Lần cuối
Số từ
275.590
Đánh giá
5,00 / 1
Lượt xem
4.941

Tóm tắt

Có những câu hỏi không thể trả lời. Và có những sự thật… càng chạm vào, càng trở nên xa lạ.

Tôi không rõ mình bắt đầu từ đâu. Một khoảnh khắc. Một ký ức. Hay chỉ là một cái nhìn mà tôi chưa bao giờ hiểu.

Thế giới này đầy rẫy những thứ không thể gọi tên. Nỗi đau. Tội lỗi. Hy vọng.

Tôi bước đi, không phải vì tôi biết mình đang đi đâu. Mà vì tôi không thể đứng lại.

Người ta bảo tôi nhìn thấy quá nhiều. Nhưng chính vì vậy… tôi lại không dám tin vào bất kỳ điều gì. Liệu tôi có thật sự là tôi?

Xem thêm
Nhóm dịch
Thảo luận
Mục lục
  1. 01.Quyển 1: Vô Tình Chi Nhân, Hữu Tình Chi Tâm.
  2. 02.Ngoại truyện.
Reviews mới
Quyển 1: Vô Tình Chi Nhân, Hữu Tình Chi Tâm. *
Ngoại truyện. *
Có thể bạn quan tâm
Xem thêm
Tổng bình luận (34)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

14 Bình luận

Chương 25: Thiên cơ bất khả lộ!
NEXTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT!!!!!!!!!!!!!!!!!
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Chương 25: Thiên cơ bất khả lộ!
Mỗi ngày một chap nha đạo hữu!! Khi nào lười quá thì khoảng 2-3 ngày 1 chap :v
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời
Chương 1: Ác mộng
Hưm... Tại có thể nói đây là bộ truyện chữ kinh dị đầu tiên mà tui đọc nên cảm giác khá mới mẻ. Lâu lắm rồi, tui mới cảm giác có sức hút, không biết vì thể loại mới lạ hay là tác giả thật sự hay. Tuy nhiên, truyện vẫn có những thứ tui nghĩ có thể cải thiện thêm.

Đầu tiên là truyện chuyển cảnh quá nhanh và đột ngột. Ví dụ nhé:

[Tôi chưa bao giờ kể với ai về chuyện này, kể cả anh Hàn. Có những lúc, tôi cảm thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong gương không hoàn toàn giống tôi. Chỉ là một cảm giác mơ hồ, thoáng qua, nhưng nó luôn khiến tôi thấy bất an. Tôi đã nhiều lần tự nhủ rằng đó chỉ là ảo giác, nhưng nỗi hoài nghi vẫn cứ bám riết lấy tôi.
Ngày hôm nay cũng như bao ngày khác. Tôi thức dậy sớm, chuẩn bị sách vở rồi ra khỏi nhà. Trường đại học cách nhà tôi không xa, chỉ mất khoảng ba mươi phút đi xe buýt. Khi đến nơi, tôi bước vào giảng đường, chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ như thường lệ. Ngoài trời, gió thu làm những tán cây rung rinh, ánh sáng len qua từng kẽ lá tạo thành những vệt loang lổ trên bàn học.
"Ê, Hạ, hôm nay trông cậu thiếu ngủ thế?"]

Theo tui thôi nhé, khúc trước đang nói về ấn tượng của Lý Hạ. Nhưng, qua khúc sau. Tác lại nhảy liền qua "ngày hôm nay". Chuyển cảnh cực kì thiếu mượt mà. Tới mức tui đọc tới khúc thoại "Ê, Hạ..." mà tui kiểu "ủa, tự nhiên lòi ra ai đây?". Nếu tác biết dẫn tốt hơn thì cái chuyện sẽ đỡ phần nào hơn.

Nhân tiện, qua đây, tui cũng muốn nói một cái lỗi khá to có liên quan trong Du mộng. Đó là tác giả liên kết các đoạn hơi dở. Và cái đoạn trên kia cũng chính là bằng chứng của việc liên kết tệ, bên cạnh việc chuyển cảnh kém.
Xem thêm
Chương 1: Ác mộng
Một ví dụ khác về việc liên kết tệ trong truyện:

[Tôi nhìn quanh. Căn phòng vẫn y như cũ. Mọi thứ đều nguyên vẹn, không có gì thay đổi. Nhưng tôi không dám quay đầu nhìn về phía chiếc gương.
Có một cảm giác kỳ lạ đang len lỏi trong tâm trí tôi, một sự nghi ngờ mà tôi không thể dập tắt được.
Tôi tên là Lý Hạ, hai mươi mốt tuổi, hiện đang là sinh viên năm ba ngành Văn học. Tôi không phải kiểu người đặc biệt nổi bật giữa đám đông, cũng không thích gây chú ý. Cuộc sống của tôi trôi qua một cách bình lặng, hoặc ít nhất là tôi luôn cố khiến nó như vậy. Tôi không có quá nhiều bạn bè, chỉ vài người đủ để không cảm thấy cô độc, trong đó có Trần Kỳ—cậu bạn thân từ những ngày đầu đại học, người có vẻ ngoài sôi nổi hoàn toàn trái ngược với tôi.]

Sao đang "cảm giác kì lạ" mà nhảy qua giới thiệu bản thân là Lý Hạ nhỉ? Rồi nó có liên quan gì tới cái "cảm giác kì lạ" hay "nghi ngờ" của bác không? Tui nghĩ phần này có thể cải thiện thêm về phần này.

Có một cái tui cũng khá thắc mắc trong chương này chính là cách Lý Hạ và Lý Hàn dùng "chúng ta". Đọc thử:

[Tôi nhíu mày. "Ý anh là gì? Nó có thể nghe thấy những gì chúng ta nói sao?"
"Không phải theo cách thông thường," anh đáp. "Nhưng nó có thể cảm nhận được. Nó giống như một sinh vật đói khát, chờ đợi một kẻ vô tình đưa mắt nhìn về phía nó. Nếu chúng ta cảnh báo cậu từ sớm, cậu có chắc là cậu sẽ không tò mò? Không tự nhìn vào gương nhiều hơn, không tự hỏi rốt cuộc thứ đó là gì? Và nếu cậu càng để tâm đến nó, nó càng đến gần cậu hơn."]

Ở cái đoạn trích trên, "chúng ta" ở đây là sao? Tui hỏi thiệt ấy. Nếu đã dùng "chúng ta" thì gộp cả Lý Hạ vào rồi. Mà Lý Hạ từ đầu đã có biết gì đâu. Đáng ra phải là "Tôi và bố", "Bọn tôi" hay "Bọn này" hay sao chứ nhỉ?
Xem thêm
Chương 1: Ác mộng
Nói thật, ban đầu thấy Lý Hạ nói "Chúng ta có thể làm gì?" là tui thấy kì kì rồi. Đầu tiên là nó chẳng khác gì người dưng nước lã luôn rồi. Với cái từ "chúng ta" là hay dùng trong viết văn, viết luận và kêu gọi. Chứ dùng ở đây theo tui là không phù hợp. Với thoại nó bị cộc lốc và thiếu liên kết nữa. Thêm vài từ như "Thế" hay "Vậy" cho mềm tí được mà.

Nhưng mà, truyện theo tui đánh giá là đọc cũng ổn, ít nhất là với 1 đứa mới đọc truyện chữ kinh dị lần đầu và với một tân tác giả ở Hako. Truyện rải thông tin tương đối ổn. Thỉnh thoảng, thông tin còn dày, ví dụ như khúc hội thoại giữa Lý Hạ và Lý Hàn cuối chương, nhưng có thể chấp nhận được. Truyện có tả, mà theo tui vẫn còn hơi ít. Chủ yếu tác giả còn kể kha khá. Tác giả có thể miêu tả thêm tự nhiên để "show, don't tell" tốt hơn. Do tui chỉ mới xem vài ba phim kinh dị nên tui không quá rành về thể loại này. Nhưng, với tui thì tác giả làm khá tốt các cảnh giật mình và làm độc giả lạnh người (ít nhất là với thằng yếu bóng vía này). Cái này chắc phải để chuyên gia thể loại này vào nhận xét kĩ hơn, chứ tui hay đọc về thể loại hiện thực và war hơn...
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời
CHỦ THỚT
AUTHOR
Kết thúc chương 1 òi. Nếu bạn nào đọc xong rùi thì cho mình xin một nhận xét với nha, cảm ơn mọi người rất nhiều!!!
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
AI MASTER
Chương 1 của bạn dài thật đấy🐧
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
@Perucia Shunya: 🐧 những chương tiếp theo còn dài hơn nữa cơ.
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời
Ai thích chủ đề huyền huyễn xuyên không thì bộ này đáng để nghiên cứu
Xem thêm
Chương 1: Ác mộng
sao xưng hô giữa anh trai và em trai lại để là tôi - cậu nhỉ?
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Chương 1: Ác mộng
Mình muốn để vậy cho cảm giác thân thiết hơn, cách xưng hô theo kiểu xưng anh, gọi cậu. Giống mấy kiểu người lớn hồi xưa hay gọi ấy. Kiểu như thầy cô hồi xưa hay xưng cô, gọi bạn, vậy á. Ở ngoài đời tôi với em trai tôi cũng xưng hô kiểu vậy mà thấy khá thân thiết nên áp dụng luôn.
Xem thêm
Chương 1: Ác mộng
@Hải Haz: mình tưởng thế thì lý hàn phải xưng là anh và gọi lý hạ là cậu chứ..
Chứ lý hàn xung tôi và gọi em mình là cậu thì nghe nó phản tác dụng quá...
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
CHỦ THỚT
AUTHOR
Bạn nào đọc rồi thì cho mình xin một cmt nha~ Người đừng lặng im đến thế ~~
Xem thêm
Bạn ơi, bạn đăng kí tham gia banner đi
Xem thêm
Tui chưa đọc, nhưng vì thấy tác chăm quá nên tui tym trước, nghỉ lễ rảnh đọc và cho comment sau
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Cảm ơn bác nhiều nha, có người đọc và nhận xét thì tui vui lắm á :3
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Chương 2: Đến cùng lai lịch gì?
Cảm ơn mọi người đã đọc a!
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Chương 1: Ác mộng
Cảm ơn mọi người đã đọc!
Xem thêm