Chương 1 - 100
Chương 60: Lần này thì đúng là băng sơn tặc thật rồi
3 Bình luận - Độ dài: 1,539 từ - Cập nhật:
Phong ngồi trên ghế, mặt méo xệch nhìn đám người đang xếp thành hai hàng trước mặt.
Ai nấy mặt mày rạng rỡ, khí thế ngút trời.
"Đại tỷ đầu, chúng ta đã là Băng Cướp Núi chính quy rồi, chắc chắn phải tuyển thêm người. Chuyện này cứ giao cho tôi."
"Ừm."
"Đại tỷ đầu, tôi thấy chỗ này của chúng ta vẫn còn tạm bợ quá. Cần phải sửa sang lại."
"Ừm."
"Đại tỷ đầu, người bận trăm công nghìn việc, cần một nhị bả thủ..." [note83282]
"Dừng!"
Phong cuối cùng cũng không nhịn được nữa, cắt ngang lời phát biểu bên dưới.
"Các người thật sự coi tôi là đầu sỏ sơn tặc rồi à!" Cô đứng dậy, ưỡn ngực, "Tôi? Thế này mà? Làm đầu sỏ sơn tặc? Các người có nhầm không đấy!"
"Đại tỷ đầu, bọn tôi vừa nhìn đã thấy người có tố chất làm sơn tặc rồi!"
"Đúng vậy, vẫn luôn là người dẫn dắt bọn tôi làm, người không làm là không được đâu."
"Được được được, coi như tôi làm rồi đi. Các người thật sự coi mình là sơn tặc luôn rồi à?"
"Đúng vậy, không phải người nói gì mà chuyên nghiệp hóa sao, vậy thì chúng tôi là sơn tặc rồi."
Phong nhất thời nghẹn lời. Đây đúng là lời cô nói, đám người này có khả năng lĩnh hội thế này cũng đáng mừng thật.
"Thôi được, vậy các người nghĩ ra gì thì làm nấy đi, cũng không cần phải hỏi ý kiến của tôi mãi."
"Đại tỷ đầu. Như vậy không chính quy, người nói chúng ta còn phải chính quy hóa nữa mà."
"..."
Đệt!
"Sao trước đây tôi không phát hiện ra khả năng lý giải của các người mạnh thế nhỉ?"
"Không phải là do đại tỷ đầu dạy dỗ tốt sao."
Mẹ kiếp!
Phong bó tay. Cô chính thức nhận cái chức đại tỷ đầu này.
"Chị Joyce."
"Có mặt!" Joyce bước lên một bước, đứng thẳng tắp, "Đại tỷ đầu cứ gọi tôi là Tiểu Kiều là được."
"Đừng! Tôi nghe nói chị diễn xuất rất tốt, sau này chị phụ trách huấn luyện. Sau đó nhị bả thủ chính là chị. Chú Morey, chú trước đây vẫn luôn là người dẫn đầu, chú làm tam bả thủ nhé. Về phần quân số cuối cùng của chúng ta, chú xem mà lo liệu, nhất định phải chọn người đáng tin cậy."
"Đã rõ!"
"Hôm nay tạm thời như vậy đã, giải tán đi, tôi cũng phải về thành rồi."
"Đại tỷ đầu đi thong thả!!"
Phong bất đắc dĩ xoa trán, có chút mệt mỏi bước ra khỏi hang động.
Mọi người có thể phối hợp như vậy cô rất vui. Nhưng vấn đề là phối hợp quá mức rồi!
Lần này thì thành Băng Cướp Núi thật rồi. Ngay cả băng cướp núi hoang dã thật sự đến đây nhìn thấy cảnh này cũng phải hỏi một câu, các người là dân anh chị khu nào.
Cô càng đi càng xa, dần dần hòa vào màn đêm.
Lúc này cô mới có thời gian xem phần thưởng nhiệm vụ mà hệ thống đưa cho——
【Tên vật phẩm: Lệnh bài Trú địa
Phẩm chất vật phẩm: Tím Sử thi
Giới thiệu vật phẩm: Dùng lệnh bài này có thể nhận một mảnh lãnh địa không người để làm nơi đóng quân của công hội.】
"..."
Gân xanh trên trán Phong nổi lên, sắp tạo thành một dấu "#".
"Thống tỉ tỉ, chị giải thích cho em xem cái của nợ này đưa cho em để làm gì?"
Giọng máy móc lạnh lùng và vô tình vang lên: "Nhận một nơi đóng quân của công hội."
"Chẳng lẽ chị lại tự ý chọn phần thưởng cho em rồi chứ!"
"Nhiệm vụ thế giới theo giai đoạn có phần thưởng không xác định sẽ phân phối phần thưởng tương ứng dựa trên tình hình thực tế."
Còn có thể chơi kiểu này sao?
Phong kinh ngạc.
Nói cách khác, là vì cô và những dân làng đó đã quyết định trở thành Băng Cướp Núi, nên phần thưởng nhiệm vụ mới là Lệnh bài Trú địa.
Mà Lệnh bài Trú địa này một khi được sử dụng, sẽ có nghĩa là họ thật sự trở thành Băng Cướp Núi, lại còn là Băng Cướp Núi được chính quyền công nhận.
Nghĩ như vậy, hình như... cũng khá tốt?
Cái gọi là "chuyên nghiệp hóa, chính quy hóa" ban đầu chỉ là nói đùa, có chút ý lừa gạt NPC, kết quả bây giờ thì hay rồi.
Sơn tặc chuyên nghiệp? Chắc chắn không sai!
Sơn tặc chính quy? Chính quyền chứng nhận!
Phong nhanh chóng về thành, đi thẳng đến Công hội Mạo hiểm giả.
Công hội Mạo hiểm giả tuy nghe có vẻ hơi làng nhàng nhưng thực chất là cơ quan hành chính trực thuộc của đế quốc, chịu trách nhiệm quản lý số lượng mạo hiểm giả cực lớn, có quyền hạn rất cao.
"Em gái nhỏ, em nói là em muốn thành lập đoàn mạo hiểm à?"
"Vâng ạ."
Cô nhân viên lễ tân tuy có chút ngạc nhiên nhưng vẫn làm việc theo quy trình.
Thực tế, ngưỡng cửa cơ bản để thành lập một đoàn mạo hiểm ngay cả một đứa trẻ ba tuổi cũng có thể rủ thêm hai ba người bạn nhỏ để lập một đoàn.
Phong đã hơn mười tuổi dĩ nhiên cũng có thể lập.
Dưới nụ cười ấm áp của nhân viên lễ tân, Phong nhận lấy tờ đơn, cắn đầu bút suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn viết ba chữ lớn vào mục tên:
Băng Cướp Núi.
Thấy vậy, cô nhân viên cười càng dịu dàng hơn.
Trẻ con thật đáng yêu, chơi đùa cũng thật nghiêm túc.
Phong điền đầy đủ tờ đơn, nộp cho lễ tân, đồng thời mang theo cả Lệnh bài Trú địa.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy lệnh bài, nụ cười của cô nhân viên lễ tân đã hóa đá.
Cô bất động nhìn tờ đơn và lệnh bài như một pho tượng.
Trời đất ơi! Đây là Lệnh bài Trú địa thật sự... cái loại mà ngay cả đoàn mạo hiểm cấp S cũng chưa chắc đã có một cái! Giờ lại bị một con bé lôi ra để thành lập cái Băng Cướp Núi vớ vẩn gì đó? Các người đã là Băng Cướp Núi thì tự đi khoanh một mảnh đất hoang mà chiếm là được rồi còn gì! Khoan! Trọng điểm không phải cái này, mà là con bé này chơi thật!
Phong thấy nhân viên lễ tân mãi không có động tĩnh bèn nghi hoặc hỏi: "Chị ơi, sao vậy ạ, có vấn đề gì không?"
Có! Đương nhiên là có! Phải nói là không có chỗ nào là không có vấn đề cả!
"Em... em chắc chắn là thành lập như vậy chứ?"
"Vâng ạ."
"Băng Cướp Núi?"
"Ừm."
"Vị trí chọn là núi Bình Đầu cách thành ba mươi lý về phía đông?"
"Vâng vâng!"
Thôi được, nhân viên lễ tân tuy trong đầu đầy rẫy câu hỏi nhưng cô không thể hỏi ra được. Mọi thứ đều hợp pháp hợp quy, không có bất kỳ vấn đề gì.
Cô đi tìm phân hội trưởng.
Phân hội trưởng cũng ngẩn người một lúc lâu, cuối cùng cũng phê duyệt cho cô.
Từ giờ phút này, Phong chính là đại tỷ đầu của Băng Cướp Núi được chính quyền chứng nhận.
Nhưng không biết tại sao, trong lòng cô lại không vui. Cảm giác có chút tức ngực, nghẹn ứ.
"Haiz, sau này lúc đến bên đó thì mặc một bộ đồ đen, che kín mặt mũi thân thể lại, giữ lại chút khí chất."
Cô muốn trở thành một đại tỷ đầu xã hội đen lạnh lùng vô tình.
Ban ngày là cô bé loli tóc vàng đáng yêu vạn người mê, ban đêm hóa thành đại tỷ đầu áo đen người ghét quỷ hờn.
Nghĩ như vậy, cũng có chút kích thích!
Tâm trạng của Phong lập tức tốt lên không ít. Thử hỏi có gã đàn ông máu nóng nào lại không thích cảm giác bí ẩn đầy tương phản này, cảm giác bá khí một lời định đoạt sinh tử này chứ?
Ủa? Hình như có gì đó không đúng... Thôi bỏ đi, chắc là ảo giác.
Sau khi Phong rời đi, phân hội trưởng nhanh chóng bí mật báo cáo chuyện này lên cấp trên.
Dù sao một Lệnh bài Trú địa đã không phải là chuyện nhỏ, huống chi lại bị một cô bé chỉ khoảng mười tuổi lấy được và sử dụng.
Nhưng vì để bảo vệ quyền riêng tư của mạo hiểm giả, ông chỉ báo cáo cho một mình cấp trên trực tiếp.
Mà bên kia sau khi nhận được tin cũng báo cáo tương tự.
Qua nhiều tầng lớp, một người phụ nữ sống trong Hoàng thành đã nhận được tin này.
"Thú vị, lại có chuyện như vậy sao. Ta cũng muốn xem xem cái gọi là Băng Cướp Núi này là thế lực gì."
3 Bình luận