Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 13 - Vực Thẳm Cận Kề, Xói Mòn Đã Tới

Chương 26 - Khai Mạc

0 Bình luận - Độ dài: 3,324 từ - Cập nhật:

Đừng có lại ngụy trang chính mình. Bất luận là trò hề, sự sùng bái hay không. Những lời khắc nghiệt đều sẽ không ngừng bại lộ ra. Chính là những hoang ngôn độc ác và nỗi sợ hãi, mới tạo ra sự cường đại của chúng.

SaoriYaya nhìn nhau không nói gì, nhưng trong lòng các cô ấy đều vô cùng hiểu rõ mức độ Nguy Hiểm của đối phương.

Một kẻ là sinh vật Dị Thường càng nuốt chửng lại càng mạnh, một kẻ khác lại là vũ khí chiến tranh giết chóc càng đánh lại càng mạnh…

Ai mạnh ai yếu?

Và một bên khác, Ruri sau khi tận mắt chứng kiến Tsugaki tan biến, mới kinh ngạc từ trong kinh hoàng chậm rãi lấy lại sức.

Cô bé không hiểu.

Rõ ràng không lâu trước đây Mẹ mới được kết luận là không thể thức tỉnh trong thời gian ngắn, tại sao lại đột nhiên xuất hiện bên cạnh Baba, hơn nữa còn ở trong tư thái khác thường chưa từng thấy trước đây…

Ruri:「 Chẳng lẽ nói, đây cũng là bởi vì cái đó… 」

Ruri:「 Tình yêu sao? 」

Đây là giải thích duy nhất cô bé có thể nghĩ ra lúc này.

Ruri:「 Không tệ! 」

Ruri:「 Là tình yêu của Baba dành cho Mẹ, mới đánh thức cô ấy! 」

Ruri có chút hưng phấn ôm lấy hai tay.

“Hắc… Hắc hắc, quá, quá tốt rồi! Baba anh ấy còn đang ở bên Mẹ đó nha, Ruri còn chưa mất đi nơi nương tựa để sinh tồn mà.”

Cô bé không ngừng nở nụ cười.

Ruri chưa kịp bình tĩnh lại hoàn toàn, trong tầm mắt không ai có thể quan sát được, ngay trước mặt cô bé, “Cô ấy” lại như quỷ mị đột nhiên hiện thân.

Sự lạnh lẽo lập tức cuốn phăng niềm vui sướng, bao phủ toàn thân.

“Nên trả lại cho tôi, Ruri.”

Người kia giang hai tay ôm lấy đầu Ruri từ hai bên, trán chạm trán, nhìn thẳng vào đồng tử của cô bé.

Ruri:「 Là… Mẹ mà… 」

Ruri không khỏi run rẩy, cảm giác sợ hãi hoành hành khắp toàn thân.

Ruri:「 Thật đáng sợ, Mẹ đáng sợ có cảm giác áp bức như vậy, Ruri còn là lần đầu tiên nhìn thấy… 」

Trong mắt viết đầy cố chấp và điên cuồng, đó là lời tuyên thệ mình tuyệt đối sẽ không buông tay với ai đó, sẽ dốc hết tất cả, không tiếc bất cứ giá nào, cố gắng hết sức mà nắm lấy tia hy vọng cuối cùng!

“Con, biết, biết.”

Ruri mang theo tiếng nức nở mơ hồ, cô bé sợ hãi, vội vàng trả lại quyền khống chế cơ thể cho Tsugaki.

Trong một thời gian ngắn ngủi, mẹ của mình lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất như thế, phảng phất một người hoàn toàn xa lạ.

Cô bé nhất định phải nghe lời…

Bằng không, cô bé có dự cảm.

Ruri:「 Mẹ cô ấy sẽ ngay cả mình, cũng xóa sổ 」

Tsugaki thì lập tức dịu dàng ôm lấy đầu Ruri, để cô bé dựa vào lòng mình.

“Ừm, thật là một bé ngoan.”

Tsugaki:「 Ngoan ngoãn ~ Ngoan ngoãn ~ 」

Saori quét mắt một vòng.

Phía trước có Yaya đang nhìn chằm chằm, bên cạnh còn có Hilde ánh mắt âm độc như rắn, cái con quỷ tộc nhỏ kia dường như cũng đã tỉnh lại…

Hơn nữa.

Từ vừa mới bắt đầu, cô ta đã mơ hồ nhận ra một ánh mắt không hiểu, đang theo dõi toàn bộ chiến trường.

Saori:「 Chậc, thực sự là bất lợi mà. 」

Mặc dù đã nuốt chửng toàn bộ phân thân thừa thãi, giữ lại không ít năng lượng, nhưng không có Saori cốt lõi vẫn phải cố gắng giảm thiểu hao tổn do chiến đấu gây ra, nếu không…

Saori liếc mắt nhìn Kilou trong ngực.

Saori:「 Mình nhưng không cách nào đưa cậu ấy đến Dị Ma Giới đâu. 」

Sau nhiều lần cân nhắc, Saori cuối cùng xác định sách lược là…

Saori:「 Chuồn là thượng sách! 」

Cũng chính là tục xưng chạy trốn.

Đây là một trong những chiến lược cô ta học được khi đồng hóa với Kilou trước đây: không nên cứ mãi cậy mạnh, phải tranh đấu hung ác, dù cho trong khu vực này tất cả đều là bào tử của mình, cũng xác thực tồn tại khả năng chiến thắng, cũng phải ưu tiên đảm bảo có thể toàn thân trở ra.

Như vậy…

Saori vừa mới chuẩn bị di chuyển, đột nhiên mấy đạo đao quang xuất hiện lại ngăn cản tất cả đường đi của cô ta!?

“A, tại sao lại là vậy, Kilou bé bỏng?”

“Mỗi lần xảy ra chuyện cơ bản cũng ở đó mà, bị trúng tà sao? Tôi biết một vị thần côn có thể giúp đó.”

Mang bốn chuôi trường nhận, “thiếu nữ” Quỷ Tộc thấp bé xuất hiện trên một vùng phế tích.

Theo sát sau đó còn có mấy chục đạo đạo sư học viện mặc pháp bào và chiến đấu phục.

Thì ra trước đó ma pháp “không biết tên” của Hilde đã san bằng toàn bộ tháp đồng hồ thành đất bằng, bất kỳ ai cũng có thể chú ý tới dị tượng này. Yaiba đang phơi nắng gần đó, cùng với một đám đạo sư đang giảng bài liền lập tức không ngừng vó câu chạy đến đây.

Cảnh tượng trước mắt quả thực khiến họ kinh ngạc.

“Gì tình huống? Các người thừa kế Thần Tộc tại sao lại ở chỗ này?”

“Phòng hiệu trưởng bị san thành bình địa!? Ai làm? Tiền lương tháng này của tôi làm sao bây giờ?”

“Kẻ ôm thiếu niên nhân loại tóc đen kia là ai vậy, là nhân loại?”

Những lời bàn tán xôn xao, ồn ào lập tức khiến Saori nhíu mày.

Cô ta, nhưng lại ghét nhất những Thần Tộc bẩn thỉu này…

Saori:「 Các cô ồn ào quá 」!!!

Cảm giác chiến đấu xuất sắc, Yaiba nhanh mắt đột nhiên lùi mạnh về phía sau, còn những đạo sư không kịp phản ứng trong nháy mắt liền phát hiện trên người mình tràn ngập mạch máu màu đen, cơ thể đều không bị khống chế quỳ rạp xuống đất.

“…Là Chaos sao?”

Yaiba thu lại biểu cảm cợt nhả, nghiêm túc nhìn về phía xa cô gái nhân loại tóc đen kia, như lâm đại địch.

Yaiba:「 Trở nên lợi hại hơn trước đó rồi. 」

Những đạo sư trúng chiêu kia còn chưa hiểu rõ tình hình, từng người hai mặt nhìn nhau, trong mắt đầy kinh ngạc.

Họ:「 Gì đây là? 」

“Vừa nghĩ tới muốn hít thở cùng loại không khí với các , tôi liền cảm thấy buồn nôn.”

Saori chậm rãi giơ cánh tay lên.

Cô ta, đã từng hóa thân thành vô số loại sinh vật, người hay động vật, dấu chân khắp mọi ngóc ngách u tối không được chiếu sáng, trải nghiệm qua tất cả khó khăn thế gian, trải qua cuộc đời của họ, bởi vậy cô ta cũng hết sức hiểu rõ…

Saori:「 Thần Tộc, chính là nguồn gốc của tất cả Bất Hạnh trên thế gian! 」

“Các , tự giết lẫn nhau đi.”

Saori nhẹ nhàng vỗ tay một cái, thao túng tế bào tổ chức trong cơ thể những đạo sư kia xáo động.

Thế nhưng đột nhiên…

Tiếng ca cao cả như âm thanh Thiên Đường giáng xuống, ánh dương quang phá vỡ tầng mây dường như trở nên chói lóa hơn trước đó.

Mỗi một vị đạo sư bị ánh mặt trời chiếu đến, mạch máu màu đen trên cơ thể vậy mà bắt đầu rút đi, vậy mà khôi phục tự do!

Đây là…

“Người nên thúc thủ chịu trói là mới đúng, Chaos.”

Giữa đám đông vây quanh, cô gái thánh khiết chậm rãi hiện thân dưới ánh mắt chăm chú của mọi người.

Cao Giai Thánh Ma Pháp · Tịnh Hóa

Thông qua tiếng ca thay thế việc vịnh xướng Thánh Ma Pháp, thanh trừ tất cả hiệu ứng tiêu cực trên cơ thể, thậm chí có thể trực tiếp tiêu trừ những lời nguyền không đáng kể. Mà người có thể thi triển loại ma pháp này, trong Warren Caesar không đủ số một bàn tay.

Thánh Nữ Thánh Tộc, Galuye.

Cô ấy cũng bị động tĩnh kỳ dị đó hấp dẫn đến đây, nhìn thấy Kilou trong tay Chaos liền quả quyết lựa chọn ra tay.

Mặc dù biểu cảm trên mặt không chút lay động, nhưng đáy lòng cũng đã nổi lên sóng lớn.

Galuye:「 Kẻ đó, thế mà trở về… 」

Galuye:「 Dùng loại thủ đoạn dơ bẩn hèn hạ đó, bắt đi Kilou, thừa cơ xâm chiếm cơ thể của cậu ấy, làm ra loại chuyện không thể tha thứ đó. 」

Galuye:「 Thực sự là, đáng chết mà. 」

Nhưng vào lúc này, đám đạo sư bên kia cũng tách ra thành hai hàng.

Cô gái Ma Tộc khắp người máu me kéo theo phân thân Chaos hấp hối cũng chạy tới đây, tiện tay ném một cái liền quăng thân thể tàn tạ của phân thân xuống chân Saori, sau đó vẫy vẫy tay nói mà không có biểu cảm gì.

“Tới phiên .”

Thế cục trong nháy mắt bị phá vỡ, nhanh đến kinh ngạc, Saori rõ ràng trở thành mục tiêu tấn công.

Nhưng cô ta lại không chút để ý cúi đầu nhìn xem phân thân của mình bị Merlin mang tới, lại nhìn một chút những Thần Tộc xung quanh.

Cô ta, lại bật cười!?

“Ha ha, cái này không phải là rất tốt sao ~”

Saori:「 Thực sự là ký ức hiếm thấy đâu, tôi phảng phất liền nghĩ tới thời kỳ thần đại của mình nữa nha. 」

Saori:「 Thật là, đã rất lâu rất lâu rồi nha. 」

Saori đỡ Kilou đang yếu ớt ra sau lưng, từ từ cúi người xuống cười híp mắt nhìn xem “chính mình” bị Merlin đánh tan.

“Thực sự là khổ cực cho rồi nha.”

Và phân thân đang nửa sống nửa chết kia, vậy mà từ từ ngẩng đầu, lộ ra nụ cười giống hệt Saori!

Mơ hồ lộ ra sự kinh khủng.

“Ai nha ~ Diễn kịch cũng rất mệt mỏi mà, dù sao tình huống có biến.”

Saori:「 A, tôi biết mà, dù sao cũng là chính tôi mà. 」

Nói xong, Saori lại tự tay vặn gãy cổ phân thân của mình! Nhìn xem cô ta hóa thành một vũng bùn đen quay trở lại trong cơ thể của mình.

“Hô, như vậy tiếp theo…”

Saori:「 Một, hai, ba… 5 cái sao? 」

Mặc dù đã định mang theo Kilou chạy trốn, bất quá xem ra kế hoạch có biến rồi.

Tình huống trước mắt này muốn phá vòng vây ra ngoài e rằng phải tốn không ít công sức, tình huống xấu nhất chính là không thể mang Kilou đi, chính mình cũng phải chết ở đây…

Saori:「 Sao lại cho phép loại chuyện đó xảy ra chứ!? 」

Saori:「 Rất vất vả mới sinh ra ý thức tự chủ trái với bản thể, trở thành người thân thiết nhất bên cạnh Kilou, “Saori” độc quyền của cậu ấy, sao có thể kết thúc ngay tại đây chứ? 」

Saori:「 Cứ để tôi xem một chút… khẩu vị của mình có thể lớn đến mức nào, có thể ăn được bao nhiêu cái chứ. 」

Saori:「 Dường như đều là những người rất quan trọng đối với Kilou bé bỏng đâu, vậy thì tạm thời đừng ăn đầu óc của họ, dùng biện pháp ký sinh biến họ thành con rối nghe lời, rồi sau đó tính toán a 」

Đồng tử của Saori bắt đầu tản ra ánh vàng sẫm, bàn tay ở tư thái nhân loại bắt đầu hòa tan, hóa thành ba vuốt đen sắc bén, quần áo trên người cũng biến thành lớp biểu bì cơ thể, và từ dưới váy cô ấy, một chiếc đuôi đen dài gần 2m lặng lẽ nhô ra, phía trên giăng đầy những đồng tử khép mở và miệng đầy máu.

Trên người đã không còn chút màu sắc nào, chỉ còn lại màu đen kịt như mực Kuro.

Saori:「 Quỷ dị. 」

Saori:「 Đến đây đi, mặc dù không thể dùng toàn lực, nhưng mà… 」

Saori:「 Cứ để chúng ta lần nữa tái hiện lại cuộc chiến tranh thần đại thượng cổ, thỏa thích, lẫn nhau 「 Nuốt Chửng 」 đi. 」

“Chờ, chờ một chút… Saori…”

Kilou cuối cùng trở lại bình thường, đột nhiên giãy giụa ở sau lưng Saori.

Vốn dĩ Saori định nuốt cậu ấy vào bụng để bảo vệ trước, không ngờ cậu ấy lại tỉnh táo nhanh đến vậy.

“Đi đi, Kilou bé bỏng, không có chuyện gì đâu.”

Ngữ khí của Saori thay đổi so với vẻ kinh khủng trước đó, vẻ mặt ôn hòa trấn an nói.

“Ngủ một giấc là tốt rồi, chẳng mấy chốc sẽ kết thúc, Bất Hạnh và tai ương đều sẽ rời xa cậu.”

Nhưng đổi lại, lại là cái ôm nhẹ từ phía sau của Kilou.

Kilou:「 Thật ấm áp, cũng rất dịu dàng… 」

Mặt Saori đỏ lên.

“Chờ, chờ một chút đã, Kilou bé bỏng, hiện giờ không phải lúc rồi, muốn thân cận tôi thì, trước tiên có thể tìm một chỗ không người sao?”

Nhưng cô ta chờ đợi lại là sự im lặng ngắn ngủi của Kilou.?

Saori… Không, tiểu Jelly, dừng tay đi…”

Kilou cuối cùng cũng lấy lại sức từ tác dụng phụ, đã có thể rời khỏi vòng tay Saori mà tự đi lại.

Cậu ấy nhìn một vòng xung quanh, mìnhChaos đang bị vây, trong mắt những đạo sư Thần Tộc không biết nội tình kia, tràn đầy hoảng sợ nhìn họ, cũng bao gồm cả Kilou mình, giống như đang đối đãi một con Quái Vật.

Kilou:「 Không. 」

Kilou:「 Như vậy là không đúng… 」

Kilou:「 Tôi không phải Quái Vật, Saori cô ấy cũng không phải Quái Vật. 」

Kilou:「 Chúng ta bây giờ, là người mà, là người thật sự tồn tại ở đây mà. 」

Kilou:「 Tình huống như vậy, cảnh tượng như vậy, tuyệt không phải những người đã giao phó Saori cho mình như Arak họ muốn thấy, thế giới như vậy, căn bản không thể chứa chấp Saori mà, căn bản sẽ không tán đồng cô ấy mà… 」

Kilou:「 Như vậy, chẳng phải ai cũng không thể nhận được, Hạnh Phúc mong muốn sao? 」

“Van , đừng đánh nữa.”

Ngữ khí của Kilou vô cùng rõ ràng, ánh mắt nhìn về phía Saori gần như là cầu khẩn, và cưng chiều.

Giống như Nhân Tộc trong mắt Thần Tộc, trong mắt họ, cũng căn bản không thể cộng sinh cùng Chaos.

mình muốn thay đổi hiện trạng này…

Kilou:「 Vô cùng ngạo mạn, nhưng lại, vô cùng chân thành. 」

Cậu ấy đã chuẩn bị đủ, nhận được sự đồng ý của tất cả người thừa kế Thần Tộc trong tương lai, Hildehọ. Tương lai của thế giới này sẽ dưới sự lãnh đạo của họ dần dần khôi phục đãi ngộ cho Nhân Tộc, Nhân Tộc chịu đủ khổ cực sẽ có được nhân quyền và đối xử bình đẳng, vì thế cậu ấy không ngừng cầu khẩn, không ngừng tìm kiếm đột phá khẩu.

Vì, chính là có thể mang đến Hạnh Phúc vốn có cho thế giới này.

Và bây giờ, cũng nên đến lượt Saori.

Cậu ấy hy vọng có thể thông qua mình, để nói cho những Thần Tộc kia…

Kilou:「 Chaos, Saori cô ấy, không đáng sợ chút nào, căn bản không cần dùng địch ý để đối đãi cô ấy. 」

Với mình, thân phận nhân loại duy nhất đã từng đồng hóa với Saori.

Cậu ấy hy vọng thế giới này có thể đạt được hòa bình đúng nghĩa.

Cho nên…

“Nghe tôi một lần đi, được không?”

Kilou khẩn cầu.

Kilou:「 Mình biến thành như thế nào cũng không đáng kể, nhưng Saori cô ấy, nhất định phải được thế giới này chấp nhận mà. 」

Kilou:「 Đây cũng là, tâm nguyện của những người đã giao phó Saori cho mình. 」

“…”

Saori chần chờ một lát, liếc mắt nhìn đám người vây công mình, lại liếc mắt nhìn Kilou đang đối xử chân thành với mình, bất đắc dĩ cởi bỏ dáng vẻ Quái Vật, một lần nữa hóa thành hình người, có chút thẹn thùng gãi đầu.

“Ai, cái tính cách này của cậu thật sự khiến tôi hết cách mà.”

“Được thôi, được thôi, tôi biết rồi, tôi không đánh nữa được chưa?”

“…Đa tạ.”

Kilou thở dài một hơi, định gọi Hilde và những người khác ở xa, nói cho họ biết đã an toàn.

Nhưng Saori lại vỗ vai Kilou và gọi cậu ấy dừng lại.

Tôi còn có một điều kiện, cậu phải đồng ý với tôi.”

Kilou:「 Đừng nói một cái, 10 cái cũng được mà! 」

Đột nhiên, Saori dưới ánh mắt của mọi người, dịu dàng ôm lấy đầu Kilou, hai mắt híp lại vừa cười vừa nói.

Saori:「 Như vậy cậu trước hết, hãy ăn tôi đi 」

“…Thật sự muốn tôi ăn sao?”

“Bằng không thì sao?”

“Vì sao nhất định phải làm như vậy?”

“Để cảnh cáo những người kia, nói cho họ biết tôi với cậu là một thể.”

“Có cần không?”

“Như vậy trực tiếp nhất, tránh cho họ tìm phiền phức của tôi cho cậu.”

Tôi… không thể cắn nuốt được mà.”

“Yên tâm ăn, hương vị rất ngon.”

Kilou nhìn xem “quả cầu đen” đang nói chuyện trấn an mình trong tay, chỉ lớn bằng lòng bàn tay, nhìn rất kỳ quái.

Lộc cộc.

Kilou nuốt một ngụm nước bọt.

Kilou:「 Yêu cầu này cũng quá kỳ lạ đi? 」

Thế nhưng vì hòa bình và Hạnh Phúc của thế giới này, mình liều mạng!

Cứ như vậy, Kilou dưới ánh mắt của mọi người, trước mặt tất cả mọi người, dưới những cái nhìn chăm chú đầy nghi ngờ…

Cậu ấy một hơi nuốt chửng Saori!

Kilou:「 Gặp quỷ… 」

Kilou:「 Thật đúng là vị dâu tây. 」

Làm xong tất cả những điều này, Kilou hướng về từng Thần Tộc đang lộ vẻ hoảng sợ, cùng với Hilde và những người khác đang mặt đầy lo lắng, giơ cao cánh tay lớn tiếng nói.

“Đã không sao rồi! Saori cô ấy sẽ không làm tổn thương bất kỳ ai đâu!”

“Chúng ta nói chuyện tử tế được không?”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận