Arc 5: Chỉ Khi Tâm Đổi Ý Dời, Đó Mới Gọi Là (Phản) NTR [ĐÃ HOÀN THÀNH]
Chương 143: Hậu Trường - Kết Cục Của Matsumura
0 Bình luận - Độ dài: 3,364 từ - Cập nhật:
[Matsumura POV]
Thấm thoắt tôi đã bước sang năm thứ hai tại trường Cao trung Tư thục Yuusho.
Khi đã quen dần với cuộc sống cao trung cũng là lúc kỳ thi đại học đang đến gần, nhưng mối quan tâm của đám bạn xung quanh lại chỉ đổ dồn vào chuyện yêu đương.
Khoảng 1/3 trong số đó đã nhắm đến "đóa hoa trên cao" là Hội trưởng hội học sinh Kakyoin để rồi nhận lấy kết cục tan nát cõi lòng.
Chuyện không chỉ dừng lại ở đó. Vì có những kẻ tỏ tình vô tội vạ khiến Hội trưởng Kakyoin cảm thấy như bị quấy rối, nên trong buổi chào cờ toàn trường, cô ấy đã tuyên bố sẽ xử phạt bất cứ ai tỏ tình không đúng mực. Kể từ đó, số người dám liều mình lao vào chỗ chết giảm hẳn.
Dẫu vậy, vẫn có một số kẻ tự tin thái quá, nghĩ rằng mình sẽ là ngoại lệ nên đã đi tỏ tình, kết quả là vừa bị từ chối phũ phàng, vừa bị đình chỉ học.
Mà, đối với tôi thì đó chỉ là chuyện của người ta.
Bởi vì mục tiêu của tôi là Saito Yuka.
Saito-san học cùng lớp A và cũng là thành viên hội học sinh giống như Hội trưởng Kakyoin. Cô ấy là một cô gái buộc tóc hai bím tính cách như tsundere trong manga, và quan trọng hơn hết là ngực rất to.
Là một thằng đàn ông, tôi không thể không ấp ủ giấc mơ được làm thỏa thích với bộ ngực đó.
Tuy nhiên, điều khiến tôi bất an là cô ấy lại ở trong nhóm của tên Kazuha Kyoichi—kẻ nổi tiếng có thói trăng hoa. Tôi cứ chần chừ mãi vì sợ rằng cô ấy đã lỡ "dính" với Kazuha và không còn là trinh nữ nữa.
Nhưng rồi, những bức ảnh Kazuha hẹn hò với một cô gái khác trong nhóm là Itou Keiko-san lan truyền khắp trường, tạo nên sự đã rồi rằng Kazuha đang hẹn hò với Itou-san, nỗi lo của tôi cũng vì thế mà giảm bớt.
Lúc mấy tấm ảnh đó bị lộ, Saito-san không phản ứng gì nhiều nên có vẻ như giữa họ chưa có chuyện gì mờ ám. Suy nghĩ theo lẽ thường thì Saito-san cũng sẽ chẳng đời nào vượt quá giới hạn với một gã đàn ông đã có bạn gái.
Nhưng việc cô ấy cứ dính lấy Kazuha mãi cũng chẳng hay ho gì.
Kazuha đúng như cái tên của hắn (Kuzu = rác rưởi), là một tên cặn bã, chẳng biết lúc nào hắn sẽ nhe nanh vuốt độc địa ra với Saito-san.
Vì thế, tôi đã dành cả học kỳ một để mua chuộc đám con trai lớp A và quyết định thách đấu Kazuha tại hội thao cuối kỳ.
Tôi nhớ năm ngoái, Kazuha không những chẳng có chút uy tín nào với con trai trong lớp mà còn bị ghét cay ghét đắng. Đội bóng chày có hắn tham gia đã bị toàn bộ đồng đội tẩy chay, bỏ mặc cho thua ngay trận đầu tiên.
Nên tôi tin rằng hội thao năm nay là cơ hội tốt để tôi lợi dụng điểm đó.
Đám con trai lớp A, có kẻ ghét Kazuha nên đồng ý hợp tác ngay, cũng có kẻ sợ bị trả thù sau khi bại lộ nên chần chừ.
Tên Kazuha đó xấc xược là thế mà lại được Hội trưởng Kakyoin để mắt tới. Trước đây từng có đám định quây đánh hội đồng Kazuha, nhưng chưa kịp ra tay đã bị lộ và bị đuổi học.
Có tin đồn rằng Hội trưởng Kakyoin đang để ý đến Kazuha.
Cái tên đẹp mã rác rưởi đó...!
Đã có bạn gái, lại còn thân thiết với Saito-san ngực to, chưa thỏa mãn hay sao mà hắn còn được cả nàng công chúa của Cao trung Yuusho là Hội trưởng Kakyoin thương nhớ? Thật quá bất công!
Tôi cũng thuộc dạng mặt mũi sáng sủa, nhưng nếu so với tên Kazuha kia thì đúng là thua đứt đuôi.
Thật bất công khi hắn được tận hưởng cuộc sống nhờ cái mặt tiền trời cho đó.
Nếu đây là một bộ romcom, thì thằng khốn Kazuha chỉ là nhân vật làm nền cho ngầu, còn các nữ chính như Saito-san hay Hội trưởng Kakyoin chỉ miễn cưỡng tiếp chuyện hắn thôi. Nhưng đáng tiếc, đây là hiện thực.
Cũng giống như việc đám con trai bọn tôi bị thu hút bởi Saito-san ngực to hay Hội trưởng Kakyoin xinh đẹp, thì việc đám con gái thực sự rung động trước một tên đẹp trai và chịu chi như Kazuha cũng chẳng có gì lạ.
Vì thế tôi không thể lạc quan được.
"Kazuha Kyoichi! Tại hội thao này, hãy cược Saito-san và đấu với tao!"
Và thế là, tại hội thao được chuẩn bị kỹ lưỡng, tôi đã thách đấu Kazuha.
"Tôi từ chối. Yuka không phải món đồ để mang ra cá cược."
Hắn đáp trả bằng một lý lẽ đầy chính nghĩa.
Việc hắn gọi Saito-san bằng tên thật nghe thật ngứa tai... nhưng bỏ qua chuyện đó, nếu hắn không nhận lời thách đấu thì mọi sự chuẩn bị của tôi coi như đổ sông đổ bể.
Tôi đã trả trước thù lao cho đám kia rồi mà.
"Vậy là tao thắng mà không cần đấu nhé. Từ giờ đừng lại gần Saito-san nữa."
"Được thôi mà. Cứ chấp nhận lời thách đấu đi."
Định dùng cách đó để ép hắn, ai ngờ Saito-san lại xuất hiện và bắt hắn nhận lời.
"Được sao?"
"Đằng nào thì Kyoichi cũng thắng thôi đúng không? Nên là không sao đâu. Thế nhé, anh sẽ thắng vì em chứ?"
Như muốn trêu ngươi, Saito-san ôm chặt lấy cánh tay Kazuha, ép bộ ngực to lớn của mình vào...!
Ngực của Saito-san đang bị cánh tay của Kazuha chèn ép...!
Ghen tị chết mất thôi!!!
"Khốn kiếp Kazuha..."
"...Được rồi, tôi chấp nhận lời thách đấu."
Cái thái độ ung dung của Kazuha càng làm mình điên tiết!
"Rửa cổ mà đợi đi! Thua thì đừng có mà viện cớ!"
Tôi buông lời tuyên chiến rồi quay về khu vực lớp mình.
Yên tâm đi, mình sẽ thắng.
Các thành viên khác trong đội bóng rổ của Kazuha đều là những kẻ tôi đã mua chuộc.
Vốn dĩ tôi đã nhờ họ sắp xếp để Kazuha vào cùng đội, và theo kế hoạch họ sẽ cố tình phá đám hắn.
Dù phải thắng các lớp khác ngoài lớp A, nhưng đội bóng rổ của tôi có tận ba thành viên thuộc đội tuyển chính thức của trường nên khả năng thắng là rất cao.
Với những lý do trên, tôi đã tin chắc vào chiến thắng của mình, nhưng mà...
Tôi đã thua.
"Mẹ kiếp!!! Cái l*n gì thế hả! Thế này là gian lận quá mức rồi! Đã làm đến mức này mà vẫn thua là sao!"
Khi thực hiện chiến thuật 9 đánh 1 lộ liễu như vậy, ngay cả đồng đội cũng nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ thị, nhưng tôi đã cố thuyết phục họ tiếp tục trận đấu.
Nếu trọng tài can thiệp và hủy trận đấu thì tôi định sẽ lu loa lên là mình chưa thua.
Nhưng trận đấu vẫn tiếp tục, và dù là 9 đánh 1, tôi vẫn thua Kazuha.
Cái gì vậy chứ, ném từ cuối sân mà cũng vào, thông số kiểu hack game gì thế này! Hắn chuyển sinh sang thế giới này chắc!
Đã thế sau trận đấu, tôi còn bị giáo viên lôi đi thẩm vấn, đám con trai bị mua chuộc kia thì khai ra sạch sành sanh!
Hậu quả là bài tập hè bị nhân đôi, phải đi học bổ túc tất cả các ngày, và sang học kỳ hai thì tôi nhận án phạt đình chỉ học.
Thế này thì nghỉ hè lúc bạn bè đi chơi tôi phải đi học, sang học kỳ hai lúc bạn bè đi học thì tôi lại phải ở nhà, chắc chắn sẽ bị tách biệt khỏi nhóm bạn, rồi sau đó mọi chuyện cứ thế dây dưa làm không khí trở nên khó xử.
Cái hình phạt quái quỷ gì mà ác ôn thế này. Ai nghĩ ra vậy trời.
Và hơn hết, trong lúc tôi bị như vậy, nanh vuốt của Kazuha có thể sẽ vươn tới Saito-san.
Với cái tính rác rưởi của Kazuha.
Thì dù có bạn gái rồi, hắn ra tay với cô gái khác cũng chẳng có gì lạ.
Tuyệt đối không được.
Ngực và trinh tiết của Saito-san là của tao!
Ngay khi được giáo viên thả ra, tôi lập tức chạy đến quán mà lớp A đang tổ chức tiệc ăn mừng. Giữa đám đông có vẻ như đã tan tiệc và chuẩn bị ra về, tôi tìm thấy Saito-san.
"Saito-san!"
Tiếng hét của tôi khiến bước chân Saito-san khựng lại, tranh thủ lúc đó tôi chạy đến trước mặt cô ấy.
"May quá, vẫn còn kịp..."
"Có chuyện gì với tôi à?"
Saito-san hỏi với vẻ phiền phức.
Mà, hiện giờ chúng tôi cũng chẳng thân thiết gì nên đành chịu thôi.
"Ừ. Chuyện là, hai chúng ta nói chuyện riêng một chút được không? Để người khác nghe thấy thì hơi..."
Đang nói dở, tôi liếc thấy Kazuha cũng đang ở gần đó nên vô thức lườm hắn.
"Hừ, không thích. Tại sao tôi phải nói chuyện riêng với cậu chứ? Tôi không muốn bị mọi người hiểu lầm đâu."
Bị từ chối đổi địa điểm, nhưng tôi vẫn cố nài nỉ.
"Nhưng mà, chuyện quan trọng lắm!"
"Vốn dĩ cậu đã thua Kyoichi rồi mà. Điều kiện của kẻ thua cuộc là không được lại gần tôi cơ mà nhỉ? Một kẻ như thế thì có gì đáng tin để tôi phải đi theo?"
"Chuyện đó... Hự."
Đúng là tôi đã thua Kazuha trong trận cược Saito-san.
Nhưng đó là trận đấu tôi khơi mào vì nghĩ mình chắc thắng.
Chứ tôi đâu có tính đến chuyện thua.
Vốn dĩ tôi không đời nào thừa nhận cái thất bại trước gã hack game đó.
Tôi đã hy vọng nếu dụ được cô ấy ra chỗ vắng vẻ thì có thể dùng vũ lực tấn công rồi đe dọa, biết đâu lại có cơ hội.
Nhưng tình hình này thì có vẻ không thể ở riêng hai người được rồi.
"Được rồi, tôi nói đây... Saito-san, cậu nên nghỉ chơi với Kazuha đi."
Nên tôi đành nói toạc ra ngay tại đây.
"Hả?"
Thái độ của Saito-san lộ rõ vẻ khó chịu, khiến tôi luống cuống thanh minh.
"Không, nghe tôi nói đã! Tên này nguy hiểm lắm! Hắn lúc nào cũng chơi bời với đủ loại con gái, chắc chắn đã làm đủ trò rồi! Biết đâu Kazuha chỉ chơi thân với Saito-san vì thèm khát cơ thể cậu thôi!"
Nghe tôi nói vậy, vẻ mặt khó chịu của Saito-san chuyển sang nghiêm túc.
Tốt rồi, cô ấy hiểu ra rồi sao.
...Tôi vừa nghĩ vậy thì ngay sau đó.
"Haa... Cậu nói cái đó nghiêm túc đấy hả?"
Saito-san nói với vẻ ngán ngẩm.
"Hả? Nghiêm túc... mà...?"
"Vậy thì, có vẻ cậu không biết nên tôi sẽ nói thẳng cho cậu nghe."
Saito-san ôm lấy cánh tay Kazuha.
Lại một lần nữa, cố tình ép bộ ngực vào tay Kazuha đến mức biến dạng.
"Gư...!"
Kazuha, lại một lần nữa hưởng thụ cái điều đáng ghen tị đó!
"Tôi với Kyoichi làm tình từ lâu rồi. Thế nên đừng có lải nhải nữa."
Ngay lập tức, câu nói thốt ra từ miệng Saito-san như một cú trời giáng vào đầu tôi.
"Cái... gì cơ...?"
"Tôi không nói hai lần đâu. Biến ngay đi."
Dù tôi có hỏi lại, Saito-san vẫn lạnh lùng xua đuổi.
Nhưng nếu lời vừa rồi là thật, thì sự thật chỉ có một.
"...Chết tiệt! Tao nhìn lầm mày rồi, con đĩ này! Uổng công tao đã định chọn mày làm bạn gái!!"
Hóa ra con nhỏ này là một con đĩ rác rưởi, dù đối phương đã có bạn gái nhưng chỉ cần đẹp trai là sẵn sàng dang chân ra!
Tôi buông hết những lời nguyền rủa cay độc nhất rồi chạy biến khỏi đó.
"Đ* má!"
Về đến phòng, tôi đấm mạnh vào tường để trút giận.
Không ngờ Saito lại là loại con gái lẳng lơ như thế!
Uổng công mình nhắm tới bấy lâu nay!
Trinh tiết đã bị Kazuha cướp mất, cả bộ ngực to kia cũng bị Kazuha chơi đùa thỏa thích, nghĩ đến mà lộn cả ruột!
Khoan đã, nhưng câu nói lúc nãy có thể dùng được không nhỉ?
Lúc nãy tôi đã bật sẵn ứng dụng quay phim trên điện thoại để phòng hờ trường hợp tấn công được cô ta, nên cuộc hội thoại đó cũng đã được ghi âm lại.
[Tôi với Kyoichi làm tình từ lâu rồi. Thế nên đừng có lải nhải nữa.]
Kiểm tra lại dữ liệu, phần quan trọng đã được ghi âm rõ ràng.
Nếu dùng dữ liệu này làm bằng chứng cho hành vi quan hệ nam nữ bất chính của Saito và Kazuha để đe dọa Saito, ép cô ta phải để tôi chơi đùa cơ thể nếu không muốn bị tố giác thì...
"Kukuku..."
Cách này hay đấy.
Tuy không còn trinh thì hơi tiếc, nhưng nếu NTR được Saito thì chắc chắn sẽ khiến Kazuha sốc đến nổ não.
Dù Kazuha và Saito có là quan hệ bạn tình đi nữa, thì với Kazuha, đó vẫn là bị cướp mất người phụ nữ của mình mà.
Quyết định như vậy, vào ngày đi học tiếp theo, tôi tìm ngay Saito đang đi một mình trên hành lang và gọi lại.
"Saito, tao nói chuyện chút được không?"
"Hả? Lại bắt chuyện nữa à? Đúng là cái đồ không biết giữ lời hứa. Đã thế còn gọi trống không, quên cả phép lịch sự tối thiểu rồi sao."
Lại cái thái độ xấc xược đó.
Mà thôi kệ, cô cũng chỉ mạnh miệng được lúc này thôi.
Tôi lấy điện thoại ra, bật đoạn ghi âm đã được cắt từ video hôm đó.
Nghe thấy nó, nét mặt Saito trở nên gay gắt.
"Nếu không muốn đoạn ghi âm này bị đưa lên thầy cô làm bằng chứng cho quan hệ nam nữ bất chính, thì tốt nhất mày nên nghe theo mọi yêu cầu của tao."
"...Haa."
Nhưng Saito chỉ thở dài một cái, hí hoáy điện thoại một chút rồi lờ tôi đi và bước tiếp.
"Này! Mày thấy thế mà được à! Nếu tao đưa cái này cho thầy cô, cả mày và Kazuha đều sẽ bị đuổi học đấy!"
"Hừ."
Mặc cho tôi cảnh báo, Saito chỉ cười khẩy.
Má nó, dám coi thường tao à!
Được lắm, dù không xơi được cơ thể mày thì tao cũng sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ và phải hối hận!
Tôi đi thẳng đến phòng giáo viên, xông vào và đứng trước mặt thầy phụ trách hướng dẫn sinh hoạt.
"Gì thế Matsumura? Nếu là về hình phạt thì em có xin xỏ thế nào cũng không thay đổi đâu."
Thầy giáo hiểu nhầm mục đích của tôi nên nói phủ đầu.
"Không ạ, không phải chuyện đó. Thật ra là Saito lớp A và Kazuha đang có quan hệ nam nữ bất chính..."
"Hửm? Bằng chứng đâu?"
Thầy giáo nghi ngờ đòi bằng chứng.
Chắc thầy nghĩ tôi vì thù hằn cá nhân mà bịa chuyện lung tung.
Nhưng bằng chứng thì tôi có đây.
"Dạ, ở trong này... Ủa?"
Tôi thao tác điện thoại để mở file ghi âm, nhưng không tìm thấy file đâu cả.
Kỳ lạ! Rõ ràng vừa nãy vẫn còn, mình cũng đâu có bấm nhầm nút xóa nào!
"Sao thế? Không có bằng chứng à?"
Thấy tôi lục lọi trong điện thoại mãi, thầy giáo giục.
"Đợi em chút! Chắc chắn là có mà! Nhưng tự nhiên không thấy đâu nữa."
Dù có lỡ tay xóa file ghi âm thì file video gốc vẫn phải còn chứ, đằng này cái đó cũng không tìm thấy.
Rốt cuộc là sao!?
"Haa... Đi theo ta, Matsumura. Dám vì thù riêng mà vu khống người khác, xem ra phạt em thế vẫn chưa đủ đâu."
Thầy giáo kết luận là tôi đang kiếm cớ gây chuyện, nên định lôi tôi vào phòng hướng dẫn (chắc vậy).
"Không, thưa thầy! Thật sự là có bằng chứng mà! Đợi em thêm chút nữa!"
Chuyện quái gì đang diễn ra thế này.
Chẳng lẽ điện thoại bị hack?
Nhưng trong máy mình ngoài mấy ứng dụng cơ bản ra thì chỉ có mấy game nổi tiếng và cái app thẻ học sinh mà nhà trường bắt buộc cài hồi lên năm hai, chứ mình đâu có cài app nào khả nghi đâu!
"Đừng có lải nhải nữa. Vào đó rồi muốn nói gì thì nói."
Thầy giáo không đợi tôi nữa mà lôi thẳng vào phòng hướng dẫn rồi thuyết giáo một trận. Ngay trước mặt tôi, các thầy cô khác cũng được gọi đến để họp bàn về hình thức xử lý tôi.
Quan hệ nam nữ bất chính là vấn đề có thể dẫn đến đuổi học, việc tôi vì thù riêng mà định vu oan giáng họa cho Kazuha và Saito bị coi là lỗi rất nặng.
Hơn nữa, tôi vốn đã có án phạt vì vụ lùm xùm ở hội thao.
Cân nhắc tất cả những điều đó, cha mẹ tôi bị gọi lên trường, và tôi nhận quyết định đuổi học ngay lập tức mà chẳng cần đợi đến nghỉ hè hay thực hiện hình phạt cũ.
Không chỉ bị đuổi học.
Cha mẹ thất vọng tột cùng, tuyên bố từ mặt tôi rồi tống tôi về quê cho họ hàng. Ở cái nhà dưới quê đó, tôi bị sai bảo và làm việc quần quật như một nông nô, vĩnh viễn không bao giờ được rời khỏi đó và cũng chẳng thể nào trả thù đám Kazuha được nữa.
Chết tiệt...
Nếu không có thằng khốn Kazuha thì mình đâu ra nông nỗi này...!
<Tác Note>
Vốn dĩ Matsumura chỉ định cho xuất hiện vài dòng rồi "bay màu", nhưng nghĩ đây cũng là một dạng service nên tôi đã viết chi tiết hơn.
Bình thường thì chương này dài gấp đôi các chương khác nên tôi đã nghĩ đến chuyện tách ra, nhưng nếu chỉ đăng nửa đầu thì hơi thiếu cao trào nên tôi đăng một lèo luôn.
[Bổ sung]
Dữ liệu ghi âm trong điện thoại Matsumura biến mất tất nhiên là do Ichigo hack sau khi nhận được liên lạc từ Yuka.
Tôi đã nhấn mạnh để các bạn dễ đoán, phần mềm gián điệp được cài vào chính là ứng dụng thẻ học sinh.
Vào cuối năm nhất, nhân dịp gia đình Kakyoin trở nên thân thiết hơn hẳn, Ichigo đã phát triển và bàn giao ứng dụng này. Đến đầu năm học khi Kyoichi và mọi người lên năm hai, nhà trường đã bắt buộc cài đặt nó như một ứng dụng chính thức.
Việc nó là phần mềm gián điệp thì mấy sếp lớn trong trường cũng biết, nhưng họ làm ngơ với lý do là để "duy trì trật tự an ninh trong trường".
Tiện thể nói luôn, dùng ứng dụng chính thức của nhà trường làm gián điệp, nếu bị lộ thì đúng là tội phạm không đùa được đâu.
Câu chuyện này không dung túng hay cổ xúy cho các hành vi vi phạm pháp luật, sắc lệnh hay đạo đức, mong các bạn hiểu cho.
Dự định sắp tới là tôi sẽ đăng mỗi ngày một chương.
Độ dài các chương có thể không đều nhau lắm, nhưng mong mọi người ủng hộ cho đến kết thúc nhé.
0 Bình luận