Lily cứ thế cưỡng hôn, không cho Kuraizuki bất kỳ cơ hội thở dốc nào, khiến cô ấy ngay cả lời phản bác cũng không nói ra được. Tay của Lily cũng không chỉ dừng lại ở việc đè lấy Kuraizuki, đó chỉ là để cảnh cáo cho cô ấy biết tình cảnh của mình lúc này mà thôi.
Kuraizuki lúc này yếu ớt đến mức nào, căn bản không thể cản được đôi tay của Lily làm bất cứ chuyện gì dưới sự thúc đẩy của Mị Thiên Đạo.
Kuraizuki, dưới sự trừng phạt không cho phép nghi ngờ từ đôi tay mảnh khảnh và đôi chân xinh đẹp của người chị gái, đang không ngừng mất đi những “lần đầu tiên” mà cô vẫn luôn bảo vệ…
Ai có thể ngờ được, Lily lại từ bỏ việc chống lại dao động Mị Thiên Đạo, mà trong khoảng thời gian ngắn ngủi trước khi nó bộc phát, đã dùng Ngự Nữ Kiếm Pháp một kiếm quyết định thắng bại.
Ngự Nữ Kiếm Pháp vốn là kiếm pháp tuyệt thế chuyên dùng để áp chế phụ nữ, do thiên tư của Tsukuyomi sáng tạo ra, cộng thêm Kuraizuki nhất thời lơ là, hoàn toàn không ngờ Lily đột nhiên bộc phát ra sức mạnh như vậy, mới thua đến năm vóc sát đất.
Nhưng đây cũng là một sự mạo hiểm lớn, vạn nhất Lily không thể một chiêu đánh bại Kuraizuki, thời gian còn lại Kuraizuki chắc chắn sẽ cảnh giác, mà Lily thì không thể nghịch chuyển tình thế, thì chỉ có thể chờ đợi sự bộc phát của Mị Thiên Đạo của chính mình ập đến.
Lily của lúc này, một nửa không kiềm chế được cảm xúc, một nửa không còn làm chủ cơ thể.
Còn Kuraizuki, dù có muốn chống cự cũng đã hoàn toàn không còn sức phản kháng.
Ngự Nữ Kiếm Pháp tuy sẽ không gây ra những vết kiếm thương thông thường cho người bị tấn công, nhưng lại là dùng dao động Kiếm Thiên Đạo tuyệt mật vượt ngoài sức tưởng tượng, trong nháy mắt tấn công các yếu hại nhược điểm của Linh Cung phụ nữ, trong khoảnh khắc đánh tan, hóa giải toàn bộ thần lực của kẻ địch là nữ giới, đối với nam giới thì vô hiệu.
Nếu hiểu được Ngọc Nữ Kiếm Pháp hoặc là nhìn thấu được chiêu này, cũng có khả năng phá giải, nhưng Kuraizuki căn bản không hề ngờ tới.
Kuraizuki của lúc này, trong thời gian ngắn, thần lực vận hành mất linh, Linh Cung cũng bị tấn công đến mất đi khả năng tái tụ thần lực, khống chế thế giới lực để phản kháng, chỉ còn lại thần thể, chỉ có thể vận dụng sức mạnh cơ thể.
Sức mạnh cơ thể của Kuraizuki tuy cũng không yếu, nhưng so với Lily thì kém quá xa, quá ỷ lại vào Linh Cung và mấy nhược điểm làm trung tâm cho việc vận hành của thần lực, oán niệm lực, thế giới lực, dẫn đến một khi đã hoàn toàn trúng phải Ngọc Nữ Kiếm Pháp, thua toàn tập.
Sự phản kháng của Kuraizuki lúc này trước mặt Lily chỉ là trò trẻ con.
Nếu nói có gì có thể lợi dụng được thì chỉ có lòng tốt và tình nghĩa chị em của Lily thôi.
Nhưng đó là lúc bình thường.
Lily của lúc này, Mị Thiên Đạo bộc phát, tuy ý thức tỉnh táo, nhưng cô đã sớm từ bỏ việc vận dụng bí pháp thần lực để áp chế phản ứng mị đạo của mình, hơn nữa bây giờ có áp chế cũng không kịp nữa rồi. Lily hoàn toàn để mình lượn lờ trong đại dương của Mị Thiên Đạo, mặc cho mình bị mị đạo thúc đẩy.
Đồng thời, nội tâm Lily cũng mang một xúc cảm tức giận, muốn trừng phạt Kuraizuki một cách tàn nhẫn, dù sao thì Kuraizuki đã bày ra cạm bẫy suýt nữa đã hại mình!
Không thể tha thứ.
Bất kể là nơi nào của Kuraizuki, đều không thể tha thứ.
Còn Kuraizuki bây giờ, dù có biết tại sao mình thua cũng có ý nghĩa gì, cô cảm nhận được sự bộc phát Mị Thiên Đạo của chị Lily trên người mình, mị đạo của bản thân cũng bộc phát một cách bị động. Nhưng nó lại quá điên cuồng, quá khó tả… đã hoàn toàn đánh tan ý chí và sức chống cự cuối cùng của Kuraizuki.
…
Khi Kuraizuki tỉnh lại, cô phát hiện mình và người chị gái đang ôm nhau, đã không rõ được là trừng phạt hay quấn quýt nữa rồi.
Cái đáng mất, cái không đáng mất, đều đã mất hết rồi.
Có chống cự nữa cũng là vô nghĩa.
Kuraizuki vốn không muốn giết Lily, tuy cô mà cảm thấy phẫn nộ, oán hận vì Lily che giấu thân phân, nhưng không biết tại sao, hơn một canh giờ qua cùng với sự xâm chiếm của Lily, dường như cũng đã cuốn đi tất cả thù hận của cô, như nước đổ khó hốt chảy tràn đến nền ngọc vô nghĩa của Nguyệt Cung.
Cô cảm thấy mình đã không còn hận người chị gái đang đè trên người mình được nữa.
Không hận được nữa rồi…
Nhưng đối với Lily mà nói, đây lại chỉ là bắt đầu.
Một nửa bị chấp niệm, một nửa bị mị đạo thúc đẩy, Lily ngồi dậy, lại vẫn cưỡi trên người Kuraizuki, mái tóc dài xõa tung vung lên, long lanh vung vãi.
Kuraizuki chưa từng nghĩ đến người chị gái này lại có một mặt mạnh mẽ, cuốn hút như vậy, một cách khó hiểu, trong sự nhục nhã của thất bại lại nảy sinh mấy phần hạnh phúc xấu hổ.
“Đưa cho ta.” Lily đè lấy Kuraizuki, không chút do dự nói, ánh mắt kiên định đến vậy, dường như tin chắc mình nhất định có thể đoạt đi tất cả của Kuraizuki.
“Chị…” Lồng ngực Kuraizuki cao vút phập phồng, cuối cùng cũng có thể nói được. “Không phải đã…”
“Đưa cho ta, thế giới.” Lily cúi người xuống, không đợi Kuraizuki trả lời, đôi môi ẩm ướt ấm áp đó lại một lần nữa đè lên môi Kuraizuki, khiến cho ý đồ chống cự cuối cùng của cô ấy cũng trở nên vô ích.
Dù Kuraizuki có muốn giữ lại thế giới lực cũng không giữ được nữa rồi.
Lily đưa một tay ra, thanh Reizuku - Hana Tamashii xuất hiện trong tay cô, nhưng lại là một cách cầm ngược hiếm thấy.
Đoạt lấy thế giới lực của đối phương chưa chắc chỉ có mỗi cách dùng lưỡi kiếm đâm xuyên qua yếu hại để giết chết đối phương.
Để đối phương tâm phục khẩu phục với mình, hoàn toàn khuất phục với mình, bản thân cũng sẽ mất đi sức khống chế mạnh mẽ của một chủ nhân thế giới.
Lúc này, dùng cách tiếp cận gần nhất với Linh Cung, trực tiếp dùng nguyền kiếm để đoạt lấy, đây là phương thức mà chỉ có Nguyền kiếm cơ mới có thể sử dụng. (... i know)
Đương nhiên, còn không thật sự làm Kuraizuki bị thương.
“Ư~…” Kuraizuki một tiếng kêu mê ly trầm dài, mở ra màn dạo đầu bị đoạt đi thế giới lực. Quá trình này, Kuraizuki cảm thấy e là sẽ dài, sẽ nhục nhã, nhưng chưa chắc sẽ đau khổ… đặc biệt là sau khi thế giới lực không ngừng bị đoạt đi, có thể càng lúc sẽ càng không đau khổ nữa…
Thích chị Lily…
Từ rất lâu, rất lâu về trước, từ cái nhìn đầu tiên, cô đã yêu vị nữ thần tựa như vầng trăng cô độc này…
Bị người mình thích đoạt đi tất cả, có lẽ là một sự hạnh phúc.
…
……
…………
Một đêm ở Nguyệt Cung, hơn cả ngàn vạn năm đã qua của Kuraizuki.
Thân là Nguyền kiếm cơ vốn nên được chống đỡ bởi oán niệm mãnh liệt, nhưng lúc này cô lại không còn oán hận mà bị hạnh phúc làm tan chảy.
Cũng có lẽ là chính cô đã làm tan chảy hạnh phúc.
…
Hôm sau, buổi sáng sớm của Yoru-no-Osuhara, thực chất cũng không khác gì đêm khuya cả.
Kuraizuki và Lily, ngọc thể xinh đẹp của hai tuyệt sắc nữ tử quyện vào nhau, mái tóc thanh tú đan xen, ngay cả thần lực và Mị Thiên Đạo dường như cũng đang lưu chuyển giữa cơ thể của hai người.
Kuraizuki lúc này tuy khí lực đã hồi phục, nhưng… chỉ là một nữ Đạo Thần tầm thường, có lẽ còn có sức mạnh của Đạo Thần đỉnh phong, nhưng đã không còn là chủ nhân của Cực Đông Quốc nữa.
Còn người chị gái của cô lại đã trở thành người thống ngự thật sự của cả Yoru-no-Osuhara, bao gồm cả chính cô nữa.
Kuraizuki tỉnh dậy sớm hơn, nhưng không đẩy người chị gái vẫn mê mang đang đè trên ngực mình ra. Nghĩ lại, chị ấy chắc cũng mệt rồi…
Kuraizuki có chút hạnh phúc nhìn dung nhan tuyệt mỹ lúc ngủ của Lily, không những không đẩy ra mà còn nhẹ nhàng ôm lấy, khẽ vuốt ve mái tóc thanh tú của cô.
…
“Ưm…” Lily tỉnh dậy giữa sự mềm mại và cao vút. Mặc dù vẫn còn nhỏ hơn cô một chút, nhưng sự dịu dàng thì chưa chắc đã thua kém.
Cô ngẩng đầu lên, trong mắt còn mang theo mấy phần mơ màng.
Ký ức điên cuồng của mình ngày hôm qua, bị Mị Thiên Đạo thúc đẩy dần dần hồi phục, sắc mặt Lily không khỏi đỏ bừng.
Trời ạ, mình mà cũng có lúc như vậy…
“Mình…” Lily mơ màng ngồi dậy, sức mạnh vô song tràn đầy khắp cơ thể, trong nháy mắt đã có thể cảm nhận được Yoru-no-Osuhara mênh mông. Đây là một sự khống chế, dịu dàng mà không cho phép nghi ngờ.
Lily cuối cùng cũng đã trở lại đỉnh cao của Yoru-no-Osuhara, trở thành chủ nhân của đại thế giới này!
Đôi gò bồng đảo như ngọc của Lily phập phồng sâu dưới ánh sáng u uất mờ ảo.
“Cuối cùng mình cũng… Tiền bối… không, chị Amaterasu ơi…”
Lily chợt ý thức được điều gì đó, cô nhìn về phía Kuraizuki, trong mắt chứa đựng sự xấu hổ, lại có mấy phần áy náy. “Kuraizuki… chị…”
Kuraizuki lại nắm lấy tay Lily, kéo cô lại vào trong lòng mình, hôn lên môi người chị gái, trong lúc đó còn không ngừng lắc đầu.
“Chị, không cần phải nói xin lỗi.” Cô truyền âm cho Lily.
“Kuraizuki thua rồi, vốn nên như vậy, Kuraizuki không trách chị đâu…”


0 Bình luận