Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 15 - Yoruhara-hime

Chương 30 - Tộc Yoruhikari

0 Bình luận - Độ dài: 1,637 từ - Cập nhật:

Bản thân mật thất không có gì quá kỳ lạ, nhưng mật thất này thực ra cũng chỉ là kế che mắt. Bên trong mật thất còn ẩn giấu một mật đạo, trong thành này cũng chỉ có số ít cường giả mới biết.

Bazo khởi động cơ quan, một mật đạo thông vào bên trong lòng núi lớn hiện ra ở một góc mật thất.

“Dẫn đi!” Bazo ra lệnh.

Mấy ác quỷ Sát Thần vạm vỡ kéo dây thừng, Lily cố gắng chống cự, nhưng cuối cùng “sức không bằng đối thủ”, bị cưỡng ép kéo vào mật đạo.

“Đây là đâu? Ngươi định đưa ta đi đâu?” Lily hét lên.

Bazo nhìn vóc người yêu kiều của Lily, cười lạnh: “Dù bây giờ ta có nói cho ngươi, ngươi cũng sẽ không chủ động giải trừ vầng sáng hộ thể đúng không? Vậy ta hà tất phải nói nhiều với ngươi? Dẫn đi!”

Bazo nói đoạn, trong tay xuất hiện một cây roi dài quất về phía Lily, tự nhiên không thể đột phá được Dạ Minh Quang Hộ Thể nên bị bật ra, nhưng cũng khiến hắn trong lòng đắc ý, ít nhất Lily cũng không thể phản kháng.

Mấy ác quỷ Sát Thần tiếp tục dùng sức kéo, lôi Lily đi trong mật đạo. Lily chống cự suốt chặng đường, thời gian dài cũng “sức cùng lực kiệt”, thở dốc không ngừng, chỉ có thể từ bỏ chống cự, mặc cho chúng lôi đi.

Mấy võ sĩ Sát Thần áp giải đi phía sau có thể nhìn thấy bóng lưng yêu kiều của Lily dưới lớp sa y, khỏe mạnh, hoàn mỹ. Sao chúng có thể biết được, đừng nói là Yoru-no-Osuhara, dù có nhìn khắp tam giới đây cũng là một bóng lưng hiếm có.

Một ác quỷ Sát Thần đi sau lưng Lily thật sự không nhịn được, lao lên, muốn ôm Lily từ phía sau. Tuy nhiên lại bị Dạ Minh Quang Hộ Thể đẩy bật lại một cách tàn nhẫn, rồi bị mấy con khác cười nhạo, rồi là đủ các loại lời lẽ dơ bẩn.

“Thành Yoruhikari cái gì? Các ngươi… căn bản chính là thành tà ác dâm loạn!” Lily mắng.

“Yo ha ha ha ha ha! Cứ mắng đi, tiếp tục mắng đi, con đĩ nhỏ, đợi đến nơi đó rồi, bảo ngươi khóc cũng không khóc nổi đâu!” Âm Dương Sát Thần châm chọc.

Cái gọi là Dạ Minh Quang Hộ Thể, thực ra căn bản không tồn tại bảo vật như vậy, mà là do Lily dùng một bảo vật bình thường, rót thần lực của mình vào để mô phỏng. Trên thực tế, những vầng sáng hộ thể này đều được dung nhập Nguyệt Lực của Phủ Tử Thiên Đạo. Phủ Tử Thiên Đạo do một mình Lily sáng tạo, sau khi kết hợp với Nguyệt Lực, quái vật của Yoru-no-Osuhara đương nhiên không nhận ra được.

Một nhóm Sát Thần áp giải Lily, men theo địa đạo dần đi vào sâu trong lòng núi lớn. Nơi đây đâu đâu cũng là những nhũ đá treo ngược, bên chân là những khe rãnh sâu không thấy đáy, âm u, ẩm ướt, ngột ngạt, tỏa ra một thứ khí tức vô cùng áp bức, mơ hồ.

“Mỗi lần đến đây đều cảm thấy thở thôi cũng khó chịu như này! Cái nơi quái quỷ gì vậy chứ!” Một ác quỷ Sát Thần nói.

“Ngươi mà còn phàn nàn nơi quỷ quái nữa à? Bộ ngươi không phải là quỷ hay sao?” Một ác quỷ khác châm chọc.

Lily tự nhiên cũng cảm nhận được sự áp bức bất thường này, mồ hôi trên người cô chảy ra càng nhiều hơn, sa y đều ướt đẫm, dính vào da thịt. Hai tay bị trói chặt cũng không thể làm gì.

“Sức áp bức mạnh quá, rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Càng đi sâu, Lily trong lòng càng có một dự cảm không lành. “Nếu đây không phải là sức áp bức của tạo hóa trời đất nơi này, mà là sức áp bức của chủ nhân nơi đây, vậy thì sức mạnh này đã vượt qua tất cả các Đạo Thần mà mình từng gặp… Ngay cả Suseri-hime cũng kém xa.”

“Có lẽ đây là sức áp bức tự nhiên của ngọn núi khổng lồ ở Yoru-no-Osuhara, nếu không thì phiền phức rồi.” Lily thầm nghĩ.

“Ong!”

Dường như lại một vệt sáng nữa lướt qua trên đầu Lily. Cô ngẩng lên nhưng lại không thấy gì. Vệt sáng này dường như cũng đã thấy ở trung đình của Tenshukaku.

“Ong! Ong!”

Dần dần, những vệt sáng lướt qua xung quanh họ ngày càng nhiều. Lần này Lily đã thấy được, dường như là một loại sinh vật hình người có cánh phát sáng, bay với tốc độ cực nhanh trong động núi.

Nhưng phe của Bazo tuy ai cũng có vẻ mặt căng thẳng nhưng lại không có phản ứng gì. Có thể thấy, tuy họ sợ hãi những sinh vật này nhưng rõ ràng là biết đối phương.

Tiếng vo ve đột nhiên lớn hơn, làm tai Lily hơi ù đi.

“Kẻ nào? Dám vào cấm địa của nước Yoruhikari!” Một giọng nam chói tai mang theo sự rung động cực nhanh.

Bazo ra hiệu cho thuộc hạ dừng lại. “Là ta, thành chủ Bazo, ta muốn gặp Tướng quân Yoruhikari Đại nhân.”

Tướng quân Yoruhikari, là tồn tại thế nào? Lily đặc biệt chú ý.

Lúc này, chỉ thấy một sinh linh hình người tinh nhuệ cao hơn hai mét, mặc một bộ giáp kỳ dị, sau lưng bốn đôi cánh phát sáng rung động, bay đến trước mặt Bazo và nhóm của hắn, không khí xung quanh theo đó mà rung chuyển. Sinh linh này mặt mày khô gầy hung tợn, nửa người nửa không phải người.

Sinh linh đó nói với Bazo: “Hôm nay không có báo trước, tại sao ngươi lại đột nhiên muốn gặp Tướng quân Đại nhân?”

“Trước đây Tướng quân Đại nhân lệnh cho chúng tôi đi khắp nơi bắt giữ Dạ Quang Nữ, chúng tôi vẫn chưa có kết quả. Nhưng hôm nay, chúng tôi tình cờ bắt được một nữ tử tuyệt thế, hơn Dạ Quang Nữ ngàn lần, vạn lần, đặc biệt đến đây để dâng lên cho Tướng quân Đại nhân.” Bazo trước mặt tên lính gác hung tợn ngạo mạn này cũng tỏ ra vô cùng khiêm tốn.

Ẩn nấp trong hang động tối tăm, có đôi cánh phát sáng, một tên lính gác quèn lại có thể khiến một thành chủ cung kính như vậy, đây chắc chắn chính là tộc Yoruhikari! Lily thầm nghĩ.

“Ồ? Chính là nữ tử bị trói phía sau đó sao?” Lính gác của tộc Yoruhikari hỏi.

“Chính là cô ấy.”

“Đối với phụ nữ loài người các ngươi, ta cũng không có khả năng phân biệt. Nếu Bazo thành chủ đã nói vậy thì cứ qua đi. Tướng quân thân phận thế nào, ngươi đừng có làm ngài thất vọng.”

“Vâng, vâng, nhất định! Nữ tử này, e là thiên hạ bất kể là ai, nếu có được cũng sẽ không thất vọng.”

Nói đoạn, Bazo tiện tay lấy ra một viên Dạ Sát Tinh, hiếu kính cho tên lính gác đó.

Tên lính gác nhận được Dạ Sát Tinh rồi tự mình bay đi.

“Đi!” Mấy ác quỷ Sát Thần vừa rồi trước mặt tộc Yoruhikari không dám thở mạnh, lính gác bay đi xong lập tức lại lấy lại khí thế, thô bạo kéo giật Lily.

Lily không dám mạo hiểm dò xét thực lực của tên lính gác đó, nhưng cảm giác cũng chỉ tương đương với Hoàng Tuyền đỉnh cao, hẳn là rất gần với Đạo Thần. Chỉ xem thực lực này thì rõ ràng không đáng để Bazo kính sợ như vậy. Một tên lính gác đã gần đến Đạo Thần, điều Bazo sợ hãi chắc chắn là sức mạnh tổng thể của tộc Yoruhikari.

Khi nhóm người đi sâu vào hang động, đi qua mấy ngã rẽ, còn có một số tấm chắn được tạo thành từ mạng tơ kỳ dị, họ đã đến một hang động dưới lòng đất rộng rãi hơn. Nơi đây ngày càng có nhiều thành viên tộc Yoruhikari bay lượn xung quanh, giữa các vách núi còn kết những cái kén lớn phát sáng, Lily thấy trong một số cái kén đó lờ mờ có một hình người.

“Tộc Yoruhikari này rốt cuộc là sinh linh gì, đều lớn lên trong kén sao?” Dù có là cường địch đến đâu, Lily cũng không sợ, nhưng trời sinh lại rất ghét côn trùng, không khỏi trong lòng phát sợ.

Mà những thành viên tộc Yoruhikari đó dường như có thể dùng những luồng sáng kỳ dị được tạo ra từ sự vỗ cánh để giao tiếp với nhau, tốc độ cực nhanh. Họ đều đã biết ý đồ của Bazo, không cản trở. Nhưng điều khác với các yêu quái giống đực thông thường là, tộc Yoruhikari đối với nữ thần tuyệt sắc đang bị trói giải, ăn mặc hở hang như Lily, ánh mắt chỉ có tò mò chứ không có chút dục vọng dâm tà nào.

“Cảm giác như, tộc Yoruhikari này là một loại sinh linh hoàn toàn khác với chúng ta…” Lily thầm nghĩ.

Phía trước, cuối hang động là một cánh cổng lớn màu cam sẫm được khắc hình một con tằm ngài khổng lồ rùng rợn. Hai bên cổng có hai hộ vệ cao cấp của tộc Yoruhikari toàn thân mặc giáp xanh lam, cánh màu vàng kim canh giữ.

Bên trong cánh cổng dường như tỏa ra một luồng khí tức vô cùng to lớn.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận