Dokuzetsu Shoujo no Tame...
aterui mizuno nanakagura
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Câu Chuyện Thứ Ba : ...

Chương 08 Tâm trí rối bời

3 Bình luận - Độ dài: 1,580 từ - Cập nhật:

Khi bình tĩnh lại để suy nghĩ thì tôi nhận ra có vài điểm kỳ lạ.

Trước hết là chuyện về hai người. Arina dịu dàng và Arina độc địa.

Chỉ dựa vào ý kiến của họ thì không thể xác định được ai mới là nhân cách gốc. Bởi cả hai đều khẳng định đối phương mới là nhân cách gốc của mình. Hơn nữa là giữa họ còn tồn tại sự đứt đoạn về ký ức. Không có gì là chắc chắn cả.

Chỉ có một điều rõ ràng là Arina dịu dàng dường như hiểu rõ về quá khứ của cái cơ thể mang tên Hiwa Arina hơn. Cô ấy nói rằng mình bắt đầu nhìn thấy thế giới này từ năm lớp sáu. Còn mọi chuyện trước đó đều do Arina độc địa kể lại. Nhưng chính Arina độc địa thì lại bảo rằng mình không có chút ký ức nào trước năm ba sơ trung.

Tôi bắt đầu nghĩ đến khả năng về một nhân cách khác. Có thể đây không phải là hai nhân cách mà là đa nhân cách. Dù vậy, cả hai Arina đều không hề nhận thức được sự tồn tại của nhân cách đó. Nhưng khả năng đó không thể bị loại trừ.

Arina cười rạng rỡ như một bông hướng dương đang nở rộ khi đi cạnh tôi. Mấy học sinh đi ngang qua đều phải ngoái lại nhìn đến ba lần còn mặt mày thì mê đến ngơ ngẩn luôn.

Tất nhiên là lúc này cô ấy vẫn đang thực hiện nhiệm vụ với tư cách là thành viên kỷ luật của Hội học sinh.

"Chỗ kia trông vui quá~!"

Cô ấy chỉ tay về phía lớp học của tôi, lớp 2-2.

"Chỗ đó không phải nơi cosplay đâu. Là quán cà phê đấy."

"Oh. Lớp 2-2 sao, tức là lớp của Sui nhỉ?"

"Yeah."

"Cậu không cosplay hả?"

"Không đâu. Nhờ nhận việc này nên được miễn rồi."

"Fuun~ tiếc ghê, trông vui thế cơ mà."

"Ah chết, chúng ta chạy lẹ nào!"

"Hả?"

Một tên đeo mặt nạ đầu ngựa cùng chiếc rìu trên tay đang tiến thẳng về phía bọn tôi với ánh mắt vô hồn.

"C-Chờ đã Sui, ai thế?"

"Là Takane Makoto."

Arina vừa lật sổ ghi chép vừa nói:

"Àhh, cái người từng tỏ tình với tớ ấy nhỉ? Được ghi là bạn thân của Sui luôn nè. Cậu thích làm bạn với những người kỳ lạ ghê đấy."

"Người tỏ tình với cô chắc nhiều lắm nhỉ?"

"Đúng vậy,tổng cộng là bảy mươi hai người."

"Ghê thiệt....Quá khủng luôn…"

"Cũng có ghi là tớ từ chối hết rồi."

"Đáng sợ thật đấy…"

"Nhìn về phía trước đi. Cậu ta đến gần rồi kìa."

Khi tôi quay đầu về phía trước thì cái mũi ngựa xuất hiện ngay trước mắt tôi.

"Gần quá rồi đấy Makoto."

"Come with me."

"Hả gì cơ?"

"Follow me."

Hắn ta mạnh bạo kéo tay tôi khiến tôi tách khỏi Arina. Lực kéo ấy như muốn xé rời cả cánh tay tôi ra vậy. Thôi ngay đi, đau thật đấy. Cảm giác như trong đó còn chất chứa cả thù hận nữa.

Tôi bị dồn lưng vào tường.

Tên ngựa vẫn dí sát mũi vào tôi. Cái mũi ấy khẽ rung lên khi hắn nói:

"Cô ấy không phải là một mỹ nữ sao ……!"

"Ý mày là Ruka-san à?"

"Ruka cũng dễ thương thật đấy……! Nhưng còn Hiwa thì sao thế này……!? Nhìn cổ chẳng khác gì một mỹ nữ bình thường cả……!"

"Ờ thì đúng là cổ không giống Arina thường ngày thật."

"Chẳng phải là người hoàn toàn khác rồi sao……!? Với lại cái váy kia nữa……! Đẹp quá đi……!"

"Vậy thì mày nên nói trực tiếp với Arina đi chứ. Tao thì chẳng giúp được gì đâu. Cùng lắm là cho tí nước ép cà chua thôi."

"Thà đi hạ con slime còn đỡ hơn đấy cái đồ thối nát kia."

Có vẻ như khi đội cái mặt nạ đầu ngựa vào thì tính cách của hắn ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn thì phải.

Tôi thấy việc này thật vô ích và không có hồi kết nên quay sang ra hiệu bằng mắt cho Mimori Ruka . Hãy để Ruka, mỹ nữ trong bộ kimono xử lý cái tên ngựa hung tợn này đi

『Làm ơn lo giùm tôi tên này với』

Không biết cổ có hiểu được không.

Lúc đó Ruka ngậm lấy chiếc đũa trong miệng. Và cổ nghiêng đầu.

(Cô ấy hiểu như thế nào vậy……?)

Xem ra cô ấy đúng là kiểu người ngây thơ. Cô ấy dịu dàng và hơi ngố. Thế thì chắc cổ sẽ được nhiều người thích rồi.

Đáng tiếc là cô ấy chẳng hiểu gì về thông điệp tôi muốn truyền tải cả nên tôi đành dùng đến phương án cuối cùng. Tôi cố tình hét lên:

"Cứu tôi vớiii! Ai đó kéo con quái vật ngựa này ra giùm điiii!"

Ruka chợt bừng tỉnh và búng tay cái tách. Rồi cổ nhanh chóng tiến lại gần để nắm lấy cánh tay của Makoto và kéo hắn ta đi cùng.

Vừa quay lưng đi thì Ruka giơ tay ra hiệu với tôi là tốt lắm. Tôi cũng giơ ngón cái lại như gửi lời chúc may mắn. Tạm biệt Makoto. Chúc mày hạnh phúc.

Sau khi thoát khỏi con ngựa tâm thần đó thì tôi quay về chỗ Arina người đang che nửa khuôn mặt bằng cuốn sổ và im lặng chờ đợi.

"Chẳng ai biết tớ hết cả."

"Chuyện đó cũng dễ hiểu thôi. Ngược lại thì cô mới là người nổi tiếng đấy."

"Trông vậy thật nhỉ. Tớ cũng nghe Akakusa-sensei nói rồi với lại khi đọc qua cuốn sổ thì cũng hiểu sơ sơ các mối quan hệ. Cô nàng hoa hồng độc miệng kia có vẻ nổi bật quá nhỉ."

"Cái tên hoa hồng độc miệng là cô đọc từ trong sổ ra à?"

"Ừm. Trong đó ghi lại những cách tớ được gọi luôn. Nào là Hiwa-san, Arina-san, Arina-chan rồi cả hoa hồng độc miệng nữa. À mà còn có ghi là cậu gọi cổ là 'cô'(omae) thì cổ không thích nữa đó. Vui ghê. Chắc là cậu được quý lắm luôn á."

"Vâng vâng, vinh hạnh quá đi mất."

"Cậu đúng thật là y hệt như những gì viết trong sổ luôn đấy."

Hiwa Arina ôm lấy cánh tay trái của tôi rồi cọ sát nó vào thân thể cô ấy. Mọi thứ diễn ra bất ngờ khiến não tôi đóng băng và rên rỉ thành tiếng như thể linh đang bị rút ra.

"Fuwaaaah~……"

"Ể!? Gì vậy!? Cậu rung động rồi à!? Tim đập thình thịch rồi đúng không!?"

Đây là… một dịch vụ.

Ngành công nghiệp dịch vụ thuộc khu vực ba của nền kinh tế. Chiếm đến 75% tổng cơ cấu tại Nhật Bản.

Tôi chưa từng bước vào kyabakura và cũng chẳng có hứng thú mà nói cho cùng thì độ tuổi hiện tại cũng chưa đủ. Nhưng nếu được tiếp đãi thế này thì có lẽ việc bỏ tiền ra cũng đáng đấy. Khi trưởng thành rồi chắc tôi cũng nên đến thử một lần nhỉ.[note72851]

Cơ thể tôi… sung sướng và như thể tôi sắp tan chảy vậy. Thân hình cô ấy tuyệt thật.

"Trong cuốn sổ có ghi rằng ‘Đang có tin đồn hẹn hò với Sakaki Sui nên hãy cẩn thận’."

"T-Tôi hoàn toàn không biết chuyện đó…"

"Đồ nói dối. Fu~un. Có vẻ tớ cũng hơi quá rồi."

Khi cánh tay trái được giải phóng có cảm giác nhẹ nhàng đến kỳ lạ. Không chừng chất độc đã bị hút hết ra ngoài rồi chăng. Arina này có vẻ không phải phun ra chất độc mà là hấp thụ nó.

Dù sao thì tôi đang rất sung sức. Giờ đây tôi cảm giác mình có thể ném quả tạ bay lên tận mặt trăng.

"Quay lại công việc nào, Arina-san."

"Vâng~."

Chúng tôi lại tiếp tục bước đi. Nhưng tôi đã chẳng thể theo kịp Arina-san dịu dàng này nữa rồi. Cảm xúc khác biệt quá. Tần số không khớp tí nào.

『Tính cách đối nghịch.』

Khép mình vào trong, bài xích mọi thứ.

Lan tỏa ra ngoài, hấp thụ mọi thứ.

Nếu cả hai người cùng tồn tại một lúc thì liệu họ sẽ nói chuyện gì với nhau nhỉ. Hẳn sẽ là một cảnh tượng rất thú vị.

"Này. Sui cậu muốn làm gì với tớ vậy?"

Một câu hỏi bất chợt khiến tôi sững lại.

Arina khẽ mỉm cười như thể đang thản nhiên hỏi một câu vu vơ. Nhưng tôi nhận ra đó là một câu hỏi nghiêm túc.

"Thành thật mà nói thì tôi cũng chẳng rõ nữa. Ban đầu tôi thì tôi muốn cải tạo cô cho bỏ cái tật độc miệng. Rồi khi phát hiện ra cô lại có hai nhân cách thì tôi lại chuyển mục tiêu sang việc giúp cô lấy lại bản thân hiện tại dù trong lòng vẫn còn nhiều nghi vấn. Sau đó cô lại nói cái tên ‘Hiwa Arina’ là cái tên được trao cho Arina độc miệng. Sự thật là giờ thì tôi chẳng còn biết mình nên làm gì nữa."

Arina khẽ hịt mũi “Fuun”.

Rồi Arina dịu dàng nói:

"Mou. Cậu không cần phải bận tâm đến bọn tớ nữa đâu?"

Ghi chú

[Lên trên]
Kyabakura như đi bia ôm ấy :V với phải trên 18 ms đc vô
Kyabakura như đi bia ôm ấy :V với phải trên 18 ms đc vô
Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

thanks trans like usual
Xem thêm
Thanks Trans
Xem thêm