Tập 3B

Lời bạt

Lời bạt

Và sau đây là Phần B.

Lâu lắm rồi lời bạt của tôi mới chỉ có vỏn vẹn hai trang, nên tôi đành cắt luôn phần của Ya-san. Xin lỗi những ai đang mong chờ phần đó nhé. Vốn dĩ anh ấy là người hay cằn nhằn tôi nên viết truyện ngắn lại mà. Anh nghe thấy chưa, Ya-san? Người bị cắt chính là anh đấy.

Dù sao đi nữa, tôi có thể đi đến ngày hôm nay là nhờ sự ủng hộ của tất cả mọi người. Xin chân thành cảm ơn.

Tập truyện lần này có một cấu trúc khá khác thường khi được chia làm ba phần. Chẳng hiểu sao lại thành ra thế này nữa? À, mà hè năm ngoái tôi có đến Kurashiki để thu thập tư liệu cho tiểu thuyết. Công viên giải trí ở phía bắc ga Kurashiki đã dựng lên một vài sa bàn và người máy trong một gian trưng bày gần nhà bố mẹ tôi, nên tôi thấy có cảm giác thân quen đến lạ.

Chuyến đi thu thập tư liệu ấy vui lắm. Tôi suýt chết vì phải đi bộ quá nhiều dưới trời nắng như thiêu như đốt, chú trông coi vòng đu quay thì lo cho tính mạng của tôi, hỏi tôi có cô đơn lắm không khi cứ đi đi lại lại mãi để ngắm nhìn thành phố, rồi thì bồn tắm trong khách sạn bị tắc và nước suýt nữa thì tràn ra cả phòng khách. Ồ, nhưng mà đồ ăn thì ngon và phong cảnh thì đẹp lắm.

Nói gì thì nói, tôi vẫn tin rằng thành quả của những ngày vất vả đó đã được thể hiện trọn vẹn trong tập truyện này.

Giờ thì đến màn hỏi xoáy đáp xoay. Bắt đầu thôi nào.

“Anh có thể kể một câu chuyện ‘đau đớn’ thời cấp hai hay cấp ba của mình không?”

“Hừm. Hồi tôi học cấp hai, lớp thủ công có một thiết bị mô phỏng cách xích xe đạp quay. Tất cả các bộ phận che chắn không cần thiết đều được gỡ ra để có thể nhìn rõ cơ cấu bên trong.”

“Rồi sao nữa ạ?”

“Một hôm, trong giờ học, tôi quay thử cái đó và muốn xem sợi xích chạy nhanh đến mức nào nên đã đặt ngón tay lên thử. Nào ngờ sợi xích vướng vào găng tay lao động và kéo luôn ngón tay của tôi kẹt cứng giữa bánh răng trước và xích.”

“Ui, đau thế! Mà ý tôi hỏi ‘đau đớn’ không phải theo nghĩa đó đâu.”

“Người ta đã phải khoan ba lỗ trên bánh răng, tôi thì phải khâu bốn mũi, còn bác sĩ thì phải nhổ luôn cả móng tay của tôi đi.”

Mục này đang dần biến thành chuyên mục kể lại những ký ức không mấy vui vẻ rồi.

Nhân tiện, mọi người có thể dùng bài `Underworld’s Two Months Off` làm BGM chiến đấu cho nửa sau của câu chuyện thứ ba này. (Tôi rất muốn được chiến đấu trên nền một bản nhạc hoành tráng như thế.) Tôi đã nghe đi nghe lại bài này rất nhiều trong lúc biên tập.

“Chính xác thì ai sẽ tự sát?”

Tôi cũng đã nghĩ về điều đó.

Thôi thì, thôi thì. Phần C sẽ sớm ra mắt thôi.

Tháng 4 năm 2004. Một buổi sáng tuyết rơi.

\- Kawakami Minoru

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!