• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 2: Huỷ Hoại Harem [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chương 49: [——Giao Đoạn] “Hãy Tuyệt Vọng Trước Tất Cả Đi”

0 Bình luận - Độ dài: 1,271 từ - Cập nhật:

【Góc nhìn: Nagaoka Shuuji】

Đã vài ngày trôi qua kể từ khi tôi thất bại trong việc tố cáo Kuzuha.

Trong thời gian chờ xử lý, tôi đã bị đình chỉ học tạm thời, không thể đến trường, cũng không được ra khỏi nhà. Thực ra, tôi cũng chẳng có tinh thần để đi đâu nên chỉ ru rú trong phòng.

Hôm nay cũng vậy, tôi vô hồn lướt điện thoại thì bỗng nhận được thông báo từ ứng dụng RAIN.

Đó là một tin nhắn kèm ảnh từ tài khoản của Yuka.

Tôi đã gửi rất nhiều tin nhắn giải thích cho cả Yuka và Mai, nhưng đều bị xem mà không trả lời. Cứ nghĩ cuối cùng họ cũng chịu hồi âm, tôi liền mở khung chat ra một cách vô tư.

Đập vào mắt tôi là bức ảnh Mai cùng Kuzuha bước vào một nơi trông giống khách sạn tình yêu.

"Hả?!"

Đôi mắt đang lờ đờ của tôi bỗng tỉnh hẳn.

Không chỉ có một tấm ảnh, mà là vài tấm. Những tấm ảnh khác là cảnh Mai đang cởi quần áo trong một căn phòng nào đó.

Tôi không biết liệu đây có phải là ảnh chụp ngay sau khi họ vào khách sạn tình yêu hay không, cũng không biết người đứng cùng Mai là ai, và cũng không có ảnh nào ghi lại cảnh Mai làm gì sau khi cởi quần áo.

Nhưng bấy nhiêu thôi cũng đã đủ để tôi cảm thấy vô cùng lo lắng.

"Không thể nào, lẽ nào đến cả Mai cũng...!"

Tôi có thể nghe thấy tiếng tim mình đập dồn dập.

Tôi lập tức gọi điện cho Mai.

...

......

...

Nhưng không có phản ứng gì.

Tôi bình tĩnh lại một chút, nhìn đồng hồ thì thấy đang là giờ học buổi sáng.

"Suu… Haa..."

Tôi hít một hơi thật sâu để trấn an bản thân, nhưng vẫn bồn chồn chờ đợi đến giờ nghỉ trưa.

Và ngay khi giờ nghỉ trưa bắt đầu, tôi lại gọi cho Mai.

Nhưng cô ấy vẫn không bắt máy.

Tôi gọi liên tục cho đến khi giờ nghỉ trưa kết thúc, nhưng vẫn không có ai nhấc máy.

“Đụ má!”

Không thể ngồi yên được nữa, tôi trốn cha mẹ lén đi đến trường.

Vừa đến cổng chính của trường, tôi định đi thẳng đến lớp thì...

"Nagaoka Shuuji! Em đang bị đình chỉ học mà! Mau ngoan ngoãn về nhà đi!"

Tôi bị các nhân viên bảo vệ ở cổng bắt lại, rồi lại bị gọi cha mẹ đến và bị đưa về nhà.

Cuối cùng tôi vẫn không thể gặp được Mai.

Hơn nữa, sự giám sát của cha mẹ càng trở nên nghiêm ngặt hơn, từ việc có thể đi lại trong nhà thì giờ tôi còn không được phép ra khỏi phòng nữa.

“Cha, mẹ! Con xin hai người! Con muốn gặp Mai! Cho con ra khỏi nhà đi mà!"

"Mẹ không biết con sẽ làm gì, nên mẹ sẽ không cho con ra khỏi nhà đâu. Nhưng mẹ sẽ thử liên lạc với Mai-san xem sao, con cứ ngoan ngoãn đợi ở đây đi."

Tôi cầu xin mẹ, bà ấy đã nói vậy và bảo tôi đợi, nhưng khi trở về, bà ấy lại nói "không thể gặp được".

Ứng dụng RAIN cũng không có phản hồi gì.

Mẹ kiếp, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra trong lúc tôi không thể ra khỏi phòng chứ!

Tên Kuzuha đó, sau Yuka, Aria-san thì đến cả Mai cũng bị hắn ta động tay vào!

Nếu muốn cướp thì đi mà cướp con gái của thằng khác đi! Tại sao chỉ nhắm vào mỗi tôi!

Rốt cuộc tôi đã gây ra thù oán gì với hắn ta chứ!

Tôi muốn ngay lập tức đi đánh cho tên Kuzuha đó một trận, nhưng thật đáng buồn là bây giờ tôi còn không được phép ra khỏi phòng nữa.

Trong một thời gian, tôi chỉ có thể ngoan ngoãn ở trong phòng thôi... nhưng cứ như vậy thì Aria-san và các cô gái sẽ bị bàn tay quỷ dữ của tên Kuzuha đó thâu tóm!

Đúng lúc đó, lại có một thông báo từ ứng dụng RAIN.

Lần này là tin nhắn từ Mai.

Tôi vội vàng mở khung chat ra, và lại chỉ có một bức ảnh.

Và bức ảnh đó là cảnh Rina trong bộ đồ lót đang ôm lấy tên Kuzuha trần truồng và ngủ trên một chiếc giường trong bóng tối!

"Uwaaaaaaaaaa!"

Cả Rina nữa! Tôi đã nghĩ không thể nào, nhưng quả thật là Rina nữa rồi!

Hồi còn nhỏ, Rina đã nói sẽ cưới tôi, và còn cãi nhau với Yuka vì cùng nói một điều đó nữa chứ!

"Shuuji! Ồn ào quá đấy! Mẹ đã bảo con phải ở yên mà suy nghĩ lại đi rồi mà!"

Có lẽ mẹ đã nghe thấy tiếng la hét của tôi, bà ấy xông vào phòng và quát mắng.

Đúng rồi! Nếu cho mẹ xem bức ảnh này thì!

"Mẹ, mẹ xem cái này đi! Rina bị tên Kuzuha đó!"

"Hả? ...Shuuji!! Con giữ mấy cái ảnh kiểu gì thế hả!"

Nhưng mẹ lại nổi giận theo một hướng khác so với dự đoán của tôi.

"Hả? Không... lẽ nào lại là!"

Tôi chợt nhớ lại chuyện đã xảy ra ở phòng hội học sinh và kiểm tra màn hình điện thoại.

Bức ảnh Rina và Kuzuha ngủ cùng nhau đã biến mất, thay vào đó là bức ảnh Rina đang ngủ một mình trong phòng của cô ấy ở nhà mình.

Hơn nữa, còn trong bộ đồ lót nửa cởi nửa mặc nữa!

Lại bị chơi xỏ rồi!

Dù tôi đã cài cả ứng dụng diệt virus miễn phí rồi mà!

Kiểu này thì trông cứ như tôi đã làm chuyện bậy bạ với Rina khi cô ấy ngủ vậy!

"K-Không phải đâu mẹ! Đây là bẫy của hắn ta!"

Tôi cố gắng giải thích, nhưng lại bị mẹ tát vào má.

"Im đi! Hồi sơ trung con đã ngốc nghếch và lăng nhăng với con gái, nhưng ít nhất con vẫn là một đứa trẻ ngoan mà, tại sao lại trở nên như thế này chứ..."

"Mẹ! Khoan đã...!"

Mẹ không nghe lời tôi nói, vừa khóc vừa rời khỏi phòng.

Xong rồi...

Cha mẹ sẽ không còn tin tưởng tôi nữa.

Tôi nhìn lại màn hình điện thoại, bức ảnh lại thay đổi, cứ như thể đang chế giễu tôi vậy.

Bức ảnh Rina trong bộ đồ lót lúc nãy đã biến thành cảnh cô ấy hôn tên Kuzuha thoả thân (chỉ thấy nửa thân trên).

Chó má!

Tại sao lại được gửi từ tài khoản của Mai chứ.

Có thật là Mai cũng đã rơi vào tay tên Kuzuha rồi không?

Trong giây lát, tôi đã nghĩ đến việc đi đâm tên Kuzuha đó một nhát, nhưng tôi không thể làm cho cha mẹ buồn hơn được nữa nên không thể làm vậy.

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ đầy tuyệt vọng, nhưng lại thấy ảo ảnh hình bóng của Yuka và Kuzuha chồng lên nhau trên tấm màn cửa phòng Yuka đối diện.

Tôi càng thêm chán nản, kéo rèm lại và chui vào giường.

Tôi đã thích cả Aria-san, Yuka, Mai và Rina trước, và chắc chắn là họ cũng có tình cảm với tôi, nhưng bây giờ thì chẳng còn ai ở bên cạnh tôi nữa cả...

Tại sao mọi người lại bỏ rơi tôi chứ...

Mọi thứ đều hỏng bét rồi...

Thà chết đi cho xong…

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận