Chương 1 - 100

Chương 48: Phong Hỏa Liên Thiên mới là anh em tốt nhất!

Chương 48: Phong Hỏa Liên Thiên mới là anh em tốt nhất!

Phong nhanh chóng về nhà offline.

Nhưng cậu không biết rằng, dù bây giờ đã là hơn năm giờ sáng nhưng tin tức cô lên cấp mười vẫn làm nổ tung mạng internet.

Hơn nữa, mạng internet ở phía bên kia của hành tinh còn nổ tung còn ác hơn cả server Hoa Hạ.

Thông báo này không chỉ được gửi đến người chơi server Hoa Hạ, mà tất cả người chơi đang online ở các server khác đều nhận được, mà bên đó số lượng người chơi online đông hơn rất nhiều.

Họ nhìn vào bảng xếp hạng của server mình, có server chỉ có vài người cấp 9, có server hôm nay mới lên cấp 9, thậm chí có server người đứng đầu bảng mới cấp 8.

Bây giờ, tự dưng có người bảo tôi có người lên cấp 10 rồi?

Mày không phải đang đùa với tao đấy chứ!

Diễn đàn quốc tế nổ tung. Game thủ Mỹ thì gào thét đòi thông tin, người Đức thì không thể tin nổi, người Hàn thì chửi thề om sòm, còn mấy server khác thì ngôn ngữ loạn cào cào, đọc chả hiểu gì sất.

Mặc dù họ rất muốn biết thông tin về người chơi này, nhưng tìm tới tìm lui chẳng thu được gì.

Thứ nhất, thông tin của nước Hoa Hạ vốn đã rất khó lấy được, thứ hai, Phong căn bản chưa từng tiết lộ gì trên mạng.

Còn muốn tra cứu thông qua nhà phát hành game?

He he, họ ngay cả trụ sở chính của nhà phát hành ở đâu cũng không tìm được, chỉ có vài mục bình luận trên mạng.

Tương tự, server Hoa Hạ dù là rạng sáng vẫn không thiếu dân hóng hớt.

Dân hóng hớt là một giống loài kỳ diệu, họ bất kể khi nào, bất kể nơi đâu, không nơi nào là không có mặt, nhưng khi tìm kiếm lại chẳng thấy tăm hơi.

Nhưng chỉ cần bạn cần họ, họ nhất định sẽ xuất hiện một cách kỳ diệu.

"Sốc! Thánh cày Can Đế rạng sáng năm giờ đột phá Đại Thừa kỳ, bắt đầu vượt qua kiếp nạn phi thăng."

"Đàn ông xem xong im lặng, phụ nữ xem xong khóc lóc, đại ca cấp 10 ra đời tại làng tân thủ số 66, chính thức vạch rõ ranh giới với đám gà mờ chúng ta."

"Đạo đức ở đâu, giới hạn ở đâu, hack ở đâu? Cho tao một cái với!"

"Phong ca ca dắt em với, em có thể là loli, có thể là ngự tỷ, võ thì có thể vác đại pháo, văn thì biết 'ư ư ư'."

Ngay cả Phong Hỏa Liên Thiên đang ngủ say sưa cũng bị cấp dưới gọi điện đánh thức, ngơ ngác nhìn những thông tin không ngừng bùng nổ trên mạng.

Tình hình gì đây? Không phải mình mới là số một sao? Mình còn thiếu đến một phần tư kinh nghiệm mới lên cấp cơ mà? Sao lại bị người khác vượt mặt rồi?

Anh ta rất hoang mang, rất chán nản.

Sau khi suy nghĩ một lúc lâu anh ta đã hiểu ra.

Vẫn là do mình chưa đủ cố gắng, cũng chưa đủ tàn nhẫn với bản thân, từ hôm nay bắt đầu cày đêm!

Không, thế vẫn chưa đủ! Như vậy chỉ là san bằng khoảng cách thôi, muốn vượt lên thì phải nghĩ cách.

Có rồi! Em gái Hạt Nhân!

Không nỡ bỏ con sói con, sao bắt được sói mẹ, phải chi thêm tiền!

Mà người khởi xướng sự việc, Phong đã offline đi ngủ rồi.

Không phải là mệt hay buồn ngủ, chỉ là đột nhiên cảm thấy cơ thể có chút khác biệt so với trước đây.

Dường như có thứ gì đó đang chảy trong cơ thể.

Giống như là... ăn no rồi, cần phải nghỉ ngơi vậy.

Rõ ràng là cả đêm cậu chẳng ăn gì cả.

Không biết qua bao lâu, một tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.

Phong đang lơ mơ thì bỗng thấy người lạnh toát, cái chăn ấm đã bị ai đó giật phăng đi mất.

"Ừm? Anh... anh sao vậy?"

Phong mở mắt ra, ngáp một cái: "Không sao mà."

"Ổn cái con khỉ! Em thấy anh còn đúng nửa cái mạng thôi đấy!" Hứa Hiểu Nguyệt nhẹ nhàng đặt chăn xuống, đắp lại cho cậu.

"Anh, anh giỏi thật đấy. Rạng sáng hơn năm giờ lên cấp 10 cơ à. Anh không sợ đột tử à!"

Phong gãi đầu: "Ha ha, thật ra anh vẫn ổn mà."

"Ổn cái đầu anh ấy! Anh nằm yên đi, buổi sáng có muốn ăn gì không?"

Phong lắc đầu: "Không, không có khẩu vị."

"Vậy được, anh nghỉ ngơi trước đi. Tiết học sáng nay em xin nghỉ giúp anh."

Nghĩ ngợi một lúc, Hứa Hiểu Nguyệt vẫn đi ra ngoài, rồi bưng một ly sữa và vài lát bánh mì vào.

"Em để đây, anh muốn ăn thì tự lấy."

"Ừm ừm, cảm ơn em gái."

Mặc dù nói vậy, nhưng cậu không có ý định đưa tay ra.

Cậu thật sự cảm thấy mình vẫn ổn. Chỉ là tinh thần có chút mơ hồ, bụng có chút trướng.

Khi mở mắt ra, đôi khi có thể nhìn thấy trần nhà màu trắng, đôi khi lại như nhìn thấy mái nhà lợp bằng gỗ và ngói, có chút giống với ngôi nhà của mình trong 《Dị Vực》.

Phong vỗ vỗ vào má mình.

Cậu đột nhiên cảm thấy mình có chút phê.

"Ura!" Cậu giơ cao hai tay lên.

Hứa Hiểu Nguyệt đập tay cậu xuống: "Làm gì đấy?"

"Thấy mình moe moe ghê."

"Hả?"

Hứa Hiểu Nguyệt nhìn Phong với vẻ mặt đầy dấu hỏi, nhưng cậu đã không còn động tĩnh gì nữa.

Một lúc sau, tiếng thở đều đều vang lên, Phong đã ngủ thiếp đi.

Hứa Hiểu Nguyệt lắc đầu, bất đắc dĩ đứng dậy rời khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Khi Phong tỉnh lại lần nữa, đã là buổi trưa.

Lắc lắc đầu, dòng suy nghĩ của cậu dần trở nên rõ ràng.

Cảm giác trong bụng đã gần như tan biến, tinh thần cũng đã hồi phục không ít.

Cậu cẩn thận nhớ lại một loạt hành động của mình, sau đó nhìn vào hai bàn tay: "Ura?"

Mẹ kiếp mình rốt cuộc đã làm cái gì vậy!!!

A a a a!!

Toang rồi, lần này thì mất hết mặt mũi rồi.

Phong úp mặt vào gối lăn lộn trên giường.

Cuối cùng, cậu đấm mạnh vào sau gáy mình một cái, rồi nhắm mắt nằm xuống.

Ba giây sau, cậu lại mở mắt ra.

Rất tốt, đã mất trí nhớ rồi.

Cậu bắt đầu tìm điện thoại, muốn lướt diễn đàn xem tin tức, kết quả cánh tay lại chạm vào đuôi tóc của mình trước.

Hửm? Tóc này hình như lại dài ra rồi?

Thôi kệ, mai cắt sau.

Cậu bắt đầu xem tin tức.

Đúng như dự đoán, tin tức mình lên cấp 10 đã leo lên top tìm kiếm.

Mà khu vực bình luận lại bất ngờ yên bình, toàn là những lời bái phục.

Nào là Can Đế, nào là đại ca, nào là Number One, vô số những danh xưng.

"Lại không bị chửi, đúng là bất ngờ thật."

Thông thường mà nói, tình huống này nhất định sẽ có một lượng lớn người chơi ghen ăn tức ở, cùng với thủy quân do các người chơi hàng đầu khác thuê vào khu bình luận chửi bới.

Thế nhưng lần này lại là một mảnh yên bình.

Rất nhanh, cậu đã biết nguyên nhân.

Bởi vì ở top tìm kiếm thứ hai, Phong Hỏa Liên Thiên đã lên tiếng tuyên bố sẽ không chịu thua và nhất định đoạt lại ngôi vị số một.

Vốn dĩ đây là một chủ đề khá tích cực, phát ngôn của Phong Hỏa Liên Thiên cũng hoàn toàn không có vấn đề gì, chỉ là nói vài lời hùng hồn, bày tỏ ý muốn cạnh tranh.

Ấy thế mà anh lại bị một bình luận nhiều like nhất bẻ lái cho một cú cực gắt.

[Người chơi ẩn danh]: Thiên ca vốn là số một được mọi người công nhận, sao tự dưng lại bị một kẻ không biết từ đâu chui ra vượt mặt vậy? Có khi nào là gian lận không?

Lời này thoạt nhìn cũng không có vấn đề gì, nghi ngờ hợp lý mà.

Nhưng mà, ai nói với mày anh ta là số một được công nhận? Lại là ai công nhận?

Theo logic này, "Phong" cũng được coi là số một được công nhận nhỉ? Vậy có thể ngược lại nghi ngờ "Phong Hỏa Liên Thiên" trước đây đã gian lận không?

Mặc dù không phải ai cũng hiểu như vậy, nhưng khu bình luận là một thứ hay ho, mục trả lời trong bình luận lại càng hay ho hơn.

Rất nhiều câu trả lời đều hướng theo chiều này, vậy thì đa số những người sau này nhìn thấy khu bình luận như vậy, cũng tự nhiên sẽ hiểu theo hướng đó, thế là nhịp điệu được dẫn dắt.

Thế là, khu bình luận của bài đăng này đã mở ra một cuộc đại chiến chửi bới. Nếu chỉ xét về độ hot của khu bình luận, thì đây mới là số một.

Phong nhìn cảnh tượng khó hiểu này, chớp chớp mắt.

Cái này... không phải là dẫn dắt dư luận của thủy quân điển hình sao!

Ghê thật, tao còn đang tự hỏi bọn mày đi đâu hết rồi, hóa ra là đang team building ở đây.

Nghĩ đến đây, Phong đã hoàn toàn hiểu ra.

Những người chơi cấp cao có thế lực vẫn coi Phong Hỏa Liên Thiên là đối thủ cạnh tranh lớn nhất.

Còn "Phong"? Chỉ là may mắn trong giai đoạn tân thủ thôi, dẫn đầu được bao lâu.

Đối với việc này, Phong không khỏi cảm thấy xót xa cho người anh em của mình.

Các bạn biết đấy, Phong Hỏa Liên Thiên vẫn luôn là anh em tốt của tôi. Chúng tôi đã từng kề vai sát cánh thảo phạt BOSS, tặng cho nhau những trang bị và kỹ năng quý giá nhất. Nhưng bây giờ, tôi chỉ có thể thầm chúc cậu ấy may mắn.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!