Tóm tắt
Từ thuở hồng hoang, khi đất trời còn chưa phân định rõ ràng giữa sáng và tối, máu của loài rồng đã chảy vào lòng thế gian, thấm sâu vào từng nhánh rừng, đỉnh núi, và linh hồn của những con người mang trong mình huyết thống của lửa thiêng.
Họ là hậu duệ của giống loài từng cưỡi gió bay qua vòm trời đỏ rực, từng thét vang khiến cỏ cây rạp xuống, từng đánh thức sông ngòi và làm lặng tiếng chim rừng. Nhưng rồi một ngày, họ lặng lẽ biến mất, như thể tan vào sương sớm hay giấu mình dưới lòng đất sâu. Không ai biết vì sao, và cũng chẳng ai dám chắc liệu họ đã thực sự rời đi, hay chỉ đang ngủ vùi chờ thời khắc được gọi tên.
Dẫu bóng dáng không còn, nhưng dấu tích của họ vẫn in hằn trong từng nếp đá, từng dãy núi trùng điệp, từng ngọn gió đầu mùa mang theo hơi thở nồng nàn của lửa cổ xưa. Có những chiều hè, khi mặt trời đổ lửa xuống cánh đồng và tiếng sáo diều vang vọng giữa không trung, đám trẻ chăn trâu lại rì rầm kể nhau nghe về “rồng thiêng từng bay qua xóm này”, rồi phá lên cười giòn tan, như thể chuyện hoang đường ấy chỉ là trò đùa ngây ngô, mà cũng như thể... chúng tin thật.
Và thế là huyền thoại vẫn sống, không trong sách vở, không trong đền đài nguy nga, mà trong trí nhớ của đất trời, trong tiếng cười của lũ trẻ, và trong nhịp đập lặng thầm của những kẻ mang trong mình dòng máu của rồng.
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
-
13/07/2025
2 Bình luận