Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển II: Cuồng Vương Ain

Chương 28 - Moustafa

1 Bình luận - Độ dài: 1,688 từ - Cập nhật:

Kể từ đêm định mệnh ấy, khi lời tỏ tình được thốt ra, giữa Phynia và Albert luôn vương vấn một sự lạnh nhạt khó tả.

Phynia chìm đắm trong suy tư về những lời Albert đã nói. Còn Albert may đã bị cuốn vào vòng xoáy chiến tranh giữa Thần Thành Quốc Lothiris và Đế Quốc Người Thằn Lằn, mọi tâm trí hắn đều hướng về phương Nam, chẳng còn thời gian để bận tâm đến những chuyện bên lề.

Albert nào hay biết cuộc đối thoại giữa hắn và Liliana chiều hôm ấy đã bị Phynia nghe trộm. Hắn vẫn ngây thơ tin rằng, mối quan hệ giữa hắn và Phynia, theo dòng chảy của thời gian, rồi sẽ dần dần hóa giải, nên cũng không quá để ý.

Thế nhưng cuộc chiến tranh lạnh vô ý giữa hai người lại khiến những kẻ khác trong pháo đài Greyhawk phải chịu khổ. Trong những ngày họ không nói chuyện với nhau, Liliana và những người khác không khỏi lo lắng, còn Goriel thì tự trách mình, cho rằng việc nàng xúi giục Phynia tỏ tình đêm đó là một sai lầm.

Thế nhưng những người khác sau khi biết chuyện đều an ủi Goriel, bởi ai mà ngờ được, với mối quan hệ giữa hai người họ, Albert lại có thể từ chối Phynia?

Phương Nam, Đế Quốc Người Thằn Lằn, thủ đô Lagos—

Đây là một toà thành tráng lệ với ba trăm ngàn công dân, tọa lạc trên tuyến hàng hải trọng yếu của biển Midsea phương Nam, nên hoạt động thương mại vô cùng phồn thịnh.

Vô số quốc gia, vô vàn chủng tộc đều hội tụ nơi đây để trao đổi hàng hóa. Từ vùng hoang mạc rộng lớn phương Bắc, có lông thú, gỗ, thịt, phô mai, mật ong, đồ thủ công mỹ nghệ, vật liệu ma pháp. Từ bán đảo Nigak phía Đông hay những nơi xa xôi hơn, có lương thực, rượu, đồ sắt, công cụ, hàng xa xỉ, vật phẩm ma pháp, thậm chí còn có những món đồ cổ nghệ thuật tinh xảo từ tinh linh bậc cao, không biết những thương nhân này kiếm kiểu gì.

Hai mươi năm về trước, đại pháp sư Truyền Kỳ Valentine từ Thần Thánh Quốc Lothiris đã san phẳng gần như toàn bộ thành phố này. Thế nhưng chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, nhờ sự tái thiết mạnh mẽ của hoàng gia Đế Quốc Người Thằn Lằn, cùng với vị trí địa lý ưu việt của chính thành phố, Lagos nhanh chóng hồi sinh, trở lại vẻ phồn vinh, hoàn toàn không còn dấu vết khói lửa của hai mươi năm trước.

Và nhìn rộng ra toàn bộ Đế Quốc Người Thằn Lằn, cũng là một cảnh tượng sinh khí bừng bừng như vậy.

Họ đã hoàn toàn vượt qua thất bại của hai mươi năm trước.

Trong hoàng cung ở trung tâm Lagos, Moustafa Farouk Andasok đang ngồi trang nghiêm trên vương tọa, ngón tay khẽ day thái dương, dường như đang trầm tư.

Toàn thân hắn phủ đầy lớp vảy màu xanh nhạt, khoác một bộ giáp trụ lộng lẫy như dát vàng, thân hình cao chừng hai mét.

Trong cái miệng rộng lớn là chi chít những chiếc răng nanh trắng nhọn hoắt. Hàm dưới của hắn có lớp vảy dày cui trông tựa cự long, nhưng thực tế thì người thằn lằn vốn là họ hàng xa của cự long.

Trong Kỷ Nguyên Hoàng Kim của cự long và titan hàng vạn năm về trước, họ từng là quyến thuộc của cự long, ngày đêm chinh chiến không ngừng nghỉ theo chúng, cho đến khi cự long rời đi mới dần dần độc lập.

Lớp vảy trên đầu hắn uốn cong thành một chiếc vương miện vô cùng lộng lẫy – đây chính là biểu tượng của Hoàng Đế người thằn lằn.

Mỗi đời Hoàng Đế người thằn lằn trước khi đăng cơ đều phải đến đền thờ của Chủ Thần người thằn lằn – Yakust, Thần Đầm Lầy và Tinh Không, để cầu nguyện. Chỉ những người kế vị được Yakust hài lòng mới có thể kế thừa ngôi vị Hoàng Đế trong tương lai, thay mặt Chủ Thần lãnh đạo vô số thần dân của Ngài. 

Và liệu có hài lòng hay không thì phải xem thần ân của Yakust, tức là chiếc vương miện trên đầu mọc ra như thế nào. Vương miện càng lộng lẫy thì càng chứng tỏ người kế vị nhận được nhiều thần ân, cũng có nghĩa là Yakust càng hài lòng.

Moustafa là người được lâm nguy thụ mệnh kế thừa ngôi vị Hoàng Đế trong cuộc chiến hai mươi năm trước. Khi ấy phụ thân hắn – Farouk – bị đại pháp sư Truyền Kỳ Valentine của Thần Thánh Quốc Lothiris bắt đi.

Để không trở thành con bài mặc cả của Thần Thánh Quốc Lothiris, Hoàng Đế Farouk vào phút chót đã yêu cầu các đại thần đang chạy trốn tôn Moustafa lên làm Hoàng Đế mới.

Thế là Moustafa lâm nguy thụ mệnh, lớp vảy trên đỉnh đầu hắn cũng vào khoảnh khắc ấy biến thành một chiếc vương miện vô cùng lộng lẫy. Chiếc vương miện ấy lộng lẫy đến mức trong lịch sử Đế Quốc Người Thằn Lằn chưa từng xuất hiện, điều này khiến các quan chức và binh lính vốn đang sa sút tinh thần vì tai họa Lagos một lần nữa vực dậy.

Và thực tế đã chứng minh ánh mắt của Yakust không hề nhìn lầm. Moustafa, người lâm nguy thụ mệnh, nhanh chóng chấn chỉnh cục diện hỗn loạn của Đế Quốc lúc bấy giờ, điều động binh lính trở lại khu vực biên cảnh đối đầu với Thần Thánh Quốc Lothiris.

Hoàng Đế Ursel nhận thấy cục diện đã biến đổi, Đế Quốc Người Thằn Lằn đối diện đã chọn ra Tân Hoàng Đế, liền lập tức quyết định ngừng chiến với đối phương, dùng Hoàng Đế Farouk cùng các thành viên hoàng tộc khác bị bắt làm tù binh để đổi lấy một thỏa thuận đình chiến khá ổn thỏa.

Và sau khi Hoàng Đế Farouk trở về, các đại thần của Đế Quốc Người Thằn Lằn liền phát hiện tình hình chính trị của Đế Quốc lập tức rơi vào một trạng thái khó xử – bọn họ có hai Hoàng Đế.

Và cả hai vị Hoàng Đế này đều có thực quyền. Lão Hoàng Đế Farouk trước đó đã cai trị Đế Đế Quốc Người Thằn Lằn hơn mười năm, uy tín thường ngày rất cao. Tân Hoàng Đế Moustafa tuy không có nền tảng vững chắc, nhưng nhờ biểu hiện xuất sắc khi lâm nguy thụ mệnh trước đó, cũng đã thu hút được một nhóm người ủng hộ.

May mắn thay, cặp cha con Hoàng Đế của Đế Quốc Người Thằn Lằn lần này thực sự là cha hiền con thảo, chứ không phải kiểu “cha từ con cười” như Ursel và Albert. Sau khi nhận ra vấn đề trên triều đình, Hoàng Đế Farouk lập tức chọn cách thoái ẩn, sống cuộc đời an nhàn về hưu, đồng thời giao toàn bộ chính sự của Đế Quốc cho Moustafa.

Tuy Farouk “đạo cao một thước”, nhưng Moustafa lại là “ma cao một trượng”. Farouk vốn tưởng mình có thể nghỉ ngơi, tận hưởng cuộc sống về hưu, nhưng lại ngỡ ngàng phát hiện con trai mình rõ ràng còn chưa thoái vị, mà đã sớm sống cuộc đời về hưu rồi.

Vốn dĩ Moustafa trước khi đăng cơ đã là một kẻ ham chơi, thấy phụ thân quăng công việc cho hắn làm, còn ông ta thì đi hưởng thụ cuộc sống, Moustafa cũng quyết định chọn cách buông xuôi.

Hắn giao toàn bộ chính sự cho các đại thần dưới quyền xử lý, mỗi ngày chỉ lo ăn chơi trác táng. Tổ chức yến tiệc, học ngoại ngữ, rảnh rỗi thì xem bản đồ, cùng một đám bạn bè xấu đi lang thang khắp nơi, rao giảng cho các đại thần về kế hoạch vĩ đại “Phản công Thần Thánh Quốc Lothiris” của mình, v..v… 

Điều cuối cùng này cuối cùng đã khiến các đại thần không thể chịu đựng được nữa – đất nước vừa mới thua một trận không lâu, không lo dưỡng sức, đánh cái quái gì mà đánh!? 

Sau một hồi bàn bạc, họ đã đạp Moustafa xuống đài, mời Farouk trở lại ngôi vị. Farouk, người vốn đang ẩn mình trong trang viên, khi bị đám đại thần tìm đến thì vô cùng ngơ ngác… Cuộc sống về hưu mà ông hằng mơ ước cứ thế mà tan vỡ.

Còn Moustafa thì ngoan ngoãn làm người kế vị, học hỏi những kiến thức cần thiết để trở thành một người cai trị, cho đến khi Hoàng Đế Farouk qua đời vào mười một năm trước.

Moustafa, người tái đăng cơ, không còn làm loạn như lần đầu lên ngôi nữa, bởi vì những hành động trước đó là để trả lại ngôi vị cho phụ thân Farouk của mình, giờ đây hắn không còn ai giúp hắn gánh vác củ khoai nóng này.

Do đó hắn đã trở nên trầm ổn hơn nhiều, thủ đoạn trị nước vô cùng lão luyện, không vội vàng mà từ tốn thúc đẩy các cuộc cải cách trong nước, quét sạch các thế lực mục nát, không ngừng tăng cường quốc lực của Đế Quốc Người Thằn Lằn.

Và việc hắn làm như vậy, vẫn là vì kế hoạch vĩ đại thuở thiếu thời của hắn – Phản công Thần Thánh Quốc Lothiris.

Hắn vẫn luôn chờ đợi ngày ấy.

Tuy nhiên, mọi chuyện gần đây dường như đã có chút biến hóa.

Moustafa cao lớn há miệng, thè ra chiếc lưỡi chẻ đôi có phần đáng sợ, dùng giọng nói the thé cất lời với các đại thần xung quanh: “Vậy thì, tân Hoàng Đế của Thần Thánh Quốc Lothiris ấy, rốt cuộc muốn làm gì?”

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận