Ngoại truyện
Cửa hàng kính và "visual shock" mang tên Shinji
0 Bình luận - Độ dài: 2,281 từ - Cập nhật:
Hôm đó, bầu trời Tokyo trong xanh đến lạ, nắng vàng dịu dàng trải khắp con phố. Giữa không khí bình yên ấy, Hiyori đột ngột kéo tay Shinji, rẽ vào một tiệm kính râm nhỏ ven đường. Ánh mắt cô nàng lấp lánh sự háo hức, như thể vừa tìm thấy một kho báu.
"Shinji, anh thấy không? Đã đến lúc chúng ta phải nâng cấp phong cách rồi!" Cô reo lên, không đợi anh kịp phản ứng.
Shinji chỉ biết thở dài một tiếng, nhưng khóe môi lại khẽ cong lên. Anh đã quá quen với những ý tưởng bất chợt của Hiyori. Trong khi Hiyori mải mê ngắm nghía, Shinji chỉ im lặng bước theo, lặng lẽ quan sát từng biểu cảm trên khuôn mặt cô. Một cách tự nhiên, anh đã trở thành người mẫu bất đắc dĩ, một vai diễn mà anh luôn sẵn lòng đảm nhận. Hiyori đặt lên mặt anh đủ loại kính: chiếc thì gọng tròn ngộ nghĩnh, chiếc thì gọng vuông cổ điển, chiếc lại có màu sắc sặc sỡ... Dù không nói ra, Shinji biết anh đang trở thành một phần của màn lột xác đầy hứng khởi này.
"Anh Shinji, anh cứ ngồi đây nhé! Em sẽ chọn vài cái cho anh thử!" Hiyori nói, ánh mắt lấp lánh tinh nghịch rồi nhanh chóng lướt qua dãy kính đủ kiểu dáng.
Shinji ngồi xuống chiếc ghế chờ, vẻ mặt điềm tĩnh quen thuộc. Cậu lặng lẽ quan sát Hiyori, khóe môi khẽ cong lên một nụ cười kín đáo. Với Shinji, tiệm kính này không còn là một cửa hàng, mà là sân khấu của riêng Hiyori, nơi "bảo bối nhà mình" đang hào hứng biểu diễn. Ánh mắt cậu không chỉ đơn thuần là nhìn, mà là dõi theo từng cử chỉ, từng biểu cảm của cô gái trước mặt. Thỉnh thoảng, ánh mắt cậu liếc nhìn những chiếc kính gọng ngôi sao, mắt mèo đầy vẻ tò mò, nhưng rồi lại nhanh chóng quay về phía Hiyori. Với Shinji, việc ngắm nhìn Hiyori còn thú vị hơn bất cứ chiếc kính nào.
Hiyori thoăn thoắt lướt qua từng dãy kính, tay đưa lên rồi lại đặt xuống một cách đầy dứt khoát. Cô cầm lên một chiếc gọng tròn, ngắm nghía trong gương rồi lại cau mày lắc đầu. Khi thấy một chiếc kính mắt mèo sặc sỡ, Hiyori cười khúc khích, thử lên rồi làm một biểu cảm hài hước. Sau vài phút lựa chọn đầy nghiêm túc, cuối cùng ánh mắt cô cũng sáng bừng lên khi tìm thấy bảo bối của mình.
Hiyori cầm trên tay một cặp kính phi công gọng vàng, tiến lại chỗ Shinji.
"Anh thử cái này xem! Em thấy rất hợp với khuôn mặt góc cạnh của anh đó!"
Shinji hơi ngập ngừng cầm lấy chiếc kính, miễn cưỡng đeo lên. Trong khoảnh khắc, cặp kính thời trang dường như đã làm khuôn mặt lạnh lùng của cậu bớt đi vẻ góc cạnh.
"Wow! Anh Shinji, anh đeo cái này đẹp trai quá! Thật sự rất hợp luôn!" Hiyori tròn mắt thốt lên.
Lời khen đột ngột của Hiyori khiến Shinji sững lại, vành tai cậu khẽ ửng đỏ. Cậu đưa mắt nhìn vào gương, lặng lẽ đánh giá bản thân. Quả thực, cặp kính này đã tạo ra một vẻ ngoài mới mẻ, khiến cậu trông... cũng không tệ chút nào.
Chưa dừng lại ở đó, Hiyori lại cầm lên một cặp kính gọng kim loại màu đen mỏng. Cô reo lên đầy chắc nịch, đôi mắt sáng bừng lên như vừa tìm thấy một kho báu: “Cái này... cái này chắc chắn là chân ái của anh rồi!'"
Shinji nhận lấy và đeo lên. Ngay lập tức, chiếc gọng kính mảnh mai ôm lấy khuôn mặt cậu một cách tinh tế. Kết hợp với chiếc sơ mi đen và quần âu đen đang mặc, Shinji không còn là cậu học sinh điềm tĩnh thường ngày nữa. Cậu bỗng trở nên lịch lãm, trưởng thành như một tổng tài bước ra từ truyện tranh. Sau lớp kính, đôi mắt đỏ rực của cậu dường như trở nên sâu thẳm, cuốn hút và bí ẩn hơn bao giờ hết.
Hiyori đứng hình, miệng há hốc. Cả thế giới xung quanh cô dường như biến mất, chỉ còn lại hình ảnh Shinji. Trong đầu cô, hàng ngàn suy nghĩ hỗn loạn:
"Ôi trời ơi, là anh Shinji thật ư? Tại sao anh ấy lại đẹp trai đến thế? Vẻ lạnh lùng của anh ấy đâu rồi? Sao lại có người hợp với kính đến vậy chứ?" Đôi mắt cô sáng rực lên như những vì sao, không thể rời khỏi khuôn mặt cậu.
"Ôi... ôi trời ơi..." Hiyori lắp bắp.
"Anh Shinji... anh... anh đẹp trai quá mức cho phép rồi! Em... em không thể tin được! Anh giống như một nam thần bước ra từ truyện tranh vậy!" Cô ôm chặt lấy cánh tay Shinji, đôi mắt vẫn ngập tràn sự ngưỡng mộ. Cô hoàn toàn bị lôi cuốn bởi vẻ đẹp trai đột phá và bất ngờ này.
Thấy Hiyori vẫn còn choáng váng trước diện mạo mới của mình, Shinji khẽ nhếch môi. Cậu gỡ nhẹ tay Hiyori ra khỏi cánh tay mình, chậm rãi đứng thẳng lên. Ánh mắt đỏ rực của cậu giờ đây mang theo một vẻ ma mị, đầy tinh nghịch. Cậu cúi người xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt rực rỡ của cô, bàn tay nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, ngón tay cái vuốt ve gò má.
"Thế bình thường... anh không đẹp trai à, bảo bối?" Shinji hỏi, giọng nói trầm ấm đầy vẻ trêu chọc.
Câu hỏi của Shinji như một cú sốc điện, khiến Hiyori giật mình. Cả người cô bỗng chốc nóng ran, trái tim đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô ngước nhìn đôi mắt sâu thẳm của cậu, cảm thấy như mình sắp tan chảy. Nghe cậu gọi mình là bảo bối một cách tự nhiên như vậy, khuôn mặt cô đỏ bừng lên như trái cà chua chín.
"À... không... không phải..." Cô lắp bắp, giọng nói lí nhí. Trong lòng cô thì thầm: Anh đẹp trai... nhưng bây giờ còn đẹp trai hơn gấp vạn lần!
"Anh... anh đẹp trai hơn bình thường rất nhiều!"
Vì quá ngại ngùng, Hiyori lập tức vùi mặt vào lồng ngực cậu, hít lấy mùi hương thân thuộc, cố gắng che giấu gương mặt đang đỏ bừng. Shinji bật cười đầy khoan khoái. Cậu vòng tay ôm chặt lấy cô, cảm nhận sự ngại ngùng và đáng yêu của Hiyori. Một bàn tay cậu dịu dàng vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, còn tay kia thì vỗ nhẹ vào lưng, như thể đang dỗ dành một đứa trẻ.
Cuối cùng cũng đã chịu thừa nhận, Shinji nghĩ thầm, trong lòng ngập tràn sự cưng chiều. Cậu biết rằng Hiyori đang thẹn thùng, và đó là một trong những biểu cảm đáng yêu nhất của cô.
Cảnh Shinji ôm lấy Hiyori đã thu hút sự chú ý của mọi người trong tiệm. Những nhân viên và cả những cô khách đang chọn kính gần đó đều không giấu được sự ngạc nhiên, khẽ "Ồ" lên rồi thì thầm với nhau. Ánh mắt họ không ngớt lời xuýt xoa, ngưỡng mộ hướng về phía Shinji, như thể đang chiêm ngưỡng một nam thần.
Một vài cô gái đứng gần đó không kìm được mà thì thầm to hơn: "Trời ơi, nhìn cậu kia kìa! Đẹp trai quá!"
"Giống nam thần truyện tranh bước ra thật, nhìn khí chất quá đi!" Một cô khác thốt lên.
Rồi họ chú ý đến Hiyori đang vùi mặt vào ngực Shinji. "Nhìn kìa, người yêu cậu ấy đang ôm chặt lấy luôn. Chắc là tự hào lắm đây."
"Tiếc ghê, có người yêu rồi..." Một cô gái khẽ thở dài, giọng đầy tiếc nuối.
Cùng lúc đó, cách đó không xa, hai cô gái khác cũng đang thì thầm. Một người lay nhẹ tay bạn mình: "Này, cậu có thấy cô gái đang ôm cậu kia quen quen không?"
Người bạn nheo mắt nhìn, rồi bỗng tròn mắt: "Ôi đúng rồi! Tớ thấy cậu ấy trên mạng! Hình như là Hiyori trong mấy video vlog đời thường trên YouTube đó! Nổi tiếng lắm luôn!"
Hiyori vẫn chưa hoàn hồn. Dù vẫn ôm chặt Shinji, tâm trí cô vẫn chưa thể bình tĩnh lại. Cô cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, chỉ vì một cặp kính. Cô vừa đấm nhẹ vào ngực Shinji vừa lẩm bẩm:
"Đẹp trai quá... đẹp trai đến mức em không nói nên lời... Anh có biết là anh đeo kính này khiến trái tim em loạn nhịp không hả, Shin-kun?"
Dù đang rất ngại ngùng trước sự chú ý, Shinji vẫn khẽ mỉm cười. Cậu cảm nhận rõ những lời nói đầy chân thành và tình cảm của cô. Vành tai cậu nóng ran, nhưng đó không chỉ là vì xấu hổ, mà còn vì cảm thấy vừa ngượng vừa hạnh phúc. Cậu biết Hiyori không hề giả vờ, và sự hưng phấn của cô khiến cậu cảm thấy thật sự được yêu thương.
Cầm chiếc điện thoại ra, Hiyori chụp liên tục hàng chục tấm ảnh Shinji, miệng không ngừng khen ngợi. Hành động của cô như một lời khẳng định đầy tự hào: Đây là bạn trai của cô, và cậu ấy thật sự là đẹp nhất!
Sau một hồi oanh tạc bằng lời khen, Hiyori hân hoan tiến đến quầy thanh toán. Cô không quên khoe với cô nhân viên bán hàng về thành quả của mình.
"Chị ơi, tổng cộng là bao nhiêu ạ?" Cô hỏi, mắt vẫn không rời khỏi Shinji.
"Chị thấy không? Anh ấy đeo kính này đẹp trai lắm đúng không ạ? Em không thể tin nổi luôn, anh ấy đẹp trai quá chừng!"
Cô nhân viên mỉm cười nhìn Shinji, ánh mắt đầy vẻ đồng tình.
"Đúng là rất hợp đấy ạ. Tổng cộng của hai bạn là 5000 yên"
Sau khi Hiyori thanh toán xong, cô nhân viên mỉm cười, gói ghém cẩn thận hai chiếc kính vào hai chiếc hộp riêng biệt. Cô đặt chúng vào một chiếc túi giấy nhỏ có in logo cửa hàng, rồi đưa cho Hiyori và Shinji.
"Cảm ơn hai bạn đã ghé qua." Cô nói, ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ.
"Đúng là có những món phụ kiện sinh ra là để dành cho một người. Chúc hai bạn có một ngày thật vui vẻ nhé!"
Hiyori cầm lấy túi kính, lòng rộn ràng một niềm hạnh phúc khó tả. Đối với cô, chiếc túi giấy này không chỉ chứa hai chiếc kính mới, mà còn chứa đựng một khoảnh khắc bất ngờ và ngọt ngào, khi cô khám phá ra một khía cạnh mới mẻ ở Shinji.
Shinji chỉ muốn độn thổ. Vẻ mặt cậu trở nên bất lực, nhưng sâu bên trong, trái tim cậu lại đập những nhịp đập hạnh phúc. Cậu biết rằng, hôm nay cậu không chỉ tìm được một cặp kính mới, mà còn một khoảnh khắc không thể quên được với cô bạn gái đáng yêu của mình. Cậu cảm thấy vô cùng may mắn, và mọi sự ngại ngùng dường như tan biến hết.
Bước ra khỏi cửa hàng, Shinji khẽ thở phào nhẹ nhõm, gỡ cặp kính đen ra. Cậu quay sang Hiyori, giọng nói hơi nhỏ nhưng đầy vẻ trêu chọc:
"Hiyori, em có cần phải phản ứng thái quá như vậy không?"
Hiyori vẫn nắm chặt lấy tay Shinji, cười tươi rói, mắt vẫn còn lấp lánh sự kinh ngạc. "Tại vì anh thật sự rất đẹp trai mà! Em có nói quá đâu! Anh đeo kính đó... em cảm giác như mình vừa phát hiện ra một báu vật bị giấu kín bấy lâu nay vậy đó!" Trong lòng cô, một niềm tự hào và hạnh phúc dâng trào. Cô biết rằng, chỉ có cô mới nhìn thấy vẻ đẹp tiềm ẩn này của cậu.
Sau một lúc im lặng, Shinji khẽ nhếch môi, ánh mắt dõi theo từng biểu cảm của Hiyori. Cậu từ từ đeo lại cặp kính gọng đen, như thể đang làm một nghi lễ đầy trân trọng.
"Vậy sao?" Giọng cậu trầm ấm, không giấu được vẻ thích thú. Cậu nhìn thẳng vào Hiyori, đôi mắt đỏ rực sau lớp kính trở nên dịu dàng và cuốn hút hơn bao giờ hết.
"Nếu em thích... anh sẽ đeo thường xuyên hơn."
Câu nói của Shinji khiến trái tim Hiyori đập thình thịch. Vẻ mặt cô bỗng chốc trở nên rạng rỡ. Cô không thể kìm nén cảm xúc, rướn người lên, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má cậu. Hiyori thì thầm, giọng nói ngọt ngào như đường mật: "Em yêu Shin-kun của em nhất!"
Bất ngờ trước nụ hôn và biệt danh mới, Shinji đứng hình, vành tai nóng bừng. Nhưng cậu nhanh chóng vòng tay ôm chặt lấy Hiyori, khẽ vuốt ve mái tóc cô. Ánh mắt cậu nhìn cô đầy cưng chiều, như thể cô là cả thế giới của cậu. Chiếc kính gọng đen mảnh mai không chỉ thay đổi vẻ ngoài của Shinji, mà còn vô tình khơi dậy một khía cạnh quyến rũ tiềm ẩn trong con người cậu. Và có lẽ, từ nay về sau, chiếc kính đó sẽ trở thành một vũ khí bí mật mới của Shinji, dù chính cậu không hề hay biết.


0 Bình luận