Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 17 - Cho Dù Thiêu Cháy Thành Tro, Anh Vẫn Yêu Em

Chương 05 - Mời

0 Bình luận - Độ dài: 1,718 từ - Cập nhật:

Nhìn xem Hilde bận rộn đi lại không ngừng trong phòng khách và phòng bếp, dựa vào lan can tầng hai, Kilou bất đắc dĩ thở dài.

Cô nhóc này không biết rốt cuộc bị cái gì kích động, vẫn luôn cố gắng tạo ra cảm giác “em gái” thật thụ. Trên thực tế, cô cũng đã trở thành một người em gái chính hiệu, một sinh vật không xác định giữa đáng yêu và không đáng yêu.

“Đừng bị lừa.”

“Cô đang gạt cậu.”

“Thật đáng thương, nên khuyên nhủ cô ấy.”

“Cậu nên nói chuyện với cô ấy nhiều hơn, cô ấy là một đứa trẻ tốt.”

Những cái bóng đen ồn ào không ngừng nhốn nháo trong tầm mắt Kilou. Mặc dù chúng có hình dáng khác nhau nhưng điểm chung duy nhất là khuôn mặt đều là một hố đen, đừng nói là ngũ quan, e rằng ngay cả đại não cũng không có.

“Mấy cậu thật ồn ào quá đi…”

Kilou bĩu môi phàn nàn, mặc dù từ góc nhìn của người ngoài, bên cạnh cậu không có ai cả.

Những cái bóng đen này là những phiên bản Kilou thất bại trong quá khứ, là những tàn dư còn lại của ác ý. Chúng có thể nói cũng là Kilou nhưng lại không phải. Giờ đây, Kilou lựa chọn chấp nhận chúng, để chúng cùng cậu chứng kiến kết cục của chính mình.

Nghe “nhân vật chính” oán trách, đám Kilou ồn ào này cũng dần dần tan biến, chỉ còn lại vài cái bóng đen cố chấp.

…Có chuyện gì sao?

Là vật thí nghiệm hi sinh trong thí nghiệm luân hồi của Hibiscus, trong số những Kilou này thậm chí còn có cả phiên bản Kilou nữ giới. Đáng tiếc, ngoài cơ thể đang nảy nở, khuôn mặt vẫn là một mảng đen như mực. Chúng là những Kilou ôn hòa nhất, dựa trên ký ức của chúng, chúng không trải qua những sự kiện ở Warren Caesar. Nói cách khác, chúng thậm chí còn chưa tiếp xúc với người thừa kế nào đã “Game Over”.

Tôi rất bất an.

Phiên bản nam của Kilou lên tiếng nói.

Cậu là Kilou duy nhất đi xa đến vậy, tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, không ai biết được.

Phiên bản nữ của Kilou với bộ ngực đầy kiêu hãnh lo lắng nói.

Người phụ nữ kia, sẽ không cứ thế bỏ qua cho cậu đâu.

Phiên bản giang hồ của Kilou đầy vẻ lưu manh.

Thật là muôn màu muôn vẻ, ai có thể ngờ được cuộc đời của mình lại có nhiều nhánh rẽ đến thế…

Không cần lo lắng cho tôi đâu, đoán chừng Hibiscus bây giờ muốn giết tôi cũng không nỡ lòng đâu.

Vừa nghĩ tới nếu bây giờ mình tự sát, Hibiscus có thể sẽ tự mình xuống tay để cứu vãn mình, cậu liền không nhịn được hừ khẽ.

Không, cậu không hiểu.

Ba người lại trăm miệng một lời.

Đúng vậy, cậu là Kilou duy nhất chiến thắng để đến được đây, điểm này tất cả các Kilou đều không thể không thừa nhận. Nhưng cậu cũng cần phải rõ ràng, cậu có lẽ thật sự là người đầu tiên đến đây, hoặc là, tất cả những Kilou đã từng đến đây đều…

Ngàn vạn năm luân hồi, cho dù là một trò chơi chiến lược khó khăn nhất cũng phải có người từng đến nhánh rẽ này. Dù sao, “Kilou” phiên bản thất bại lớn nhất cũng chỉ hơn 20 tuổi. Tính theo chu kỳ này, số lượng bóng đen vẫn còn quá ít.

Có chút, không thích hợp.

Hô!

Bỗng nhiên, một cái gối ôm bị ném từ phòng khách tầng một lên trước mặt Kilou ở tầng hai, vừa vặn được cậu đón lấy.

Đừng có lờ em đi! Em đã gọi anh bao nhiêu lần rồi!

Hilde giận đùng đùng phàn nàn.

Làm như thế rất nguy hiểm đấy… Được rồi, anh xuống ngay đây.

Xuyên qua cơ thể của những bóng đen, Kilou ba chân bốn cẳng nhanh chóng xuống lầu, không tiếp lời của mấy phiên bản Kilou kia mà lặng lẽ ghi nhớ trong lòng.

Đi… Mấy cậu hãy xem cho rõ đây.

Nếu tôi thất bại, tôi cũng sẽ không ôm hận với thế giới mà biến thành đồng loại của mấy cậu. Cho nên, mấy cậu hãy ở trong cơ thể tôi mà chứng kiến kết cục duy nhất của tôi với tư cách là “nhân vật chính” nhé!

Không để lại tiếc nuối…

“…”

Thấy bước chân và bóng lưng Kilou đều kiên định như vậy, mấy phiên bản Kilou này cũng yên lòng mà tan biến.

… Cố lên nhé, tôi.

——————

Thật ra, Kilou cũng cảm thấy mình nên quan tâm đến Hilde nhiều hơn.

Nói sao đây… cậu cảm thấy gần đây mình dành thời gian cho cô ấy còn nhiều hơn cả những người thừa kế khác, thậm chí khi ở cùng họ, cậu cũng vô tình hay cố ý nghĩ về cô ấy.

Kilou là một người cực kỳ quan tâm đến gia đình, và nỗi nhớ này sau mười mấy năm xa quê đã phát triển thành một kiểu quan hệ ỷ lại bệnh hoạn. Mặc dù bản thân cậu không nhận ra, nhưng mức độ quan tâm của cậu dành cho Yaiba vượt quá người bình thường đã cho thấy một vài manh mối.

Và bây giờ Hilde cũng có xu hướng này.

Trước kia cô ấy giả vờ làm một người em gái hơn là thực sự là một người em gái. Cảm giác đáng yêu và lém lỉnh đó mặc dù khiến người ta vui vẻ, nhưng Kilou, người từng có một người em gái, biết rõ một người em gái, nhất là em gái đã lớn, thực ra không đáng yêu chút nào. Vì vậy, thái độ của cậu đối với Hilde thiên về việc chăm sóc một cô em gái nuôi. Nhưng hiện giờ…

Giúp em lấy ráy tai.

Hilde nói bằng giọng ra lệnh.

Nhưng hôm trước anh mới…

Bớt nói nhảm, đây là việc anh trai hiển nhiên phải làm mà?

Con nhóc này… rõ ràng trở nên không đáng yêu như trước, nhưng cảm giác là một người em gái thật thụ lại trở nên vô cùng mãnh liệt.

Thậm chí có vài khoảnh khắc như vậy, Kilou đã tưởng rằng Kily cũng đã đến thế giới này. Đương nhiên, điều này là không thể, nếu không cậu sẽ phát điên mất…

Nhưng từ kết quả, Hilde ngày càng phù hợp với khái niệm “gia đình”. Điều này khiến Kilou gần như tiềm thức xem cô ấy là người thân cận nhất bên cạnh, có thể chạm tay tới. Tương tự, tình yêu cậu dành cho cô ấy cũng dần dần nhiều hơn so với những người khác.

Buồn nôn quá đi mất, đây là lớp học đó!

Fitzine không phụ sự mong đợi của mọi người mà bắt đầu gây chuyện. Đương nhiên, Merlin cũng lặng lẽ cho phép hành vi này của cậu ta.

Bởi vì dạo gần đây, kỵ sĩ của mình và cái tên mọt sách tóc dài kia dính lấy nhau ngày càng lâu, thậm chí còn bắt đầu không quan tâm đến ánh mắt của người khác. Đây không phải là một tín hiệu tốt.

Ai cần cậu lo chứ, chuyện anh em chúng tôi, cậu đừng có nhúng tay vào.

Kilou vừa lấy ráy tai cho Hilde, vừa không hề khách khí cãi lại.

Cậu hoàn toàn không biết rằng mình cũng đang vô hình bảo vệ mối quan hệ anh em giữa mình và Hilde, không còn che giấu như trước nữa.

Câu nói này cũng khiến đám người thừa kế trong lớp hơi biến sắc mặt.

Tên đó…

Đám người nhao nhao chuyển ánh mắt đầy địch ý về phía Hilde, người đang thản nhiên gối đầu lên đùi Kilou.

Những người bóp méo ý nghĩa của “tình yêu” như họ, đương nhiên sẽ không hiểu ý nghĩa của “em gái” đối với Kilou. Họ coi đây là Hilde đã dùng ma thuật hay cấm dược gì đó để biến Kilou thành một người ngoan ngoãn nghe lời.

Nhưng tất cả đều là hành vi tự nguyện do “bản năng” của Kilou phát tác.

Cậu cũng thật sự bị Hilde trói chặt…

Hửm?

Trong lúc đang lấy ráy tai cho Hilde, Kilou chợt phát hiện trên bàn học của mình có thêm một thứ gì đó.

Một phong thư…!!!

Kilou lập tức đẩy nó vào chỗ mà những người khác không thể nhìn thấy.

Đầu tiên, đây tuyệt đối không phải đồ của một người thừa kế viết. Mọi người bình thường ngẩng đầu không thấy, cúi đầu gặp mặt thì cần gì phải viết thư chứ. Thứ hai, chất liệu của phong thư này cũng không quý giá, không giống như thứ mà Thần tộc sẽ dùng. Nói như vậy…

“Thư tình”

Kilou nghĩ ngay đến điều này!

Vậy nguyên nhân cậu muốn giấu nó thì không cần phải nói cũng hiểu…

Cậu sợ rằng cô gái đã bất chấp mạo hiểm, đột nhập vào phòng học Vương Lập chỉ để đưa thư tỏ tình cho mình, sẽ vì thế mà mất mạng!

Dù sao… những cô gái trong phòng học này không phải là những cô thỏ trắng hiền lành, mà là những con sói đói khát!

Cô ấy sẽ bị nuốt sống và lăng trì!

Với suy nghĩ vì tốt cho đối phương, dù người đó có phù hợp với mình đến đâu cũng phải từ chối, Kilou nhân lúc buổi trưa không có ai để ý, mang bức thư ra khỏi phòng học, trốn vào trong nhà vệ sinh để mở ra xem.

Nhưng nội dung bên trong lại khiến Kilou nhíu mày.

Nói đây là thư tình… thì nó giống một lá thư mời hơn.

Mời mình, tham gia buổi tụ họp “đồng học” của nhân tộc?

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận