Quyển 17 - Cho Dù Thiêu Cháy Thành Tro, Anh Vẫn Yêu Em
Chương 15 - Lên đường
0 Bình luận - Độ dài: 1,900 từ - Cập nhật:
“Cậu không đi theo sao?”
Anh lại đi đến khu vực của tộc Thú Nhân để sắp xếp lịch trình bị một đám người thừa kế gượng ép đưa ra. Họ dường như đã bàn bạc từ trước, hiếm có khi thấy họ có ý kiến đồng nhất một lần.
“Đừng nói tôi giống như kẻ theo sau của cậu…”
Sau khi biết được trong danh sách người đồng hành lần này lại không có Fitzine, Kilou liền tò mò hỏi cậu ta một câu, quả nhiên bị mắng một trận.
“Cái nơi ma quỷ đó bản hoàng tử không muốn đi lần thứ hai đâu, trời mới biết được người qua đường nào bên cạnh cậu lại đột nhiên biến thành một con ma cải tạo sinh học và tấn công cậu!”
Nhớ lại những gì đã gặp phải ở tộc Thú Nhân, Fitzine ngoài ác mộng ra thì không có một chút ký ức tốt đẹp nào. Ngược lại lần này chính là đi để Kilou "thăm người nhà", để cho Merlin thoát khỏi sự giám sát của mình vài ngày cũng không có vấn đề gì phải không?
“... Được rồi.”
Kilou ngược lại cũng không cưỡng cầu, anh lần này tới tìm Fitzine chủ yếu là để xin dầu bảo dưỡng kiếm. Thợ rèn kiếm hoàng gia tộc Ma Karina nói thế nào cũng phải để Kilou dùng dầu bảo dưỡng kiếm đặc sản của tộc Ma để bảo trì "Tinh Lạc", nếu không thì sẽ rút mỡ của anh ra để dùng cho "di vật" của Nữ hoàng!
Merlin chủ động đi vào nhà kho giúp Kilou lấy ra dầu bảo dưỡng kiếm cần dùng trong tháng này.
“A…”
Thừa dịp lúc Merlin rời đi, Fitzine đột nhiên mở miệng nói.
“Cậu thật muốn đi gặp người baba đã vứt bỏ cậu sao?”
“Hilde nói cho cậu?”
Kilou liền đoán ra là như vậy, nếu không thì đám người thừa kế này không có lý do gì lại đồng lòng, cũng không giải thích gì mà cùng anh tới vương thành của tộc Nhân.
“Cô ấy mới sẽ không nói với tôi đâu, là Merlin không cẩn thận lỡ miệng.”
Mọi người đều biết mà... Vương Lập học viện chỉ có hai tiểu đoàn thể, một là Fitzine bị cô lập, một là đám người cô lập Fitzine.
“... Tôi vẫn chưa thể xác định ông ta chính là baba của tôi, tôi chỉ muốn đi xác nhận một chút tình hình.”
“Vậy tôi yên tâm rồi.”
“Yên tâm?”
“Tôi có thể yên tâm mà nói xấu tên đó rồi, ông ta sớm không tìm cậu, muộn cũng không tìm cậu, hết lần này tới lần khác tại cậu đã trải qua nhiều điều có thể sánh với sinh ly tử biệt, khó khăn lắm mới ổn định lại thì ông ta lại tới tìm cậu. Tôi nói ông ta không phải là một tên khốn nạn từ đầu đến đuôi, thì chính là một tên cặn bã hoàn hảo!”
Thật đúng là anh hùng hiểu anh hùng, kẻ tồi hiểu kẻ tồi mà...
Ở phương diện này, tính quyền uy của Fitzine, Kilou thật sự không dễ để phản bác cậu ta.
“Cậu cảm thấy ông ta đang lợi dụng tôi sao?”
“Đừng nói với tôi là cậu không biết.”
“... Tôi chính là biết nên mới do dự, nhưng ai ngờ được Hilde và các cô ấy lại còn cấp bách hơn cả tôi.”
Kilou bất đắc dĩ nhún vai, lần này có thể nói là hoàn toàn bị lôi kéo đi, nếu không thì anh đã định dựa vào Saori và Silence lén lút chuồn đi rồi.
“Muốn nghe một chút ý kiến của tôi không?”
“Cảm giác cậu đang đào hố cho tôi, xin cho phép tôi từ chối…”
“Chậm rồi, muốn hận thì hận bản thân mọc ra cái lỗ tai này đi. Ông ta không phải là nhà vua của tộc Nhân sao, cậu trực tiếp buộc ông ta thoái vị. Nếu ông ta dám phản kháng, cậu liền bảo Merlin và các cô ấy dùng ma pháp mà công kích. Ngược lại cũng đừng quản hai cậu có hay không quan hệ máu mủ, nếu ông ta chủ động thừa nhận thì cậu liền có lý do chính đáng, cứ nói là ông ta thiếu cậu.”
Ôi cái sự baba từ con hiếu thảo... Tộc Ma các cậu có phải từ trên xuống dưới đều có gien phản nghịch không?
Lúc này, Merlin cũng mang đồ vật tới giao cho Kilou.
“Cái kia, cậu có muốn ở lại ăn bữa cơm trưa không?”
“Nhưng tôi vừa…”
Kilou bỗng nhiên phát hiện, sau khi Merlin giao đồ vật vào tay mình, cô ấy vẫn nắm chặt lấy cổ tay mình không buông!
“Ở lại ngủ trưa một chút nhé? Phòng tôi đều đã dọn dẹp xong rồi.”
Bốp!
Không biết từ lúc nào, Fitzine đã nhịn cười đi đến chỗ huyền quan khóa cứng đại môn lại!
“Đã người cậu cũng đã tới rồi, thì hãy tới thể nghiệm một chút phong tình đặc sắc của tộc Ma đi?”
Cậu đấy...
“Lần này đổi vật cưỡi sao?”
Mấy ngày sau, khi Kilou đã thu xếp ổn thỏa mọi thứ và đi đến quảng trường đã hẹn trước, nhìn thấy khung cảnh trước mặt không khỏi khẽ nhíu mày.
“Bởi vì trước kia Griffin quá phô trương, bây giờ Warren Caesar trên thực tế vẫn còn đang bị phong tỏa. Bởi vậy, lần xuất hành này phải bí mật một chút.”
Galuye kiên nhẫn giải thích.
“Nhưng cũng không cần lo lắng quá, chúng tôi đã chuẩn bị công cụ di chuyển nhanh hơn ở bên ngoài rồi. Chỉ cần đảm bảo có thể bí mật rời khỏi Warren Caesar là được.”
Vậy sao...
Nhưng sự chú ý của Kilou rất nhanh lại bị một thứ khác hấp dẫn.
“Ê ê! Cái thứ này cô cũng muốn mang theo sao!?”
Chỉ thấy Vera kéo mấy cái rương bạc khổng lồ chạy đến bên này.
Tại sao phải mang cả "Thần Tịnh Thảo Diệt" lên vậy?
“Hửm? Có vấn đề gì sao?”
“Vấn đề lớn đấy, chúng ta lần này là đi... đi thăm, cô mang theo loại vũ khí sát thương quy mô lớn này là định làm gì?”
“Hứ ~ A, cậu cũng nghe thấy rồi chứ? Anh ấy nói cậu là đại sát khí kìa?”
Vera lại hoàn toàn không quan tâm mà vỗ vỗ vào cái rương bạc sau lưng. Lập tức, một giọng nữ máy móc lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Đính chính, là vũ trang diệt Thần cá nhân hóa tác chiến cực hạn Số 0. Đi kèm, bản thể không hề để ý đến đánh giá của con bọ hung.
Ha ha…
Xem ra nhất định phải mang theo cục sắt này rồi. Hy vọng sẽ không dọa đến đám người tộc Nhân kia? Cũng hy vọng sẽ không phải dùng đến nó.
Trước khi đi Kilou còn đặc biệt để lại tin nhắn cho Yaiba, nói rằng mình không ở nhà vài ngày, anh đã làm sẵn nhiều món ăn cho cô. Nếu đói thì dùng chiếc chìa khóa anh kẹp trong phong bì để mở cửa mà lấy đồ ăn. Mặc dù những chuyện đã xảy ra trước đó vẫn còn vương vấn trong đầu anh không thể gạt bỏ, nhưng cũng chỉ có thể giao phó cho thời gian làm mòn đi tất cả.
Lập tức, mọi người đã tề tựu và bắt đầu đi tới vương thành của tộc Nhân…
“Không ngờ lại trở về.”
Nhìn khung cảnh lướt qua nhanh chóng bên cạnh, Kilou cảm thấy trong lòng lẫn lộn.
“Vậy lần này có muốn chọn ở lại vĩnh viễn trong tộc Thú Nhân không? Tôi đặc biệt xây một tòa biệt thự riêng ở bờ biển đấy ~”
Vera lại bắt đầu nói lời đầu độc.
“Tha cho tôi đi, tôi với baba của cô còn có chút tư thù, trong thời gian ngắn cũng không dễ ở chung.”
Vừa nghĩ đến cái thể trạng hung hãn của Goetia, cùng với việc không hiểu sao lại bị ông ta để mắt đến và yêu cầu phục dựng lại trận chiến quyết đấu lần trước, Kilou liền toàn thân run rẩy. Loại Cuồng chiến binh này rốt cuộc làm sao có thể sinh ra một cô con gái thích động não như Vera được nhỉ?
Hửm?
Trên con đường sắp tiến vào biên giới của tộc Thú Nhân, Kilou và những người khác đã gặp được người quen.
Vị tướng quân Rachel Doyle với cảm giác chính nghĩa mười phần!
Chỉ có điều cơ thể nguyên bản của cô ấy đã bị Goetia đánh nát, bây giờ chẳng qua chỉ là một cơ thể mô phỏng sinh học được cải tạo bằng máy móc. Kilou cũng coi như đã hiểu câu “ma cải tạo sinh học” của Fitzine có ý gì. Cơ thể đã mất rồi mà còn có thể sống sót tiếp dưới tư thái máy móc, nghĩ lại thật sự đáng sợ…
“Đã lâu không gặp, Kilou các hạ.”
Tướng quân Rachel thiết tha tiến lên cầm tay Kilou.
“Đúng vậy, ngài đây là…”
“Công chúa Vera sớm đã thông báo hành trình của các cậu rồi. Bởi vì lần này là cuộc thăm hỏi bí mật, cho nên tôi sẽ đảm nhiệm vai trò hộ tống. Đây cũng là… ý của nhà vua.”
“Hộ... tống?”
Kilou hơi nghi hoặc một chút. Tộc Thú Nhân nguy hiểm lắm sao? Lần trước tới chẳng phải có sao đâu?
“Bởi vì nội bộ tộc Thú Nhân cũng không hoàn toàn đoàn kết, hơn nữa… Ngài còn là bạn trai của công chúa Vera, lại thêm kinh nghiệm ác chiến một lần của ngài với nhà vua không biết bị ai tiết lộ ra ngoài, dẫn đến bây giờ rất nhiều thanh niên tộc Thú Nhân đều cho rằng, ngài chính là ứng cử viên cạnh tranh ngôi vị nhà vua tộc Thú Nhân mạnh mẽ ở hạ giới. Họ đều muốn đấu với ngài đấy.”
“...”
Kilou lúc này mới ý thức được mình nguy hiểm đến mức nào.
Cuộc đấu của tộc Thú Nhân cũng không hoàn toàn quang minh chính đại. Đánh lén, hạ độc, bắt cóc… Chỉ cần có thể chiến thắng để tranh đoạt vương vị, họ sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào. Thảo nào trước kia Goetia dựa vào nắm đấm mà được phong là chiến binh mạnh nhất. Có thể thấy cái gọi là cuộc đấu này hung hiểm đến mức nào.
“Xin ngài nhất định phải bảo vệ tốt cho tôi.”
“Yên tâm đi, Kilou các hạ. Lấy danh nghĩa của chính nghĩa, tôi tuyệt đối sẽ hộ tống ngài an toàn đến thành phố Pierre.”
Rachel lại bổ sung.
“Đúng rồi, nhà vua cũng nhờ tôi mang đến cho ngài một câu nói.”
“Ông ấy lúc nào cũng mong được chiến đấu lại với ngài. Trận chiến chưa phân thắng bại kia… khiến ông ấy rất mãn nguyện, cảm xúc dâng trào.”
A, ha ha...
Kilou không khỏi cười khổ.
Nếu như có thể, đời này chúng ta đừng gặp lại nữa. Dù ngài có là cha vợ cũng không được...


0 Bình luận