Lão Karō Sát Thần đó vốn đã như ngọn đèn trước gió rồi, tự nhiên bị kích động mạnh, chính cái gọi là tâm ma khó dẹp, dù từng là Đạo Thần, tâm cảnh bị chấn động mạnh cũng sẽ bị nội thương.
Đương nhiên, vị lão Sát Thần này hiện không có thực lực của Đạo Thần. Cơ thể của Sát Thần là dựa vào nuốt chửng, căn bản vẫn là linh hồn, nhưng linh hồn của hắn trong những lần nguy hiểm ở Yoru-no-Osuhara sớm đã bị trọng thương, lại không thể mở rộng tâm cảnh, nên đột nhiên thấy một nữ tử tuyệt sắc như vậy, tâm ma mất kiểm soát, dẫn đến linh hải đảo ngược xung kích cơ thể Sát Thần, từ đó tu vi đại loạn, nguy đến sớm tối.
Hai thị nữ định khiêng lão Sát Thần ra ngoài, đi ngang qua Lily, lão Sát Thần lại nhất quyết đòi dừng lại.
“Cô nương, à không… nữ thần ơi… tu vi ta đại loạn rồi, e là ngày tháng không còn nhiều nữa, trước khi chết được có thể nào cho lão già này chiêm ngưỡng dung mạo thật của người không.” Lão Sát Thần cầu xin.
Lúc này, Lily vẫn còn đang đeo mạng che mặt, vẻ đẹp bí ẩn này cũng có sức sát thương cực lớn. Mị Thiên Đạo cũng là Thiên Đạo chí cao của bản nguyên sinh mệnh, phụ nữ tu luyện Mị Thiên Đạo đến cực hạn, uy năng của nó không thua kém bất kỳ đại đạo chí cao nào khác. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến lão Sát Thần bị kích động mạnh đến mức nội thương.
“Ông không có tư cách đó.” Lily thản nhiên nói.
“Cái gì… Phụt!” Lão Sát Thần hai mắt trợn tròn, lại một lần nữa thổ huyết, trực tiếp ngất đi.
“Mau, mau khiêng Karō đi!”
Hai võ sĩ Sát Thần linh hồn khỏe mạnh, tuy bị Lily mê hoặc đến không chịu nổi nhưng vẫn chưa đến mức thần lực rối loạn. Dù sao thì Lily cũng không cố ý sử dụng thuật mê hoặc hay bí pháp linh hồn.
“To gan! Ngươi dù có đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành cũng chẳng qua chỉ là một vũ cơ dâng hiến nịnh hót! Sao dám vô lễ với Karō như vậy! Ngươi muốn cố tình chọc tức chết Karō Đại nhân sao!” Một võ sĩ quát.
Võ sĩ còn lại hét lên: “Còn không mau gỡ mạng che mặt xuống! Cho chúng ta xem!”
“Ta đã nói rồi, ngay cả Karō của các ngươi cũng không có tư cách, huống hồ là hai tên gia nô như các ngươi?” Lily ngạo nghễ đứng đó, lạnh lùng nói.
“Cái gì!? Ngươi dám nói chuyện với chúng ta như vậy? Một ả đàn bà yếu đuối, ngươi không gỡ, vậy thì ta chỉ có thể tự mình ra tay, hừ hừ, không chỉ gỡ mạng che mặt của ngươi, tất cả vải vóc trên người ngươi, ta đều phải gỡ ra xem!” Nói đoạn tên võ sĩ Sát Thần này định xông về phía Lily, nhưng lại bị tên võ sĩ Sát Thần còn lại kéo lại.
“Chờ đã! Cô ta là vũ cơ của thành chủ đại nhân đó thằng ngu, trước khi thành chủ đại nhân chưa gặp, chúng ta sao có thể làm bừa với cô ta chứ hả? Vạn nhất làm cô ta bị thương, thành chủ nhất định sẽ trách phạt chúng ta đấy!”
“Chuyện này, hừ! Thôi vậy, con dâm phụ nhà ngươi đừng có tự cho mình là thanh cao! Đúng vậy, ngươi là vũ cơ của thành chủ, không có lệnh của thành chủ chúng ta không thể làm gì ngươi. Nhưng ngươi cũng thanh cao chẳng được bao lâu nữa đâu! Ha ha ha ha ha!”
“Đúng vậy! Ngươi có xinh đẹp đến đâu, khí chất có trác tuyệt đến đâu, chẳng phải cũng sẽ bị thành chủ của chúng ta biến thành nô lệ tình dục sao? Ha ha ha ha ha! Đàn bà ở Yoru-no-Osuhara này, chỉ có mỗi vẻ đẹp động lòng người mà không có thực lực tương xứng, cuối cùng chẳng phải cũng là đồ chơi của cường giả sao? Đáng thương, đáng thương thay!” Võ sĩ còn lại châm chọc.
Hai tên võ sĩ Sát Thần này tự nhiên trong lòng cũng muốn làm bậy, nhưng lại không dám. Sắp phải đi dâng vũ cho thành chủ rồi, lúc này chúng cũng không làm gì được Lily, chỉ có thể đứng một bên mắng nhiếc châm chọc.
Đối với lũ kiến hôi này, chưa đến mức làm Lily nổi giận, nhưng cô đã không còn là nữ võ sĩ của quá khứ nữa, cô là Tsukuyomi-no-Mikoto! Kẻ khinh nhờn cô, tuy có lẽ cô không để bụng nhưng cũng tuyệt đối sẽ không tha thứ. Dù lúc này không thể giết, đợi Lily làm xong đại sự của mình cũng sẽ tiện tay xóa sổ luôn.
Karō bị trọng thương được khiêng đi gây ra một trận ồn ào bên ngoài, nhưng một lúc sau, một võ sĩ Sát Thần to lớn đeo mặt nạ La Sát bằng bạc quỷ dị đẩy cửa cúi đầu nhìn vào. “Vũ cơ mới đến đâu, mau đến gặp thành chủ đại nhân!”
Lily phất tay, một tấm khăn choàng thêu dây leo tinh tú màu trắng bạc phủ lên đầu, đi theo tên võ sĩ đó và mấy thị nữ tùy tùng đến tầng cao nhất của Tenshukaku.
Lily đến cửa đại điện ở tầng cao nhất, nơi đây dường như đang tổ chức tiệc rượu, một luồng mùi rượu tanh vẩn đục hòa lẫn với lượng lớn khí tức quỷ sát, ác linh nồng nặc ập vào mặt.
Bên trong điện đường, bốn phía đều có các Sát Thần, Dạ Linh mạnh mẽ ngồi vây quanh. Kẻ cầm đầu là một đại hán trung niên mập mạp da nâu, đại hán này đầu trọc, mặc một bộ hòa phục rộng rãi sang trọng.
Đại hán này trông rất giống con người, lại có vẻ mặt hiền từ, chỉ là trong hai con ngươi lại có mỗi bên một đạo bí văn kỳ dị.
“Thành chủ đại nhân, đây là vũ cơ mới do nhạc phường mang đến.” Tên võ sĩ giới thiệu. “Còn không mau lại đây, ra mắt thành chủ và các vị đại nhân?”
Lily người khoác khăn voan (giống mạng che mặt nhưng khoác trên người), cảm thấy hơi kỳ lạ, một vũ cơ đến múa trong tiệc rượu cần phải giới thiệu đặc biệt sao?
Lily bước vào đại điện.
“Ồ—”
Khi Lily bước vào, bốn phía trong đại điện đều vang lên những tiếng kinh hô, tán thưởng.
“Thành chủ đại nhân, con hàng hôm nay có vẻ không tầm thường đâu!”
“Đúng vậy, thành chủ đại nhân, ngài thật có phúc, lại kiếm được vũ cơ thượng hạng như vậy, hôm nay tha hồ kích thích rồi! Ha ha ha ha!”
Nhiều Sát Thần, Dạ Linh từ khắp nơi nhìn chằm chằm vào Lily, không phải là nịnh hót thành chủ thì cũng là lời lẽ dơ bẩn.
Lily đi đến giữa điện đứng lại.
“Không biết hôm nay vũ cơ này sống được bao lâu?”
“Nhưng mà nhìn vóc người cô ta, chết đi cũng tiếc thật.”
“Dù sao thì vốn cũng chỉ là oan hồn thôi mà!”
Nhiều Sát Thần, Dạ Linh trêu chọc Lily, dường như muốn thông qua những lời này để làm Lily kinh hãi trước, thưởng thức vẻ mặt tuyệt vọng của cô, giống như đối xử với những vũ cơ khác.
Nhưng Lily lại không hề dao động.
“Vũ cơ, gỡ khăn voan của ngươi xuống.” Thành chủ nói.
Lily nhẹ nhàng kéo khăn voan của mình khỏi người, ném sang một bên. Tấm khăn voan lượn lờ trong đại điện u ám, lại mang theo những đốm sáng li ti, tỏa ra hương thơm u uất ngào ngạt.
“Đây, đây là mùi hương gì?”
“Hương thơm mê người quá!”
“Ta ở Yoru-no-Osuhara lâu như vậy rồi, mà chưa từng ngửi thấy mùi hương này trên người phụ nữ nào!”
Mấy Dạ Linh, Sát Thần chiếm cứ trên cao ở phía sau đại điện thấy khăn voan bay tới, vậy mà không nhịn được lao lên tranh đoạt, nhưng tấm khăn voan đã hóa thành những hạt bụi sao li ti rồi biến mất.
“Cái gì!?” Mấy cường giả tranh đoạt rõ ràng thất vọng.
Lúc này, Lily đang đeo mạng che mặt đã đối mặt với ánh mắt của thành chủ.
Vị thành chủ mặt mày hiền từ đó cũng kinh ngạc đến mức suýt nữa thì đứng dậy, hai đạo bí văn trong con ngươi của hắn tỏa ra ánh sáng khiến người ta tim đập mạnh.
“Đây là… Tà Đồng Thuật?” Lily đang nhìn chằm chằm vào mắt thành chủ lập tức cảm nhận được ánh sáng tỏa ra từ bí văn trong mắt hắn không hề tầm thường. Nếu là một nữ cường giả bình thường, dù là cảnh giới Đạo Thần, không cẩn thận cũng có thể trúng phải đồng thuật này, Mị Thiên Đạo sẽ rối loạn, thực lực bản thân đại giảm.
Có điều, đồng thuật ở mức độ này đối với Lily là vô hiệu.
Tuy Lily không trúng đồng thuật, nhưng tên thành chủ đó, bao gồm cả nhiều cường giả xung quanh lại đều bị Lily mê hoặc.
“Vũ cơ, gỡ mạng che mặt của ngươi xuống.” Thành chủ vẫn giữ giọng điệu trầm ấm và hòa nhã nói.
“Chuyện này… e là không thích hợp lắm, quy tắc của tôi xưa nay lúc nhảy múa là không gỡ mạng che mặt.” Lily đáp.


0 Bình luận