• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 06: Náo động tại Origin

Ngoại truyện 16: Cuộc chạm trán đầu tiên (Origin)

4 Bình luận - Độ dài: 5,120 từ - Cập nhật:

Vụ đánh bom của Eighth Guidance nhắm vào trụ sở chính của Bravers. Sự kiện này đã giáng một đòn nặng nề vào danh tiếng của Bravers, vốn vẫn chưa kịp hồi phục sau “sự cố Anh hùng sa ngã”, nơi tội ác của Kaidou Kanata – một thành viên trong nhóm – bị phơi bày trước công chúng.

Cho đến trước thời điểm đó, trong mắt người dân của thế giới Origin, Bravers chính là những anh hùng đích thực.

Tất cả thành viên của Bravers đều sở hữu tài năng phi thường về ma thuật, thể chất vượt trội người thường, và những năng lực đặc biệt không liên quan đến phép thuật—thứ chỉ từng xuất hiện trong tiểu thuyết giả tưởng.

Họ luôn có mặt tại các điểm tai nạn và thảm họa, tiên phong trong cuộc chiến chống khủng bố. Có người thậm chí còn tôn thờ họ như thiên sứ do thần linh gửi xuống.

Thế nhưng, khi tội ác của Kaidou Kanata bị phanh phui, công chúng cũng bắt đầu nhận ra rằng Bravers, rốt cuộc, cũng chỉ là con người như bao kẻ khác.

Và rồi, đúng lúc họ đang nỗ lực phục hồi hình ảnh, vụ đánh bom xảy ra.

Trong số những người thiệt mạng có hai thành viên của Bravers – Shimada Izumi và Machida Aran – cùng với một số nhân viên bị thương nặng.

Thế giới bày tỏ sự cảm thông với Bravers và phẫn nộ trước hành động của Eighth Guidance. Nhưng với tư cách là một tổ chức chống khủng bố, Bravers đã phải nhận lấy một thất bại không dễ gì xóa nhòa.

Quan trọng hơn cả, họ đã mất đi hai đồng đội thân thiết.

Shimada Izumi – người sở hữu năng lực 【 Kiểm tra (Inspection) 】, có thể nhìn thấu mọi sự dối trá. Machida Aran – với 【 Tính toán (Calculation) 】, trí tuệ của anh chẳng khác gì một siêu máy tính sống.

Sự ra đi của họ là một tổn thất vô cùng lớn, không chỉ về năng lực mà còn vì họ là hai trong số ít ỏi những người tái sinh từ Trái Đất—chỉ hơn trăm người tất cả—và giờ đây đã vĩnh viễn không còn.

Hơn hết, cái chết của họ không giống như Kaidou Kanata, kẻ đã bị Shihouin Mari giết chết do tội danh buôn bán nội tạng mẹ cô.

Chính nhờ có Shimada và Machida âm thầm hỗ trợ từ hậu phương mà Bravers mới có thể hoạt động hiệu quả suốt thời gian qua.

“Bọn mình nhất định sẽ trả thù cho ba người ấy!” – Minami Asagi, người từng là thành viên các câu lạc bộ thể thao khi còn ở Trái Đất, gào lên.

Rất nhiều người giống cậu ta—giơ nắm đấm đầy phẫn nộ, đòi phải chính tay trừng phạt Eighth Guidance và những kẻ phản bội như Murakami Junpei.

Tất cả thành viên Bravers, bao gồm cả Asagi, đều biết rằng những người trong Eighth Guidance từng là nạn nhân của các thí nghiệm nghiên cứu thuộc tính tử vong. Khi còn được Bravers bảo vệ, họ lại bị chuyển giao cho một tổ chức nghiên cứu khác.

Nếu Bravers lúc đó hành động đúng đắn, có lẽ những nạn nhân ấy đã không trở thành khủng bố.

Nhưng cái chết của đồng đội... là điều không thể tha thứ.

“Shimada và Machida là những người đã cứu bọn mình vô số lần! Còn Mari… dù đã giết Kanata, nhưng cô ấy đã quyết tâm chuộc lỗi! Không lý nào lại bị giết bởi lũ khủng bố cả! Mọi người thấy đúng không?!” – Asagi hét lớn, tìm kiếm sự đồng thuận từ những người đồng đội đang đứng trong căn phòng trắng toát từ sàn đến trần.

Có mặt ở đó là Amemiya Hiroto và Amemiya Narumi (trước là Naruse), cùng hơn chục thành viên Bravers khác.

Tất cả đều trang bị áo giáp quân sự, các loại dao chuyên dụng, và găng tay tích hợp chức năng của một pháp trượng tối tân.

“Chính xác!”

“Bọn nó sẽ phải hối hận vì những gì đã làm!”

Hơn phân nửa Bravers đồng tình với Asagi. Nỗi đau mất đi đồng đội là thứ họ không thể chấp nhận trong im lặng.

Dù những người tái sinh này đã được huấn luyện để đối đầu với khủng bố, từng nhiều lần lâm trận, nhưng họ chưa từng nếm trải thất bại.

Nhờ tài năng thiên phú, vận may, và những năng lực gần như gian lận mà họ nhận được, họ luôn giành chiến thắng.

Một số từng bị thương nặng, suýt chết. Nhưng bằng phép thuật và năng lực đặc biệt, họ vẫn sống sót qua từng trận chiến.

Ngoại lệ duy nhất là Kaidou Kanata—người bị một kẻ tái sinh khác giết chết.

Chính vì thế, họ không hề quen với cái chết của đồng đội.

Không ổn rồi. Mọi chuyện đang đi chệch hướng.

Hiroto cau mày nhìn Asagi và những người khác đang dần mất kiểm soát. Là người duy nhất, bên cạnh 【 Oracle 】Endou Kouya, biết được rằng Undead thực chất là một người tái sinh khác, Hiroto muốn bắt giữ Eighth Guidance một cách lặng lẽ nhất có thể—vì họ là những người từng được “đồng đội” anh cứu giúp.

Eighth Guidance đã gây ra hàng loạt tội ác trên khắp thế giới, nhất là ở các quốc gia phát triển. Việc tuyên trắng án là bất khả thi.

Dù vậy, Hiroto từng hy vọng sẽ giam giữ họ trong một cơ sở nơi nhân quyền được tôn trọng, hoặc tốt nhất là bí mật đưa họ đến một quốc gia thứ ba.

Nhưng các thành viên của Eighth Guidance cứng đầu và kiên định hơn Hiroto và Kouya tưởng tượng.

Sau khi sát hại hai nhân viên hậu cần là Shimada Izumi và Machida Aran, họ còn giết luôn Shihouin Mari—người bị bắt giữ—bằng một quả bom nữa, theo cách y hệt.

Có thể sự cực đoan này bị kích động bởi Murakami và những kẻ khác gia nhập, nhưng giờ thì… không thể xử lý trong yên lặng được nữa rồi.

“Tôi hiểu mọi người đang giận. Nhưng nhiệm vụ của chúng ta là bắt giữ Eighth Guidance. Không phải tiêu diệt họ. Đừng quên điều đó” Hiroto nói, cố xoa dịu không khí căng thẳng.

Nhưng Asagi phản đối ngay:

“Tôi biết. Nhưng nếu bọn chúng chống cự, mình đánh trả cũng chẳng sai gì, đúng không?”

“…Đúng vậy.”

Đó là tất cả những gì Hiroto có thể đáp lại.

Anh muốn cứu Eighth Guidance. Nhưng không thể làm điều đó nếu phải đánh đổi mạng sống của Asagi và những người đồng đội khác.

“Hiroto, em hiểu mà. Anh muốn cứu Pluto và những người kia vì họ từng là nạn nhân, đúng không? Nhưng đây là kết quả từ lựa chọn của họ… Không ai có thể giúp được nữa rồi” Narumi lên tiếng.

“…Narumi, em nói đúng. Giờ thì tập trung vào nhiệm vụ thôi.”

Hiroto không thể nói cho vợ biết sự thật—rằng những người kia đang tôn sùng người từng cố gắng cứu cô, người mà cô từng nhầm lẫn là chính anh. Cảm giác nghẹn ngào trong lồng ngực khiến anh chỉ có thể gật đầu trong cay đắng.

Đây chính là lựa chọn mà anh đã đưa ra—để cứu Eighth Guidance.

【 Oracle 】Endou Kouya cuối cùng cũng đã xác định được vị trí căn cứ của Eighth Guidance, nơi Murakami và những kẻ phản bội đang ẩn náu. Để giảm thiểu thương vong trong khi cứu được càng nhiều thành viên của Eighth Guidance càng tốt, họ cần ra tay trước khi bị phát hiện.

Nhận được thông tin từ đường liên lạc nội bộ của Bravers, Hiroto liền tập hợp số lượng lớn thành viên và tiến hành hành động.

Vì Bravers không thể đơn độc hành động, nên lực lượng đặc nhiệm từ nhiều quốc gia cũng được huy động—theo đúng chỉ thị của Kouya.

Tình thế hiện tại, vì thế, là kết quả từ lựa chọn mà “Oracle” đưa ra. Không có gì phải lo lắng cả.

…Lẽ ra phải là như vậy. Kouya, mình có thể tin cậu chứ?

Dù là bạn thân, Hiroto vẫn không giấu được sự bất an khi tất cả chỉ thị từ Oracle đều được gửi qua tin nhắn.

“Amemiya, mặt cậu trông u ám quá đấy” một giọng nói vang lên. “Lãnh đạo mà tỏ vẻ như thế thì ảnh hưởng đến tinh thần của cả đội đấy.”

Người lên tiếng là 【 Avalon 】, Rikudou Hijiri. Trong số Bravers, cậu ta là một cá nhân đặc biệt—một người thiên về kỹ thuật, với khả năng sử dụng ma thuật còn vượt trội hơn cả năng lực đặc biệt.

Hijiri từng là lớp trưởng của một lớp khác với Narumi và Asagi.

“Hijiri-kun, xin lỗi… nhưng giờ thì—” Narumi định nói gì đó.

“Tôi hiểu cảm giác của mọi người. Nhưng lần này không chỉ là Eighth Guidance. Chúng ta còn phải đối đầu với Murakami và những người khác… Chronos, Venus, Marionette, Death Scythe, Odin, Hecatoncheir… Mười kẻ phản bội, đều nắm rõ kế hoạch của chúng ta và sở hữu những năng lực nguy hiểm. Máu nóng của Asagi thì đang sôi sục, nhưng lần này sẽ là trận chiến khốc liệt nhất từ trước đến giờ,” Rikudou nhấn mạnh.

“Cậu nói đúng… Xin lỗi” Hiroto thở dài.

Như lời Rikudou, lần này họ sẽ phải chiến đấu với những kẻ có năng lực tương đương chính mình—đặc biệt là 【 Chronos 】 Murakami. Nếu chỉ tập trung vào Eighth Guidance, số người ngã xuống sẽ vượt ngoài tưởng tượng.

Rikudou thở ra một hơi, khuôn miệng dãn ra như thể đã hài lòng với câu trả lời của Amemiya.

“Miễn là cậu hiểu là được rồi.” Nói xong, hắn quay sang Narumi. “Phu nhân Amemiya, với tư cách là vợ, đôi lúc cô cũng có quyền nói vài lời cay nghiệt với chồng đấy.”

“Anh nói đúng, từ giờ tôi sẽ chú ý hơn. Nhưng tôi không nghĩ là lại bị chính anh nhắc nhở chuyện đó, xét đến việc vợ anh lúc nào cũng chiều anh hết mực” Narumi đáp.

“Bởi vì tôi là một người chồng hoàn hảo mà” Rikudou nói với vẻ rất đỗi tự tin. “Xét về kinh nghiệm làm chồng thì tôi vượt mặt cậu rồi đấy, Amemiya-kun.”

“Chuẩn luôn. Làm sao mà vượt nổi người đã ba lần kết hôn, hai lần ly dị chứ” Hiroto đáp tỉnh bơ.

“Này này, chuyện đó đáng lẽ không được nhắc tới chứ!” Rikudou bật cười.

Không khí bớt căng thẳng phần nào, Amemiya nói đôi câu xin phép Rikudou và Narumi, rồi rời đi để làm dịu bớt cái đầu đang sục sôi của Asagi. Có vẻ đến lượt anh lên tiếng rồi.

“… Tên Asagi đó, ồn ào như mọi khi nh,” Mao Smith lẩm bẩm, lè lưỡi tặc lưỡi khó chịu trong lúc điều khiển một phi cơ tàng hình đặc biệt.

Trên Trái Đất, cô từng là nhân viên điều khiển tàu phà tên là Nagano Mao, nhưng khi tái sinh vào thế giới Origin—cụ thể là vùng tương đương với châu Âu—cô đã trở thành một phi công chiến đấu.

Từng ngày qua lại trên biển bằng tàu phà khi còn ở Trái Đất, giờ đây cô lại bay lượn trên không trung. Ảnh hưởng từ gia đình mới—một dòng dõi sĩ quan quân đội lâu đời—khiến Mao sớm bị cuốn vào con đường quân sự và cuối cùng trở thành phi công.

“Cứ lải nhải trong năng lực của người khác như vậy, thật là… phiền chết được” Mao càu nhàu, liếc qua chỉ số trên tinh thể đo để xác nhận rào chắn tàng hình chống ma thuật và radar vẫn đang hoạt động.

Năng lực dạng cheat của cô là 【 Noah 】. Đây là một khả năng cho phép cô duy trì một không gian phụ đặc biệt, có thể chứa và di chuyển người sống hay vật phẩm trong đó.

Nói cách khác, đó là loại năng lực thường được gắn cho nhân vật chính trong game. Dù có giới hạn tối đa, nhưng nó vẫn đủ để chứa lượng hàng hóa bằng một chiếc tàu chở dầu, thậm chí là con người, và vận chuyển tự do mà không bị ảnh hưởng bởi trọng lượng.

Cô từng sử dụng năng lực này để vận chuyển vật tư cứu trợ đến vùng thiên tai, hoặc nhanh chóng thu giữ bằng chứng từ các căn cứ khủng bố.

Lần này, cô đang vận chuyển đồng đội của mình. Dù có thể dùng trực thăng vận tải, nhưng bay phi cơ chiến đấu một mình trong khi chở họ theo cách này sẽ giúp đến căn cứ của Eighth Guidance nhanh hơn nhiều.

“Dù vậy, lệnh lần này kỳ lạ thật…”

Mao vẫn băn khoăn về mệnh lệnh của Endou Kouya. Trên phi cơ này vẫn còn một ghế trống, nhưng thay vì đặt một phi công phụ, người ta lại đặt một chiếc hộp nhỏ ở đó.

“Không được tiết lộ sự tồn tại của thứ trong hộp cho bất kỳ Braver nào khác. Sau khi đến nơi, hãy giao nó cho Amemiya Hiroto.” Đó là mệnh lệnh.

Tại sao lại phải vận chuyển cái hộp bên ngoài Noah? Tại sao phải giữ bí mật? Quá nhiều điều mờ ám.

“Nhưng mà đây là lệnh từ Oracle 【 Lời sấm truyền 】, đúng không? Có hỏi trực tiếp Endou cũng chưa chắc ảnh trả lời.”

Đôi khi chính bản thân Endou Kouya—người mang năng lực Oracle—cũng chẳng hiểu vì sao lại có những chỉ dẫn như vậy. Nhưng sự thật là, những chỉ dẫn kỳ quái ấy đã không ít lần cứu mạng các Bravers.

“Nếu chỉ cần giữ bí mật một cái hộp nhỏ để cứu mạng đồng đội, thì chẳng đáng gì cả. Giờ thì… sắp tới nơi rồi.”

Ngay lúc Mao bắt đầu chuyển phi cơ từ chế độ bay ngang sang chế độ bay thẳng đứng—

“Y như Murakami và Shade nói ha?” Một giọng cao vút, lạ lẫm bất ngờ vang lên từ phía sau cô.

“?!”

Chưa kịp phản ứng, một bàn tay trắng bệch thò ra từ phía sau, cầm con dao và đâm thẳng vào cổ cô.

“Giờ thì cô ta không niệm chú được nữa, đúng không? Thế này có phải là chiến thắng vĩ đại của Jack không?”

Ở rìa tầm nhìn, Mao thấy một kẻ đội quả bí ngô to tướng như thể đeo mặt nạ Halloween—Jack o’ Lantern, thành viên của Eighth Guidance.

“Giỏi lắm, Jack. Giờ thì mọi người đều có thể chết rồi.”

Và rồi một cô gái trông như hồn ma, gương mặt vô hồn hiện ra như thể bước ra từ phim kinh dị. Đó là Gazer—Minuma Hitomi, người từng cùng Murakami gia nhập Eighth Guidance… hay đúng hơn là bị họ bắt cóc mang theo.

Gì cơ?! Một thành viên Eighth Guidance và cả Gazer nữa à?! Sao chúng lại ở đây được?! Phi cơ vẫn chưa hạ tốc độ! Mình vẫn đang bay với tốc độ âm thanh!

Dù có dùng ma thuật hệ không gian để dịch chuyển đi nữa, thì cũng cần phải biết tọa độ chính xác. Mà nhảy thẳng vào buồng lái một phi cơ đang bay với tốc độ âm thanh là điều hoàn toàn bất khả thi, kể cả với bậc thầy ma thuật hệ không gian.

Chỉ cần sai lệch một chút, kết quả là bị phi cơ tông trúng hoặc rơi tự do từ độ cao hàng nghìn mét.

Làm sao chúng biết được hành trình bay của phi cơ này chứ… chết tiệt, không có thời gian để nghĩ nữa!

Hàng loạt câu hỏi lướt qua đầu Mao, nhưng cô không có thời gian để tìm lời giải. Không may là cô đang điều chỉnh các chỉ số nên đã tắt chế độ lái tự động. Không thể rời tay khỏi cần điều khiển. Cũng không thể thi triển ma thuật hệ phong—thứ cô thành thạo nhất—trong khoang lái chật hẹp này. Mà giờ thì cô cũng không thể cất tiếng niệm chú được.

“Giờ Jack là người tới đầu tiên, đúng không Hitomi-chan?”

“Chưa đâu, Jack. Phải đâm sâu hơn hoặc kéo mạnh ra. Đám này có mang Magic Item hỗ trợ sống sót trong tình huống khẩn cấp, nếu không giết dứt điểm thì tụi nó vẫn sống được!”

“Ra vậy! Cảm ơn Hitomi-chan!”

Nghe lời Gazer, Jack siết chặt con dao, chuẩn bị cắt lìa cổ Mao.

May mắn cho Mao, Jack không quen giết người và thể lực cũng chẳng mạnh. Nhưng nếu tiếp tục như thế này, cô sẽ không trụ được quá mười giây.

Làm sao bây giờ?! Nếu mình buông cần lái và phản kháng, Gazer có thể thi triển ma thuật và thổi bay cả máy bay lẫn chính mình! Mình không thể chết được!

Bởi vì, những đồng đội của cô vẫn còn đang ở trong 【 Noah 】. Nếu cô chết, không ai biết điều gì sẽ xảy ra với họ.

Nếu người sử dụng Noah chết, năng lực chắc chắn sẽ bị vô hiệu. Amemiya Hiroto và những người còn lại đang ở trong đó có thể sẽ bị đẩy ra ngoài.

Mà đây là một phi cơ đang bay trên tầng mây với tốc độ âm thanh. Dù cho các Bravers đều là pháp sư hạng nhất, thì khả năng sống sót vẫn không cao.

Nếu bị hất ra ngoài và đập thẳng vào thân phi cơ, hoặc bất tỉnh vì thay đổi áp suất đột ngột, thì dù có Magic Item hỗ trợ cũng không cứu nổi. Gazer đánh giá bọn họ quá cao rồi—thứ đó chỉ giúp trì hoãn cái chết trong vài giây khi bị thương chí mạng mà thôi.

Thật không ngờ mình lại là kiểu người sẵn sàng hy sinh bản thân vì đồng đội đấy chứ!

“Jack, mau giết con nhỏ đó đi—!”

“Hitomi-chan, mặt em nhăn rồi kìa.”

Ngay khoảnh khắc Jack và Gazer trao đổi, buồng lái bất ngờ bật tung như bị nổ, và chiếc ghế Mao đang ngồi bị phóng ra khỏi phi cơ.

Đã thoát an toàn. Có vẻ mình cũng kịp trả thù rồi.

Mao kích hoạt cơ chế thoát hiểm trên chiếc chiến đấu cơ, phóng bản thân lên trời, và giờ đây đang rơi xuống. Trong tầm mắt cô, chiếc phi cơ đắt gấp mấy lần tổng thu nhập cả đời mình đang dần trở thành một chấm nhỏ xa dần, cùng với Jack và Gazer, cả hai đang lao thẳng xuống mặt đất.

Ngay khoảnh khắc Mao bị bật ra khỏi phi cơ, Jack đã bảo vệ Gazer. Cũng vì thế mà phần đầu phồng to của cậu ta lõm hẳn xuống một mảng lớn. Có lẽ cậu đã chết ngay lập tức.

Gazer ôm lấy thi thể Jack mà rơi xuống cùng cậu.

Tìm được một người để yêu rồi, vậy mà lại dấn thân vào chuyện như thế... Tự sát thật mà.

Mao ho sặc sụa. Con dao đã bị rút ra khỏi cổ họng, khiến máu tuôn ra dữ dội hơn nữa. Thêm vào đó, việc cưỡng ép kích hoạt thoát hiểm trong lúc đang bay ở vận tốc siêu thanh đã khiến nhiều chỗ trên cơ thể cô bị gãy nát. Các cơ quan nội tạng cũng tổn thương nghiêm trọng.

Với tình trạng này, ngay cả khi có Ma cụ cũng không biết nên chữa chỗ nào trước.

Cứ thế này thì mình chẳng kịp cứu ai cả... chẳng kịp đưa họ thoát khỏi Noah... mà cơ thể thì đang lao nhanh về phía đất liền.

Có lẽ do đòn tấn công cuối cùng của Gazer trước khi chết, dù có hệ thống, dù có dù, Mao vẫn không mở được nó.

Mình... sắp bất tỉnh rồi…

Nếu mọi người thoát được ra ngoài, nhớ tổ chức đám tang cho mình thật hoành tráng nha...– Mao nghĩ thầm, rồi chìm dần vào cơn hôn mê.

---------------------------------------------

“Chắc giờ này Jack với Gazer đã đi trước rồi” Endou Kouya lẩm bẩm trong lúc mải mê gõ bàn phím. “Chỗ này thì làm vậy... rồi cái này nữa... phức tạp chết tiệt. Biết thế này thì khỏi dùng máy móc cho rồi.”

Gã vừa lẩm bẩm vừa thực hiện hàng loạt thao tác phức tạp, cài một chương trình vào hệ thống. “Xong rồi. Giờ thì tất cả đã trở thành tội ác của chính ngươi. Ta đã sửa lại lý do gây án thành ‘do nghe thấy giọng nói của ác ma’. Mấy lời sấm truyền từ 【 Oracle 】 cũng đã bị biến thành tiên tri của một ác quỷ. Dù ta cũng chả biết ác ma là thứ gì đâu.”

Kouya đang ở trong một căn phòng một mình, vừa nói chuyện với chính mình trong gương. Tất nhiên, hình phản chiếu trong gương cũng chỉ có mỗi hắn.

Tuy nhiên, biểu cảm trên khuôn mặt hắn có gì đó bất thường. Cơ mặt giật giật liên hồi, khóe miệng và gò má vặn vẹo không tự nhiên.

“Đừng tức thế chứ, Oracle Endou Kouya. Lỗi tại ngươi quá mải mê săn lùng Murakami và bọn ta, bỏ bê phòng bị. Thế nên thân xác ngươi mới bị một linh hồn tà ác chiếm lấy... bởi ‘Shade’.”

Kẻ đang điều khiển thân thể của Endou Kouya chính là Shade – một thành viên của Eighth Guidance đã mất đi thể xác nhưng lại sở hữu năng lực nhập hồn vào xác chết.

Thông thường, hắn chỉ có thể nhập vào thi thể. Nhưng một lần duy nhất trong đời, hắn có thể chiếm lấy thân xác của một người còn sống. Murakami và đồng bọn chỉ là mồi nhử. Shade đã lợi dụng cơ hội ấy để thâm nhập vào cơ thể của Kouya.

Sau đó, hắn lập nên một cái bẫy nhằm vào Amemiya Hiroto và những người còn lại, gán mác đó là “lệnh của Oracle”. Hắn ra lệnh đặt một chiếc hộp chứa con chuột hấp hối vào buồng lái chiếc chiến đấu cơ tàng hình, để Jack có thể dịch chuyển tới – bởi Jack có thể dịch chuyển tới bất cứ sinh vật nào sắp chết.

“Dễ quá phải không? Chỉ cần nói đó là kết quả từ Oracle, ai cũng nghe răm rắp. Dù lệnh có kỳ cục đến mức nào, ai cũng tuân theo. Ví dụ như: ‘Hãy giả vờ không thù địch với đám Undead.’”

Ngay khi Shade nói xong, khuôn mặt Kouya ngừng co giật.

“Bất ngờ chưa? Murakami nghe được điều đó từ Gazer. Thế nên tao quyết định sẽ giết mày.” Shade nhặt lên một quả lựu đạn mà hắn đã thủ sẵn từ trước – cũng là một trong những món “vũ khí cần thiết theo chỉ thị của Oracle”.

“Dù chiếm được thân xác mày, tao cũng chẳng dùng được kỹ năng hay ma pháp của mày. Thế nên tao sẽ dùng cách đơn giản và chắc chắn nhất để kết liễu. À mà, khi không còn thân xác, việc tự sát cũng đâu phải dễ.”

Lý do Shade chỉ có thể chiếm xác một người sống đúng một lần duy nhất là vì một khi đã nhập vào, hắn sẽ hòa làm một với thân xác đó, không thể rời đi.

Nói cách khác, nếu Endou Kouya chết, Shade cũng sẽ chết theo.

Hắn có thể chết. Dù chỉ là một linh hồn không hình dạng, hắn vẫn có thể chết như bao sinh vật khác!

“Chờ ba tiếng để tin giả lan ra khắp thế giới thì cũng được đấy... nhưng tao không muốn là kẻ sống sót duy nhất khi tất cả đều đã chết.”

Shade rút chốt lựu đạn, ngậm nó trong miệng rồi nhắm mắt lại.

“Goo’ naah…”

------------------------------------------------

“Jack, Gazer, Mao Smith, Endou Kouya và Shade đã đi cả rồi” Enma thông báo.

Đó là một cậu bé với đôi mắt hoàn toàn đen kịt, cả tròng trắng lẫn tròng đen đều như bị nhuộm mực.

Căn cứ của Eighth Guidance – hay đúng hơn là chiến trường mà Pluto và những người còn lại đã chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng – nằm tại một tàn tích cổ ở Bắc Âu.

Đây là một di tích lịch sử giữa vùng đất hoang bị biến thành sa mạc đá do một vũ khí tối thượng từ thời đại chiến trước.

Tất cả cơ sở hạ tầng đều đã sụp đổ, thông thường con người không thể tồn tại lâu ở đây. Pluto và các đồng đội đã dùng hệ thống tàu điện ngầm dưới lòng đất làm căn cứ ẩn náu.

Các thành viên còn lại của Eighth Guidance đang ngồi quanh một chiếc bàn lớn họ tìm thấy trong đống đổ nát. Khi nghe lời Enma, tất cả đều đồng loạt hướng ánh mắt về phía Pluto.

“Vậy là họ chết thật rồi?” Pluto hỏi, lông mày chẳng nhúc nhích lấy một chút trước ánh nhìn của mọi người.

Enma, người có năng lực biết được tên và mặt những ai đã chết, nhắm mắt tập trung vài giây rồi đáp: “Không, không có tên của Amemiya Hiroto hay những người khác. Tức là bọn họ vẫn sống.”

“Có khi bị thương chí mạng nhưng chưa chết hẳn thôi” Isis – một phụ nữ da đen – nhận xét.

Nhưng Enma lắc đầu. “Họ sở hữu ma thuật thuộc mọi hệ, cùng những năng lực vượt xa chúng ta. Còn có cả Ma cụ nữa. Chỉ cần một vài người trong số họ không bị thương nặng, thì nhóm đó vẫn sẽ phục hồi lại. Chỉ có cái chết ngay lập tức là không thể đảo ngược.”

“Hiểu rồi. Vậy thì chắc bọn họ đang trên đường tới đây” Valkyrie nói, khoanh tay. Cô là một phụ nữ cao ráo, xinh đẹp với mái tóc bạch kim dài.

Bravers không thể vì một vài đồng đội ngã xuống mà rút lui. Lực lượng đặc nhiệm của các quốc gia đã bắt đầu bao vây khu vực.

Quan trọng hơn, họ chắc chắn sẽ hành động để trả thù. Dù Amemiya Hiroto – người đứng đầu – có ý định cứu lấy Eighth Guidance, thì kế hoạch cũng không thể thay đổi.

Ngay cả khi Amemiya muốn ngừng kế hoạch, thì các đơn vị đặc nhiệm vẫn đang di chuyển. Nếu họ chạm mặt Murakami và đồng bọn, họ sẽ bị xóa sổ. Và điều đó sẽ khiến Bravers bị xem là kẻ lập kế hoạch rồi tự tay hủy bỏ, bỏ mặc đồng minh chết vô ích.

Dù không đến mức như vậy, thì những việc Shade làm cũng sẽ khiến danh tiếng của Bravers lao dốc không phanh.

Việc bôi nhọ Bravers chẳng mang nhiều ý nghĩa với Pluto và nhóm. Dù sao thì họ cũng sắp chết. Chuyện hậu sự, họ không quan tâm.

Nhưng nếu sau khi họ chết, Bravers còn sống mà phải chịu đau khổ... thì cũng là chuyện đáng để hài lòng.

--------------------------------------------

“Giờ thì, Murakami và những người kia chắc cũng sắp phản bội ta rồi” Izanami lên tiếng – một sinh vật méo mó, không rõ giới tính, khắp thân mọc đầy những u bướu to bằng đầu trẻ sơ sinh.

Nhưng không ai phản bác lời ấy. Tất cả đều ngầm thừa nhận rằng Murakami và đồng bọn – kẻ từng phản bội Bravers – chắc chắn sẽ phản bội họ một lần nữa.

“Thế giờ tính sao hả Pluto?” Baba Yaga – cô gái dễ thương với mái tóc tết – hỏi.

“Ừm, trước tiên thì ăn xong đã.” Pluto chỉ vào đống onigiri còn lại trên bàn.

Họ đang dùng bữa. Đó là quy tắc của Eighth Guidance: mỗi ngày, cả nhóm phải ăn cùng nhau ít nhất một bữa.

Tuy nhiên, Shade không có thân thể, nên chỉ có thể tống thức ăn qua dạ dày của cái xác mình chiếm giữ. Mấy hôm trước, hắn đã tách nhóm để hành động riêng. Và hôm nay, vì Mao rời đi sớm hơn dự kiến, Jack và Gazer cũng biến mất giữa chừng.

“Ngủ ngon nha, Jack, Shade, Gazer. Hẹn gặp lại ở bên kia” Pluto khẽ nói.

“Không biết Shade có đang ngủ không nữa. Đêm nào hắn cũng than thở không có thân xác thì sao mà ngủ được.”

“Còn Jack với Gazer thì sao nhỉ? Liệu họ có chào hỏi đám Undead chưa?”

“Biết tính hai người đó mà, chắc lại lắp bắp chẳng nói nên lời.”

“Thế thì Shade cũng khỏi ngủ, bận giới thiệu người mới rồi.”

Họ vừa ăn onigiri với các loại nhân khác nhau, vừa trò chuyện.

Những chiếc onigiri được làm từ gạo mà Undead từng nói rằng "muốn được ăn một lần khi còn sống".

Và rồi, khi ăn xong, họ đứng dậy, rời khỏi bàn.

“Vậy thì, hẹn gặp lại ở thế giới bên kia.”

Bữa ăn cuối cùng của họ kết thúc. Giờ đây, cuộc sống trong thế giới này cũng sẽ chấm dứt.

-------------------------------------------

“…”

Pluto – người cuối cùng ăn xong – quay nhìn chiếc ghế mà Hitomi từng ngồi. Dự ngôn cuối cùng của cô bé ấy vẫn còn đọng lại trong tâm trí.

“Pluto, ngươi sẽ nhắm mắt làm ngơ với hai người.”

“Nhắm mắt làm ngơ... không phải tha thứ, mà là làm ngơ. Tức là... lính đặc nhiệm chứ không phải Bravers, đúng không?” Pluto lẩm bẩm.

Có lẽ, cô sẽ làm ngơ trước hai người lính: một người nói rằng mình có hôn thê đang chờ ở quê nhà, người còn lại thì khóc lóc vì có vợ đang mang thai và mấy đứa con nhỏ cần được nuôi...

Còn chuyện giữa đặc nhiệm và cô có anh chị thất lạc gì đó? Không đời nào.

Nhưng chắc chắn, đó sẽ không phải là Bravers.

“Vì ta sẽ không bao giờ nhắm mắt làm ngơ cho lũ đó” Pluto nói.

----------------------------------------

Bravers: Endou Kouya, Mao Smith – tử trận. Tổng cộng: Hai người.

Eighth Guidance: Jack o’ Lantern, Shade, Minuma Hitomi the Gazer – tử trận. Tổng cộng: Ba người.

Nhóm phản Bravers do Murakami lãnh đạo: Cả chín thành viên còn sống.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Với đám này thì cái chết cũng là sự giải thoát
Xem thêm
Gazer là ng tái sinh phải ko nhỉ
Nhớ là con bé hay tự sát mà giờ có ng yêu luôn,thay đổi nhanh vkl
Xem thêm
Lúc nào cũng sâp chết nên hợp tính ông Jack mà :))
Xem thêm