Tập 06: Náo động tại Origin
Ngoại truyện 19: Hai con người bị ngoảnh mặt làm ngơ (Origin)
4 Bình luận - Độ dài: 7,446 từ - Cập nhật:
Con Đại Yomotsuikusa, toàn thân bê bết máu của đồng loại lẫn chính nó, nhe nanh gầm vang rồi lao tới con mồi mới với đôi mắt đỏ ngầu sáng rực.
Dù những Yomotsushikome và Yomotsuikusa khác đang lần lượt gục ngã, thậm chí chưa kịp kích hoạt khả năng tái sinh mạnh mẽ của mình, nó chẳng mảy may bận tâm.
“Chỉ còn là một con quái vật bị bản năng giết chóc điều khiển. Chẳng còn chút gì giống con người nữa” Amemiya Hiroto lẩm bẩm, đồng thời tung ra mười đòn ma pháp hệ Quang nhắm thẳng vào con Đại Yomotsuikusa đang lao tới.
Con quái vật gầm lên, phớt lờ loạt ma pháp nhỏ như ánh đom đóm rồi tiếp tục lao thẳng về phía Hiroto.
Nó chẳng hề cảm thấy đói khát — thứ thôi thúc trong nó là bản năng chiến đấu. Và bản năng đó đã mách bảo rằng né tránh chỉ là vô nghĩa.
Dù không có vảy hay da, thân thể nó lại được bọc kín bởi lớp cơ bắp rắn chắc và năng lực tái tạo phi thường. Dù cơ ngoài có bị thương chút ít, chỉ vài giây sau là hồi phục như cũ.
Thế nhưng, những đòn ma pháp tưởng như yếu ớt ấy lại xuyên thủng lớp cơ bắp ấy dễ dàng.
Nó gầm lên trong đau đớn khi cơ bắp và xương bị xuyên thủng như thể chỉ là đậu hũ. Chúng bắt đầu tái tạo ngay tức khắc, nhưng tổn thương gây ra cũng đủ khiến nó mất thăng bằng, ngã nhào xuống mặt đất.
Từ mặt đất nơi nó rơi xuống, vô số gai kim loại nhọn hoắt bất ngờ trồi lên, xuyên qua lớp thịt dày của nó dễ như chơi.
“Xem ra ngươi chẳng có cơ quan nội tạng nào cả, nên xin lỗi nhé, ta đành khoan thủng người ngươi thành tổ ong. Mong là ngươi không có cảm giác đau” Hiroto nói khi giải trừ năng lực của mình, nhìn sinh vật giờ đã trở thành đống thịt vụn đang co giật trên mặt đất.
“Quả nhiên vẫn bá đạo như thường nhỉ?” — Rikudou Hijiri, hay còn gọi là ‘Avalon’, lên tiếng.
“Chỉ là khó sử dụng thôi” Hiroto đáp, nhắc đến năng lực của chính mình.
Bên cạnh việc có khả năng sử dụng cả bảy hệ ma pháp, Amemiya Hiroto còn sở hữu bảy năng lực đặc biệt. Trong đó, 【 Vô niệm 】 và 【 Đa niệm 】 là những kỹ năng dễ dùng hơn, còn năng lực mà cậu vừa dùng — 【 Không nhìn phòng thủ 】 — thì lại vô cùng khó kiểm soát.
Đây là một năng lực đơn giản nhưng cực kỳ mạnh mẽ, vô hiệu hóa mọi loại phòng ngự đối với đòn tấn công của Hiroto. Nhưng chính vì đơn giản mà chỉ cần sơ sẩy là hậu quả sẽ rất thảm khốc.
Ví dụ, nếu dùng 【 Không nhìn phòng thủ 】 trong lúc bắn súng, thì cho dù mục tiêu có dùng gì làm lá chắn, viên đạn cũng sẽ xuyên thủng và bắn trúng đích. Nhưng đạn không dừng lại ở đó — nó sẽ tiếp tục xuyên qua bất cứ thứ gì phía sau mục tiêu, từ con người đến tòa nhà, cho đến khi tự dừng lại.
Nếu kết hợp với ma pháp như 【 Hỏa đạo diệt sát 】, hậu quả sẽ là một thảm họa thực sự. Tất cả mọi thứ nằm trong phạm vi nổ, dù là bê tông cốt thép hay mặt đất, cũng sẽ tan vỡ như xốp polystyrene.
Nếu không cẩn thận, ngay cả Hiroto cũng sẽ bị cuốn theo.
Khác với mấy đòn tấn công trong game chỉ vô hiệu hóa phòng thủ của địch, năng lực này thật sự rất nguy hiểm.
Hơn nữa, vì chỉ vô hiệu hóa phòng ngự, nên nếu đối thủ dùng ma pháp tấn công để đỡ đòn thì năng lực này cũng vô tác dụng.
“Đừng khiêm tốn thế, Braver. Đi thôi, trả thù cho mọi người” Hijiri nói.
‘Braver’ là mật danh từng được dùng cho Hiroto trước khi tổ chức Bravers chính thức được thành lập. Dù đồng đội dùng lại biệt danh cũ, Hiroto nhíu mày không phải vì chuyện đó.
“Trả thù à…”
“Hiroto, đừng nói là cậu vẫn định bắt sống chúng đấy nhé!? Đám khốn đó đã giết Tendou rồi mà!”
Trước khi bị Ghost chặt đầu, Tendou đã truyền hết những gì mình thấy bằng năng lực 【 Clairvoyance 】 cho đồng đội thông qua kỹ năng thần giao cách cảm 【 Angel 】. Trong vài giây ngắn ngủi trước khi chết, cậu đã làm được điều đó. Và cái chết ấy đã gây cú sốc lớn cho toàn đội.
Nỗi bàng hoàng ấy nhanh chóng chuyển thành phẫn nộ và căm giận đối với nhiều người trong số những người tái sinh. Cảm giác ấy cũng từng xuất hiện khi ‘Noah’ Mao bị giết, nhưng từ đó, họ đã nhận ra rằng Eighth Guidance không phải là ‘nạn nhân’ mà là ‘hung thủ’, giống như nhóm Murakami.
Đến cả Hijiri cũng nghĩ vậy.
“Hiroto, tớ nghĩ là lần này chúng ta không thể — và cũng không nên — nương tay với bọn chúng” Narumi đồng tình. “Trước đây ta vẫn nghĩ Eighth Guidance là những phần tử cực đoan, hành động vì lý tưởng. Pluto và đồng bọn của cô ta thậm chí không ngần ngại tự sát miễn là giết được chúng ta. Không, phải nói là chúng chủ động tìm cách để tự sát cùng ta mới đúng. Quá nguy hiểm nếu còn nghĩ tới chuyện bắt sống nữa.”
Những gì Narumi từng thấy ở Eighth Guidance cho đến hôm qua chỉ là những hành động có tính toán, mang màu sắc lý tưởng. Họ cứu sống những bệnh nhân hiểm nghèo để thu hút người ủng hộ, rồi tiếp tục phạm tội mà không gây hại đến người vô tội ngoài mục tiêu của họ.
Thậm chí còn có những kẻ tôn sùng Pluto như một vị thần.
Nhưng kể từ sau vụ tấn công Mao, hành vi của Eighth Guidance đã trở nên liều lĩnh. Chẳng khác nào đang cố tình hy sinh chính mình.
Có thể vì chỗ ẩn náu đã bị phát hiện, hoặc do bị nhóm Murakami phản bội, nên chúng mới trở nên tuyệt vọng… nhưng…
“Người giết Tendou-kun trong Eighth Guidance chắc chắn chẳng bận tâm đến việc mình có chết sau đó hay không, miễn là giết được Tendou-kun. Nếu ta lộ chút sơ hở nào, chúng sẽ kéo ta chết chung. Hãy nghĩ như vậy mà hành động” Narumi nói.
“Được rồi. Từ giờ, tớ sẽ xem bọn chúng như bất kỳ nhóm khủng bố nào khác” Hiroto đáp.
“Phải vậy chứ, Hiroto. Narumi nói đúng đấy” giọng Minami Asagi vang lên qua mạng 【 Angel 】. “Mọi người cứ tiến lên trước đi, đối đầu với Pluto. Bọn tớ sẽ bắt kịp sau khi tóm được Baba Yaga, cô ta đang ở gần đây thôi.”
“Các cậu cũng đừng lơ là” Hiroto nói.
Lý do khiến Hiroto cứ giữ nét mặt nặng trĩu, là vì lời tiên đoán của ‘Oracle’ Endou Kouya từng nói rằng kế hoạch lần này sẽ “gây ra ít thương vong nhất cho cả hai bên”.
Thế nhưng, khi cả đồng đội lẫn kẻ địch đều thiệt hại nghiêm trọng thế này, thật khó để tin vào lời ấy.
Chẳng lẽ lời tiên đoán sai? Hay Kouya đã nói dối mình? Có khả năng đó sao? Nếu có… thì vì điều gì?
------------------------------------------
“À, con Yomotsuikusa lớn nhất bị giết rồi” Enma, cậu bé có năng lực nhận biết tên và khuôn mặt người vừa chết, lên tiếng.
“Vậy chắc đến lượt tôi rồi” người phụ nữ tên Ereshkigal nói, đứng dậy như thể lời Enma là tín hiệu khởi hành.
Khoác bộ quân phục ăn cắp, mang theo lựu đạn và súng trường, che mặt bằng khăn vải, cô có vẻ ngoài chẳng khác gì một phần tử khủng bố bình thường — trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ kỳ quặc của các thành viên khác trong Eighth Guidance.
“Tôi sẽ cố kéo theo càng nhiều người càng tốt, nhưng đừng trông đợi quá” cô nói.
“Không phải đến đoạn này là cô phải mạnh miệng kiểu ‘Tôi sẽ giết sạch bọn chúng’ sao?”
“Cậu định gây áp lực cho tôi chết sớm à?” Ereshkigal cười chua chát, rồi bước ra khỏi phòng.
Giữa cô và nhóm của Amemiya Hiroto giờ chỉ còn vài con Yomotsushikome lảng vảng — chẳng còn mấy chướng ngại nữa.
Chỉ vài phút nữa thôi, kẻ địch sẽ chạm trán Ereshkigal, giết cô trong vòng chưa đầy một phút, rồi xông vào căn phòng này.
“Vậy, nhờ cả vào cậu đó, Enma” Pluto nói.
“Tớ vẫn thấy lưỡng lự thế nào ấy” Enma đáp.
Cậu đứng dậy, nắm chặt những ngón tay xương xẩu lại thành nắm đấm, rồi bước tới chỗ Pluto.
“Cho tôi nói trước một câu... Xin lỗi nhé” Pluto lên tiếng.
“Dù là theo kế hoạch đi nữa, người sắp bị đấm vào mặt mà nói vậy thì kỳ lắm đó, Pluto.”
Nhóm của Minami Asagi đang tiến dọc theo tuyến đường ray hoen gỉ, lúc này chỉ còn cách chỗ Baba Yaga đang ẩn nấp vài chục mét. Đúng lúc đó, một tiếng nổ vang lên, kèm theo đó là ngọn lửa đỏ rực bùng lên khắp xung quanh.
“Là Baba Yaga!”
“Để đó cho tôi!” Akaki hét lớn. Nhờ năng lực 【 Ifrit 】, cô triệu hồi lửa tụ thành từng quả cầu trong lòng bàn tay.
Trong số các thành viên của Eighth Guidance, Baba Yaga là người duy nhất có năng lực đã bị xác nhận rõ ràng.
Cô ta sở hữu năng lực “thiêu cháy” — gây ra hiện tượng bốc cháy tự phát ở người chỉ bằng cách chạm vào, thậm chí có thể đốt cháy vật hữu cơ như xác chết từ khoảng cách lên đến cả trăm mét.
Với năng lực đó, Baba Yaga đã đóng vai trò là chiến lực duy nhất của Eighth Guidance.
Vì thế, nhóm Asagi cho rằng chỉ cần biết được vị trí ẩn nấp của cô ta, thì sẽ có thể khống chế được tình hình.
“Ở kia kìa!”
“Tôi sẽ khống chế chuyển động của ả!”
Thật ra, nhóm Asagi đã phát hiện ra chỗ Baba Yaga trốn ngay từ đầu; Iwao liền sử dụng năng lực 【 Titan 】để thao túng trọng lực, gia tăng trọng lượng xung quanh cô ta — vừa đủ để không làm sập cả hành lang.
“Khốn thật! Tụi nó mang cả 【 Ifrit 】tới à?!” Baba Yaga rủa thầm.
Cảm thấy không còn đường thoát khi cơ thể nặng lên gấp nhiều lần và năng lực đặc biệt cũng bị vô hiệu, cô ta đành rời khỏi chỗ ẩn nấp.
Tuy nhiên, dù đã cố hết sức để phóng ra ngoài, nhưng trọng lực của 【 Titan 】khiến cô chỉ có thể ngã bịch một cách vô vọng xuống đất, và ngay lập tức, bộ đồ cô mặc bị xuyên thủng bởi loạt đạn từ Asagi cùng đồng đội đang chờ sẵn.
Baba Yaga rên lên, lăn ra đường ray, máu me bê bết. Nhóm Asagi định kết liễu cô ta bằng thêm một tràng đạn nữa.
“Khoan đã! Đầu hàng! Tôi đầu hàng rồi, đừng bắn nữa!” cô hét lên trước khi đạn rơi xuống, máu phun ra từ miệng.
“Cái gì?!”
Nhóm Asagi vốn đã xem Eighth Guidance như những kẻ cuồng tín, nên họ hoàn toàn bất ngờ khi Baba Yaga đột ngột đầu hàng.
“C-chúng ta phải làm sao đây?”
“Làm sao nữa… bắt giữ cô ta thôi” Asagi nghiến răng.
Bravers là tổ chức đã được các tổ chức quốc tế công nhận, và thời buổi này thông tin chẳng còn bị kiểm soát như thời Trung Cổ.
Dù rất khó tin rằng Baba Yaga chịu đầu hàng thật, nhưng họ cũng không thể cứ thế bắn bỏ cô ta được.
Không chừng quanh đây có camera giấu kín, và nếu hình ảnh “Bravers tự ý xử tử một tội phạm đã đầu hàng” bị phát tán lên mạng, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Giả sử nạn nhân là những kẻ khủng bố bình thường thì còn có thể bịa lý do và dư luận sẽ xoa dịu dần, nhưng kẻ liên quan lần này lại là Eighth Guidance.
Bất kể báo chí các nước có tô vẽ xấu thế nào đi nữa, thực tế là nhóm đó chỉ nhắm tới những kẻ nghiên cứu thuộc tính tử vong, nạn nhân của họ vẫn rất hạn chế.
Hơn nữa, ở bất kỳ quốc gia nào, từ người giàu đến kẻ nghèo, đều có người khẳng định họ từng được thủ lĩnh Pluto của Eighth Guidance cứu sống.
Bravers cũng có kẻ thù riêng. Có rất nhiều thế lực muốn lợi dụng sức mạnh của họ, nhưng sẽ cảm thấy phiền toái nếu nhóm này hành động quá đà.
Ngay cả Asagi — vốn không giỏi chuyện chính trị — cũng hiểu rõ rắc rối sẽ nảy sinh nếu những phe phái đó liên thủ.
“Iwao, hủy 【 Titan 】 đi. Cô ta sẽ mất máu mà chết mất.”
“Nhưng mà…”
“Tôi sẽ dùng 【 Mage Masher 】để bắt giữ. Mọi người yểm trợ cho tôi. Hiroto, ổn chứ?”
“Cảm ơn. Nhưng cẩn thận đấy” giọng Hiroto vang lên đáp lại.
Asagi kích hoạt 【 Mage Masher 】, năng lực vô hiệu hóa tất cả thuộc tính, rồi tiến đến gần Baba Yaga.
Baba Yaga khẽ bật cười khi ngẩng nhìn anh. Cô toàn thân đẫm máu, máu đỏ tuôn xối xả từ thân thể. Đầu không bị thương, nhưng tứ chi và thân người thì đầy vết đạn.
Dù có đưa đến bệnh viện tốt nhất ngay lập tức, cơ hội sống sót chắc còn chưa đến mười phần trăm.
Dù vậy, Asagi vẫn không chút thương xót, kiểm tra xem Baba Yaga có giấu vũ khí không.
“Làm cái trò gì vậy… đồ biến thái…”
“Đang kiểm tra xem cô có gài bom không thôi.”
Xác nhận không có vũ khí, Asagi bắt đầu sơ cứu. Anh đưa cho cô một Magic Item hỗ trợ sinh tồn, đồng thời tiêm một loại thuốc tăng cường hiệu quả của ma pháp trị liệu vào đùi cô.
Nhưng mọi nỗ lực đều vô ích, chẳng khác gì đổ nước vào chiếc xô đã thủng đáy.
“Asagi-kun, tôi sang đó nhé?” Narumi lên tiếng, cô thành thạo ma pháp trị thương.
“Tôi có nên dịch chuyển cô ta bằng không gian thuộc tính không?” một Braver khác hỏi qua 【 Angel 】 — người sử dụng ma pháp không gian.
Asagi lắc đầu. “Tôi sẽ đảm nhận vụ này. Narumi, cô hỗ trợ Hiroto và nhóm phụ trợ. Tập trung quan sát xung quanh. Có thể còn kẻ như tên cầm dao giết Tendou.”
“Tên cầm dao? À, ý cậu là Ghost—” Baba Yaga định nói tiếp nhưng lại gào lên vì cơn đau nhói.
“Im đi. Giờ tôi xử lý vết thương của cô” Asagi nói, nhưng ai cũng biết rõ là anh cố tình làm cô đau để ngăn lời.
“Akaki, mấy người đi trước hội quân với nhóm Hiroto. Không còn Zombie hay quái vật nữa, Venus cũng không nhúc nhích. Tôi ở lại được.”
“Cả tiến lẫn lùi đều nguy hiểm, hành động một mình thì càng hơn nữa… nhưng giờ đành vậy” Akaki đáp.
“Để tôi lại đây đi. Còn cái tên Ghost đó? Nếu còn kẻ như hắn quanh đây, mấy người cũng gặp nguy hiểm.”
Akaki thở dài rồi rời đi, nhưng Titan Iwao thì vẫn muốn ở lại.
“Không sao đâu” Asagi lắc đầu. “【 Mage Masher 】của tôi vô hiệu cả ma pháp tử thuộc tính nữa. Cứ yên tâm.”
“Ờ. Không biết tôi là người quá lạc quan hay quá lo xa nữa” Iwao nhún vai rồi bỏ đi.
Chờ khi chắc chắn không ai nghe được, Asagi chủ động dựng một bức tường tâm trí giữa mình và 【 Angel 】.
Không chỉ mình Tsuchiya, nhiều người khác cũng đã được huấn luyện để giữ kín những suy nghĩ không muốn chia sẻ qua mạng 【 Angel 】.
“Này, tôi có chuyện muốn hỏi” anh nói với Baba Yaga.
“… Gì vậy?”
Không ngờ Baba Yaga lại có vẻ định trả lời nghiêm túc. Dù Asagi có phần nghi ngờ, anh vẫn cất tiếng hỏi điều đã luôn khiến anh day dứt.
“Làm sao mấy người có thể làm ra những chuyện như thế này?”
“Hả? Thì tại mấy tên nghiên cứu đáng chết đó đã nghịch ngợm cơ thể chúng tôi, rồi dùng Mana từ đám Undead để—”
“Không, tôi hiểu vì sao mấy người ghét tụi tôi. Nhưng… tại sao lại chấp nhận hi sinh cả đồng đội, thậm chí chính bản thân mình… Không, như thể ngay từ đầu đã định chết theo cái kiểu đó?!”
Baba Yaga ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt Asagi, thấy trong đó tràn đầy bối rối, phẫn nộ và căm tức trước kẻ địch mà anh không thể hiểu nổi.
“Tôi biết mấy người từng cứu rất nhiều bệnh nhân và người bị thương! Cho đến giờ, mấy người chỉ giết bọn nghiên cứu tử thuộc tính và những ai liên quan! Không chỉ vậy, còn tha cho cả mấy lính gác — những người đã khóc lóc cầu xin vì vợ sắp sinh, hay mang ảnh gia đình trong mặt dây chuyền!”
“… Điều tra kỹ nhỉ? Họ chỉ là lính đánh thuê, tha mạng cũng không sao. Còn chuyện bị cuốn theo cảm xúc hay không thì là quyền của tôi. Hay cậu nghĩ tôi nên giết họ thì hơn?” Baba Yaga nói.
“Không phải tôi trách cô tha người. Tôi đang hỏi, làm sao cô có thể làm những chuyện như vậy, trong khi vẫn còn đủ cảm xúc để bị cuốn theo?!”
Asagi hét lên, nước bọt văng ra theo từng lời.
Baba Yaga thấy môi anh đang run rẩy.
“Đừng có chọc tôi cười khi cả người đang thủng như cái rổ” cô nói. “Chính vì còn cảm xúc, nên bọn tôi mới làm được như vậy. Nếu không có cảm xúc, thì làm sao có thể kéo theo bọn khốn mà mình căm ghét nhất xuống địa ngục chứ?”
“Đó! Chính chuyện đó! Tại sao lại phải làm đến mức đó?!”
Asagi gần như mất kiểm soát, giọng run rẩy vì giận dữ.
Baba Yaga ngược lại hỏi lại anh: “Bộ cậu thuộc dạng tin rằng ‘chỉ cần sống tiếp thì chắc chắn sẽ có điều tốt xảy ra’ à?”
“Cô định nói như vậy là sai hả?” Asagi đáp.
“Không sai. Sau khi trốn khỏi phòng thí nghiệm, bọn tôi cũng đã có vô số điều tốt xảy ra mà.”
Câu trả lời bất ngờ khiến Asagi rơi vào im lặng.
Baba Yaga mỉm cười khi thấy gương mặt tái nhợt của Asagi, rồi tiếp tục nói:
“Bánh mì sáng nay ngon lắm. Gió hôm đó cũng dễ chịu. Rượu tụi ta uống sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì tuyệt, còn Pluto thì chỉ mới nhấp một ngụm đã say khướt, khiến ta cười đến ôm cả bụng. Một tháng trước, ta cuối cùng cũng thắng Enma một ván bài. Ta thử bắt chuyện với Hitomi và nhận ra cô ấy dễ mến hơn ta tưởng. Ta cười ngặt nghẽo với mấy cuốn truyện tranh lượm được ở phòng nghiên cứu mà tụi ta tấn công. Và onigiri ăn sau cùng thì lại nhét đúng loại ta thích nhất—cá hồi... Đấy, chỉ cần ngồi ngẫm lại một chút thôi là bao nhiêu chuyện vui hiện ra liền.”
Đó đều là những điều nhỏ nhặt. Nhỏ đến mức chẳng thể gọi là kỷ niệm. Nhưng không thể phủ nhận rằng tất cả đều là những điều ấm áp, dễ chịu.
“Asagi, vậy nên—” cô định nói tiếp.
“Vậy nên chúng ta lẽ ra nên trốn đi, sống yên phận, không thành khủng bố… không báo thù? Cậu định nói thế à? Nhưng biết không, tụi ta đâu còn tương lai gì để hướng đến. Nếu cứ cố sống lâu, bám vào mấy niềm vui cỏn con đó, thì điều đang chờ phía trước chỉ là nỗi đau và tuyệt vọng sẽ xóa sạch tất cả. Ta nói thật đấy. Sau khi bọn ta tự thoát khỏi phòng thí nghiệm, cả thế giới bắt đầu truy lùng bọn ta với ánh mắt đỏ ngầu vì điên loạn, cậu quên rồi sao?”
Asagi khựng lại. Lần đầu tiên, cậu nhận ra sự trống rỗng sâu thẳm trong ánh mắt Baba Yaga.
Cô và các thành viên khác của Eighth Guidance đều sở hữu Ma lực hệ Tử. Chính là loại Ma lực mà cả thế giới đang khao khát có được.
Mười năm trước, những Ma cụ chứa Ma lực hệ Tử từng được lưu hành khắp nơi—từ thuốc mọc tóc, thuốc vạn năng chữa các bệnh nan y, đến vô vàn vật phẩm đầy kỳ diệu khác.
Giờ thì không thể tạo mới, cũng chẳng thể sửa chữa.
Giới chính trị gia, quan chức cấp cao và các tỉ phú, những kẻ từng nghĩ nhân loại sắp chạm tay tới giấc mơ bất tử, giờ đây phát cuồng vì muốn sở hữu Ma lực hệ Tử.
Trong hoàn cảnh đó, chuyện Baba Yaga và những người đồng đội có thể sống yên bình là điều không tưởng.
Thế giới Origin có nền khoa học tiên tiến ngang trái đất, lại là nơi ma thuật phổ biến như cơm bữa. Với một nhóm người chỉ có thể sử dụng ma thuật hệ Tử như Eighth Guidance, chuyện sống một cuộc đời bình thường là không thể. Thẻ căn cước yêu cầu phải khai rõ hệ ma thuật mà một người có thể sử dụng.
Dù có lẩn trốn dưới lòng đất, trong một đường tàu điện cũ kỹ bên dưới tàn tích chẳng ai biết đến như thế này, thì sớm muộn gì cả thế giới cũng sẽ lần ra họ… để rút cạn Ma lực, nhân danh hạnh phúc tối đa cho số đông.
“Chúng tôi... hay ít nhất là Amemiya, từng cố cứu các người! Với lại, có cần thiết phải giết Aran và Izumi, hay thậm chí là Mari không?!” Asagi gào lên, quay đi tránh nhìn vào đôi mắt trống rỗng kia.
Baba Yaga bật cười, vừa ho sặc máu lẫn nước bọt. “Cứu bọn ta á? Đám người các cậu giết luôn cả ‘Undead’—người đã cứu bọn ta? Đám người hứa bảo vệ rồi lại bán bọn ta cho một phòng thí nghiệm khác, giờ lại nói là muốn cứu? Ha! Cảm ơn vì đã cho ta một trận cười trước khi chết! Mà nè, ai là Mari vậy? Ta không nhớ là mình có giết ai tên—”
Baba ho khan dữ dội, ngắt lời chính mình. “… Xem ra ta không nói thêm được nữa rồi. Nhưng cũng chẳng sao. Vì ta đã câu đủ thời gian rồi, 【 Mage Masher 】.” Gương mặt ngày một tái nhợt đi, nhưng cô vẫn mỉm cười, nắm lấy tay Asagi đang hoảng loạn.
“Cô—chẳng lẽ?!” Asagi nhận ra cơ thể cô đang nóng đến bất thường. Dẹp hết mọi hoang mang, cậu đổ thêm Ma lực vào 【 Mage Masher 】. “Cô định tự phát nổ?! Nhưng ma thuật hệ Tử của cô—!”
“Năng lực của cậu không vô hiệu hóa được ma thuật diễn ra bên trong cơ thể sống đâu. Heheh, tôi học được điều đó từ Murakami đấy.”
Khả năng bốc cháy của Baba Yaga—nói chính xác hơn, năng lực khiến cơ thể hữu cơ tự phát hỏa và thiêu rụi từ bên trong—khiến nhiệt độ trong người cô lập tức vượt ngưỡng nóng chảy của sắt, rồi nổ tung.
Asagi lập tức hất tay cô ra, giải phóng 【 Mage Masher 】và niệm ma pháp phòng ngự. Nhưng dù có thiết bị hỗ trợ ma thuật tân tiến nhất, trong một khoảng khắc ngắn ngủi như vậy, cậu vẫn không thể tạo ra lá chắn đủ mạnh để chống lại nhiệt lượng hủy diệt ấy.
Không kịp kêu lên tiếng nào, Minami Asagi bị thiêu rụi hoàn toàn, không để lại lấy một mảnh xương.
Cùng lúc đó, nhóm của Hiroto đang trên đường đến căn phòng nơi Pluto và Enma cố thủ thì bị chặn bởi một chướng ngại vật và Ereshkigal đang canh gác nơi đó.
Thế nhưng, Ereshkigal chỉ nấp sau hàng rào tạm bợ, dùng súng trường tấn công đón đầu kẻ xâm nhập.
Nếu là một tên khủng bố thường, đối đầu với đội cảnh sát bình thường, thì cú tấn công này đã là quá đủ. Nhưng với một thành viên của Eighth Guidance đối đầu Bravers, hành động ấy chẳng khác gì… gãi ngứa.
“Cái gì đây?” Hiroto thắc mắc.
Phản ứng đó cũng dễ hiểu. Với sức mạnh hiện tại, chỉ cần dùng ma thuật, họ hoàn toàn có thể thổi bay rào chắn thô sơ kia.
“Có vẻ chỉ là trò câu giờ? Biết đâu nó không phải thành viên thật, mà chỉ là một con Zombie canh chừng.”
“Không, tôi đã dùng ma thuật dò tìm sự sống. Không phải Undead. Chắc chắn là có bẫy. Cần phải cẩn trọng hơn.”
“Nhưng nếu họ đang câu giờ, thì để Pluto và mấy người kia có thêm thời gian là nguy hiểm lắm—!”
Đúng lúc ấy, ý thức của Asagi đột nhiên biến mất khỏi hệ thống 【 Angel 】 của Narumi. Thứ cuối cùng truyền đến chỉ là một biển lửa.
“Đây là…! Asagi…!”
“Không thể nào!”
Cả nhóm đứng khựng lại. Cái chết của một người bạn nữa khiến họ như hóa đá. Người duy nhất không dừng lại là ‘Avalon’ Rikudou Hijiri.
“Quả nhiên là sai lầm khi để cậu ta đi một mình. Nếu Akaki đi cùng thì còn có thể điều khiển nhiệt độ cứu cậu ta. Lại còn quá phụ thuộc vào 【 Mage Masher 】nữa. Nếu từ đầu cậu ta dùng ma pháp phòng ngự thì… không, nói thật thì nếu ngay từ đầu cậu ta bỏ chạy thì cùng lắm cũng chỉ bỏng nặng thôi.”
“Hijiri! Cậu thôi nói mấy lời như thế được không?!” ‘Ifrit’ Akaki cắt ngang.
“Này, bình tĩnh lại đi!” ‘Titan’ Iwao nói theo sau.
“Asagi chết rồi đấy! Vậy mà bảo tôi bình tĩnh hả?! Làm sao cậu dám nói như vậy?!” Akaki hét lên.
“Nhưng cũng phải có chừng mực khi nổi nóng chứ?!”
Iwao cố gắng trấn an Akaki đang giận dữ, nhưng chỉ càng khiến cô thêm bốc hỏa.
“Chính vì cứ thận trọng thái quá nên mới rơi vào bẫy của tụi nó!” Akaki gắt. “Nếu ngay từ đầu cứ đánh úp và tiêu diệt hết thì đâu có ai phải chết!”
“Khoan đã—!” Hiroto vội ngăn cô lại.
Nhưng Akaki đã phóng hỏa. Ngọn lửa cuồng nộ từ 【 Ifrit 】 thiêu rụi cả rào chắn cùng kẻ đang ẩn nấp.
“… Chỉ có một đứa thôi à? Chán thế” cô lẩm bẩm.
Ereshkigal bị thiêu sống trong chớp mắt. Cô gào lên đau đớn, giãy giụa như ngọn đuốc sống rồi ngã gục.
“Hah! Phải chi tôi xử Baba Yaga như vậy từ đầu thì—hả?”
Chưa kịp dứt câu, cơ thể Akaki cũng bốc cháy.
“Gì cơ?! Mau dập lửa đi!”
“Tôi đang làm đây, nhưng không được! Đây không phải là lửa thông thường” Hijiri nói, đã lập tức dùng ma thuật hệ Thủy dập lửa.
Akaki vùng vẫy trong vài giây, ánh mắt như cầu cứu. Nhưng rồi cô cũng gục xuống, không động đậy nữa.
Trong khoảng khắc đó, Hijiri cùng vài Bravers đã nỗ lực cứu cô, nhưng tất cả đều vô dụng. Ngọn lửa tắt đi ngay khi cơ thể Akaki cháy đen như than.
“Không thể nào… Akaki-san…”
“Ifrit mà lại bị thiêu chết vì lửa sao…”
Narumi và Titan đứng chết lặng. Liên tiếp mất đi đồng đội, lại theo cách không ai lý giải được.
“Đây chính là… năng lực của thành viên Eighth Guidance đó à” Hijiri lẩm bẩm.
Quả đúng vậy. Akaki chết bởi năng lực của Ereshkigal.
Ereshkigal—nữ vương của Âm giới, từng bị thần mặt trời Nergal đánh bại. Nàng từng cầu xin tha mạng và dâng ngôi cho hắn, để rồi Nergal trở thành chúa tể mới của Âm phủ.
Thành viên Eighth Guidance mang mật danh này sở hữu năng lực phản đòn, khiến đối phương phải chịu y hệt tổn thương mà cô đã nhận. Một năng lực chẳng khác gì lời nguyền, nhưng lại là thứ vũ khí hoàn hảo cho kẻ sống vì báo thù, kéo kẻ thù xuống địa ngục cùng mình.
Đó là lý do vì sao chính thân thể của Akaki đã bốc cháy sau khi cô làm điều tương tự với Ereshkigal. Và ngọn lửa ấy, không ai có thể dập tắt.
Bởi thứ đã thiêu rụi Akaki không phải lửa thường – mà là lời nguyền phát động khi cô thiêu sống Ereshkigal.
“Nếu vậy thì có thể xem như cô ấy đã hy sinh để bảo vệ chúng ta. Nếu tất cả cùng phóng ma pháp để phá vỡ rào chắn đó, có lẽ chúng ta đã bị thổi bay sạch” Hijiri phân tích, bình tĩnh một lần nữa.
Lần này, người phản ứng dữ dội là Iwao, người đã cố ngăn Akaki lại từ trước. “Hijiri, cậu nói cái quái gì thế hả, ngay lúc này mà lại—?!”
“Khoan đã!” Hiroto ngắt lời anh. “… Hijiri không nói gì sai cả. Trách nhiệm để Akaki chết ngay trước mắt mọi người thuộc về tớ, người dẫn đầu. Và điều chúng ta cần lúc này là sự điềm tĩnh như của cậu ấy.”
Iwao và Narumi lập tức định phản đối. Cả những người không có mặt ở đó cũng bày tỏ sự đồng tình với họ qua 【 Angel 】.
Thế nhưng Hiroto vẫn giữ vững lập trường. “Mọi người, chúng ta quá nhạy cảm trước cái chết của đồng đội. Mỗi lần mất đi một người, chúng ta lại bị lay động, đánh mất lý trí trong cơn giận dữ. Tớ không nói việc đau buồn là sai. Nhưng vì chính bản thân chúng ta, và cả những người đã ngã xuống, chúng ta cần phải giữ bình tĩnh. Mong mọi người hiểu điều đó.”
Ngoại trừ Hijiri, những thành viên Bravers còn lại có vẻ đã bị thuyết phục trước lời Hiroto. Cả Iwao cũng miễn cưỡng gật đầu.
Dẫu vậy, chuyện như thế này chẳng thể giải quyết ngay lập tức. Không ai có thể lấy lại bình tĩnh nhanh như vậy khi vừa chứng kiến đồng đội bị sát hại ngay trước mắt mình.
“Iwao, cậu và mấy người kia ở lại đây. Cảnh giới, đề phòng Tsuchiya, Murakami hay ai đó khác đến gần. Tớ, Hijiri và Narumi sẽ đối phó với Pluto và kẻ đang ở cùng cô ta” Hiroto phân phó.
Mang theo hai người mà mình tin tưởng nhất, Hiroto tiến vào sâu hơn để bắt giữ hai thành viên còn lại: Pluto và Enma.
Kouya, khi mọi chuyện kết thúc, tớ sẽ bắt cậu nói rõ ràng – rốt cuộc cậu đang nghĩ cái quái gì vậy.
Đã có bốn Bravers tử trận trong kế hoạch này. Trong số Eighth Guidance, chỉ còn lại hai người sống sót. Nếu tính cả binh sĩ từ các quốc gia tham chiến, số thương vong là không đếm xuể.
Trong lòng Hiroto, mối nghi ngờ đối với Kouya – kẻ đã khẳng định rằng đây là kế hoạch tổn thất ít nhất – giờ đã biến thành sự chắc chắn.
Hiroto tung cú đá đạp tung cánh cửa, dẫn đầu nhóm lao vào phòng chỉ huy. Cả ba đều sẵn sàng khai hỏa hoặc thi triển ma pháp ngay lập tức.
Dù kẻ địch có chuẩn bị bẫy gì hay sở hữu át chủ bài nào, họ vẫn quyết tâm trấn áp Pluto và Enma.
Thế nhưng, cảnh tượng đập vào mắt họ lại hoàn toàn trái ngược với những gì từng tưởng tượng.
Một cô gái đang ôm mặt, máu chảy từ mũi sau khi bị đấm. Một cậu trai giơ nắm đấm nhuốm máu, tay còn lại đặt trên cò súng.
“Cứu tôi với! Làm ơn!” Pluto – người đáng lẽ phải căm hận và muốn giết họ – lại đang gào lên cầu cứu Hiroto cùng đồng đội.
Bọn họ sững người. Không ai ngờ được cảnh tượng đó.
“Cầu xin Bravers cứu mạng à? Đồ trơ tráo!” Enma gào lên.
“Trơ tráo cái gì chứ, chính các người đã đe dọa tôi, ép tôi làm theo mọi mệnh lệnh! Tôi chưa từng muốn trả thù! Tôi chỉ muốn sống yên ổn thôi!”
“Câm mồm, con khốn! Tao sẽ giết mày—!”
Hai người – Pluto và Enma – giận dữ cãi vã. Enma giơ súng chĩa thẳng vào Pluto. Nhưng trước khi hắn kịp bóp cò, một lỗ thủng đã xuất hiện ngay giữa trán hắn.
Hijiri đã triệu hồi một mũi nhọn từ ma pháp thổ thuộc tính, xuyên thẳng qua não Enma.
“Hijiri!”
“Có thể tôi đã vô hiệu hóa được hắn mà không cần giết. Nhưng chúng ta đâu biết năng lực của hắn là gì, nên tôi không còn lựa chọn nào khác. Quan trọng hơn, Narumi, bắt giữ cô ta đi” Hijiri nói, mắt vẫn chăm chăm nhìn xác Enma nằm ngửa dưới đất.
Dù Enma đã ngã, ngón tay hắn vẫn còn đặt trên cò súng. Để đảm bảo an toàn cho Pluto – người đang cần thẩm vấn – Hijiri buộc phải hạ sát đối phương ngay tức khắc, đâm xuyên thân não bằng một đòn duy nhất.
“… Xin lỗi. Cậu đã làm đúng.” Hiroto gật đầu, thừa nhận hành động của Hijiri là hoàn toàn chính xác, rồi quay lại nhìn Pluto. Tuy nhiên, Narumi đã hành động trước – cô gọi Pluto và đang cố chữa vết thương do bị đấm bằng ma pháp trị liệu.
Có lẽ, trong tình huống này, được một người cùng giới chăm sóc sẽ giúp Pluto dễ trấn tĩnh hơn. Nếu được, Hiroto muốn nghe lời khai của cô ta ngay lập tức, nhưng—
“Khốn kiếp!”
Thông qua 【 Angel 】của Narumi, Hiroto nhìn thấy Pluto đang nở nụ cười. Narumi thì sững người, không nói nên lời. Ngay lập tức, Hiroto thi triển ma pháp tấn công.
Ngay khoảnh khắc Narumi tiến tới, định lau máu mũi và dùng ma pháp trị liệu, Pluto đã tin chắc: cô đã thắng.
Màn kịch vụng về của Enma… hóa ra lại có tác dụng.
Dù bị mắng chửi, sỉ nhục, cô không để tâm. Cô chỉ cần chạm vào một trong số các Bravers, dù chỉ một tích tắc. Và không ngờ lại là Angel Naruse – Amemiya Narumi – người mà cô muốn giết thứ hai sau Hiroto. Đúng là ông trời giúp cô.
Chết đi.
Pluto trút toàn bộ “tử vong” mà cô đã tích tụ từ vô số người bệnh và hấp hối vào người Narumi. Như hắc ám nhấn chìm mọi sắc màu trên tranh vẽ, “chết” lan ra, nuốt trọn sinh khí của Narumi.
Lý tưởng nhất là giết Amemiya Hiroto. Nhưng nếu không được, giết vợ của thủ lĩnh Bravers cũng đủ rồi.
Các người nhận ra quá trễ rồi, phải không?
Có lẽ do hóa chất đang tiết ra trong não, thế giới quanh cô bỗng như chuyển động chậm lại. Cô thấy Hiroto – người sở hữu kỹ năng 【 Vô niệm 】 – đang thi triển ma pháp nhắm vào cô.
Hắn tuyệt vọng cầu mong vợ mình không bị giết. Hắn thậm chí dùng cả 【 Đa niệm 】 để bắn nhiều đòn cùng lúc. Pluto hiểu, chỉ cần trúng một chiêu thôi là cô sẽ chết.
Nhưng không sao cả. Cứ sống đi, rồi dằn vặt trong nỗi đau bị cướp mất điều quý giá nhất!
Trong cơn phấn khích tột độ, Pluto toan nhuộm trọn sinh mệnh của Narumi bằng “chết”—thì cô chợt cảm nhận điều gì đó lạ lùng.
Bên trong Narumi… không chỉ có một sinh mệnh.
Đừng nói là… cô ta mang thai?!
Trong bụng Narumi đang tồn tại một mầm sống mới. Nhưng còn quá sớm để gọi là bào thai – chỉ là một trứng được thụ tinh, thậm chí chưa bám vào thành tử cung.
Một sinh mệnh quá nhỏ bé, quá mong manh, đến mức không thể bị phát hiện bằng que thử thai, thậm chí cả ma pháp điều tra loại sinh mệnh.
Đáng ghét… mình không thể giết cô ta!
Pluto bắt đầu rút ngược lại “tử vong” mà cô đã dồn vào Narumi, đánh đổi bằng chính sinh mệnh của mình.
Narumi hớp một hơi thật sâu, máu lập tức dâng lên nhuộm hồng gương mặt đang tái nhợt.
Cùng lúc đó, sinh lực của Pluto đang cạn kiệt với tốc độ kinh hoàng.
“Guh…!” – cô rên rỉ, khi cánh tay đang chạm vào Narumi bị một lưỡi gươm vô hình cắt đứt – ma pháp của Hiroto. Nhưng thay vì đau đớn, thứ cảm giác trào lên trong cô là bỏng rát – như thể một thỏi sắt nung đỏ đang áp vào da thịt.
Đáng ghét! Tại sao lại là ả đàn bà này?!
Bản năng thúc giục cô đưa tay còn lại về phía cánh tay đã đứt lìa – cánh tay vẫn đang nắm lấy Narumi.
Cô lại sử dụng năng lực một lần nữa. Một mũi thương băng xuyên qua cánh tay cô. Nhưng cô vẫn tiếp tục vận dụng sức mạnh.
Tại sao… tại sao mình phải liều chết cứu lấy con nhỏ này?!
Cô cảm nhận rõ từng đòn tấn công giáng xuống thân thể mình. Ý thức mờ đi… rồi lập tức trở lại.
“T-Tại sao…?”
Điều đầu tiên Pluto làm là kiểm tra trạng thái của Narumi. Narumi mồ hôi lạnh đầm đìa, ngã ngửa ra sau, nhưng dường như toàn bộ “cái chết” đã bị rút ra khỏi cơ thể cô ấy.
“Khốn kiếp, chữa trị…!”
Tiếp đó, Pluto nhìn về phía Amemiya Hiroto. Trong lúc đang hành động, hắn đã nhận ra Pluto đang cố cứu Narumi, nhưng những phép thuật hắn đã thi triển từ trước thì không thể nào ngưng lại giữa chừng.
Hắn bước được vài bước với vẻ mặt đầy hối hận thì bị Rikudou Hijiri ngăn lại.
“Khoan đã, Hiroto. Cô ta có vẻ có thể giết bất kỳ ai mà cô ta chạm vào. Đừng lại gần” Hijiri cảnh báo.
“Nhưng mà –!”
“Muộn rồi… Không ai trong chúng ta có khả năng hồi sinh người chết cả.”
Biết rằng bản thân đang trong tình trạng vô cùng thê thảm, Pluto lại thấy nhẹ nhõm. Đáng tiếc là Amemiya Hiroto đã bị cản lại, không thể tới gần, nhưng ít nhất, có vẻ cô sẽ được chết như ý nguyện.
Chỉ có điều, kế hoạch cuối cùng – tự hủy căn cứ – giờ không thể thực hiện được nữa. Pluto không thể làm gì gây nguy hiểm đến tính mạng của Narumi, người mà cô vừa dốc toàn lực để cứu sống.
“Tại sao cô không giết tôi?” Narumi hỏi.
“Chúng tôi… không… giết… trẻ con…” – Pluto thều thào, đôi môi run rẩy như sắp vỡ vụn.
Narumi tròn mắt, đặt tay lên bụng mình. Vì lúc này chỉ mới là trứng vừa thụ tinh, chưa hề bám vào tử cung, nên việc Narumi không nhận ra mình mang thai cũng là điều dễ hiểu. Thế nhưng, Pluto lại cảm thấy một cơn giận trào dâng.
Dù vậy, điều khiến cô bận tâm hơn là—
Làm sao cô có thể xin lỗi Enma, người đã phải gánh vai diễn khó chịu đến vậy vì cô? Và giờ cô có cảm giác tất cả đồng đội sẽ phá lên cười khi biết cô – thủ lĩnh của cả nhóm – lại chết mà chẳng giết nổi ai.
Chắc đành chịu thôi… vì mình muốn chết. Mình muốn được tự lựa chọn cách mình ra đi.
Và thế là, đúng như 【 Gazer 】từng tiên đoán, Pluto đã ngoảnh mặt làm ngơ trước hai người.
Eighth Guidance: Baba Yaga, Ereshkigal, Enma, Pluto – toàn bộ đã tử trận. Nhóm bị xóa sổ hoàn toàn.
Nhóm Murakami: còn lại bốn người.
Bravers: ‘Mage Masher’ Minami Asagi, ‘Ifrit’ Akaki – hai người đã tử trận.
Những người tái sinh còn lại: 83/101.
-----------------------------------------------
“Giờ thì chúng ta đã chết, cuộc đời cũng kết thúc, chi bằng hãy làm lại từ đầu với quyết tâm mới! Nhớ không, chúng ta từng là bạn học cùng một trường đấy! Đừng đổ lỗi cho nhau vì những mâu thuẫn kiếp trước nữa, hãy hướng về tương lai đi!” – Minami Asagi hăng hái phát biểu, giọng nói tràn đầy tinh thần xây dựng.
Thật vậy, cứ ôm giữ thù hận và nguyền rủa nhau từ kiếp trước mãi cũng chẳng mang lại gì cả.
“Làm ơn cứ tiếp tục đổ lỗi cho tôi đi! Chứ cậu hét lên thế thì tai tôi cũng chết theo luôn rồi!” – ‘Death Scythe’ Konoe Miyaji là người đầu tiên đáp trả.
“Sau khi chết rồi còn tụ họp làm gì nữa?” – ‘Super Sense’ Gotouta cũng lầm bầm thêm vào.
Và không chỉ có những người đã rời bỏ Bravers mới có phản ứng đó.
Cả ‘Noah’ Mao cũng đang bịt tai lại, trông phát ngán trước bài diễn thuyết của Asagi. “Trời ơi, chết rồi mà còn ồn ào vậy được à?”
“Haizz… Mình đúng là ngốc. Sao lúc đó lại để cơn giận che mờ lý trí vậy chứ…” – ‘Ifrit’ Akaki, người đã bỏ mạng vì tức giận trước cái chết của Asagi, thậm chí còn chẳng buồn lắng nghe bài nói của cậu ta.
“Các người đang nói gì vậy?! Cứ đà này thì đến kiếp thứ ba chúng ta cũng sẽ chia phe rồi giết nhau y như kiếp hai thôi!” – Asagi cố gắng thuyết phục, nhưng chẳng ai đứng về phía cậu.
“Chuyện đó là bất khả thi rồi. Kể cả kỹ năng 【 Calculation 】 của tôi cũng cho thấy: khả năng chín mươi chín người chúng ta đồng lòng lại gần như bằng không” – Aran lên tiếng, lạnh lùng.
“Dù kỹ năng 【 Inspector 】của tôi lại cho thấy cậu đang rất nghiêm túc về chuyện này” – Izumi tiếp lời.
Cả hai đã dùng kỹ năng của mình để đánh giá ý tưởng của Asagi. Nhưng kết luận là: nhóm 99 người tái sinh – trừ Vandalieu và Kanata (người đã tan vỡ linh hồn) – gần như không có cơ hội hòa hợp với nhau lần nữa.
Như Asagi nói, nhiều người trong số họ từng học chung trường, nhưng không phải ai cũng là bạn bè. Có những người như Amemiya Hiroto – chỉ tình cờ có mặt trên chuyến phà định mệnh – và Mao, người làm việc trên tàu.
Chẳng phải tất cả bọn họ từng là một tập thể gắn kết ở Trái Đất.
Trên thực tế, việc họ bị gom lại thành một tổ chức duy nhất – Bravers – ở thế giới Origin mới là chuyện kỳ lạ. Nhờ có điểm chung là “người tái sinh từ thế giới khác”, định mệnh do Rodcorte sắp đặt, và sức mạnh áp đảo cùng khí chất thủ lĩnh của Amemiya Hiroto… mọi thứ mới thành hình được như vậy.
Nhưng để làm điều tương tự ở kiếp thứ ba? Hoàn toàn bất khả thi.
“Giờ thì cứ quan sát tình hình đã. Tùy diễn biến mà có thể sẽ còn người chết nữa. Gazer vẫn chưa xuất hiện, và vị thần kia xem ra vẫn chưa thoát khỏi ràng buộc. Mong là Rikudou sẽ chịu ngồi yên, nhưng…” – ‘Clairvoyance’ Tendou nói.
“Mong thì mong vậy thôi, chứ chắc gì đã được” – cậu thầm nghĩ.


4 Bình luận
Tèo nhanh vcl