• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện

Chương 126 : Sự lo lắng của Giáo Hoàng(papa).

4 Bình luận - Độ dài: 1,482 từ - Cập nhật:

"Reyes đã về chưa?"

Khi ông quay về phòng thì cũng đã là lúc hoàng hôn rồi, trút bỏ bộ đồ sang trọng được dùng để tiếp khách khiến đôi vai đau nhức, ông mặc lại trang phục thường ngày đầy thoải mái của mình, vì công việc giấy tờ vẫn còn nên quá sớm để đi ngủ vào lúc này.

---Giáo Hoàng của Thánh Giáo Quốc, Archildus • Sentrans là người đứng trong đỉnh kim tự tháp ở quốc gia này. Một người đàn ông trung niên 50 tuổi, với vẻ ngoài nho nhã và mảnh mai  không tạo ra sự uy nghiêm, tuy vậy ông càng tự hào vì mình đã sống 1 cuộc sống cực kì 'thanh bần' với tư cách của một giáo sĩ.

Một con người sắc bén trái ngược với vẻ ngoài của mình, và cũng là 1 người giữ một mặt nghiêm khắc với tư cách người đứng đầu quốc gia.

"Vâng, ngài ấy đã về từ lúc quá trưa rồi ạ." - vị Thần Quan mang cơm tối đến đã trả lời như vậy.

Hiện tại thì ông rất bận do phải chuẩn bị cho 'Nghi Lễ' sắp tới, ông cũng rất muốn đến đón Reyes nhưng mà không được. Ông cứ nghĩ cùng lắm thì sẽ gặp nhau lúc ăn tối nhưng ông trời cũng không giúp cho ông.

Nên ông quyết định chờ đến buổi sáng hôm sau vậy.

"Nửa năm không gặp chắc con bé cũng lớn hơn rồi."

"Vâng, đứa trẻ ngày xưa không ngờ lại trưởng thành nhanh đến vầy."

Archildus là một người độc thân, không có luật nào cấm nếu là một tín đồ của Nữ Thần Ánh Sáng Kira Leyla kết hôn cả, nhưng từ khoảnh khắc hiến dâng cuộc đời mình cho đức tin thì ông quyết định không kết hôn nữa.

Cũng có lẽ vì thế, ông đã dần coi Reyes như con gái của mình, một Erchildus đã sẵn sàng không có con cái cả đời thì lại gặp được một đứa nhỏ - cũng chính là Thánh Nữ.

Vốn dĩ đây lẽ ra nên là thứ tình cảm cho con cái và gia đình của mình, nhưng trong lúc ông lại không nhận thức được mà cứ thế đổ dồn cảm xúc, tâm tư, tình cảm của mình cho Reyes một cách bí mật.

Reyes bị thiếu hụt cảm xúc, càng tiếp xúc sâu thì ông lại càng lo lắng cho con bé vì sự khác biệt với người thường ấy. Vì lẽ đó dường như ham muốn phải bảo vệ cô bé trong lòng ông ngày càng mạnh mẽ, kết quả... Một ông bố ngu ngốc yêu thương và lo lắng quá mức cho con gái của mình đã được sinh ra.

Tuy ở những nơi công cộng thì vẻ mặt của ông khá là bình tĩnh, nhưng sâu bên trong nội tâm thì tràn đầy những cơn sóng dữ.

Ông ghét việc phải cho con bé đi tới trường ma thuật, ông ghét việc phải sống xa cách con gái của mình, trong lòng ông lo lắng khôn nguôi rằng liệu với tính cách kì lạ ấy con bé sẽ bị bắt nạt ở trường học không.

Dù cho nhận được thư báo cáo rằng con gái mình đã kết bạn, trong lòng ông vẫn tiếp tục lo lắng. 'Rốt cuộc  những người đó có thật là bạn bè không?', 'liệu có phải kẻ thù đang cải trang thành bạn bè?', 'hay chúng là những coi sói đói đang trực chờ con gái của ta?'.

Ông đã nhắc nhở Reyes không biết bao nhiêu lần là 'đừng tin vào đàn ông, cảnh giác vào' nhưng sao báo cáo lại ghi là con bé 'đã kết bạn với con trai' cơ chứ!?

Ai mà biết con bé xảy ra chuyện gì với đám đàn ông cơ chứ? Hay liệu có một mối quan hệ nam nữ diễn ra trong bí mật mà ông không hề biết?

[Không, nếu là Reyes thì không có khả năng, con bé luôn bảo vệ lời hứa với mình mà.]

[Nhưng mà mình lo lắng quá...]

"Mà hình như có báo cáo khẩn về Thánh Nữ-sama thì phải?"

"Gì cơ!?"

Vị Thần Quan có chút bất ngờ khi nghe thấy Archildus lớn giọng.

"Tại sao không báo cáo trực tiếp cho ta!?"

"Dạ, vâng. Tin khẩn nhưng không quan trọng, ạ."

Mọi chuyện liên quan đến Thánh Nữ đều quan trọng, nhưng lại không đủ để ảnh hưởng đến công việc của Giáo Hoàng - đây chính là phán đoán được đưa ra.

"Hình như nội dung chi tiết được ghi trong bức thư để ở trên bàn---."

Chưa kịp nói hết lời thì Archildus đã nhanh chóng tóm lấy bao thư.

"..... Ừm."

Sau khi kiểm tra nội dung, ông thấy đúng là nó không quan trọng thật. Ông nhận ra mình đã có chút vội vàng khi đã nghĩ lỡ đâu nội dung của nó sẽ kiểu 'dắt trai về nhà' thì sao.

Còn nội dung thật của bức thư chỉ là về việc nguyện vọng muốn có chậu cây trong phòng của Reyes mà thôi, ông nhớ hồi trước thư báo cáo từ cô hầu gái có nội dung là 'xuất hiện sự hứng thú với thực vật và nông sản' nên ông không cảm thấy đây là điều bất thường hay không tự nhiên gì cả.

Ngược lại ông còn thấy vui vẻ, dù sao thì đây là một hành động, nguyện vọng tự phát từ Reyes, khác hẳ so với một Reyes không hứng thú với điều gì và luôn ngoan ngoãn.

[Đây là sự trưởng thành mà mình muốn thấy.]

[---- Thật tốt khi mình cho con bé đi trường ma thuật.]

[Chắc hẳn bạn bè của Reyes đều là những đứa trẻ chín chắn và hiểu rõ đúng sai nên mới tạo ra ảnh hưởng tốt như thế.]

Nhưng mà điều đó cũng khiến cho ông cảm thấy buồn khi biết con gái mình trưởng thành, mỗi một phần trưởng thành và tự lập ấy đồng nghĩa với việc con bé sẽ rời xa ông thêm một chút.

Con bé đã không cần sự bảo vệ của ông nữa, có lẽ từ giờ ông sẽ có nhiều điều để buồn hơn nhưng nó cũng tỷ lệ thuận với việc tiến gần hớn đến hạnh phúc của Reyes.

[Như thế đối với mình là đủ rồi.]

Người cha nào trên đời lại không hy vọng con gái của mình hạnh phúc cơ chứ.

--- Đó chính là những suy nghĩ lúc tối qua của ông.

"Chào buổi sáng, Giáo Hoàng-sama. Đã lâu không gặp người ạ."

Ngay sáng hôm sau, Archildus đã không nhịn được mà tới thăm phòng Reyes vào lúc sáng sớm. Với lí do muốn cùng cô đi cầu nguyện vào buổi sáng cũng như đã không thể đợi nổi bữa sáng.

Ông chỉ muốn nhìn thấy khuôn mặt sau nửa năm không gặp của Reyes càng sớm càng tốt.... Rất muốn nhìn thấy.

"Đã có chuyện gì xảy ra chăng?"

Ông nghĩ rằng Reyes đã lớn hơn 1 chút so với trước đây, dường như đã tăng thêm chiều cao, cơ thể cũng to hơn 1 chút, khuôn mặt vô cảm kia cũng dần mang nét của người lớn. Với một đứa trẻ 12 tuổi đang phát triển thì điều này là hoàn toàn bình thường... Chỉ là... Chỉ là... Hơn cả chuyện đó.

"Vâng? Ý người là gì ạ?"

"Con có nỗi khổ tâm gì không?"

"Ý người là về chuyện gì ạ?"

Khuôn mặt vô cảm ấy vẫn vậy, nhưng đã thay đổi, nếu nói thứ gì đã thay đổi thì không phải Reyes mà chính là phòng của cô.

"....."

[Cái đống chậu cây này là gì!??]

Ông không hiểu được tại sao lại có nhiều chậu cây đến mức chiếm nửa căn phòng đến vậy, như thế này là quá nhiều rồi.

Trong khoảnh khắc đó, bản năng của một bậc phụ huynh đã khiến sự lo lắng vượt mức.

[Rõ ràng mình không nên để con bé đi tới mấy nơi như trường ma thuật!!]

[Chắc chắn là do ảnh hưởng xấu từ bạn bè!! Không thể tha thứ được!!! Là ai!? Là ai đã dạy hư Thánh Nữ thuần khiết của cha!???]

[Là tên nào đã tiêm nhiễm mấy thứ thừa thãi vào đứa con gái dễ tin người của ta!?? Ta sẽ điều tra toàn bộ!! Rồi ta sẽ loại bỏ tên tội đồ dám làm hại con gái ta!!!]

"À, con nhớ ra rồi, con có mang quà lưu niệm cho Giáo Hoàng-sama ạ. Người có thể đợi con một chút không ạ?"

"Dĩ nhiên rồi."

[Phải hỏi cho ra lẽ đã!! Kẻ nào đã làm cho Reyes --- Con sâu mọt gây hại cho con gái ta!!!]

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

toang anh main r
Xem thêm
ông già ở nhà khó khăn thế :D
Xem thêm