Mizu Zokusei no Mahoutsuk...
Kubou Tadashi Nokito
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 08

Chương 06 Cái Chết Của Công Tước Zrance

2 Bình luận - Độ dài: 1,690 từ - Cập nhật:

Một tiếng gầm rền vang, át đi mọi âm thanh xung quanh.

Lần đầu tiên trong đời, người dân xứ Aiteke Bo được chứng kiến cảnh tượng ấy. Cảnh một bức tường thành khổng lồ sụp đổ.

Có những người không hiểu vì sao nhưng vẫn cắm đầu chạy. Có những người thì ngồi bệt xuống đất, chết lặng nhìn cảnh tượng trước mắt. Và cũng có những người chỉ biết đứng đó mà gào thét…

Nhưng họ không phải là những kẻ bất hạnh. Bởi lẽ, họ vẫn có thể tiếp tục chiêm ngưỡng cảnh tượng đó, điều này cũng có nghĩa là mạng sống của họ không bị tước đoạt.

Họ là những cư dân ở bờ Đông.

Bức tường thành bị phá hủy nằm ở bờ Tây…

Những kẻ đã phá sập tường thành cứ thế xông thẳng một mạch đến dinh quốc chủ… và đâm sầm vào đó.

“C-Cái gì, có chuyện gì xảy ra vậy!”

Quốc chủ, Công tước Zrance, hét lên. Guja, đội trưởng đội hộ vệ luôn túc trực bên cạnh ông ta, cũng hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Đương nhiên, không một ai trả lời câu hỏi của quốc chủ.

Câu trả lời đến từ phía bên ngoài cánh cửa.

“C-Có chuyện lớn rồi! Lũ quái vật…”

Vô số con sói chiến lao đến từ phía sau người lính hộ vệ vừa vội vã chạy vào báo cáo.

“Th-Thằng ngu, đóng cửa…”

Tiếng hét của Guja bị một bầy sói chiến vừa xông vào nhấn chìm một cách vô vọng… Đội trưởng đội hộ vệ cứ thế lìa đời mà không kịp có một chút kháng cự nào.

Thứ mà lũ quái vật tìm kiếm là…

“Híi…”

Công tước Zrance thậm chí còn không thể hét lên một cách trọn vẹn. Ấy là bởi, ông ta đã bị bao vây tứ phía.

Sói.

Rắn.

Lợn lòi.

Và cả những chiếc xúc tu của lũ Caterpillar đang vươn dài ra…

Mục tiêu của chúng là ngọn giáo trên tay Công tước Zrance. Ngọn giáo được làm từ cành của Thế Giới Thụ, thứ được lấy về theo lệnh của chính ông ta…

Đến nước này, ông ta cuối cùng cũng nhận ra. Nguyên nhân của mọi chuyện chính là ngọn giáo này, là mệnh lệnh do chính mình ban ra, và là sự ngu xuẩn của bản thân.

Nhưng, đã quá muộn rồi.

“A…”

Xúc tu của con Caterpillar giật phăng ngọn giáo đi.

Sát ý trong mắt lũ quái vật vẫn dán chặt vào Công tước Zrance.

Chúng biết. Cành cây bị bẻ gãy là do mệnh lệnh của ai.

Khu Rừng biết tất cả mọi thứ. Cả những sinh hoạt trong thành phố của loài người. Cả cấu trúc của một quốc gia loài người. Và cả việc, ai trong số loài người là kẻ phải chịu trách nhiệm…

Bị buộc phải chịu trách nhiệm… mạng sống của Công tước Zrance đã kết thúc.

Ngay khoảnh khắc đó, sự hung hãn của tất cả lũ quái vật dịu lại, và chúng bắt đầu rút lui.

Ở bờ Tây, số người may mắn giữ được mạng sống trong gang tấc cũng khá nhiều.

Còn ở bờ Đông, cả người dân lẫn các thành viên của đoàn sứ giả Vương quốc đều hoàn toàn vô sự. Dù sao thì, dinh quốc chủ bị phá hủy phần móng cuối cùng cũng đã sụp đổ.

…Đó là kết cục của Công tước Zrance. Thê thảm vô cùng. Abel, với tư cách là một vị Vua và cũng là quốc chủ, cậu cũng nên cẩn thận đấy nhé.

Thông qua Vang Vọng Linh Hồn, một báo cáo kèm lời góp ý thẳng thắn đang được Thủ tịch Công tước truyền đến nhà Vua.

Ryo, cậu đâu có mặt ở hiện trường đúng không? Vậy mà nói cứ như thể đã tận mắt chứng kiến vậy…

Vâng, chỉ là chuyện nghe kể lại thôi, nhưng chắc cũng không sai đâu. Thường thì, kết cục của những vị vua tồi tệ đều thảm khốc cả. Không cần nhìn cũng biết.

Ryo quả quyết một cách đầy tự tin chẳng hiểu vì sao.

…Vậy sao?

Bị cấp dưới phản bội, dân chúng nổi loạn, quái vật tràn vào… những tiếng oán than sẽ cuộn trào khắp đất nước.

Ra vậy, nghe đáng sợ thật.

Nguyên nhân trực tiếp lần này là do quái vật tràn vào, nhưng chắc chắn Công tước Zrance cũng đã ở trong tình trạng cận kề việc bị cấp dưới phản bội hay dân chúng nổi loạn rồi.

Ờ, ờm…

Một vị vua không thể một mình đứng vững. Chỉ khi có sự ủng hộ của cấp dưới và dân chúng, nhà vua mới có thể hành xử như một vị vua. Đừng bao giờ quên điều đó.

Chẳng hiểu sao, riêng điểm này cậu lại nói năng rất tử tế…

Thất lễ! Sao lại nói riêng điểm này chứ. Tôi chỉ toàn nói những điều tử tế thôi. Phải nói là tôi lúc nào cũng tử tế mới đúng.

Đấy, thấy chưa, lại nói năng không tử tế rồi còn gì?

Grừ…

Cuối cùng, Ryo lại tự đào hố chôn mình.

Dù vậy, lời góp ý thẳng thắn dành cho Vua Abel có vẻ không tệ.

Lúc nào cũng vậy hay không thì chưa biết, nhưng việc một vị vua không thể một mình đứng vững thì ta cũng nghĩ y như vậy. Sự hợp tác của nhiều người là không thể thiếu.

Càng leo lên cao, vị trí càng cao, thì càng dễ sụp đổ nếu không có sự chống đỡ của người khác. Chính vì vậy, phải luôn suy nghĩ về tầm quan trọng của việc được người khác hỗ trợ.

Không phải cứ ở địa vị cao hơn là vĩ đại hơn. Mà là vì có sự chống đỡ của nhiều người nên mới có thể ở vị trí đó.

Đúng vậy, đúng vậy. Chỉ cần cậu hiểu được điểm đó là tốt rồi.

Tất nhiên Ryo cũng biết, rằng vốn dĩ Abel đã hiểu hết tất cả. Dẫu vậy, cậu vẫn cố tình đề cập đến chuyện đó như một cuộc tán gẫu, là vì cậu muốn Abel luôn ý thức về nó.

Ngày trước, Bá tước Biên giới Lun đã từng nói mong cậu trở thành bạn của Abel. Lúc đó, cậu không hiểu rõ ý nghĩa của việc đó là gì. Nhưng bây giờ, cậu nghĩ có lẽ thỉnh thoảng nói những chuyện như vừa rồi là được.

Bởi vì cậu cho rằng, đó là một trong những cách mà Ryo hỗ trợ Abel với tư cách một người bạn.

Hầu tước Heinlein, người đã đề cử Ryo làm Thủ tịch Công tước, có lẽ cũng đã nghĩ đến điều tương tự.

Bá tước Biên giới Lun và Hầu tước Heinlein… hai vị đại quý tộc này đều biết rằng những người ở địa vị cao sẽ trở nên cô độc. Và sự cô độc đó, đôi khi có thể làm méo mó cả tâm hồn.

Nếu Ryo ở bên cạnh Abel, cậu ấy sẽ được giải thoát khỏi sự cô độc đó. Có lẽ họ đã nghĩ như vậy.

Ryo liếc nhìn ra sau. Người ở cuối tầm mắt cậu là Harold.

Thứ mà Harold còn thiếu, có lẽ là sự tồn tại của một người bạn.

Hửm?

Abel có vẻ bối rối trước sự chuyển chủ đề đột ngột của Ryo.

Ziek dường như đang ở vị thế dạy dỗ và dẫn dắt Harold… nhưng họ không bình đẳng.

Thì dĩ nhiên rồi, một bên là cháu trai của Vua, bên kia là một thần quan. Hơn nữa, tương lai Ziek sẽ trở thành gia thần của Harold đúng không? Không thể nào bình đẳng được.

Đúng vậy.

Giống như Warren hay Lin đối với Abel vậy. Chính vì thế, một người ngoài nhóm Xích Kiếm như Ryo mới được cần đến.

Hay là nhân lúc phong Harold làm Công tước, cậu nói luôn là sẽ phong Ziek làm Hầu tước thì sao nhỉ?

…Vẫn như mọi khi, ý tưởng táo bạo thật đấy.

Ziek, xét về mọi mặt cử chỉ hành vi, chắc chắn có thể làm một quý tộc được. Mà nói đúng hơn, tôi nghĩ có lẽ khi còn ở Đế quốc, cậu ta đã là con cháu nhà quý tộc rồi.

Kể cả thế… cũng không thể dễ dàng phong làm Hầu tước được. Nam tước thì còn tạm…

Nam tước thì không được. Cách biệt với Công tước quá lớn, sẽ chỉ làm rõ mối quan hệ trên dưới theo một nghĩa xấu thôi.

Hừm.

Ryo phủ định, và Abel thì chau mày. Dĩ nhiên, Ryo không thể nhìn thấy vẻ mặt đó.

Thôi, được rồi. Ở đâu đó, hãy tìm cho Harold một người bạn gần như ngang hàng nhé.

Nếu là Công tước, thì có lẽ là Irwin, người sẽ trở thành Công tước Shrewsbury trong tương lai. Giờ thằng bé mười hai tuổi thì phải… Thôi được, ta sẽ suy nghĩ về việc đó.

Xã hội quý tộc xem ra có nhiều điều phức tạp.

Tôi lúc nào cũng sẵn lòng cho Abel lời khuyên.

Ờ, ờm?

Cậu không được ôm đồm mọi thứ một mình đâu đấy.

Đúng vậy. Có lẽ sẽ lại có chuyện ta cần cậu cho lời khuyên.

Chỉ cần một cái bánh kem là được rồi.

Đến lúc cậu trở về Vương quốc, chẳng phải con số sẽ kinh khủng lắm sao?

Fufufu, tôi sẽ làm hoàng gia phá sản vì tiền bánh kem cho xem!

Nương tay chút nhé.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận