Jun, cô ấy cảm thấy bất lực.
Khi thấy cậu ta dễ dàng xóa sổ đống đổ nát của một tòa nhà, sự tự tin của cô càng suy giảm.
"Thật sự... mình có làm được không?"
Anna cảm nhận rõ sự non kém của bản thân.
Nó khiến cô ủ rũ đến mức chẳng còn chút động lực nào.
"..."
Anna vốn đã biết.
Dù bị chọc tức bởi lời khiêu khích mà Ha Jun nhắc đến trong buổi huấn luyện, cô ấy nghĩ cậu ta nói vậy là có cân nhắc đến sự an nguy của cô. Vì thế, cô tin rằng cậu ta ắt hẳn phải biết một cách nào đó.
Cậu ta là người khiến cô cảm thấy bất lực, nhưng cũng là người nuôi dưỡng sự trưởng thành của cô.
Thế nhưng, giờ đây những câu hỏi đơn giản như vậy lại khó lòng thốt nên lời.
Phải chăng là do mối quan hệ gượng gạo mà họ duy trì suốt một tuần qua?
Anna chỉ biết gãi gãi má, còn Ha Jun thì bình thản đi theo cô.
Họ cứ thế tiếp tục đi bộ.
Vù~
Khi đến sân thượng thoáng gió của tòa nhà, Anna là người lên tiếng.
"Wow... khung cảnh ở đây đẹp quá."
Phải chăng vì tòa nhà nằm gần một ngọn núi?
Nhìn ngắm toàn cảnh ngọn núi, Anna mỉm cười khe khẽ.
Ha Jun đứng bên cạnh, nhìn cùng một khung cảnh với vẻ mặt thờ ơ.
"Cậu thấy thế nào, Ha Jun?"
"..."
Theo không khí, Anna tự nhiên cố gắng bắt chuyện với Ha Jun.
Ha Jun không đáp lại trong giây lát.
Cậu ta chỉ tiếp tục ngắm nhìn phong cảnh.
Rồi, Ha Jun từ từ quay đầu lại.
Cậu ta nhìn Anna và nhẹ nhàng hỏi: "Cậu có điều gì muốn nói à?"
"..."
Anna do dự, tìm kiếm từ ngữ thích hợp.
Cô ấy thở dài nặng nề, vẻ mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt.
Cuối cùng, những cảm xúc thực sự của cô đã lộ rõ.
Sau một lúc, Anna lên tiếng.
"Ha Jun."
"Ừm?"
"Hồi đó cậu đã từng nhắc đến chuyện này đúng không? Cậu hỏi liệu tớ có hành động như vậy trước mặt Kalton không."
"Ồ, tôi có nói thế sao?"
Với câu nói đó, Anna chìm vào suy nghĩ một lúc.
Cô ấy lặng lẽ ngắm nhìn cảnh vật, rồi từ từ lên tiếng.
"Lúc đó ở khách sạn, cậu có thể giết Kalton đúng không?"
"..."
Nhiều suy nghĩ thoáng qua trong đầu Ha Jun.
Cậu ta cảm thấy mình hiểu vì sao Anna lại hỏi câu này, với những cảm xúc và ý định hiện tại của cô.
Ha Jun lên tiếng: "Cậu không tin vào bản thân mình sao?"
"..."
"Về việc cậu có thể giết Kalton?"
Sự im lặng của Anna dường như xác nhận điều đó.
Nhận ra điều này, một tiếng thở dài nhẹ thoát ra từ đôi môi Ha Jun.
Nhìn Ha Jun, Anna nói: "Việc mất tự tin là điều đương nhiên khi thấy những thứ như vậy trong lúc huấn luyện mà."
Cô ấy nở một nụ cười đắng. Cô ấy đã cố gắng hết sức, nhưng so với kỹ năng Ha Jun thể hiện, cô ấy cảm thấy mình thật nhỏ bé.
Vừa nhìn Anna, Ha Jun với vẻ điềm tĩnh đặc trưng, vừa suy ngẫm. Sau khi chứng kiến sự phát triển nhân vật của Anna trong cốt truyện, cậu ta biết phiên bản hoàn thiện trong tương lai của cô.
Đỉnh cao của ma pháp. Anna Elizabeth Hartel, Hiền giả Vô hạn.
Đây sẽ là danh hiệu lừng danh của cô, đặc biệt ấn tượng khi cô đạt được nó ở tuổi 19. Sứ mệnh cuối cùng của cô là đánh bại trùm cuối Kalton, kết thúc cuộc hành trình trả thù.
(Hmm.)
Đương nhiên, với số phận được định sẵn là Hiền giả, cô ấy sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn. Những tội phạm trong tương lai sẽ không ngừng nhắm vào cô ấy, với ý định tiêu diệt vị Hiền giả tương lai.
Tên 'Doppelganger' đang xuất hiện cũng vì lý do tương tự.
Thế nhưng, đồng thời, Ha Jun nghĩ những lo lắng của cô ấy là vô căn cứ. Những thử thách Anna đối mặt chắc chắn sẽ giúp cô ấy trưởng thành về mặt tinh thần. Hơn nữa, sự trưởng thành của cô, vốn được định sẵn là Hiền giả, là không thể tránh khỏi.
Việc cô ấy trở nên mạnh mẽ hơn chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng giờ đây, cô ấy dường như đang nghi ngờ chính bản thân mình.
"Tớ... đã mất tự tin," cô ấy thừa nhận.
Cô ấy dường như không chắc chắn về tương lai của chính mình.
"Tớ thật sự có thể giết hắn không?"
Khuôn mặt từng đầy tự tin của Anna giờ dường như bị bao phủ bởi một đám mây đen. Đôi mắt cô không còn chút nhiệt huyết nào. Quan sát điều này, Ha Jun thở dài khe khẽ rồi tự tin tuyên bố: "Cậu có thể. Chắc chắn luôn."
"Nhưng ngay cả cậu còn không giết được hắn mà." Anna nhắc nhở.
Nghe vậy, Ha Jun bật cười.
(Lúc đó, mình đã bị lung lay rất nhiều. Bởi cái hệ thống chết tiệt và vì tương lai của Anna. Dĩ nhiên, cũng có những lý do khác nữa.)
Ha Jun sau đó chất vấn: "Vậy, cậu định nhường việc trả thù cho tôi sao?"
Nghe những lời đó, một suy nghĩ đã xuất hiện trong đầu Anna. Nhớ lại nó, cô nhìn Ha Jun với ánh mắt đầy sốc.
"Không lẽ nào... cậu không giết hắn là vì muốn tớ tự làm điều đó?"
Dù còn những lý do khác, Ha Jun vẫn gật đầu đồng ý.
Anna sửng sốt trước điều vừa nghe.
Nghĩ rằng cậu ta đã tha cho tên ác nhân đó vì muốn cô là người giết hắn...
Cô ấy tạm thời không thốt nên lời.
Đây không phải là một lối suy nghĩ bình thường.
Một tên tội phạm hạng S là danh hiệu được trao khi sức mạnh của một cá nhân vượt xa cả một quốc gia, và gã Kalton đó được biết đến như một trong những tội phạm tồi tệ nhất trong lịch sử.
Đương nhiên, hắn nên là kẻ phải bị giết ngay khi vừa nhìn thấy.
Thế nhưng, Anna cảm thấy mình hiểu vì sao Ha Jun lại chọn cách tiếp cận này.
"Chúng ta sẽ giải quyết theo cách này nhé."
Cô ấy nghiêm túc lắng nghe Ha Jun.
Trong chốc lát, biểu cảm của Ha Jun trở nên vô cùng nghiêm túc.
Nhìn chằm chằm vào Anna, cậu ta nói.
"Ai tìm thấy hắn trước thì người đó được quyền giết hắn."
"Ý cậu là sao?"
"Người tìm thấy hắn trước sẽ có quyền lựa chọn."
Đúng như Anna dự đoán.
Chàng trai trước mặt cô thậm chí còn mạnh mẽ hơn những gì cô tưởng tượng.
Cậu ta có thể dễ dàng giết chết Kalton.
Thế nhưng, lý do cậu ta tha cho hắn cũng chỉ đơn giản là để dành việc trả thù cho cô...
Ha Jun tiếp tục: "Nhưng, nếu tôi tìm thấy hắn trước, cậu chỉ cần đứng ngoài quan sát. Đừng can thiệp."
"..."
"Chà, có lẽ hắn sẽ chết trước khi bất cứ chuyện gì xảy ra thôi."
"Ý cậu là cậu sẽ trả thù cho tớ sao?"
"Không."
Nghe vậy, Ha Jun trông càng nghiêm túc hơn, lắc đầu.
Ha Jun nói thêm: "Tôi không đặc biệt hận hắn. Nhưng tôi không định để hắn sống, nhưng cũng không muốn hành hạ hắn. Tôi sẽ chỉ giết hắn thôi."
Biểu cảm của Anna chuyển sang ngạc nhiên.
Đúng như cậu ta nói.
Bất kể sức mạnh, sự nguy hiểm và những tội ác trong quá khứ của Kalton, đối với Ha Jun, Kalton chỉ là một tên tội phạm thông thường.
Không phải đối tượng để trả thù, chỉ là một tên tội phạm khác cần tiêu diệt.
Đối với Ha Jun, đó là tất cả những gì liên quan đến Kalton.
Trong chốc lát, biểu cảm của Anna dịu lại.
Cô ấy lặng lẽ nhìn xuống phía dưới, chìm trong suy nghĩ. Những cảm xúc phức tạp cuộn trào trong lòng.
Nhưng rồi, cô ấy quyết định.
"Tớ hiểu rồi."
Cô ấy biết chính xác mình cần trả lời thế nào.
Anna từ từ ngẩng đầu lên.
Và cô ấy bắt đầu nhìn thẳng vào mắt Ha Jun.
Đôi mắt cô ấy lấp lánh, khuôn mặt trở lại trạng thái tự tin vốn có.
"Chỉ cần hứa với tớ một điều thôi."
Nhìn thấy cô ấy như vậy, khóe miệng Ha Jun cong lên đầy hài lòng.
Có vẻ như cô ấy đã trở lại với dáng vẻ thường ngày, không cần phải lo lắng quá mức.
"Khi đến lượt tớ, đừng can thiệp vào nhé."
Sau cuộc trò chuyện với Anna, Ha Jun trở về phòng khách sạn và đắm mình trong làn nước suối nóng.
"Thật sảng khoái quá."
Cậu ta ngửa đầu lên và ngắm nhìn khung cảnh hoàng hôn.
Có vẻ đây là một khu suối nước nóng khá nổi tiếng.
Suy cho cùng, có một suối nước nóng ngoài trời được lắp đặt trên ban công của mỗi phòng riêng.
"Phew..."
Trong sự tĩnh lặng đó, suy nghĩ của Ha Jun hướng về Anna.
Dù đã có kế hoạch, cậu ta cảm thấy mình đã thành công thổi bùng lại khát vọng trả thù của cô ấy.
Ha Jun muốn cô ấy khao khát việc trả thù. Trong game, cuộc hành trình trả thù của cô ấy là động lực để phát triển. Bằng cách nào đó, việc trả thù của cô cũng là lý do cô có mặt tại Học viện Rokia - nơi hiền giả Choi Joong won hiện diện.
Nếu cô ấy đánh mất khát khao trả thù, những diễn biến tiếp theo có thể lệch khỏi dự đoán của Ha Jun, như việc cô ấy có thể bỏ học.
May mắn thay, mọi chuyện dường như đã được giải quyết.
"Ah, thật thoải mái."
Ha Jun chìm toàn thân dưới nước, nhắm mắt và thư giãn. Cậu ta cảm thấy hơi buồn ngủ nhưng nghĩ đến việc phải ăn tối trong một tiếng nữa, nên cậu ta định ngồi lên ghế massage trong vài phút.
Sau một lúc thư giãn, cậu ta kiểm tra thời gian và bước ra khỏi suối nước nóng.
Vừa lau khô người bằng khăn và định thay đồ, đột nhiên
"Ah!"
Một tiếng hét kinh ngạc vang lên. Ha Jun quay đầu về phía cửa.
Đứng đó, với khuôn mặt đỏ ửng và hai tay che mắt, là Joo ah. Cô ấy đang nhìn cậu ta qua kẽ tay.
Để giải thích thêm, Ha Jun đã thay quần nhưng vẫn chưa mặc áo.
"Cậu đang làm gì thế?"
"Ồ, ừm, ahaha.."
Cô ấy gãi gáy một cách vụng về.
"Tớ chỉ... tò mò không biết cậu đang làm gì... Cậu vừa tắm suối nước nóng à?"
"Ừm."
"Tớ dùng được không?"
Ha Jun nhìn với vẻ mặt hơi hoài nghi. Sao không dùng suối nước nóng trong phòng mình mà lại sang đây?
Đọc được ý nghĩ của cậu ta, Joo ah cười ngượng ngùng và giải thích: "Ahaha, tớ chỉ muốn thử cái này vì đang ở đây. Và tớ tò mò không biết suối nước nóng này khác thế nào."
"Được thôi, sao cũng được."
Ha Jun không phiền, nên chỉ gật đầu.
Cậu ta sau đó đi đến phòng thay đồ và hướng đến khu vực sinh hoạt, chìm đắm vào chiếc ghế massage gần đó.
Đây là phần tuyệt nhất.
Ai có thể ngờ lại có một chiếc ghế massage bên trong phòng chứ?
Khi Ha Jun đang tận hưởng massage, đột nhiên,
-Thưa ngài.
Piraten liên lạc với cậu ta.
10 phút sau.
"Haah..."
Lee Joo ah bước ra từ phòng suối nước nóng, khuôn mặt tươi tắn và rạng rỡ, nụ cười nhẹ nở trên môi.
Cô ấy mở cửa phòng khách, mắt dạo quanh rồi dừng lại ở tủ lạnh. Ánh nhìn sau đó chuyển sang Ha Jun, người vẫn đang nằm trên ghế massage.
"Này, tớ uống sữa chuối được không?"
"Sao cũng được," Ha Jun đáp lại một cách thờ ơ với cái gật đầu.
Cậu ta vươn vai, hai tay giơ lên cao, rồi đứng dậy.
"Cậu biết là chúng ta sẽ gặp nhau ăn tối lúc 8 giờ chứ?" Ha Jun hỏi.
"Ừ, tớ biết mà."
Cô ấy trả lời, vừa uống sữa vừa trả lời.
Ha Jun mỉm cười hài lòng. "Được rồi, vậy thì..."
Cậu ta hướng đến lối ra ở phòng.
Vừa mới tận hưởng suối nước nóng, Lee Joo ah nở nụ cười mãn nguyện khi đi theo Ha Jun.
Đột nhiên,
Cạch-
Ha Jun khóa cửa. Lee Joo ah, đứng ngay sau cậu ta, nhìn với vẻ mặt bối rối.
Từ từ, Ha Jun quay mặt lại nhìn cô, khuôn mặt lộ ra một chút giận dữ không rõ nguyên do.
"Sao thế?" cô ấy hỏi.
"Ngươi..."
Với ánh mắt sắc lạnh, Ha Jun đối mặt với Lee Joo ah, hỏi: "Ngươi là ai?"


4 Bình luận