Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 13 - Vực Thẳm Cận Kề, Xói Mòn Đã Tới

Chương 13 - Bồi thường tội

0 Bình luận - Độ dài: 1,872 từ - Cập nhật:

Phân chia người tốt hay xấu là điều hoang đường.

Con người hoặc là mê hoặc, hoặc là nhàm chán.

“Anh trai, những con bướm này thật xinh đẹp, anh có thể giúp em bắt chúng được không?”

“Anh trai, chỗ đó thật thú vị nha, anh có thể đi cùng em xem một chút không?”

“Anh trai, em đi mỏi chân quá, anh có thể cõng em một lúc không?”

“Anh trai, anh tốt nhất rồi, anh có thể đừng rời xa em không, anh có thể đồng ý mọi điều em nói không?”

“Anh trai…… Anh trai……”

« Anh trai, có thể mời anh, đi chết đi »!!!

Tinh Linh Vương Ivan giật mình tỉnh dậy khỏi ghế, vô thức đưa tay sờ bên hông, phát hiện xung quanh trống rỗng chỉ có một mình mình, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Ra vậy…

Mình lại một lần nữa, mơ thấy em sao?

Eva, em rõ ràng đã chết, ngay cả một mảnh xương cũng không còn, vậy rốt cuộc em còn muốn giày vò ta, giày vò chủng tộc này đến bao giờ?

Ông ta quay đầu nhìn về phía chiếc ghế cách đó không xa, không lâu trước đây, trên đó còn ngồi một con người bình thường, một sinh vật hạ đẳng không đáng kể mà chỉ cần nhấc ngón tay là có thể dễ dàng giết chết…… Nhưng chính hắn lại trở thành ngón tay siết chặt vận mệnh tương lai của Tinh Linh Tộc.

“Nàng cũng ngày càng giống em, Eva, chẳng lẽ đây đều là điều em cho là tốt sao?”

Trên mặt Ivan, tràn đầy vẻ u sầu.

“Mau lại đây cho chị xem em có bình thường không nhé?”

Nyny điện hạ! Xin ngài tự trọng ạ!?”

“Không cần nói kính ngữ mà, còn phải gọi tôi là Nyny chị, nghe lời, để tôi nhìn một chút.”

Nyny chị, đừng mà!”

“Không ~ Đi ~”

Một loạt màn náo loạn liên tiếp khiến bầu không khí hội đàm vốn nghiêm túc trở nên hỗn loạn. Các vị Vương nhìn nhau, nhưng trong chốc lát cũng mất đi chủ ý.

Xoạt!

Đột nhiên, trên làn da cánh tay của Nyny xuất hiện vài vết cắt hơi trắng, Kilou đang được cô ấy ôm theo tư thế bế công chúa cũng được nhân cơ hội giành lại.

“Doạ!”

Saori ghé vào lưng Kilou, lông trên người không khỏi dựng đứng lên, trong miệng còn phát ra một loại âm thanh thị uy giống như dã thú, rất rõ ràng là đang công khai chủ quyền.

“A ha ha, tôi sẽ không tranh với cậu đâu, tôi với cậu ấy là bạn tốt mà.”

Nyny tỏ vẻ yếu thế lùi lại hai bước, mặc dù trên mặt tràn ngập nụ cười, nhưng mắt vẫn liếc trộm chỗ bị Saori làm bị thương, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

Mặc dù không cắt vào thịt, nhưng đây chỉ là vung tay tùy tiện, mà lại có thể để lại vết tích trên cơ thể Long Tộc sao?

Chaos, đúng là một sinh mệnh đáng sợ dị thường mà…

“À, có thể cậu không nhớ tôi, nhưng kỳ thực cậu cũng đã cứu tôi một mạng đó.”

“Doạ!”

Saori đang ghé vào lưng Kilou đã không thể nghe lọt những lời như vậy, không ngừng há miệng phát ra âm thanh đe dọa, ánh mắt hung tợn ép Nyny đành phải buông tay trở lại chỗ ngồi ban đầu. Không ngờ Quái Vật hung ác bậc nhất lịch sử lại có một mặt đáng yêu đến vậy.

Kilou cũng cảm thấy bất đắc dĩ trước phản ứng của Saori.

Mèo sao, cậu…

“Khụ, vậy thì, quay trở lại vấn đề chính đi.”

Thánh Tộc Vương, cũng là baba của Galuye, giọng ông ta bình thản nói, kết thúc màn náo loạn này.

“Cố ý để lộ vị trí của mình, mục đích dẫn chúng tôi đến đây, tôi đại khái cũng có thể đoán được.”

Bị đánh một nước cờ rồi…

“Cô khó đối phó hơn trước đó nhiều đó, Chaos, không, bây giờ phải gọi cô là Saori sao? Không ngờ cô lại lợi dụng toàn bộ hệ thống tình báo của Thần Tộc, lại mượn cớ sự tò mò của chúng tôi về sự tồn tại của cô, mà làm ra chuyện này chứ.”

Còn Saori, cô ấy cũng coi như đã trở về trạng thái bình thường.

Trên mặt cô ấy lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, thậm chí ẩn hiện một chút xảo quyệt. Lập tức cô ấy vòng qua sau lưng Kilou, từ từ ngồi xuống trước mặt cậu, đột nhiên là coi Kilou như cái ghế mà ngồi trên đùi cậu, một chân vắt lên, hoàn toàn không màn đến nghi lễ Thần Tộc và đối mặt với các vị Thần Tộc Vương này.

Mái tóc mềm mại cào vào mặt Kilou làm cậu ngứa ngáy, nhưng cậu căn bản không thể phản kháng, bởi vì cậu căn bản là động · Không · Động được!

Chết tiệt!

Saori cô ấy sao đột nhiên lại nặng thế này!?

Tên đá thối đáng ghét! Cậu công báo tư thù đúng không!? Đặt tôi ở đây mượn danh nghĩa hội đàm để trả thù tôi bất cứ lúc nào đúng không!?

Thế nhưng Kilou vừa định nói gì đó, tóc của Saori liền như sống dậy, trực tiếp quấn chặt cái miệng duy nhất mà cậu có thể cử động, cậu bây giờ thật sự đã trở thành một cái ghế chuyên dụng!

“Các người đúng là trì độn quá, thế mà bây giờ mới phát hiện sao?”

Không hiểu sao, ngữ khí của Saori bỗng nhiên thay đổi, tràn ngập mỉa mai.

Khóe miệng cô ấy cong lên, cơ thể nghiêng nhẹ sang phải, một tay tựa vào “tay vịn” của “cái ghế” chống đỡ khuôn mặt, khí chất trong nháy mắt chuyển đổi, trên mặt tràn đầy sự đùa cợt đối với mấy vị Thần Tộc Vương này.

Thiếu nữ, trở thành nữ vương.

“Ngược lại là các người, trở nên đần hơn trước nhiều đó.”

“Để chúng ta dẫn đường cho cô, cuối cùng tụ tập tại Warren Caesar, theo lý thuyết những thứ đó đều đã bị cô “ăn hết” rồi sao?”

Ma Chủ cũng nhìn về phía Chaos với vẻ ngoài trẻ con này.

“Không phải “ăn hết”, chỉ là “trở về” mà thôi. May mắn có các người, tôi có thể ở lại đây lâu hơn, cũng tiến gần hơn một bước đến điều mình mong cầu, thật là đáng mừng đó.”

“…… Điều kiện của cô là gì?”

“Tạm thời còn chưa có, chỉ cần đừng làm phiền tôi thì tôi sẽ không để sự kiện kia trở thành sự thật.”

“Theo lý thuyết bên đó thật sự xảy ra chuyện sao?”

“Các người không ngại tự mình đi xác nhận một chút cho thỏa đáng chứ, nếu không…… tôi nhưng rất sẵn lòng tiếp quản nơi này đó.”

Kilou phía sau Saori nghe mà sững sờ.

Cái gì? Cái gì? Cái gì?

Cái này nói cũng là cái gì vậy?

Đi học không hiểu bài cũng đành, sao đến đây lại cái gì cũng không hiểu vậy chứ?

Chaos, cô hẳn phải biết, chúng tôi không cách nào thực sự tin tưởng cô, dù là sự tồn tại của cô, hay lời nói của cô, chúng tôi đều……”

“Hắc hắc.”

Thế nhưng, sự lo lắng của các vị Vương lại bị tiếng cười lạnh của Saori cắt ngang.

“Tin tưởng?”

Cơ thể Saori hơi nghiêng về phía trước, còn các vị Vương còn lại cũng không kìm được mà cứng đơ người.

“Chỉ bằng các người, căn bản không có quyền lựa chọn.”

Phụt!

Một bóng đen lóe lên, Ivan và những người khác còn chưa kịp nhìn rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, bên tai đã truyền đến tiếng xương thịt bị xé toạc kỳ dị.

« Đám bỏ đi »

Tất cả các vị Vương đều ngừng mắt, từ từ nghiêng đầu sang một bên, nhìn về phía cuối bàn hội nghị.

Ở đó, người đàn ông thân hình cao lớn, đã bị một vũ khí hình thể không rõ bổ thẳng ra, máu thịt văng tung tóe mà từ từ ngã xuống, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Rầm!

Dù khi còn sống là chiến sĩ mạnh mẽ đến mức nào, được hưởng bao nhiêu tên tuổi vĩ đại, sau khi chết cũng chẳng qua chỉ là hai đống thịt thối ngã xuống mà thôi!!!

Thú nhân Vương, Goetia……

Tử vong.

“Ngô ngô ngô!”

Kilou bị trói chặt miệng mũi lúc này phát ra tiếng gầm gừ mơ hồ không rõ.

“Sổ sách của các người, tôi sau này sẽ tìm từng người các người thanh toán, nhưng duy chỉ có tên này, dám đối với vật chủ mà tôi ký gửi quyền cước tương đối, bức bách sinh tử……”

Tay trái của Saori, cái móng vuốt đen như mực vô cùng ghê rợn và kinh khủng, từ từ hóa thành bàn tay trắng nõn của con người.

« Cũng đừng tưởng rằng chỉ là, trừng phạt đơn giản như vậy »

« Ngươi, chết vạn lần cũng không đủ »

Hoàn toàn không coi ai ra gì, lại ở nơi công khai này giết người!?

Các vị Vương một lần nữa tập trung ánh mắt vào cô gái trẻ tuổi đó, không, là cái…… Chaos hung ác bậc nhất lịch sử đó.

Họ đều nghĩ sai rồi, từng chút một đều sai, sai hoàn toàn!

Cô gái đáng yêu này, người sẽ cùng con người đánh nhau đùa giỡn, khi thì ngây thơ, khi thì bốc đồng vô tri, những điều này cùng với việc cô ấy là một “Quái Vật” khủng khiếp, hai chuyện này bản thân……

Là hoàn toàn không xung đột!

Cô ấy, chính là Chaos mà!

Là người mà dưới sự vây công toàn lực của sáu vị Vương, vẫn có thể sống sót……

Đồng thời hạ gục ba vị Vương……

« Kinh khủng » quá!

Làm xong tất cả những điều này, Saori từ từ quay đầu, vứt bỏ máu tươi trên tay, mỉm cười nhìn về phía cậu.

Cô ấy nhẹ nhàng nói.

“Nhìn này, Kilou, trong ký ức của cậu, kẻ cực ác đã làm tổn thương cậu……”

« Tôi đã để hắn chảy khô mỗi giọt máu trên người »

« Vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới trong mắt cậu nhé »

Đã, không sao đâu.

Bởi vì có tôi ở đây, bởi vì tôi là……

Sẽ bảo vệ cậu, Saori đây.

“Đã không sao rồi, Kilou.”

Thế nhưng…

Ngay khi Saori định tiếp tục bắt các vị Thần Tộc kia phải trả lại tội lỗi của họ.

Một thanh chủy thủ lạnh lẽo, với một góc độ cực kỳ xảo trá đột nhiên xuất hiện!

Và cùng lúc đó, đồng tử xanh biếc trống rỗng xuất hiện, cũng âm độc như rắn độc.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận