Lễ hội Văn hóa của Trường Trung học Ootsuki được chia thành ba hoạt động chính.
Một là các gian trưng bày của từng lớp, một là các buổi biểu diễn của câu lạc bộ.
Và một hoạt động khác là – các sự kiện sân khấu được tổ chức tại nhà thi đấu.
Từ các buổi biểu diễn của câu lạc bộ kịch, các buổi hòa nhạc của câu lạc bộ nhạc nhẹ, cho đến những tiết mục cổ điển như kịch rakugo của câu lạc bộ nghiên cứu rakugo, rất nhiều hoạt động được diễn ra liên tục trong suốt lễ hội văn hóa.
Vì có rất nhiều ghế xếp được bày ra, nên cũng có rất nhiều khách dừng chân tại đây để nghỉ ngơi.
Và đúng vào giờ trưa này.
Một sự kiện quy mô lớn, cực kỳ... ngốc nghếch đang chuẩn bị bắt đầu.
Hầu hết các ghế khán giả đều đã kín chỗ, và có rất nhiều người đứng xem.
Tất cả đều háo hức chờ đợi sự kiện bắt đầu với vẻ mặt đầy mong đợi.
Và đúng lúc đó, Yui xuất hiện từ cánh gà sân khấu. Sau khi cúi đầu chào khán giả, cô cất giọng hào sảng qua chiếc mic trên tay.
『Nào, xin lỗi vì đã để quý vị chờ lâu! Sau đây sẽ là một trong những sự kiện chính của ngày hôm nay…!』
Cô bất chợt chỉ tay lên trời.
Cùng lúc đó, quả bóng may mắn ở giữa sân khấu vỡ ra, băng giấy và biểu ngữ rơi xuống.
Trên đó viết:
Đại Chiến Cặp Đôi Mặn Nồng Nhất.
『Vượt qua vô vàn thử thách, cặp đôi nào sẽ chứng minh tình yêu của mình hơn bất cứ ai khác! Đại Chiến Cặp Đôi Mặn Nồng Nhất, để đáp lại sự ủng hộ của quý vị, năm nay lại bắt đầu rồi đây!』
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Lời tuyên bố của Yui khiến bầu không khí phấn khích đến tột độ. Dù chỉ là một sự kiện trong lễ hội văn hóa, nhưng không khí hừng hực như một câu lạc bộ đêm hay một lễ hội âm nhạc ngoài trời vậy.
「Cái gì thế này…?」
Từ trong cánh gà nhìn ra, Koyuki trưng ra vẻ mặt như thể tận thế đã đến.
Cô đang mặc đồng phục học sinh chứ không phải bộ đồ bunny girl. Dù miễn cưỡng đồng ý tham gia, nhưng cô đã khẩn khoản yêu cầu được thay đồ ngay lập tức, thà chết còn hơn lên sân khấu với bộ trang phục kia.
Trong lúc đó, Naoya trả lời ngắn gọn câu hỏi của Koyuki.
「Tiếc thật, có vẻ đây là một sự kiện truyền thống.」
Ngày xưa, các học sinh khóa trước đã tổ chức trò này chỉ để cho vui, nhưng không ngờ lại được đón nhận nồng nhiệt và trở thành hoạt động thường niên.
Thực tế, những thí sinh khác đang chờ trong cánh gà giống như Naoya và Koyuki, dù có hơi ngượng ngùng im lặng hoặc gượng gạo trò chuyện để che giấu sự lo lắng, nhưng nhìn chung họ đều rất hào hứng và mắt sáng lấp lánh.
Người ta nói rằng, rất nhiều cựu học sinh cũng quay về trường mỗi năm chỉ để thưởng thức sự kiện này.
Có thể nói đây là tận thế, hoặc cũng có thể nói là sự bình yên đến mức ngây ngô.
「Truyền thống thì đúng là cần được gìn giữ. Nhưng mà, cái gì cũng phải có giới hạn chứ….」
Koyuki ôm thái dương như vừa ăn hết cả tấn kem, trên mặt hiện rõ vẻ khổ sở.
Gương mặt cô vốn đã xinh đẹp như búp bê nên biểu cảm này trông rất nghệ thuật, nhưng nỗi buồn phiền của bản thân cô thì lại rất thật.
Mặc dù toát ra khí chất như một tù nhân đang bước lên giá treo cổ, nhưng Koyuki vẫn lắng nghe lời giải thích về sân khấu.
『Luật chơi rất đơn giản. Có nhiều thử thách khác nhau được đưa ra, hai bạn hãy cùng nhau hợp sức để chiến thắng. Cặp đôi cuối cùng còn lại sẽ là Cặp đôi Mặn nồng Nhất của năm học này!』
「Ồ, là vòng đấu loại trực tiếp à. Vậy thì cứ thua ngay ở vòng đầu tiên cho rồi. Thế là tốt nhất…」
『Nhân tiện, năm nay cũng có phần thưởng cực kỳ giá trị đó! Cặp đôi xuất sắc giành chiến thắng sẽ nhận được…!』
Khi Koyuki vừa thở phào nhẹ nhõm, Yui ngừng lời và nhận một túi quà được bọc cẩn thận từ nhân viên. Thứ cô lấy ra từ đó là…
『Một bộ quà tặng độc quyền, không bán của nhân vật Nyanjiro nổi tiếng đó!』
「Cái gì… sao lại có thứ đó!?」
Đó là một con thú nhồi bông hình chú mèo với vẻ mặt ngơ ngác đang câu một con cá mập bằng cần câu.
Với Naoya, đó chỉ là một món đồ 「trừu tượng thật đấy」, nhưng Koyuki thì mặt mày biến sắc, lay mạnh ngực anh.
「Cái, cái đó là thú nhồi bông được làm ra cách đây ba năm khi hợp tác với cảng cá địa phương…! Đó là một món đồ cực kỳ hiếm mà ngay cả trong giới sưu tầm cũng ít người có được đó!?」
「Có vẻ các cựu học sinh đã tài trợ rất nhiều giải thưởng cho sự kiện này hàng năm. Có khi là được lấy trực tiếp từ cảng cá đó đấy.」
「Chẳng lẽ Naoya-kun đã biết trước cái bẫy này…!?」
「Cái này thì đúng là ngoài dự đoán.」
Naoya giơ hai tay lên thề thốt để chứng minh sự trong sạch của mình.
Tuy nhiên, lúc nãy khi Yui đến tìm, cô ấy đã cười tủm tỉm nên anh cũng đoán được phần nào diễn biến này. Yui biết rõ em gái anh, Yūna, đã rất hợp gu với Koyuki vì Nyanjiro.
(Con nhỏ Yui đó… chắc nó nghĩ là chỉ cần treo giải thưởng đó trước mắt là Koyuki sẽ dốc sức chiến đấu thôi.)
Tất cả chỉ để khuấy động sự kiện.
Dù lúc nãy có nói là thiếu người tham gia, nhưng bằng chứng là xung quanh đã có đủ số lượng người rồi.
Đương nhiên, Naoya đã biết trước điều đó nên mới chấp nhận.
「Ư ư… ở hồ bơi mình đã bị đồ Nyanjiro dụ dỗ rồi… sao ở đây lại vẫn là kiểu này chứ!? Cuộc sống hằng ngày của mình đang bị xâm lấn mất rồi… có khi nào có thế lực vĩ đại nào đó đang âm thầm thao túng phía sau không ta…?」
「Cậu nghĩ nhiều quá đấy. Nyanjiro chỉ đơn giản là rất nổi tiếng thôi mà.」
「Khụ… idol của mình lan ra khắp thế giới, thật là khổ sở quá đi…」
Lông mày Koyuki càng nhíu chặt hơn.
Tuy nhiên, đó không còn là vẻ mặt khổ sở đơn thuần như lúc nãy nữa. Đó là biểu cảm của một chiến binh bất khuất, sẵn sàng bước vào trận chiến không thể thua.
Naoya vỗ nhẹ vào vai Koyuki.
「Thôi, đã đến nước này thì đành chịu. Chúng ta hãy dốc toàn lực thể hiện đẳng cấp của một cặp đôi mặn nồng thôi nào.」
「Cậu cười tươi thật đấy…!? Cậu lúc nào cũng như vậy mỗi khi… ưm?」
Koyuki đang trút nỗi bực tức thì ánh mắt cô chợt dán chặt vào phía sau Naoya.
Hai thí sinh mới được nhân viên dẫn đến. Cả hai đều có vẻ bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Koyuki ngây người gọi họ.
「Arthur-kun? Cả Claire-san nữa!」
「K-Koyuki-sama…!」
Claire cũng nhận ra cô và nghiêng đầu hỏi một cách lo lắng.
「Chuyện này là sao vậy ạ? Tự nhiên bọn em bị gọi đến đây…」
「Chuyện gì à, thì là sự kiện Đại Chiến Cặp Đôi Mặn Nồng Nhất đó.」
「…Hả?」
「C-Cặp đôi á…!?」
Claire mất hồn.
Bên cạnh cô, Arthur cũng tái mặt, chết lặng.
Nhìn phản ứng của hai người họ, Naoya trầm ngâm gật đầu.
「À, hiểu rồi. Thôi thì ráng mà cố gắng vậy.」
「Ê, hai người đó cũng tham gia à…?」
Koyuki ngây người, thì thầm vào tai anh.
「Hai người đó lén lút hẹn hò từ bao giờ vậy…? Hoàn toàn không thấy dấu hiệu gì luôn.」
「Thế thì hơi vội vàng rồi. Hai người đó còn chưa tỏ tình với nhau nữa kìa.」
「Vậy thì tại sao…?」
「Nào, các thí sinh xin mời lên sân khấu.」
Trước khi Naoya kịp trả lời câu hỏi của Koyuki, họ đã được nhân viên thúc giục lên sân khấu.
Cùng với các thí sinh khác, họ bước ra sân khấu và nhận được tràng pháo tay như sấm. Có vài khuôn mặt quen thuộc, và góc khán giả ở hàng ghế đầu đang vẫy que phát sáng thì rõ ràng là người thân rồi.
「Chị hai và anh rể, cố lên nhé!」
「Cứ việc khoe khoang cho bọn họ xem đi!」
「Hơ hơ…! Koyuki-chan ơi, nhìn em một cái đi mà…!」
Trái ngược với sự nhiệt tình sôi nổi của ba người đang cổ vũ, Koyuki lại trưng ra vẻ mặt 「có lẽ bị loại ngay lập tức là tốt nhất…」. Nhưng trái với ý muốn đó, Yui cầm mic và tiếp tục thông báo đầy phấn khởi.
『Vậy thì, hãy cùng giới thiệu các thí sinh vinh dự của chúng ta nào. Đầu tiên là cặp đôi số một. Đó là anh em du học sinh Arthur-kun và Claire-chan! Xin một tràng pháo tay!』
Một tràng pháo tay vang dội như lúc họ bước vào lại vang lên. Ánh mắt khán giả nhìn họ có vẻ dịu dàng.
「K-khoan đã được không…!?」
Arthur lên tiếng.
Anh vội vàng tiến đến Yui, định hỏi rõ lại tiền đề ngay từ đầu nhưng…
「Chúng tôi là anh em mà!? Làm, làm gì có chuyện là một cặp… thật là quá đáng!」
「『Quá đáng』…?」
Bên cạnh, Claire khẽ nhíu mày.
Còn Yui thì vẫn vô tư nói.
『À, đừng lo lắng. Nếu chỉ giới hạn các cặp đôi thì số lượng thí sinh sẽ bị hạn chế, nên cả anh em thân thiết hay bạn bè thân thiết cũng có thể đăng ký đó.』
Thực tế, trong số các thí sinh khác mà Yui chỉ ra, cũng có vài cặp là nữ với nữ hoặc nam với nam. Dù có những cặp đôi thực sự, nhưng cũng có rất nhiều trường hợp chỉ đơn thuần là bạn bè.
『Các cặp đôi đồng giới đương nhiên cũng được tham gia, và tình anh em hay tình yêu khác giới thì cũng đều là tình yêu cả phải không? Nhân tiện, Arthur-kun và Claire-san là cặp đôi được đề cử thông qua cuộc khảo sát trong trường học được thực hiện từ trước đó đó.』
「Cuộc khảo sát đó có từ khi nào vậy!?」
『Vì cả hai đều rất nổi bật mà. Thế nên, đó là cặp anh em thân thiết Arthur-kun và Claire-chan. Tiếp theo là cặp đôi số hai…』
Hoàn toàn bỏ qua lời phản đối của Arthur, Yui vẫn tiếp tục dẫn dắt chương trình một cách trôi chảy.
Nhìn dáng vẻ của hai người họ, Koyuki khẽ nhíu mày.
「Ồ, ra là vậy. Mọi người chỉ nghĩ họ là anh em thân thiết nên đã bình chọn thôi.」
「Dạo gần đây khoảng cách của họ cũng gần hơn nhờ lời khuyên của Koyuki mà.」
「Đúng vậy… Thế thì mình phải có trách nhiệm rồi. Bị kéo đến cái nơi như thế này trong khi cả hai đều đơn phương là một tai nạn mà.」
Arthur đang bối rối 「Chúng tôi là một cặp…!?」, còn Claire thì nhíu mặt vì lời nói lúc nãy của Arthur.
Quả là một sự hiểu lầm tuyệt vời.
(Thì ra đây chính là sự hiểu lầm… quả nhiên thú vị thật đấy.)
Trong lúc Naoya trầm ngâm theo dõi, đến lượt anh và Koyuki được giới thiệu.
Yui mỉm cười thương mại, giơ mic về phía họ.
『Và đây là cặp đôi tham gia đột xuất của chúng ta, Sasahara Naoya-kun và Shirogane Koyuki-chan! Mời cả hai chia sẻ cảm nghĩ!』
「Hả? T-Tự nhiên bảo thế thì…」
Koyuki bối rối đảo mắt.
Có vẻ bây giờ cô mới nhận ra mình đang thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.
Mặt cô đỏ bừng trong tích tắc, mạch suy nghĩ ngừng hoạt động. Cô há miệng vài lần rồi – giật lấy mic từ Yui, và nói ra một cách tuyệt vọng.
「Một thiếu nữ xinh đẹp hiếm có như ta đây đã tham gia cái trò vô nghĩa này, nên… hãy cảm thấy vinh dự đi! Mau cúi đầu xuống và tôn thờ ta!」
「『Vì rất muốn có phần thưởng nên sẽ cố gắng hết sức. Xin mọi người hãy nhẹ tay!』Đại khái là vậy đó ạ.」
「Đừng có dịch trôi chảy như thế chứ!」
Cùng lúc bị vỗ mạnh vào lưng, khán giả bật cười vang dội. Màn chào sân hoàn hảo.
Điều này không chỉ khiến MC Yui mà cả các thí sinh khác cũng phải thán phục.
『Ôi chao, vừa mở màn đã là một màn hài kịch vợ chồng thế này… Quả nhiên hai người này không thể xem thường được! Liệu quán quân năm nay đã được định đoạt rồi sao!?』
Khi Yui hô hào, bầu không khí lại càng nóng hơn.
Có cả những học sinh đang cá cược nước giải khát xem Naoya có thắng hay không, khiến sự chú ý của mọi người càng tập trung vào họ. Vì thế, Koyuki càng trở nên lúng túng.
「Ư ư… sao lại nổi bật đến thế chứ… Mình chỉ muốn mang Nyanjiro về nhà thôi mà…!」
「Không được đâu. Nếu không nổi bật thì sẽ không thắng được đâu. Nào, lại đây.」
「Khoan đã…! C-Cái gì!?」
「Yay. Tụi tớ yêu nhau thắm thiết thế này đây.」
Vừa ôm vai Koyuki, Naoya vừa giơ ngón tay chữ V về phía khán giả. Màn thể hiện của anh thành công như dự đoán, và một tràng reo hò lớn hơn nữa vang lên. Có lẽ anh đã chiếm được trái tim của phần lớn khán giả rồi.
Naoya khẽ thì thầm vào tai Koyuki đang đỏ mặt bối rối.
「Sự kiện này cuối cùng sẽ được quyết định bằng cuộc bình chọn của khán giả. Thế nên, mấu chốt để chiến thắng là phải tăng thật nhiều điểm thiện cảm.」
「Ư… đó không phải là cái thứ mình ghét nhất sao!?」
「Đó là lý do tại sao có tớ ở đây.」
Naoya cười nhếch mép một cách đắc thắng.
Nếu Koyuki mong muốn phần thưởng quán quân… thì điều cần làm đã rõ ràng.
「Với tớ thì việc nắm giữ lòng người như thế này… chỉ trong một thời gian ngắn trong sự kiện này không thành vấn đề. Tớ nhất định sẽ giành chiến thắng về cho Koyuki.」
「Vui thì vui thật đấy nhưng cũng thật phiền phức… Không, nhưng mà vẫn gần quá đi chứ!?」
Koyuki thoát khỏi vòng tay Naoya và giữ khoảng cách.
Dáng vẻ đó của cô trông rất hài hước, như một chú mèo con đang đe dọa vậy.
Đúng như Naoya đoán, tiếng cười vang lên khắp nơi.
「Shirogane-san là một cô bé như thế à…?」
「Ai là người đầu tiên gọi cô ấy là 『Bạch Tuyết Độc Dược』 vậy chứ. Kiểu đó thì phải là 『Bạch Tuyết bọc mật ong』 mới đúng!」
「Tốt lắm, cặp đôi bá đạo! Cứ làm tới đi!」
Những tiếng reo hò ồn ào đều rất thiện cảm với hai người.
Naoya khẽ nhếch mép cười thầm.
(Hừm… Con người thường yếu lòng trước sự đối lập mà. Nếu Koyuki, người vốn mang tiếng xấu, lại thể hiện những phản ứng bình thường như một cô gái, thì thiện cảm nhất định sẽ tăng lên thôi.)
Nói cách khác, đây là định luật Jaian bản điện ảnh.
Dù không muốn để người khác biết đến sự đáng yêu của Koyuki, nhưng lúc này không thể không làm.
「Khoan đã. Nếu chị em hoặc bạn bè thân thiết cũng có thể tham gia, thì ban đầu mình nên cặp với Sakuya hoặc Emi-chan mới phải…」
Khi Koyuki bắt đầu nhận ra điều đó, phần giới thiệu các thí sinh khác đã kết thúc.
Yui nhanh chóng chỉ đạo các nhân viên.
『Nào nào, vậy thì hãy nhanh chóng tiến hành thôi. Thử thách đầu tiên là… ta-da! Cuộc đấu quiz!』
Cô hùng hồn tuyên bố và giơ một tấm bảng lên.
Mỗi cặp thí sinh được phát một cuốn sổ vẽ.
Tuy nhiên, đây không phải là một cuộc đấu quiz thông thường. Người dẫn chương trình sẽ đưa ra chủ đề, một người trong cặp sẽ viết câu trả lời lên sổ, và người còn lại sẽ đoán nội dung đã viết.
Nếu không hiểu rõ sở thích của đối phương, thì không thể giành được câu trả lời đúng.
Vì vậy – đương nhiên Naoya là người đoán.
Bị trói vào ghế, bị bịt mắt bằng một mảnh vải đen, Naoya vẫn trả lời vanh vách.
「Món ăn yêu thích của Koyuki là… 『Bánh crepe Natto Takuan có sốt chocolate của tiệm bánh crepe trước ga』.」
『Oa—! Cặp đôi Naoya & Koyuki, năm câu liên tiếp đều trả lời đúng hết!』
Yui giơ cao cuốn sổ để khán giả có thể nhìn thấy.
Đương nhiên, khán giả xôn xao không ngớt. Dù bị bịt mắt, Naoya vẫn cảm nhận rõ qua không khí rằng các nhân viên và thí sinh khác cũng đang rất thích thú.
『Với độ chính xác gần như từng từ một, ban đầu chúng tôi đã nghi ngờ gian lận… nhưng như quý vị thấy, dù bị bịt mắt vẫn như thế này! Đến cả tôi, người bạn thanh mai trúc mã của hai người, cũng thấy hơi quá đáng rồi đó!』
「Haha, nếu chúng tôi yêu nhau thắm thiết như thế này thì dễ như bỡn thôi mà.」
「Đây có thực sự đang đo mức độ tình yêu không vậy…? Hay là cuộc thi người bất ngờ vậy?」
Koyuki nhíu mày, huých nhẹ vào Naoya.
Có vẻ cô thật sự bực mình vì bị đoán trúng phóc, đến mức giữa chừng cô còn cố tình viết những câu trả lời vô nghĩa mà vẫn bị đoán đúng.
「Gì chứ, thắng được là được rồi. Thế này thì chắc chắn sẽ vô địch rồi.」
「Được cái gì chứ. Cậu thì không nói làm gì, nhưng đến cả mình cũng bị nhìn như một loài vật quý hiếm vậy… ưm?」
Koyuki chợt nghiêng đầu.
「Dù áp đảo thế này, nhưng chỉ 'gần như' chắc chắn vô địch thôi sao?」
「Ừ. Vì có một đối thủ đáng gờm mà.」
Tháo bịt mắt ra, đúng lúc đó đến lượt đối thủ đáng gờm kia trả lời.
Dù có hơi lúng túng khi mic hướng về phía mình, Arthur vẫn trả lời bằng giọng rõ ràng.
「Món ăn yêu thích của Claire là… 『Bánh scone mà mẹ tôi làm』.」
『Chính xác! Cặp đôi Arthur & Claire cũng đã trả lời đúng hết năm câu liên tiếp!』
Cùng lúc lời thông báo của Yui vang lên, nhiều tiếng reo hò bật lên.
『Đúng là anh em thân thiết. Hai người thật sự hiểu rất rõ về nhau nhỉ.』
「Đúng, đúng vậy. Bởi vì chúng tôi đã lớn lên cùng nhau từ khi còn nhỏ mà.」
『Nhân tiện, Claire-chan. Món ăn yêu thích của anh trai bạn là gì?』
「Cái đó thì đơn giản thôi ạ.」
Claire khẽ mỉm cười, dõng dạc nói với anh trai.
「Chính xác là, 『Pudding bán ở cửa hàng tiện lợi』 ạ.」
「Hả…?」
Tuy nhiên, trái ngược với sự dứt khoát đó, phản ứng của Arthur lại không được khả quan.
Anh nhíu mày, cau mặt nhìn chằm chằm vào em gái.
「Món tôi thích là 『Sandwich dưa chuột』 mà. Tôi đã nói như vậy từ lâu rồi mà?」
「Ơ, nhưng mà gần đây anh vẫn hay mua về mà. Cả phần của em nữa.」
「Đó là vì lần đầu tiên đến đây em nói em thích nó nên anh mới…」
「Eeeh!? C-có thật là như vậy ạ!? Em cứ tưởng anh hai thích nó lắm chứ…」
Claire đỏ bừng mặt, bối rối.
Thấy phản ứng đó, Arthur cũng đỏ mặt, lắp bắp không nói nên lời –.
『Oa—! Mặc dù câu đó không chính xác, nhưng cuối cùng lại cho thấy sự thân thiết của hai người! Hai bạn giỏi quá đi! Hú hú!』
Yui dốc sức khuấy động không khí cho hai người.
Nhờ đó, thiện cảm của khán giả dành cho họ tăng lên rõ rệt.
「Ồ. Cứ tưởng khó gần lắm chứ, ai ngờ lại có lúc đáng yêu vậy ta.」
「Arthur-kun yêu em gái cũng đáng để ủng hộ mà…!」
Naoya và Koyuki cũng nổi bật không kém, nhưng cặp anh em này cũng không tồi.
Cuối cùng, Koyuki cũng hiểu ra ai là đối thủ. Cô đặt tay lên cằm, vẻ mặt nghiêm nghị.
「Đúng là đối thủ mạnh thật. Nhưng mà…」
Cô ngừng lời, chuyển ánh mắt về phía cánh gà.
Trong bóng tối, con thú nhồi bông mà cô hằng mong ước đang lặng lẽ nhìn cô.
Koyuki mạnh mẽ gật đầu rồi siết chặt nắm tay.
「Đã bêu xấu bản thân đến mức này mà lại thua thì sao được…! Dù phải dùng thủ đoạn bẩn thỉu đến đâu cũng phải thắng cho bằng được!」
「Đừng có ngầm gọi việc dùng tớ là 'thủ đoạn bẩn thỉu' chứ. Dù gì tớ cũng là bạn trai cậu mà.」
Dù anh nói vậy để trêu chọc, nhưng Naoya thừa biết đó là một mánh khóe.
Từ đó trở đi, cả hai – chủ yếu là Naoya – đã thể hiện một cuộc tấn công như chẻ tre.
Cuộc thi là đấu loại trực tiếp, mỗi khi một trận đấu kết thúc, số lượng đối thủ lại giảm đi. Thu nhặt xương cốt của những kẻ bại trận một cách thảm hại, họ ung dung giành chiến thắng.
Và rồi –.
『Nào nào, hai cặp đôi đã tiến vào vòng chung kết!』
Lời tuyên bố đó khiến một tràng pháo tay vang dội như sấm.
Khi cuộc thi tiến triển, số lượng khán giả ngày càng tăng, đến mức phải giới hạn số người vào ở lối ra vào. Những người không thể vào được vẫn không chịu bỏ cuộc, cố gắng nhìn trộm qua các cửa sổ nhỏ.
Giờ đây, chỉ còn năm người đứng trên sân khấu.
MC Yui, Naoya và Koyuki. Và –.
「Hừ, cuối cùng cũng đến đây rồi.」
「Koyuki-sama…」
Đối mặt với Koyuki, Claire khẽ nuốt nước bọt.
Cô hơi cúi đầu, chậm rãi nói ra từng lời.
「Lúc đầu em cứ nghĩ đây là một sự kiện vớ vẩn. Nhưng mà… em đã suy nghĩ lại, đây là một cơ hội tốt để thử thách mối liên kết giữa em và anh hai.」
Nói rồi, Claire khẽ ngẩng mặt lên.
Trên gương mặt cô không còn một chút bối rối nào như khi mới bước lên sân khấu nữa.
Chỉ có ngọn lửa tham lam khao khát chiến thắng đang bùng cháy trong đôi mắt đỏ thẫm.
「Trận này, em nhất định sẽ không thua. Ngay cả khi đối thủ là Koyuki-sama!」
「Ô hô hô hô! Đối thủ như vậy thì còn gì để chê nữa chứ!」
Koyuki đáp lại lời tuyên chiến đó bằng một tràng cười lớn.
Những tia lửa vô hình lóe lên giữa hai cô gái, và hơi nóng cuộn xoáy trong nhà thi đấu.
Arthur, người đang đứng phía sau dõi theo, thất thần gục đầu xuống.
「Tôi chỉ muốn về nhà sớm thôi…」
「Thôi nào, chỉ còn một trận nữa thôi, cố lên.」
Naoya thoải mái vỗ vai anh.
Nhân tiện, anh cũng không quên thì thầm vào tai Arthur.
「Thế, cậu đã tìm thấy câu trả lời chưa?」
「…'Câu trả lời nằm trong chính mình' sao.」
Đó là lời Naoya đã nói khi Arthur đến phòng tư vấn.
Arthur lẩm bẩm những lời đó như một câu thần chú ma thuật trong miệng.
Anh nhìn chằm chằm vào Claire đang đối đầu với Koyuki rồi – lắc đầu với vẻ mặt đau khổ.
「Không hiểu… vẫn chưa tìm thấy.」
「Vậy à.」
Naoya thản nhiên gật đầu và rời tay khỏi vai anh.
Có vẻ Yui và những người khác cũng đã chuẩn bị xong.
『Trận chung kết đây rồi! Đó là Trận đấu Tình huống!』
Cùng với lời thông báo, ba người đàn ông cường tráng lần lượt xuất hiện từ cánh gà sân khấu.
Họ có thân hình không giống học sinh cấp ba chút nào, và tất cả đều có vẻ mặt hung tợn. Nói thẳng ra, họ trông giống như những tên du côn. Khi họ cười nhếch mép một cách hạ tiện, một số khán giả đã nhăn mặt.
『Ờm, giải thích đơn giản là, chúng tôi sẽ kiểm tra xem bạn sẽ bảo vệ đối phương như thế nào trước những kẻ xấu. Người hợp tác với chúng tôi là, ơ này!?』
Một người trong số họ giật mic từ tay Yui, nhìn quanh khán giả và hùng hồn tuyên bố.
『Bọn tôi là thành viên câu lạc bộ đấu vật. Ừm, bọn tôi sẽ cố gắng không làm ai bị thương đâu… nhưng nếu cần thiết, hãy đưa ai đó đến phòng y tế nhé.』
Anh ta liếc nhìn Naoya và Arthur, rồi nhún vai một cách khoa trương.
Chỉ có hai người bạn của anh ta bật cười.
Khán giả cau mặt nhìn nhau.
『Nào nào, trả mic đây. Như quý vị thấy, đây là những người có hơi… nhiều vấn đề hành vi, nhưng… lần này, vì mục đích kiếm quỹ câu lạc bộ, họ đã vui lòng hợp tác đó.』
Giật lại mic, Yui dứt khoát kết thúc phần giới thiệu.
Tuy nhiên, bầu không khí thân thiện ban đầu vẫn không quay trở lại.
Trong khi khán giả lo lắng theo dõi, Yui đưa mic cho Koyuki.
『Nhân tiện, lần đầu tiên Koyuki-chan và Naoya-kun gặp nhau cũng là kiểu này đúng không?』
「Ơ… Đ-đúng vậy. Mình đã bị một người đàn ông lạ mặt nói chuyện trên phố.」
Koyuki lắp bắp kể lại câu chuyện lần đầu gặp nhau.
Và rồi, nhiều tiếng 「Ồ」 đầy thán phục vang lên.
Mặc dù là một tình huống gặp gỡ quen thuộc, nhưng những tình huống quen thuộc lại dễ dàng chạm đến trái tim người khác.
Được phản ứng đó, Koyuki càng ưỡn ngực hơn.
「À, chuyện đó chẳng là gì đối với mình cả. Mình hoàn toàn có thể tự giải quyết một mình. Nhưng mà, cũng tốt khi biết được người này cũng có ích.」
『Vâng vâng, hiểu rồi! Vậy thì hãy cùng xem màn trình diễn của hai người nào!』
Và thế là, Naoya và Koyuki bắt đầu trước.
Yui và những người khác tạm thời lùi vào cánh gà, Koyuki chỉ thẳng vào câu lạc bộ đấu vật và tuyên bố.
「Đi đi, Naoya-kun. Hãy hạ gục bọn chúng như lần đó đi!」
「Ơ, thật sao?」
「Đương nhiên rồi. Đừng có nương tay mà kết liễu bọn chúng đi!」
Koyuki mắt sáng rỡ mong chờ Naoya tiêu diệt bọn họ.
Có vẻ cô muốn khoe với khán giả rằng Naoya đáng tin cậy đến mức nào.
Việc được cô ấy nghĩ như vậy là một vinh dự lớn, nhưng Naoya chỉ có thể cười khổ.
「Trường hợp này thì tớ không khuyến khích lắm đâu…」
「Tại sao chứ? Cái này đáng lẽ phải là trong nháy mắt thôi mà.」
「Này này, cô nói ghê gớm thật đấy.」
Nghe vậy, câu lạc bộ đấu vật nhăn mặt khó chịu.
Người học sinh ở giữa, người đã giật mic từ Yui – có vẻ anh ta là đội trưởng. Anh ta búng tay, nhìn Naoya từ đầu đến chân như thể đang đánh giá, rồi nhếch mép cười khinh.
「Thằng nhóc gầy nhẳng đó sẽ hạ gục bọn tôi á? Cô có vẻ kỳ vọng quá nhiều vào bạn trai mình rồi đó, Shirogane à.」
「Ồ, cậu biết tôi à…?」
「Đương nhiên rồi. Tôi đã nhắm cô từ lâu rồi.」
Đội trưởng cười nhếch mép, liếm môi.
「Tôi thích bắt những cô gái ngạo mạn phải khuất phục. Thế nào? Bỏ cái tên yếu đuối đó đi, không cần diễn kịch gì cả, hãy trở thành người phụ nữ của tôi đi.」
「Hả…? Cậu nói nhảm nghỉ một chút đi chứ… Naoya-kun?」
Naoya chen vào, che chắn cho Koyuki sau lưng, rồi mỉm cười tươi tắn với đội trưởng.
Từ phía khán giả, Sakuya và những người khác đang chắp tay cầu nguyện với vẻ mặt tiếc nuối, hoặc làm dấu thánh giá.
Một con thú chỉ nhe nanh cười khi – đi săn con mồi mà thôi.
「Ừm, nếu Koyuki muốn thì tớ sẽ không nương tay đâu.」
Và thế là, năm phút sau.
「XIN LỖI ANH ẠAAAAA!!」
Toàn bộ thành viên câu lạc bộ đấu vật khóc lóc bỏ chạy khỏi sân khấu.
Dáng vẻ phía sau của họ, không biết có phải do ảo giác hay không, nhưng cơ bắp của họ dường như đã teo lại, nhỏ đi hai phần.
Tiễn biệt tiếng hét đau thương, Koyuki bật cười lớn.
「Ô hô hô hô, tôi đã nói rồi mà! Cứ thử đến vào ngày mốt xem sao!」
Rồi cô ấy bất chợt nhìn quanh khán giả –.
「Nào, mọi người thấy sao!? Naoya-kun của tôi, là…?」
『…………』
Khán đài im phăng phắc như tờ.
Không phải vì họ quá cảm kích trước màn xử lý tài tình, hay cảm động trước tình yêu của Naoya dành cho Koyuki. Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Naoya với vẻ mặt tái mét.
Yui thò đầu ra từ cánh gà, bình luận một cách chính xác.
『Ôi chà!? Khán giả đang thất vọng tràn trề kìa!』
「Tại sao!?」
「Tớ đã đoán trước rồi.」
Naoya cười khổ trước tiếng hét của Koyuki.
「Nếu tớ đánh gục họ bằng tay không thì trông có vẻ hoành tráng hơn… nhưng tớ chỉ nhẹ nhàng đến gần và thì thầm vào tai họ thôi mà.」
Chỉ bấy nhiêu thôi mà nụ cười đã biến mất khỏi gương mặt các thành viên câu lạc bộ đấu vật, họ run rẩy cầu xin tha mạng. Đối với Koyuki thì đây có lẽ là cảnh tượng quen thuộc –.
「Nhưng đối với người ngoài thì thấy sợ hãi là chuyện bình thường mà.」
「Nhưng mà nhưng mà… lúc đó Naoya-kun cứu mình trông ngầu lắm mà!」
「Phải rồi phải rồi. Cảm ơn nhé.」
Naoya khẽ vuốt đầu Koyuki đang hờn dỗi.
Đúng là tình yêu mù quáng mà người ta thường nói.
「Nếu được người mình thích nói vậy, thì có lẽ cố gắng hết sức cũng đáng giá nhỉ.」
『À, xin lỗi vì đã làm phiền màn thể hiện tình cảm của hai bạn nhưng…』
Yui, người đang bàn bạc gì đó với nhân viên, hùng hồn tuyên bố.
『Vừa nhận được thông tin nóng hổi đây! Các thành viên câu lạc bộ đấu vật tuyên bố bỏ cuộc!』
「Naoya-kun… cậu đã gieo cái gì vào đầu mấy người đó vậy hả?」
「Tớ xin phép giữ im lặng vì lý do bảo vệ thông tin cá nhân.」
「Cậu ấy cũng biết quan tâm đến những điều đó sao…」
『Từ giờ trở đi, họ sẽ thay đổi tâm tính và tập trung vào các hoạt động câu lạc bộ và học tập! Có vẻ như tất cả đã thẳng tiến đến phòng giáo viên để được tư vấn hướng nghiệp!』
Từ ngày hôm đó trở đi, họ thực sự trở nên chăm chỉ hơn trong việc tập luyện. Kết quả là họ đã đạt được thành tích xuất sắc tại giải đấu cấp tỉnh, và Naoya đã nhận được rất nhiều lời cảm ơn – nhưng đó hoàn toàn là chuyện bên lề.
「Đúng là tên đó… có tài bán hũ thật.」
Một người bạn cùng lớp đang xem lầm bầm.
Lời nói đó vang vọng trong nhà thi đấu đang im lặng như tờ, và nhiều khán giả im lặng chậm rãi gật đầu.
(Ưm, xem ra điểm thiện cảm không tăng bằng điểm kính sợ rồi.)
Trước đây, Naoya cũng đã thể hiện năng lực của mình cho khán giả, nhưng anh đã điều chỉnh để trông hài hước ở một mức độ nào đó. Lần này, anh vô tình quá cố gắng bảo vệ Koyuki nên đã làm quá lố.
Không khí ủng hộ cặp đôi tình nhân ngốc nghếch vẫn không trở lại, thay vào đó là sự xôn xao bối rối lan rộng.
Tuy nhiên, trong số đó có một người duy nhất thở phào nhẹ nhõm.
Đó là Arthur, người thò mặt ra từ cánh gà.
Dù anh giả vờ lắc đầu tiếc nuối, nhưng nụ cười trên môi anh không thể che giấu được.
「Ôi, nhân vật phản diện đã rời khỏi sân khấu rồi. Vậy thì, chúng ta sẽ thua mà không cần đấu sao. Sẽ thua mà, được rồi!」
「Cái gì, không được đâu ạ!」
Người phản đối thẳng thừng chính là Claire.
Cô ấy xông đến anh trai, nhìn anh với vẻ mặt nghiêm túc và dữ dằn.
「Em cũng muốn anh hai bảo vệ em như vậy. Em tuyệt đối không chấp nhận thua không đấu đâu ạ.」
「Ư… nhưng mà, nếu không có nhân vật phản diện quan trọng thì làm sao được…」
『Cái đó cũng đúng nhỉ. Ưm, làm sao bây giờ ta.』
MC Yui khoanh tay suy nghĩ.
Nhưng cũng chỉ vỏn vẹn vài giây. Cô ấy lập tức nở một nụ cười tươi rói về phía Naoya.
『Được rồi, vậy thì là luật chơi đặc biệt. Naoya?』
「Vâng vâng, hiểu rồi. Em sẽ đóng vai phản diện phải không?」
「Cái gì!?」
Anh thản nhiên chấp nhận, và tất cả mọi người đều hét lên một tiếng kinh hãi.
Khán giả cũng xôn xao không ngớt, và tiếng la ó lập tức vang lên.
「Đồ khốn! Cậu đóng vai phản diện thì đúng là thật rồi còn gì!」
「Đúng đó đúng đó! Arthur-kun tội nghiệp quá!」
Tất cả mọi người đều đã hoàn toàn coi Naoya là một ma vương.
Koyuki cũng đặt tay lên cằm, trầm ngâm suy nghĩ.
「Nghĩa là… Naoya-kun sẽ cố gắng cướp Claire-san từ tay Arthur-kun sao?」
「Nếu theo kiểu lúc nãy thì sẽ là vậy. Dù là diễn kịch thôi.」
「Diễn kịch à…」
Dù nói từ đó ra, vẻ mặt Koyuki vẫn không sáng sủa chút nào.
Thay vào đó, những nếp nhăn trên lông mày cô lại càng sâu hơn.
Cô mím môi suy nghĩ một lúc, rồi chợt bừng tỉnh và ngẩng mặt lên.
「Nếu vậy thì tôi cũng! Tôi cũng sẽ đóng vai phản diện cùng! Naoya-kun một mình thì không đáng tin chút nào!」
「『Cho dù là diễn kịch, em cũng không muốn thấy Naoya-kun tán tỉnh cô gái khác! Vậy thì em sẽ tự mình xông lên mà!』phải không?」
「Tại sao cậu có thể quan tâm đến những người lúc nãy mà lại không thể quan tâm đến tôi vậy!? Đừng có cố ý nói to lên như thế chứ!」
Koyuki đỏ bừng mặt, xông đến túm lấy anh.
Vì thế, các khán giả đang buông lời chỉ trích cũng phải nhìn nhau.
「…Thế thì có lẽ sẽ hòa vốn thôi.」
「Hiểu rồi, chiến lược pha loãng độc tính của bạn trai bằng cách thêm chính mình vào… Shirogane-san quả là một nhà chiến lược mà.」
「Trông thế mà cô ấy là người đứng đầu lớp về thành tích học tập đó…」
Tiếng la ó đã ngừng lại, thay vào đó là những ánh mắt dõi theo.
Koyuki nhíu mày, lườm tất cả mọi người vì sự thay đổi thái độ đột ngột này.
「Sao phản ứng của mọi người khó chịu vậy…?」
「Thôi nào thôi nào. Đó là bằng chứng cho thấy họ yêu quý Koyuki mà.」
Đây là phản ứng hoàn toàn trái ngược với thời mà cô bị xa lánh như một Bạch Tuyết Độc Dược.
Trước diễn biến dồn dập đó, Arthur loạng choạng lùi lại.
「N-Naoya và Koyuki-kun là kẻ thù của chúng ta sao…?」
「Ôi chà, đúng là một diễn biến bất ngờ mà.」
Claire cũng tròn mắt kinh ngạc, nhưng ngay lập tức, ánh sáng mong đợi lóe lên trong mắt cô.
「Nhưng em tin rằng anh hai có thể đánh bại họ một cách ngoạn mục.」
「Ư… nhưng mà, Koyuki-kun thì không sao, nhưng đó là Naoya đó!? Hắn ta không phải là kẻ thù mà một người bình thường nên đối đầu đâu!」
『Vâng, khi câu chuyện đã đi đến hồi kết. Thời gian cũng có hạn, chúng ta hãy bắt đầu ngay thôi!』
「K-khoan đã! Tôi vẫn chưa chuẩn bị tâm lý xong…」
Yui lùi vào, và màn kịch hài hước bắt đầu một cách không thể tránh khỏi.
Ánh mắt mong đợi của khán giả dán chặt vào họ.
Trong số đó, người đầu tiên hành động là –.
「À ừm… Khụ khụ. Ôi chà, cô bé đáng yêu quá.」
Dù hơi bối rối về chiến lược, Koyuki vẫn ra đòn tấn công trước.
Cô nhẹ nhàng bước đến Claire, nâng cằm cô ấy lên và mỉm cười quyến rũ.
「Bỏ anh trai ấy đi, hãy chơi cùng chúng tôi nào.」
「He he. Dù là lời mời của Koyuki-sama, em cũng xin từ chối ạ.」
Claire nhón vạt váy, cúi chào một cách duyên dáng.
Dáng vẻ đó hoàn toàn đúng chuẩn một quý cô – nhưng Naoya buông một lời tấn công nhẹ nhàng.
「Nếu em đi với chúng tôi, anh sẽ làm pudding cho em ăn bao nhiêu tùy thích.」
「Chứ…!」
Thấy Claire phản ứng mạnh mẽ, Naoya liền nói tiếp với nụ cười tươi rói.
「Ngoài ra, còn có dorayaki, shortcake và cả những món ngọt chỉ có ở Nhật Bản nữa đó!」
「Hơ hơ…! Em đã thấy trong manga và anime rồi! Chúng có thật sao!?」
「À, em có muốn ăn kurimanjuu không?」
「Cả cái thứ mà sẽ nhân lên rất nhiều đó nữa sao…!?」
「Mình nói ra thì hơi khó nghe nhưng mà cậu dễ dãi quá đấy…?」
Nhìn Claire đổi sắc mặt, tiến lại gần, Koyuki nhìn cô với vẻ mặt ngao ngán.
Cô hoàn toàn quên mất rằng chính mình cũng đang đứng ở đây vì đã bị Nyanjiro dụ dỗ.
Dù sao thì, Arthur vội vàng kéo tay em gái lại.
「Khoan đã! Anh sẽ chuẩn bị đồ ngọt cho em mà!」
「Hả! À, đúng rồi ạ…」
Che chắn cho Claire đã tỉnh táo lại phía sau, anh lườm Naoya.
Có lẽ vì đã tận mắt chứng kiến màn diễn ra của câu lạc bộ đấu vật lúc nãy, đầu gối anh khẽ run lên. Dù vậy, anh vẫn không lùi bước mà đối mặt với Naoya, dáng vẻ đó như một hiệp sĩ bảo vệ công chúa vậy.
「Naoya… để bảo vệ Claire, tôi có thế nào cũng được. Cứ làm đi nếu cậu có thể!」
「Anh hai…」
「Ưm, hình như đây hoàn toàn là vai ma vương rồi nhỉ?」
Khán giả đổ mồ hôi hột dõi theo trận chiến boss đang diễn ra trên sân khấu.
Claire, người đóng vai công chúa được bảo vệ, đang cảm nhận niềm hạnh phúc sâu sắc sau lưng anh trai. Cô ấy đắc ý trêu chọc Koyuki.
「Hừm, Koyuki-sama cũng còn non lắm. Nếu không đưa ra điều kiện vượt trội hơn anh hai, em sẽ không lung lay đâu.」
「Ừm, điều mà Arthur-kun không thể làm được à… Á!」
Koyuki suy nghĩ một lát rồi vỗ tay.
Điều kiện mà cô ấy đưa ra là –.
「Đúng rồi, chuyện tình yêu! Chúng ta hãy nói chuyện tình yêu đi, ba người chúng ta!」
「Á!」
Naoya khẽ tròn mắt.
Vì đó là một lời nói đã thay đổi hoàn toàn cục diện.
「Cô ấy nói ra rồi…」
「Ơ, có gì sai sao?」
Koyuki nghiêng đầu hỏi một cách ngây thơ trước nụ cười khổ của Naoya.
Họ biết rõ Claire thích ai. Vì vậy, đó sẽ là điều kiện tốt nhất để lôi kéo cô ấy. Tuy nhiên – có một người ở đây không biết thông tin đó.
「Hả…?」
Đó là Arthur.
Ngay khi nghe thấy từ 「chuyện tình yêu」, anh lập tức đông cứng như sét đánh giữa trời quang.
Sân khấu chìm vào im lặng một lúc, và khi khán giả bắt đầu xôn xao, Arthur chậm rãi mở miệng. Gương mặt anh tái nhợt hơn nhiều so với lúc anh đối mặt với Naoya.
「Claire, em… chẳng lẽ, em có người mình thích sao?」
「Anh, không liên quan gì đến anh hai cả.」
Claire bĩu môi quay mặt đi.
Sẽ không có ai giữ được bình tĩnh khi người mình thích lại hỏi một câu hỏi thờ ơ như vậy. Đương nhiên Claire cũng giận dỗi, nói với giọng gay gắt.
「Nhưng mà, đúng như Koyuki-sama nói. Những nỗi lo về tình yêu không thể nói với anh hai, Koyuki-sama có thể lắng nghe. Có lẽ em nên đi sang bên đó thật.」
「Có thật là có người mình thích sao!? Ai! Là người tôi quen sao!?」
「Em đã bảo là không liên quan đến anh hai rồi mà!」
Arthur nắm chặt tay Claire, và Claire thô bạo hất ra.
Cả hai quên cả nhiệm vụ mà cãi nhau.
Tình hình trở nên kỳ lạ, khán giả bắt đầu xôn xao.
Yui cũng hào hứng bình luận –.
『Ôi chà, xem ra có một trận cãi vã nổ ra rồi. Cuối cùng chiến thắng vẫn thuộc về Naoya và Koyuki…』
「Đương nhiên là có liên quan rồi!!」
Giọng Arthur ngắt lời cô.
Một giọng nói lớn đến mức làm rung chuyển cả nhà thi đấu.
Ngay lập tức, không gian trở nên im lặng như tờ, chỉ có tiếng hít thở của Arthur vang lên một cách kỳ lạ. Mặt anh đỏ bừng, hùng hồn nói ra những lời không thể chối cãi.
「Tôi tuyệt đối sẽ không cho phép bất kỳ người đàn ông nào khác được ở bên em đâu!?」
「Hê…」
Lần này đến lượt Claire đông cứng.
Khán giả cũng há hốc mồm tròn mắt. Koyuki và Yui cũng vậy.
Chỉ một mình Naoya thở dài, ôm trán 「Haizzz」 – đúng lúc đó.
『…Eeeeeeh!?』
Những tiếng reo hò gần như đồng thời vang lên như sấm.
Tiếp theo là những tiếng xôn xao, thắc mắc về tình yêu cấm đoán.
Hướng về phía khán giả đang xôn xao, Naoya bổ sung thêm.
「À, bọn họ không có cùng huyết thống đâu. Cha mẹ họ tái hôn đó.」
『À, ra vậy, anh em nuôi thì hiểu rồi… Hả, vậy thì lời nói vừa nãy là lời tỏ tình thật sao!?』
Thông báo của Yui lại một lần nữa khiến khán đài chìm vào một kiểu hỗn loạn khác.
「À… à à à!?」
Thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, Arthur có vẻ đã nhận ra mình vừa làm gì.
Gương mặt anh ấy thay đổi liên tục giữa đỏ và xanh.
Tuy nhiên, ánh mắt anh chợt chạm vào Naoya, rồi anh bình tĩnh lại. Anh nở một nụ cười khổ.
「…Em đã nói đúng. Có vẻ như việc từ bỏ tình cảm này… ngay từ đầu đã là điều không thể.」
「Đúng vậy. Bây giờ vẫn còn kịp đó.」
「Không… Tôi đã quyết định rồi.」
Những lời nói hoa mỹ hay sự bùng nổ cảm xúc tại chỗ, anh có thể cố gắng lấp liếm.
Arthur lắc đầu từ chối. Có vẻ anh đã hạ quyết tâm. Với vẻ mặt dịu dàng như trút được gánh nặng, anh quay sang Claire đang đứng đờ ra bên cạnh.
「Đã bị phát hiện thì đành chịu. Tôi cũng sẽ không ngụy biện.」
「Anh, hai…」
「Em có thể cảm thấy ghê tởm. Dù vậy, anh vẫn… luôn thích em.」
Một lời nói quyết định.
Khán giả càng xôn xao hơn, và đầu Claire bốc khói.
Arthur cúi đầu trước cô với những lời nói và biểu cảm chân thành.
「Em có thể từ chối tôi cũng không sao. Chỉ là… cuối cùng xin em hãy cho tôi biết. Em đang để ý đến ai.」
「…………」
Claire im lặng, từ từ đưa ngón trỏ lên.
Nó đương nhiên chỉ vào Arthur – nhưng anh ấy lại ngạc nhiên quay ra sau, kiểm tra xem không có ai ở đó, rồi nghiêng đầu bối rối.
「Là ở hướng này sao? Vậy thì, có lẽ là một học sinh ở đây rồi…」
「Không, cái đó thì…」
Hướng về người anh đang lẩm bẩm suy nghĩ, Claire từ từ rút ngắn khoảng cách.
Ngón trỏ của cô chạm vào ngực Arthur, cô cúi mặt đỏ bừng và thốt ra từng lời.
「Là… anh hai ạ.」
「Hả!」
Mãi đến khi được nói rõ ràng như vậy, Arthur mới hiểu ra tình hình.
Vẻ mặt vốn đã bình tĩnh lại của anh ấy lập tức đỏ bừng như dung nham.
「Eeeeeeeeeh!?」
『Oaaaaaaa!!』
Bầu không khí phấn khích lên đến tột độ. Tiếng reo hò, tiếng vỗ tay, và cả tiếng huýt sáo hòa quyện vào nhau để chúc mừng hai người.
Thậm chí, câu lạc bộ nhạc nhẹ đang chờ tiết mục tiếp theo cũng bắt đầu ngẫu hứng tấu lên một bản ballad.
『Không thể tin được! Một cặp đôi bất ngờ đã thành lập ngay tại đây!』
MC Yui cũng cực kỳ phấn khích. Mọi người đều đang chúc mừng cặp anh em này.
Koyuki và Naoya, những người hoàn toàn bị lu mờ, nhìn nhau ở một góc sân khấu.
「…Chẳng lẽ, cái này là.」
「Ừm. Chúng ta thua rồi.」
Một lời tỏ tình công khai dẫn đến việc trở thành một cặp.
Đương nhiên, ngay cả Naoya và những người khác cũng không thể thắng được về mặt sức ảnh hưởng.
Đúng như dự đoán, Arthur và những người khác đã giành chiến thắng áp đảo trong cuộc bình chọn cuối cùng, và xuất sắc giành được chức vô địch.


0 Bình luận