“Kuraizuki?” Lily lo lắng nhìn Kuraizuki. “Không, Kuraizuki, em không giỏi uống cái này, không được miễn cưỡng, chị… không sao đâu.”
Ngọc Dịch này đối với Lily tuy hiệu quả cũng vô cùng mãnh liệt, nhưng so với dao động trong cơ thể của chính cô thì không đáng là gì cả. Nhưng tuy nói là vậy, thật sự uống nhiều cũng sợ làm cho ý chí của mình mê ly. Lily hiện tại đang ở bên bờ vực mất kiểm soát bất cứ lúc nào, có thể kiên trì đến tận bây giờ cũng được xem là một kỳ tích rồi.
Lily thực ra cũng không dám uống thêm nữa, Kuraizuki tuy không rõ nguyên do nhưng sao có thể không thấy được sự khó xử trong mắt chị gái.
Kuraizuki lúc này thái độ kiên quyết, một tay nhận lấy ly ngọc, không đợi Lily cản lại nữa liền một hơi uống cạn.
Một hơi này xuống bụng, Kuraizuki chỉ cảm thấy một luồng nhiệt lưu truyền khắp cơ thể, người và cảnh vật xung quanh dường như đều bắt đầu xoay tròn.
“Kuraizuki cô nương cũng có tình có nghĩa, rõ ràng không giỏi uống nhưng vì chị gái mà không một chút do dự, thật khiến người ta kính phục lại ngưỡng mộ.” Sashi phu nhân vừa nói vừa lại rót đầy Ngọc Dịch cho Kuraizuki.
“Kuraizuki…” Lily vô cùng lo lắng, nhưng chính cô cũng có chút mơ màng.
Kuraizuki lại không một chút do dự mà ly này đến ly khác uống cạn, khiến cho các Yorushiki-Onna xung quanh cũng kinh ngạc.
“Choang!” Ly ngọc rơi xuống đất, Kuraizuki cơ thể mềm nhũn, ngã xuống.
Lily muốn đỡ cô ấy, nào ngờ cơ thể mình cũng không nghe theo sự điều khiển, cùng Kuraizuki ngã xuống đất. Dải lụa vũ y rơi lả tả trên sàn nhà đen kịt, đôi chân dài thon thả của Lily vô tình xen vào giữa hai chân của Kuraizuki, mái tóc, cánh tay ngọc cũng quấn quýt vào nhau.
“Kuraizuki…” Lily vốn đã ở trong tình trạng sắp mê ly bất cứ lúc nào, lại cộng thêm uống rất nhiều Ngọc Dịch, lúc này thật sự có chút không kìm được nữa.
“Chị…” Ánh mắt Kuraizuki như nước, sắc mặt đỏ bừng. Lúc này cô ấy cũng không nhìn rõ, không phân biệt được, trong lòng bất giác nảy sinh một mong muốn được gần gũi hơn với chị gái. Mà chân của Lily tuy là vô tình chạm vào cô ấy nhưng lại cho cô ấy một cảm giác càng thêm phiêu diêu, tựa như đang nằm trên sàn nhà mà lúc nào cũng có thể bay lên trời.
Thấy cảnh này, các Yorushiki-Onna xung quanh ai cũng mặt đỏ tim đập không ngừng. Cứ xem tiếp nữa e là sẽ xảy ra chuyện đẹp khó mà nói ra lời?
“Xem ra Lily cô nương và Kuraizuki cô nương thật sự đã say rồi, có thể cởi mở lòng mình như vậy trước mặt các chị em mới gặp lần đầu thật khiến người ta cảm động. Người đâu, dìu hai cô ấy xuống nghỉ ngơi.” Sashi phu nhân nói.
Mấy thị nữ bước lên, dìu Lily và Kuraizuki, một trước một sau đi ra khỏi điện đường, đi trên hành lang âm u.
“Chị…” Kuraizuki ở phía trước được hai thị nữ dìu, vẫn đang gọi chị, không nhịn được đưa tay ra sau muốn nắm lấy Lily.
“Kuraizuki.” Lily lúc này cũng có chút quên mình, giọng gọi tên Kuraizuki cũng có chút làm người ta mềm cả xương cốt.
Các thị nữ dìu hai người đến một căn phòng lớn ấm cúng, bài trí trang nhã, tỏa ra từng trận hương thơm u uất.
“Hai vị mời nghỉ ngơi ở đây, có gì phân phó cứ gọi chúng tôi.” Các thị nữ hành lễ rồi rời đi.
Lily và Kuraizuki ngã trên tấm chiếu Tatami, vũ y lộn xộn, hai người nhìn lên trần nhà, tay bất giác mò mẫm về phía đối phương, nắm lấy nhau.
“Kỳ lạ quá… mình rõ ràng là thích… mình thích ai? Hình bóng của anh ấy mình không nhớ rõ nữa? Lẽ nào mình thật sự đã say đến mức này rồi? Tại sao bàn tay của chị ấy lại cho người ta cảm giác ấm áp như vậy. Cảm giác này thật kỳ lạ…”
Kuraizuki một mặt nắm tay Lily, một mặt lại chìm vào mê ly.
Cô ấy cố gắng hết sức muốn nhớ lại dáng vẻ của người đàn ông mà mình ngưỡng mộ, nhưng lại ngày càng mơ hồ, thậm chí ngay cả tên cũng không nhớ rõ. Bóng hình mà cô ấy thích rốt cuộc là như thế nào?
Kuraizuki dường như thấy trong một vùng sương mù, người quay đầu lại nhìn cô lại là một người một thân bạch y bay phất phới, mái tóc đen tùy ý xõa ra sau…
Chị gái?
“Là chị Lily ư?”
Tại sao lại như vậy?
Tim Kuraizuki đập nhanh hơn, càng không thể tin nổi. Mình uống Ngọc Dịch, là một nữ tử cô đơn, lúc này nhớ đến người mình ái mộ cũng là chuyện thường tình. Nhưng tại sao cô ấy không những không nhớ ra được loại võ sĩ nam vạm vỡ cương nghị mà mình thầm yêu, mà bất kể hồi tưởng thế nào, phàm là muốn nghĩ đến những chuyện ngọt ngào, người thấy được lại đều là bóng hình của chị gái?
“Mình bị làm sao thế này? Rốt cuộc là làm sao?”
Kuraizuki theo phản xạ nắm lấy tay Lily, hai người lật người lại, nằm trên Tatami nhìn sâu vào mắt nhau. Tầm mắt của cả hai dường như đều có chút mông lung, nhưng hình ảnh của đối phương trong mắt vẫn đẹp đến thế.
“Chị…”
“Kuraizuki…”
Trong giọng nói mềm mại, cơ thể của hai người dường như đang từ từ đến gần nhau. Sức hấp dẫn đó dưới sự thôi thúc của Ngọc Dịch, Kuraizuki dường như hoàn toàn không thể chống lại, ma xui quỷ khiến, ý loạn tình mê.
“Cót két—” một tiếng, cánh cửa trượt bị đẩy ra.
Sashi phu nhân, một thân Yukata, cũng khá là thể hiện vẻ đẹp của một nữ võ sĩ trưởng thành mà mạnh mẽ, bước vào.
Ánh mắt của bà ấy rơi trên hai nữ thần tuyệt sắc đang nằm trên Tatami, lộ ra một nụ cười vô cùng mãn nguyện.
“Ta ở Yoru-no-Osuhara sinh tử trốn chạy, một đường giao tranh, cuối cùng cũng tìm được nơi yên thân này cho các chị em. Nhưng chưa từng thấy qua nữ tử nào xinh đẹp như vậy, lại còn một lúc để ta gặp được cả hai. Bất kể là người nào trong hai người họ, đều đủ để ta chỉ cần cùng họ nồng nàn một đêm cũng hơn cả việc không có họ mà uổng sống một đời.” Sashi phu nhân thầm nghĩ.
“Shashi… phu nhân?” Lily muốn đứng dậy hành lễ, nhưng đủ các loại yếu tố cộng lại, lại cùng Kuraizuki nảy sinh một chút tình cảm mê ly, lúc này chính là toàn thân vô lực, muốn đứng dậy cũng rất khó.
Còn Kuraizuki lại càng tầm mắt một vùng mơ hồ, trong mắt chỉ có chị gái. “Ai? Ai vào vậy? Sashi phu nhân sao? Phu nhân tại sao lại ở đây…”
Tình hình của Kuraizuki rõ ràng còn nghiêm trọng hơn cả Lily, nói năng đã trở nên lộn xộn.
Sashi phu nhân quỳ ngồi giữa Lily và Kuraizuki, ôn tồn mà mãn nguyện cười nói: “Lương thần mỹ cảnh như vậy, chị em tình sâu nghĩa nặng, sao không để phu nhân ta đây cũng nếm thử một chút nhỉ?”
Nói đoạn, bàn tay của Sashi phu nhân đồng thời đặt lên eo của Lily và Kuraizuki, men theo đường cong hoàn mỹ mà vuốt ve lên xuống…
“Hai người các cô đều là tuyệt thế vưu vật, nhưng Kuraizuki và Lily hai người đều say quá rồi, nếu không có ai yêu thương các cô chẳng phải là rất đáng tiếc sao?” Sashi phu nhân nói đoạn, cúi người xuống hôn lên tai Kuraizuki.
“Sashi phu nhân, xin, xin đừng như vậy…” Lily cảm nhận được tình hình không ổn, nhưng lúc này cơ thể cô thật sự cũng mềm nhũn vô lực. Chút Ngọc Dịch này vốn không là gì, nhưng cộng thêm dao động của vũ y Trán Thiên tích tụ bao nhiêu ngày nay, quả là khó chịu đựng.
Cô muốn bảo vệ em gái, đưa tay ra định cản Sashi phu nhân, nào ngờ bị bà ta tóm lấy cánh tay thon dài, một tay lật cô lại, đè tay cô xuống sàn.
“He he he, Lily cô nương, cô vội vàng như vậy sao? Đừng vội, ta cũng rất thích cô. Nếu cô đã muốn bảo vệ em gái đến thể, vậy thì cứ để ta nếm thử trước, tình nghĩa của cô đối với em gái cô rốt cuộc có mùi vị gì nhé?”


0 Bình luận