Kuro no Maou
Hishi Kage Dairi Morino Hiro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 38: Đôi cánh bị xé toạc

Chương 794: Thời khắc thức tỉnh (3)

21 Bình luận - Độ dài: 4,505 từ - Cập nhật:

Gần đến ngày tốt nghiệp Học Viện.

Nero và Rin đang đi bộ trên con phố khu ổ chuột lúc chiều tà. Họ trò chuyện rôm rả, tay xách những túi thức ăn vừa mua ở chợ.

Vẫn là con đường quen thuộc mà họ vẫn thường đi về.

Nhưng Nero cảm thấy có gì đó khác lạ. Quá yên tĩnh.

Con phố này thường rất đông đúc từ sáng đến tối. Nhưng hôm nay, không một bóng người.

Cảm giác như... - Vừa nghĩ đến đó, một người đàn ông xuất hiện, chặn đường Nero.

"Hoàng tử Avalon, Nero Julius Elroad, và Rin của Tu viện St.Julia phải không?"

"Nero, hắn ta..."

"Ngươi là sát thủ sao?"

Nero và Rin lập tức buông túi đồ xuống, và thủ thế.

Nero nhanh chóng nhận ra. Một kết giới đã được triển khai trên con phố này, và toàn bộ khu vực xung quanh đã bị che giấu. Dù có hét lên cầu cứu, cũng sẽ không ai nghe thấy.

Đây là thủ đoạn quen thuộc của sát thủ, Nero cũng đã từng trải qua.

"Sát thủ? Ngươi nhầm rồi. Ta chỉ đến đón đứa nhóc của ta thôi."

Nói rồi, tên đàn ông cười.

Hắn ta là một ác quỷ tóc đen.

Trên đầu có hai chiếc sừng xoắn, mái tóc đen dài. Xét về ngoại hình thì hắn thuộc tộc Diablos, nhưng màu da và khuôn mặt lại giống con người hơn. Có lẽ là con lai, hoặc đó chỉ là một lớp ngụy trang.

Nero không thể nào đoán được thân phận của con quỷ mặc áo choàng đen tuyền này.

Nhưng việc hắn ta tiếp cận họ bằng cách này cho thấy hắn không có ý định tốt. Hắn ta đã cố tình cô lập hoàng tử của một quốc gia. Tội danh mưu sát là quá rõ ràng.

"Rin, hắn có vẻ nguy hiểm. Chúng ta phải dốc toàn lực ngay từ đầu."

"Mình biết. Mình sẽ giết hắn."

Cả hai cùng lúc rút kiếm, những thanh kiếm được chuẩn bị sẵn để tự vệ.

Những thanh kiếm có thiết kế đơn giản, xỉn màu, để tránh gây chú ý khi mang theo trong khu ổ chuột, nhưng lưỡi kiếm ánh lên màu bạc cho thấy nó được làm từ bạc thánh Mithril nguyên chất. Đây là vũ khí cao cấp không phù hợp với trẻ con, nhưng cả hai đều đã có đủ thực lực để sử dụng chúng.

"Con dám chĩa kiếm vào ta sao, Rin? Thật đáng buồn, con đang chĩa kiếm vào cha ruột của mình đấy."

"Cái gì?"

"Đừng có nghe hắn nói nhảm, Rin."

"Đó là sự thật. Nhìn xem, chúng ta đều có mái tóc đen."

"Hừ, không quan trọng. Nếu ngươi thực sự là cha ta, thì thật tiện quá. Ta có thể giết ngươi mà không cần do dự, đồ khốn bỏ rơi con cái."

Rin đã qua cái tuổi muốn được cha mẹ yêu thương.

Trái tim cô bé không hề dao động.

"Sao con dám ăn nói với cha mình như vậy? Xem ra con đã trở nên bướng bỉnh khi không có cha ở bên nhỉ... Fufu, tuyệt vời, thật hoàn hảo. Rin, ta không ngờ con lại trưởng thành đến vậy."

Người đàn ông ác quỷ cười, vui vẻ, thích thú và mỉa mai.

"Cảm ơn. Với tư cách là một người cha, ta chân thành cảm ơn ngươi, Hoàng tử Nero. Ngươi đã nuôi dạy Rin của ta nên người."

"Ngươi đang nói mơ sao?"

"Chắc hẳn nuôi dạy Rin rất thú vị, phải không? Lượng ma lực khổng lồ, tốc độ phát triển đáng kinh ngạc, và cả năng khiếu về ma thuật và võ kỹ. Chỉ tiếc là, trí tuệ của con bé chỉ ở mức trung bình."

"Tất cả là nhờ nỗ lực và tài năng của ta. Không liên quan gì đến ngươi cả"

"Ta công nhận những nỗ lực mà con đã bỏ ra khi được hoàng tử huấn luyện. Nhưng con không nên nhầm lẫn nó với tài năng của mình. Rin, sức mạnh của con... là của ta."

Người đàn ông ác quỷ giơ một tay lên.

Trên tay hắn ta xuất hiện một ma trận ma thuật kỳ dị, tỏa ra hào quang đen và tím.

Nero cảnh giác, nghĩ rằng đó là một phép thuật tấn công ám thuộc tính—---nhưng không có gì bắn ra từ ma trận.

"Ư..."

Rin rên lên một tiếng đau đớn và quỳ xuống. Như thể cô bé đang bị trúng độc.

"Rin, cậu sao vậy!?"

Không có dấu hiệu bị tấn công, nhưng Rin rõ ràng đang rất đau đớn.

Cần phải hồi phục ngay lập tức, Nero đưa tay vào chiếc túi không gian, định lấy ra một lọ thuốc, nhưng...

"Không cần lo lắng, không phải là bị thương hay bệnh tật gì đâu."

"Ngươi đã làm gì Rin!?"

"Ta chỉ trả lại cho nó những gì thuộc về nó thôi."

"Ưm... Ahhhh!"

Rin hét lên đau đớn, và một luồng ma lực đen tối bùng phát từ người cô bé.

Hào quang đen bao phủ lấy Rin, và không chỉ vậy, những thay đổi khác cũng bắt đầu xuất hiện.

Hai chiếc sừng mọc ra từ đầu Rin.

Răng nanh nhọn hoắt lộ ra từ đôi môi nhỏ nhắn, bàn tay cầm kiếm được bao phủ bởi vảy đen, các ngón tay biến thành móng vuốt sắc nhọn.

Và một chiếc đuôi dài, ngọ nguậy như rắn, cũng mọc ra.

"Cái, cái gì thế này..."

"Đẹp lắm đúng không? Đây mới là hình dạng thật sự của Rin."

"Ngươi dám."

Nero cảm thấy như người con gái mình yêu thương đã bị vấy bẩn. Cơn giận dữ bùng cháy, thôi thúc cậu hành động.

Cậu không cần phải suy nghĩ. Cậu phải giết tên ác quỷ này.

Nero vung kiếm Mithril, lao thẳng về phía người đàn ông —---nhưng thứ ngăn cậu lại là  thanh kiếm của Rin.

Keng! Hai thanh kiếm va chạm, tóe lửa.

"Rin!"

"Xin lỗi, Nero... Cơ thể mình, nó tự cử động... Mình, mình không thể..."

Trái ngược với lời nói yếu ớt của Rin, cơ thể quỷ dữ của cô bé tung ra một đòn tấn công nhanh như chớp về phía Nero.

Nero buộc phải lùi lại.

"Chết tiệt, ngươi đang điều khiển Rin sao?"

"Hơi khác một chút. Ngươi có cảm thấy mình bị ai đó điều khiển khi ngươi cử động chân tay không?"

Không cần phải tin lời của con quỷ.

Cậu cố gắng suy nghĩ. Những ma thuật điều khiển người khác thường bị cấm. Ví dụ như ma thuật tẩy não.

Cậu tìm kiếm cách giải trừ ma thuật, cách cứu Rin.

Ngay sau đó, tên ác quỷ lập tức đưa ra câu trả lời.

"Ma lực của Rin vốn là của ta. Không phải là truyền ma lực hay ban tặng gì cả. Ta đã dùng một thuật thức đặc biệt để tạo ra nguồn ma lực... giống như một hạt giống vậy. Ta đã gieo hạt giống xuống mảnh đất màu mỡ, với hy vọng nó sẽ đơm hoa kết trái."

"Gieo hạt giống" không chỉ là một phép ẩn dụ thô tục.

Dùng ma lực của mình làm nền tảng, và gieo một loại ma thuật nào đó vào một đứa trẻ sơ sinh... Nero không nhớ rõ mình đã đọc được điều này ở cuốn sách cấm nào. Nhưng cậu chắc chắn rằng đó là một loại tà thuật ghê tởm.

"Ta đã gieo rất nhiều hạt giống. Thực ra, ta không kỳ vọng nhiều vào Rin. Ta đã nghĩ đến việc loại bỏ nó, nhưng lại thấy tiếc. Ta nghĩ rằng có thể nó sẽ có ích vào một lúc nào đó, nên ta đã bỏ nó ở trại trẻ mồ côi."

Tên ác quỷ nhún vai, và nói rằng trại trẻ mồ côi ở gần đó chỉ là tình cở thôi.

Ngay từ đầu, Nero cũng không nghĩ rằng hắn ta là cha ruột của Rin... Xem ra, người đàn ông này là một ma thuật sư bệnh hoạn, thường xuyên sử dụng trẻ sơ sinh cho các thí nghiệm ma thuật.

Có thể cha mẹ thật sự của Rin là ai khác, và cô bé đã bị tên ác quỷ này bắt cóc khi còn nhỏ. Một sự thật tàn nhẫn và ghê tởm.

"Cơ thể này của ta cũng sắp đến giới hạn rồi. Ta đã hơi nóng vội. Nên ta thực sự rất biết ơn ngươi —----Rin đã trở thành một vật chứa hoàn hảo cho ta chuyển sinh."

"Thuật chuyển sinh... Ngươi muốn sống bất tử bằng cách đó sao, đồ khốn nạn!"

Chuyển sinh (luân hồi).

Đó là việc linh hồn của người chết được tái sinh trong một cơ thể mới.

Nhưng đối với ma thuật sư, chuyển sinh có nghĩa là chuyển toàn bộ linh hồn của mình sang cơ thể của người khác.

Chỉ có một lý do duy nhất để tìm kiếm sức mạnh của thuật  chuyển sinh. Đó là vượt qua giới hạn tuổi thọ. Bất tử. Sống mãi mãi.

Nói cách khác, Rin là một cơ thể mới, được chuẩn bị sẵn cho tên ác quỷ này chuyển sinh.

"Tất nhiên là ta muốn sống rồi. Cuộc sống của con người quá ngắn ngủi, mong manh. Ta không có đủ thời gian để thực hiện giấc mơ của mình."

"Thật nực cười. Thực hiện giấc mơ sống bất tử bằng cách ký sinh vào người khác, chẳng khác gì một cơn ác mộng."

"Ngạc nhiên thật đấy, Hoàng tử Nero, ta cứ nghĩ ngươi là đồng chí của ta chứ —--- Ngươi muốn trở thành Quỷ Vương, phải không? Ta cũng vậy."

Khuôn mặt của tên ác quỷ nở nụ cười trẻ thơ.

"Vì giấc mơ trở thành Quỷ Vương, ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì, hy sinh bất cứ thứ gì. Ta sẽ trở thành Tân Quỷ Vương và thực hiện giáo lý chân chính của Quỷ Vương Cổ Đại Mia, giáo lý của Nữ Thần Hủy Diệt."

"Câm miệng!!"

Nero chưa bao giờ tức giận đến vậy. Cậu chưa bao giờ căm ghét ai đến vậy.

Tên ác quỷ này đã chà đạp lên những thứ quan trọng nhất đối với Nero.

Cô gái mà cậu yêu và lý tưởng cao cả của cậu.

"Ta sẽ giết ngươi... Ta nhất định sẽ giết ngươi ở đây!"

"Sát khí mạnh mẽ đấy, dù ngươi chỉ là một đứa trẻ. Kukuku, ta rất tò mò, liệu Hoàng tộc Avalon, những người tự xưng là hậu duệ của Quỷ Vương có thực sự mang dòng máu của Quỷ Vương hay không. Rin, vật chứa mới của ta. Hãy ăn thịt Nero và biến nó thành dưỡng chất cho ta."

"Không... đừng... làm ơn, Nero... chạy đi!!"

Rin hét lên đau đớn, nhưng trái với ý muốn của cô bé, ma lực đen kịt hiện lên thành hình dạng sát khí rõ ràng.

Lưỡi kiếm Mithril trong tay phải của cô bé nhuốm màu đen kịt tỏa ra một luồng khí tím độc hại.

Trong tay trái, một Force Edge được tạo thành từ ám ma lực hiện ra.

"Bỏ chạy? Không, tớ nhất định sẽ cứu cậu, Rin—---- Thánh Kiếm Kỹ - Blade Skill - Quang Huy."

Kỹ năng nguyên thủy mà Nero mới tạo ra sau quá trình luyện tập, "Thánh Kiếm Kỹ - Blade Skill" được kích hoạt, tạo ra một lưỡi kiếm ánh sáng biến hóa khôn lường.

Cầm trên tay hai thanh kiếm đối lập, ánh sáng và bóng tối, Nero và Lyn đối mặt với nhau.

—--------------------

"Ư, grừ... haa... haa..."

Cuối cùng, Nero cũng gục ngã.

Một trận chiến khốc liệt. Trong 12 năm cuộc đời, cậu chưa bao giờ chiến đấu hết mình đến chết như vậy.

Nhưng cậu đã không thể thắng. Thanh kiếm Mithril đã gãy, thanh kiếm ma thuật ánh sáng cũng đã biến mất. Thể lực, ma lực, ý chí, tất cả đều đã đến giới hạn.

Phía bên kia, con quỷ không hề bị thương, hắn vẫn đang cười.

"Sao rồi, đã đủchưa, Hoàng Tử?"

"Khốn khiếp... Rin..."

Chỉ ngẩng đầu lên thôi cũng đã rất khó khăn.

Nhưng cậu chỉ có thể làm được đến đó. Cậu không thể đứng dậy. Đầu gối cậu khuỵu xuống, không thể cử động.

Cũng phải thôi. Nero đã kiệt sức. Dù đã tránh được những đòn chí mạng, nhưng lượng máu đã mất và ma lực đã cạn kiệt khiến cậu không thể nào tiếp tục chiến đấu được nữa.

Trong khi đó, Rin, người đang bảo vệ con quỷ, không hề bị thương. Cậu phải kiềm chế, không được giết cô bé, mà phải tìm cách ngăn chặn cô bé mà không làm cô bé bị thương. Điều đó còn khó hơn cả chiến đấu bình thường.

Rin, sau khi thức tỉnh sức mạnh của con quỷ, đã vượt xa Nero về sức mạnh. Việc bắt giữ cô bé mà không giết chết, ngay từ đầu đã là điều không thể.

Nhưng dù vậy, Nero không thể bỏ cuộc. Cậu không thể bỏ rơi Rin ở đây.

"Nero, làm ơn... đừng quan tâm đến tớ nữa, chạy đi..."

Chạy đi, rồi sao nữa?

Dù có trốn thoát được khỏi đây—---- cậu cũng sẽ không bao giờ gặp lại Rin nữa.

Nero chắc chắn điều đó, và đó cũng là sự thật không thể chối cãi. Nếu để Rin và con quỷ trốn thoát, hắn ta sẽ ngay lập tức thực hiện thuật chuyển sinh.

Linh hồn gốc trong cơ thể được chọn để chuyển sinh chắc chắn sẽ bị tiêu diệt. Một cơ thể không thể chứa hai linh hồn. Đó là quy luật tự nhiên.

Vì vậy, bây giờ. Chỉ có bây giờ, mới là cơ hội để cứu Rin.

"Đúng vậy, bây giờ, nếu không thắng thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa... Rin, tớ sẽ..."

"Tớ sẽ bảo vệ cậu, đúng không? Hahaha, tuổi trẻ thật tuyệt vời. Nhưng cuối cùng, ngươi cũng đã nhận ra sự tàn khốc của thực tế rồi chứ, ngài hoàng tử? Chỉ có tình cảm thôi thì chẳng có ý nghĩa gì cả. Sức mạnh, sức mạnh áp đảo mới là cách duy nhất để thực hiện nguyện vọng của mình."

Một lý thuyết bạo lực đến mức buồn nôn.

Nhưng Nero, vào lúc này đã phải khuất phục trước nó. Trước sức mạnh không thể lay chuyển, mọi nguyện vọng, mọi lời cầu nguyện đều trở nên vô nghĩa.

"Thế nên ta không từ bất kỳ thủ đoạn nào. Ta sẽ chuyển sinh nhiều lần, và tích lũy sức mạnh cần thiết. Và một ngày nào đó, ta sẽ trở thành Quỷ Vương thống trị Pandora.  Giờ trò chơi cũng sắp kết thúc rồi. Rin, giết Nero đi. Để tỏ lòng biết ơn vì hắn đã rèn luyện cho ngươi, ta cho phép ngươi kết liễu nó bằng một đòn duy nhất, không gây đau đớn."

"Đ-đừng! Đừng mà, không! Nero!"

Rin khóc lóc thảm thiết. Nhưng cơ thể bị con quỷ xâm chiếm của cô bé với lưỡi kiếm đen kịt tỏa ra luồng khí ám ma lực, nhắm thẳng vào Nero.

"Rin."

Ngay cả lời nói cuối cùng cũng không thể thốt ra.

Rin lao tới với tốc độ kinh hoàng, đến mức hình bóng cô bé biến mất, lưỡi kiếm nhắm thẳng vào tim Nero.

KENG!

Một tiếng va chạm chói tai vang lên, cùng với một luồng ánh sáng chói lọi.

Ánh sáng phát ra từ Nero. Một luồng ánh sáng trắng xóa, thần thánh, biến thành một bức tường ánh sáng mỏng manh, chặn đứng lưỡi kiếm đang nhắm vào mạng sống của hoàng tử.

"Cái gì thế này? Quang ma lực mạnh mẽ, không, chẳng lẽ là bạch ma lực."

Chỉ có tên ác quỷ là ngạc nhiên. Cả Nero và Rin đều chết lặng, không nói nên lời.

Và khi ánh sáng tắt dần, Nero mới hiểu chuyện gì đã xảy ra.

"Thần xin mạn phép, thưa hoàng tử Nero. Thần đã đến vì sự an nguy của ngài."

"Anh là... Laurent."

Một chàng trai tóc bạc xuất hiện bên cạnh Nero.

Làn da trắng, đôi mắt đỏ, khuôn mặt tuấn tú, nhưng lại mang vẻ vô cảm, như thể chàng trai đó là một con rối tinh xảo.

Laurent, chàng trai mà Nero vừa gọi tên là cận vệ của cậu.

Một hiệp sĩ ưu tú của Avalon, cận vệ riêng của Nero từ khi cậu vào Học Viện cho đến nay.

Laurent thường không xuất hiện. Nero với bản tính tự do, không thích bị giám sát, nên Laurent luôn tránh mặt cậu.

Là một người ít nói, kiệm lời, và luôn tuân thủ nhiệm vụ, Laurent không bao giờ can thiệp vào công việc của Nero. Sự hiện diện của anh ta như không tồn tại. Nhưng chính vì Laurent không bao giờ cản trở cậu, nên Nero đã để anh ta tiếp tục làm hộ vệ của mình.

"Sao anh lại ở đây..."

"Tôi luôn ở bên cạnh Ngài."

Lúc này, Nero mới hiểu ra.

Cậu luôn nghĩ rằng mình đã thoát khỏi sự giám sát của Laurent, nhưng... thực tế, cậu chưa bao giờ thoát khỏi tầm mắt của anh ta.

Hôm nay cũng vậy, Nero nghĩ rằng mình đã thoát khỏi Laurent. Vì vậy, cậu không hề mong đợi sự giúp đỡ của anh ta trong tình huống này.

"Điện hạ mong muốn tự do. Nên thần sẽ không bao giờ xuất hiện, trừ khi Ngài gặp nguy hiểm,"

Với vẻ mặt vô cảm, như một con rối, Laurent vung kiếm.

Nero không nhìn thấy anh ta rút kiếm, cũng không nhìn thấy anh ta vung kiếm.

Chắc chắn Rin cũng vậy.

Vì vậy, họ chỉ nhận ra mọi chuyện sau khi nó đã xảy ra.

"Xác nhận kích hoạt "Thánh Đường Kết Giới - Sanctuary". Xác định mối nguy hiểm đối với Hoàng tử Nero, tiến hành loại bỏ."

Một cú đâm.

Thanh kiếm của Laurent đâm xuyên qua ngực Rin.

"A..."

Rin khẽ rên lên một tiếng, gục xuống.

Sừng và đuôi của ác quỷ tan biến trong ánh sáng, như thể bị thanh tẩy.

Cơ thể của Rin trở lại bình thường, nằm bất động trước mặt Nero.

Nhưng máu tươi không ngừng tuôn ra từ vết thương trên ngực cô bé, tạo thành một vũng máu lớn.

"Không thể nào, hắn ta đã phá vỡ thuật thức chuyển sinh của ta chỉ bằng một đòn... Ngươi là ai!? Ngươi không phải là một hiệp sĩ bình thường!"

"Xác nhận chỉ huy cấp cao của giáo phái tà ác "Angolmois", Cromwell Meigus. Ngươi bị buộc tội giết người, bắt cóc, giam giữ, nghiên cứu cấm thuật, và nhiều tội danh khác. Ngoài ra, ngươi còn có ý định ám sát Hoàng tử Nero. Không có lý do gì để khoan hồng. Xử tử ngay lập tức."

Laurent lao tới tên ác quỷ Cromwell với tốc độ kinh hoàng. Cromwell chỉ kịp phản ứng, nhưng hắn không thể nào phản công.

Cơ thể của Cromwell bị chém làm đôi trong chớp mắt.

"Không...người như ta lại chết ở nơi này... giấc mơ của ta..."

"Ác quỷ phải bị tiêu diệt."

Laurent vung kiếm, chém vào phần thân trên đang rơi xuống của Cromwell.

Lưỡi kiếm xuyên qua giữa trán Cromwell và ngay sau đó, ngọn lửa xanh bùng lên, thiêu rụi hắn ta thành tro bụi, thậm chí còn không kịp rên lên một tiếng thét hấp hối .

Nero không nhìn thấy cái chết của tên ác quỷ.

Bởi vì trước mặt cậu, là cô gái mà cậu yêu thương nhất, đang hấp hối với vết thương chí mạng.

"Không, không thể nào, Rin..."

"Nero... may quá, cậu... không sao..."

Rin nằm ngửa, thều thào.

Ánh sáng trong đôi mắt cô bé dần tắt.

"Rin! Mình—"

"Xin lỗi... mình không thể... giữ lời hứa..."

Nero không nói nên lời. Cậu không thể nói gì, không thể làm gì.

Nero chỉ có thể đứng đó, chứng kiến Rin chết ngay trước mắt mình.

Cậu bé bất lực mất đi người con gái mình yêu nhất.

—-----------------------

"Mình... vẫn còn yếu, yếu đến vậy sao..."

Rin, sau khi mất em, ta đã làm gì?

Thành thật mà nói, ta không nhớ rõ những chuyện sau đó. Hình như ta đã tổ chức một tang lễ nhỏ ở cô nhi viện, cảm giác đó như một giấc mơ không có thật..

Và rồi, ta nhận ra mình đang du học ở Spada... Được bao quanh bởi những người bạn cũ, Shar, Kai, Saphire, chăm sóc cho em gái Nell, và... có lẽ, lúc đó ta mới bắt đầu bình tĩnh lại.

Không, không phải vậy. Chắc hẳn, khi còn ở "Wing Road", ta đã quên đi nỗi đau mất Rin. Ta không hề vượt qua nó, cũng không hề đứng dậy từ đó.

Thế nên... ta đã cứu Lynfelt.

Khi nhìn thấy một cô gái giống hệt em, ta đã hành động một cách ngu ngốc, không suy nghĩ gì cả, chỉ muốn cứu cô ấy. Ta không thể làm khác được.

Đó là sự chuộc tội ích kỷ của ta, và đồng thời, cũng là sự ích kỷ của ta.

Đương nhiên rồi. Ta không thể chịu đựng được nỗi đau đó thêm một lần nữa. Nếu lại mất em, ta không chắc mình có thể giữ được lý trí.

"Vậy mà, mình lại..."

Ta đã thua. Một thất bại thảm hại.

Ta có những thứ quan trọng, những thứ ta muốn bảo vệ — vậy mà ta lại bất lực ngã gục. Và trước mặt ta , là tên ác quỷ vẫn đang đứng đó, không hề hấn gì.

Một cảm giác lạnh lẽo, ghê tởm, lan ra từ sâu thẳm cơ thể ta , cơ thể đã mất đi sức mạnh chiến đấu. Ta đã từng trải qua cảm giác này. Ta không thể nào quên được.

Đúng vậy, đó là nỗi sợ hãi, sự nhục nhã và tuyệt vọng. Một cảm giác buông xuôi khi đã mất đi tất cả hy vọng.

Nhiệt huyết chiến đấu đã tan biến, thay vào đó là cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

Điều đáng sợ nhất đối với ta, sự mất mát.

Nếu thua, ta sẽ mất tất cả. Tất cả những thứ quý giá. Không có lòng thương xót, không có sự tha thứ, chỉ có sự cướp đoạt tàn nhẫn.

"Chết tiệt..."

Tầm nhìn mờ đi. Cảm giác lạnh lẽo và cơn ớn lạnh bao trùm lấy toàn thân, khiến ý thức của ta trở nên mơ hồ.

Người đàn ông tóc đen đang nhìn xuống ta, liệu đó có phải là Kurono hay là tên ác quỷ đó? Ta không thể suy nghĩ được nữa.

Ah, chết tiệt, tên ác quỷ đó nói đúng.

Sức mạnh.

Chính là sức mạnh.

Sức mạnh áp đảo mới là cách duy nhất để đạt được mong muốn.

Vậy mà, kể từ đó, ta có thực sự theo đuổi sức mạnh không? Ta có tập trung rèn luyện bản thân như những ngày tháng luyện tập cùng Rin không?

Ta đã không làm gì cả. Ta chỉ giả vờ làm mạo hiểm giả, và chôn vùi bản thân trong cuộc sống nhàm chán. Kết cục này là tất yếu.

Kurono, người đã không ngừng rèn luyện sức mạnh vì tham vọng của mình.

Và ta, người luôn bị ám ảnh bởi quá khứ, sống trong vô vọng.

Đó là sự khác biệt về sức mạnh. Sự khác biệt không thể san lấp giữa người không làm gì, và người luôn theo đuổi sức mạnh.

"Giờ hối hận thì đã muộn rồi..."

Giờ thì ta mới nhận ra điều hiển nhiên đó. Ta cảm thấy thật ngu ngốc.

Nhưng ta cũng không thể làm khác được.

Sau khi mất Rin, ta không thể nào tìm lại được khát khao trở thành Quỷ Vương.

Nghe thật nực cười và cũng thật ngu ngốc.

Quỷ Vương gì chứ? Thần linh là cái quái gì chứ?

Dù biết là vô ích, nhưng ta vẫn không thể không nghĩ. Tại sao lúc đó, không một vì thần nào giúp ta ? Nếu lúc đó, chỉ cần khoảnh khắc đó thôi, ta có sức mạnh của Thánh Hộ.

"Ngươi khao khát sức mạnh sao?"

"Hả!"

Giọng nói này của ai vậy?

Một giọng nói kỳ lạ, không thể phân biệt được nam hay nữ... nhưng ngay khi nghe thấy giọng nói đó, tâm trí đang mụ mị của ta bỗng trở nên minh mẫn.

"Nếu ngươi muốn sức mạnh, hãy cầu nguyện."

Không phải là nghe bằng tai. Giọng nói đó đang truyền thẳng vào đầu ta, như thần giao cách cảm.

Ai vậy, tại sao lại xuất hiện vào lúc này.

"Nero Julius Elroad. Kẻ mang dòng máu của Tà Quỷ Vương, một tội đồ bẩm sinh. Nhưng ta sẽ tha thứ cho ngươi. Hãy ăn năn hối cải. Ngươi đã được chọn."

Dòng máu của Quỷ Vương gì chứ? Thật nực cười, đó chỉ là lời nói dối để củng cố uy quyền của Hoàng tộc.

Dù có là sự thật đi nữa, thì dòng máu cũng chẳng có ý nghĩa gì. Nó không thể nào cứu được một cô gái.

"Đúng vậy. Chính vì thế, ta sẽ ban phước lành cho ngươi."

Bất ngờ xuất hiện và ban cho ta sức mạnh sao? Thần linh cũng tiện lợi thật đấy. Chẳng lẽ đây là cách ban tặng Thánh Hộ.

"Đừng lo lắng. Hãy tin tưởng và cầu nguyện. Ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh của thần thánh, sức mạnh có thể xua tan mọi tà ma."

Nó có giúp ta chiến thắng không?

"Ta hứa sẽ mang lại chiến thắng cho ngươi."

Liệu ta có thể bảo vệ được không? Lần này, ta có thể...

"Thánh Hộ của ta, là để bảo vệ tất cả con người."

Cuối cùng thì vẫn phải dựa vào thần linh sao... Nhưng cũng không tệ.

Sức mạnh của ta không đủ. Sau khi mất Rin, ta đã sống một cuộc sống nửa vời, không thể nào sánh được với Kurono. 

Và để chiến thắng, để bảo vệ, ta cần sức mạnh. Sức mạnh áp đảo. Nếu có thể có được nó, thì bất kỳ thủ đoạn nào cũng được.

"Ta là Bạch Thần. Đấng sáng tạo thế giới, vị  chân thần duy nhất."

Ta muốn sức mạnh.

Ta khao khát sức mạnh.

Sức mạnh để đánh bại kẻ thù trước mặt. Sức mạnh để bảo vệ cô gái ta yêu.

Vì điều đó, ta sẽ dâng hiến tất cả mọi thứ.

"Hãy thức tỉnh, Tông Đồ mớii. Từ giờ trở đi, ngươi là —--- Tông đồ thứ mười ba, Nero."

Bình luận (21)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

21 Bình luận

Dude, bạch thần là thần của con người nhưng ông cha mày và em gái có phải người đâu. Ít nhất là 1 nửa đất nước mày sẽ được đưa lên giàn nướng thơm như người dai thó . Mà bạch thần ban cho thằng này skill gì vậy trans.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Lão cha là người thuần chủng, còn em gái thì khỏi phải lo vì là em gái Tông Đồ. Và như trên đã miêu tả nó sẵn sàng hy sinh cả đất nước vì Rin. Năng lực đặc thù "Vương Miệng Thánh Dấu - Stigma Crown", có thể bạn cho đồng bạn vô hạn ma lực như Tông Đồ.
Xem thêm
@doduy2809: vậy thì điều kiện để tính là đồng bạn của nó là gì vậy, mà spam vô hạn ma lực thì cái nguồn gốc của ma lực từ thánh hộ của nẻo đến từ đâu vậy :)))
Xem thêm
Xem thêm 6 trả lời
Thằng cận vệ là homunculus à
Còn có Thánh hộ như con bé kia kìa
Điềm vcl
Xem thêm
Ngay cả công tước còn là thằng phản bội thì cận vệ của hoàng tử có kaf gì, khéo thằng cận vệ là người của ông đấy.
Xem thêm
Lại là cái motip này-_-
Xem thêm
Uả ảo vậy, mấy cái monolith đều đang của Hắc Thần mà ông Bạch Thần ban thánh hộ như đi chợ :v. Thế thì chiến thuật là ban ngay thánh hộ cho mấy đứa ở ẩn trong Spada các thứ rồi đấm từ trong ra ngoài chứ cần gì phải dẫn quân đi xâm lược cho mất thời gian.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Quả sạn to đùng của cái Arc này đó là Nero thức tỉnh Tông Đồ ở vùng đất Hắc Thần. Nếu ở Daedalus hoặc gần biên giới thì hợp lý, chứ Dacia là vùng biên giới giáp ranh với Avalon. Diễn biến tâm lý còn hiểu được chứ quả thức tỉnh trên đất Hắc Thần thì đúng là không còn để nói.
Xem thêm
ơ không phải vài chương trước ở vương thành có monolith trắng nên bạch thần gọi được nero chăng
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời
Vip, cơ mà bro thực sự định nướng luôn đứa em gái à
Xem thêm