Chương 1 - 100

Chương 21: First kill, im im hốt bạc!

Chương 21: First kill, im im hốt bạc!

Ánh sáng trắng bao phủ phạm vi cả trăm mét, nuốt chửng gần như toàn bộ người chơi đang quây BOSS.

Ánh sáng trắng đến nhanh mà đi còn nhanh hơn.

Những người chơi còn sống sót ở vòng ngoài cùng đám người vừa hồi sinh chạy từ trong thành ra đều ngây người tại trận. Họ nhìn đống trang bị rơi vãi đầy đất, não bộ như muốn chập mạch.

Tiệc nướng BBQ ngoài trời, chắc kèo là vậy rồi.

Vừa có chuyện quái gì xảy ra thế?

Hình như... nổ à?

Mấy chục ngàn anh em của chúng ta... bay màu hết rồi sao?

Ngay cả Phong đang đứng một bên hóng chuyện cũng phải giật mình thon thót.

Cơ mà đồ là do mình bán, tâm lý cũng chuẩn bị sẵn rồi, mô tả kỹ năng ghi rõ mồn một ra rồi mà nhỉ...?

Nhưng đây là lần đầu thấy hàng được xài trong thực chiến, vãi chưởng thật!

Dù vậy, so với những người khác, cô cũng chỉ mất đúng một giây để hoàn hồn.

Khoan đã, hệ thống không có thông báo! Không có thông báo diệt BOSS!

Cô vội chuyển tầm mắt về phía Bóng của Fenrir, nơi vừa diễn ra màn ăn hành tập thể.

Toàn thân nó cháy đen như cột nhà cháy, luồng hắc khí vốn có giờ chỉ còn lượn lờ yếu ớt.

Hai mắt nó trợn trừng như chuông đồng, cái miệng há to đến độ có thể nuốt cả con voi, chỏm lông ngố trên đầu cũng dựng ngược lên như dấu chấm hỏi.

Trông bộ dạng của nó cứ như đang muốn hét lên: “Đệt! Cái quái gì vừa xảy ra thế?”

Và thanh máu của nó—1/130000.

Đúng một giọt máu! Nó bị khóa máu rồi!

Mắt thấy, tay làm.

Phong móc ngay một viên gạch từ trong chiếc giỏ tre nhỏ rồi ném thẳng lên trời.

Viên gạch vừa rời tay đã biến mất, và ngay khoảnh khắc tiếp theo, nó phang thẳng vào trán con BOSS.

-1.

Ting! Bạn đã tiêu diệt thành công World BOSS—Thần Sói: Bóng của Fenrir, đạt được thành tựu First Kill World BOSS. Xin hỏi có muốn công bố tên không? Sau khi công bố, bạn sẽ nhận được...

“Không công bố!”

Phong chẳng thèm nghĩ ngợi, ngắt lời hệ thống và từ chối thẳng thừng.

Công bố cái beep! Công bố ra có mà bị hội đồng cho ra bã à.

Nghe vậy, hệ thống rõ ràng cũng phải khựng lại một nhịp.

Khoảng nửa giây sau, thông báo lại vang lên, nhưng lần này không chỉ trong đầu Phong.

Ting! Chúc mừng Làng Tân Thủ số 66 server Hoa Hạ đã tiêu diệt BOSS—Thần Sói: Bóng của Fenrir. Tất cả người chơi tham gia thảo phạt BOSS nhận được 10.000 điểm kinh nghiệm, 200 đồng bạc, danh hiệu [Tiên Phong Diệt Sói], và phần thưởng Tỷ lệ đồng bộ +3%.

“Phù, may quá.” Phong thở phào nhẹ nhõm, nhưng hơi còn chưa kịp xả hết đã phải nín lại.

Ting! Chúc mừng “Người chơi ẩn danh” đã hoàn thành đòn kết liễu BOSS—Thần Sói: Bóng của Fenrir, đạt được thành tựu First Kill World BOSS. Phần thưởng liên quan đã được ẩn.

“Mẹ nó chứ...” Khóe miệng Phong giật giật.

Mẹ kiếp cái hệ thống, phần thưởng thì mày ẩn được, sao cứ cố chấp phát cái thông báo này ra làm gì? Chơi trò có báo nhưng không báo hết à? Đúng là hệ thống chó má!

Hai tiếng ting ting này cuối cùng cũng kéo được đám người đang ngơ ngác từ tiệc nướng BBQ trở về.

Vãi, cú nổ vừa rồi ác vãi chưởng. Không chỉ quét sạch người chơi mà ngay cả BOSS cũng bị thổi bay. Hạch Bạo Trảm, quả là danh bất hư truyền!

Sau đó họ nhìn đống trang bị trên mặt đất, rồi lại nhìn nhau.

Xác nhận ánh mắt, đúng là đồng bọn rồi.

“Nhặt đồ thôi anh em!!!”

Không biết ai đã hét lên một tiếng, đám đông lập tức trở nên hỗn loạn.

Phong, người đã nhanh tay lẹ mắt nhặt được hơn chục món đồ ở một góc, chỉ biết đảo mắt khinh bỉ.

Đúng là một lũ gà mờ, đến cả cái đạo lý “âm thầm hốt bạc” cũng không hiểu.

Loli Phong cô đây rất am hiểu đạo lý này, chỉ tiếc là bị hệ thống cho ăn hai quả lừa. Một lần là bảng xếp hạng, một lần là cái thông báo vừa rồi.

Cô không giống những người chơi đang cắm đầu nhặt đồ kia. Chỉ cần nấp dưới gốc cây, hai mắt lóe lên ánh vàng là có thể thấy rõ món trang bị nào đang phát ra ánh sáng gì. Sau đó chỉ cần vươn tay ra là tóm gọn được món đồ chất lượng cao.

Chẳng mấy chốc, cô đã quét sạch trang bị phẩm chất Lam, dọn dẹp một nửa đồ Lục, sau đó phủi mông rời đi.

Bạn hỏi nhiều trang bị như vậy để đâu à? Cô nhún nhún chiếc giỏ tre nhỏ trên tay.

Hôm nay lại là một ngày bội thu.

Thời gian quay lại vài phút trước, tại điểm hồi sinh trong thành.

Ánh sáng trắng lóe lên, hàng chục ngàn người chơi đồng loạt xuất hiện.

Ai nấy đều mang vẻ mặt ngơ ngác, vẫn còn đang tiêu hóa những gì vừa xảy ra.

Vậy là... chúng ta bị quét sạch rồi? Mà còn là do người mình giết?

“Lưu Hạo Thiên!! Mẹ kiếp nhà cậu, cậu làm cái trò gì thế hả! Cùng thưởng thức? Đây mà gọi là cùng thưởng thức à?”

Một trong những người cầm đầu lúc trước, ID là Lưu Gia Tam Thiếu, đang túm cổ áo Phong Hỏa Liên Thiên mà gầm lên giận dữ.

Thế nhưng Phong Hỏa Liên Thiên lại mặc cho đối phương túm lấy, hai mắt vô hồn, miệng lẩm bẩm: “Hàng đểu, đúng là hàng đểu...”

Ngay lúc tất cả mọi người còn đang im lặng, một giọng nói bỗng vang lên trong đầu họ.

Ting! Chúc mừng Làng Tân Thủ số 66 server Hoa Hạ đã tiêu diệt BOSS—Thần Sói: Bóng của Fenrir.

Hử?

Gì cơ?

BOSS chết rồi?

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều chấn động. Ngay cả đôi mắt của Phong Hỏa Liên Thiên cũng lấy lại được thần thái.

Lưu Gia Tam Thiếu cũng sững sờ, sau khi hoàn hồn thì lúng túng buông tay ra.

Nghe xong thông báo, mọi người mới như bừng tỉnh, bắt đầu kiểm tra trạng thái của mình.

Xem bảng điều khiển, xem túi đồ, xem trang bị.

“Cái gì... tôi không bị rớt cấp?”

“Vãi, tôi nhận kinh nghiệm xong còn lên một cấp!”

“Tôi chỉ rớt một món trang bị! Túi đồ còn nguyên!”

“Tôi cũng vậy!”

Ngay khi đám đông bắt đầu xôn xao, thông báo thứ hai vang lên.

Tất cả mọi người lại lập tức đổ dồn ánh mắt về phía Phong Hỏa Liên Thiên.

Thế nhưng anh ta chỉ nhún vai: “First Kill không phải của tôi.”

“Không phải anh? Sao lại không phải là anh?”

“Nếu là của tôi, tôi không thể nào ẩn tên được.”

“Nhỡ... là vì anh muốn giấu phần thưởng thì sao?”

“Nực cười!” Phong Hỏa Liên Thiên gầm lên, “Kể cả phần thưởng này có giá trên trời, cậu nghĩ tôi, Lưu Hạo Thiên này, có cần phải giấu giếm không!”

“Xin lỗi, anh Thiên. Tôi chỉ là hơi không hiểu, tại sao First Kill lại không phải của anh. Dù sao thì cú đó của anh...” Tam Thiếu hất cằm, không nói hết câu.

“Yên tâm, sự cố lần này tôi sẽ chịu trách nhiệm, tổn thất của anh em tôi sẽ gánh hết. Nhưng First Kill đúng là không phải của tôi. Nhưng không sao, miễn là của Làng Tân Thủ số 66 chúng ta là được. Chắc là có người livestream, đến lúc đó xem lại xem là ai đã cướp được đòn cuối cùng.”

“Vậy sau khi tìm ra...” Người phía sau nói được nửa câu thì im bặt, đưa tay lên cổ làm động tác cứa ngang.

Phong Hỏa Liên Thiên thở dài một hơi, lắc đầu: “Anh em, chúng ta là người văn minh. Hơn nữa lúc trước chúng ta cũng đã bàn rồi, không hề nói First Kill nhất định phải là của tôi. Mà con bài tẩy của tôi lúc đó cũng không nói cho mọi người biết, về chuyện này, tôi xin lỗi mọi người ở đây.”

“Đừng mà, anh Thiên! Làng của chúng ta là nhờ có anh mới giành được First Kill, cảm ơn anh còn không hết ấy chứ. Làm chuyện lớn mà, không cần để ý mấy tiểu tiết đó.”

“Đúng vậy, anh Thiên. Hơn nữa tính ra thì chúng ta cũng không tổn thất gì nhiều.”

“Anh Thiên, đã là bài tẩy thì đương nhiên phải giấu rồi, chẳng phải anh đã cho mọi người một bất ngờ lớn đó sao.”

“Đúng thế, lần này Làng số 66 của chúng ta thực sự vẻ vang vô hạn rồi. Sau này ra ngoài đời nói chuyện với bạn bè cũng nở mày nở mặt.”

Phong Hỏa Liên Thiên suy nghĩ một lát rồi gật đầu: “Cũng phải, mọi người thống kê tổn thất đi, tôi cảm thấy có chút kỳ lạ.”

Bởi vì anh ta đã xem trạng thái của mình. Trang bị chỉ rớt một món, độ bền vũ khí về không, còn cấp độ thì là cấp 7 và 10.000 kinh nghiệm. 

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!