Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 15 - Yoruhara-hime

Chương 40 - Các Chị Em Ở Hanachirusato

0 Bình luận - Độ dài: 1,628 từ - Cập nhật:

Sau khi giải khai phong ấn, Lily đến sâu trong hang động. Món bảo cụ đó được thờ phụng ở đây, xung quanh bảo cụ còn có hai đạo chú văn phong ấn.

Tất cả đều là do Tsukuyomi năm đó tự mình thiết lập, tự nhiên là trực tiếp dùng bí pháp giải khai.

Món bảo cụ đó tỏa ra ánh sáng u uất, lơ lửng trên một bệ gỗ.

Lily hơi thở hổn hển, vẫn có chút không muốn nhìn thẳng. Cô bước lên, đưa ngón tay ngọc thon dài ra, nắm lấy bảo cụ rồi cất đi, cho vào trong tủ riêng ở phòng mình trong gương.

Dù sao thì lúc này linh hồn của Khuyển thần và Thiên Nữ Asari cũng đang ở trong gương, Lily không muốn giải thích nhiều.

Dù sao đi nữa, đến lấy món bảo cụ này cũng là cần thiết. Lily không nghĩ nhiều nữa, bình ổn lại cảm xúc và hơi thở, rồi bước ra khỏi hang động, gọi ra xe Khuyển thần, ngồi lên xe, tiếp tục bay về phía sao Ginraku.

Trên đường đi, Lily sẽ tiếp tục tu luyện Mị Thiên Đạo.

Cô một mình trong khoang xe, bay giữa đêm tối cô độc. Lily cảm thấy có chút cô quạnh, cộng thêm trận chiến với Thần Sukunabikona, bản thân cũng tiêu hao cực lớn, đến tận bây giờ vẫn cảm thấy có chút mệt mỏi, cảm thấy oán khí có hơi nặng.

Cô gọi Asari ra.

“Tsukuyomi Điện hạ.” Asari xuất hiện trong khoang xe, lập tức hành lễ với Lily. “Không biết Điện hạ tìm tôi có gì phân phó ạ.”

“Ừm…” Lily tựa vào vách xe, mái tóc dài xõa tung, ánh mắt long lanh. “Ta có chút mệt mỏi, lại đây mát-xa cho ta một chút đi.”

“Ể?” Asari nghe xong có chút không thể tin nổi, một tiểu Thiên Nữ nhỏ bé như mình cũng có tư cách mát-xa cho Tsukuyomi Đại nhân sao? Quá khứ tự nhiên là không thể, nhưng lúc này bên cạnh Lily cũng chỉ có một mình cô là Thiên Nữ.

Lily nằm sấp xuống sàn xe, nói: “Lại đây, mát-xa cho ta một chút.”

“Vâng… vâng…” Mặt Asari lập tức đỏ bừng, hơi thở gấp gáp, cũng vô cùng căng thẳng. “Không biết Tsukuyomi Điện hạ muốn mát-xa như thế nào ạ? Có, có chỗ nào không được mát-xa không ạ?”

“Đừng nghĩ nhiều, ta chỉ là có chút mệt mỏi sau trận chiến thôi. Ngươi cứ dùng phương pháp mát-xa thông thường giữa các Thiên Nữ, giúp ta thư giãn cơ thể là được rồi.” Lily nằm đó, mặt nghiêng tựa vào cánh tay mình, nhắm mắt, tùy ý nói. Cô cũng thật sự quá mệt rồi, cần phải thư giãn một chút.

Sâu trong Takamagahara, nơi ẩn náu được sương mù bí ẩn bao bọc, Hanachirusato.

Các chị em đều đã rút lui về Hanachirusato, chỉ có Taira no Shizuru và Ijūin ở lại Heian-kyō để duy trì tình hình ở nhân gian, nhưng nếu có nguy hiểm cũng sẽ rút lui về.

Nhân gian, giữ được thì giữ, nhưng với tình hình lúc này, những việc các chị em có thể làm đã không còn nhiều.

Sau khi phong ấn Thiên Đạo được giải trừ, Bishamonten đã đem những chuyện mình biết kể hết cho mấy chị em chủ chốt. Một vài tiểu Thiên Nữ, người của Nữ Nhi Quốc tự nhiên không cần phải biết bí mật ở tầng cao nhất của Thiên Đạo này. Đương nhiên Bishamonten cũng không biết toàn bộ ngọn ngành câu chuyện, như nơi ở hiện tại của Lily, bà ấy cũng chỉ là suy đoán.

Uesugi Rei và Shimizu hai người đang luyện kiếm ở võ đường vô danh của Shimizu. Họ không dùng thần lực mà dùng kiếm gỗ, đơn thuần luyện tập kiếm pháp. Việc luyện tập có vẻ mộc mạc này không chỉ có thể nâng cao kiếm thuật, Kiếm Thiên Đạo, mà trong đó còn ẩn chứa bí pháp song tu.

“Rắc!”

Hai thanh kiếm gỗ va vào nhau, âm thanh vang vọng trong võ đường trống trải. Cả hai thiếu nữ đều mồ hôi thơm đầm đìa.

“Hôm nay luyện đến đây thôi.” Shimizu nói. “Tôi hơi mệt rồi.”

“Shimizu này, mấy nay cô có vẻ không có tinh thần gì mấy nhỉ?” Uesugi Rei hỏi.

Shimizu đặt kiếm gỗ xuống, đi ra ngoài võ đường, nhìn lên trời đêm.

“Nếu như lời Bishamonten nói, Lily em ấy bây giờ đang sa vào Yoru-no-Osuhara. Cô nghĩ chúng ta có khả năng đến đó tìm em ấy không?” Shimizu thở dài.

Uesugi Rei lắc đầu. “Đâu phải tôi không nghĩ tới, nhưng căn bản là không thể. Nếu còn con đường nào khác, Susanoo sao có thể tha cho Lily?”

“Lily em ấy cũng không biết bây giờ ra sao rồi, có bị người ta bắt nạt không… Em ấy bốc đồng như vậy, rất có thể sẽ rơi vào cạm bẫy của những yêu quái xảo quyệt đó không chừng, tôi thật sự rất lo lắng…” Shimizu lo âu nói.

“Lily cũng không vô dụng như cô nói đâu, tôi tin tưởng em ấy. Chúng ta ở đây lo lắng suông cũng vô ích, lúc Lily trở về, chúng ta không nên chỉ là vật làm nền, mà phải có thể thật sự trở thành những Thần Tướng xứng đáng với em ấy! Thật sự trở thành trợ lực của em ấy mới phải. Cô cứ tiêu trầm như vậy, làm sao có thể đột phá trong tu luyện đây?” Uesugi Rei mái tóc bạc xõa vai, lúc này tuy trong lòng cũng lo lắng nhưng vẫn tỏ ra kiên cường và lý trí.

“Những gì cô nói lẽ nào tôi không hiểu sao? Nhưng tôi căn bản không có tinh thần, vậy thôi… Ngày xưa Lily ở địa ngục Yomi, tuy cũng xa cách ngàn vạn dặm, nhưng ít nhất tôi có thể đi tìm em ấy. Còn bây giờ, tôi lại không thể làm gì cả… không thể giúp được gì…” Shimizu ôm lấy cột nhà, nhẹ nhàng cúi người xuống, quỳ ngồi một bên, vẻ mặt uể oải.

Uesugi Rei hy vọng có thể làm cho Shimizu phấn chấn lên, nhưng có lẽ cô giỏi khích lệ Lily chứ không giỏi khuyên nhủ loại người như Shimizu.

“Người phụ nữ này, một khi đã tự mình khẳng định, mình có khuyên thế nào cũng vô ích thôi nhỉ?” Uesugi Rei lắc đầu. “Cô cứ ở đây u oán tiếp đi, tôi đi luyện thêm một lát.”

Uesugi Rei hất mái tóc dài, quay người rời đi.

“Cô tưởng những lời như vậy có thể kích động được tôi sao?” Gương mặt tinh tế của Shimizu tựa vào cây cột gỗ thô ráp, ảm đạm đau thương.

Tại Lạc Anh Viện, một mình Ayaka nhảy múa dưới ánh đèn lồng nến lung linh. Cô mặc bộ vũ y hở hang đủ để khiến trời đất si cuồng, một mình đắm chìm, vũ điệu quyến rũ, lại không người thưởng thức. Cả căn phòng tỏa ra mùi hương phụ nữ trưởng thành nồng nàn, nhưng lại chỉ có một mình cô.

“Lại đây lại đây, Kaguya, Yoruko, Haihime, cùng ta uống thêm mấy chén nữa đi?” Tại Đạo Hà Quán, Kimiko lại vẫn vui vẻ uống thỏa thích, ca múa.

“Xin lỗi, Kimiko, bây giờ Lily đang ở trong hiểm cảnh, tình hình không rõ, tôi thật sự không có tâm trạng này, tôi không muốn uống nữa.” Yoruko nói.

“Mấy người ai nấy cũng ủ rủ như này, Lily mà biết thì con bé sẽ lo lắng đó. Người em gái này của ta, ta còn không hiểu sao? Con bé thà tự mình chịu khổ, chịu nhục nhã cũng không chịu nổi việc thấy các chị em của mình buồn đâu. Nếu đã không thể làm gì cả, vậy thì điều duy nhất có thể làm bây giờ không phải là vui vẻ, thỏa mãn nguyện vọng của con bé sao? A he he he he he!” Kimiko mặt mày ửng hồng, tay áo rộng múa lên, thân hình lắc lư cười nói.

“Tuy nói là vậy, nhưng tôi thấy cô thật sự chỉ là đang muốn hưởng lạc thôi thì phải?” Kaguya ngồi một bên, mặt trầm xuống nói.

“Hả?”

Nơi trung tâm nhất của Takamagahara, Ngự Linh Cung.

Ngự Linh Cung lúc này, mây đen che trời, khói yêu đuổi nắng!

Đã là một vùng phế tích hoang tàn.

Xung quanh chủ điện Ngự Linh Cung đổ nát có một đại trận màu đen đáng sợ mà không một thần minh nào dám dễ dàng bước qua.

Mà trong đại trận, Susanoo, người đàn ông gần như đã hòa làm một với bóng tối của trời đất, đang điều khiển sức mạnh hắc ám ngút trời, không ngừng tấn công, ăn mòn bảo tọa của Amaterasu. Vầng sáng cuối cùng bảo vệ Amaterasu đã trở nên ngày càng mỏng manh, phiêu diêu.

“Ba năm, nhiều nhất là ba năm, bóng tối của ta sẽ hoàn toàn nuốt chửng ánh sáng của chị đấy!”

“Chị gái à, sinh mệnh từng là vĩnh hằng của chị bây giờ nhiều nhất chỉ còn lại ba năm thôi đấy! Nói ra ta cũng có chút không nỡ đó, chị à, tại sao chị không chịu chủ động giao ra tất cả đi? Tại sao cứ phải đẩy ta vào chốn bất nghĩa như vậy? Chị không cảm thấy, dưới gương mặt có vẻ vô tội và xinh đẹp đó của chị, tấm chân tình ẩn giấu lại rất tàn nhẫn sao? Rất cố chấp sao?”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận