• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 30: Kẻ Thanh Tẩy (4)

2 Bình luận - Độ dài: 2,731 từ - Cập nhật:

Được quất tên Hầu tước Riverback một cú ra trò đúng là sướng run người.

〚Thằng nhãi ranh kia!〛

Dĩ nhiên, nói nghe đao to búa lớn vậy chứ thực tế thì cũng chẳng ảnh hưởng cục diện trận chiến là bao. Tôi vẫn đang bị Hầu tước dí sát nút, mà cũng chẳng có cách nào gây được sát thương đáng kể cho hắn ta cả.

Cái kỹ năng bá đạo vừa bật đúng là hiệu quả thật, nhưng công dụng thì cũng chỉ dừng lại ở việc xóa sổ kỹ năng đặc biệt của đối phương thôi.

Tất nhiên, phần lớn mấy cái kỹ năng độc nhất đó đều mạnh đến lố bịch, nên khả năng xóa sạch của nó cũng không tệ chút nào. Nhưng nói gì thì nói, chừng đó vẫn là quá ít để lật kèo tình thế hiện tại.

Nhờ có kỹ năng Vua của Loạn thế, tôi đã xoá được kỹ năng Thanh Tẩy, nhưng tôi đâu có xoá được cái khoảng cách chỉ số sức mạnh kinh dị giữa hai bên.

“Mẹ nó, điên mất thôi.”

Tôi vừa lao người sang bên thì một bức tượng kế bên nổ tung tan xác vì một tia sáng đen vừa sượt qua.

May sao, chẳng có ai khác ăn đạn lạc trong đống hỗn loạn này.

Chắc là vì sinh viên với giảng viên đều đã được sơ tán về khu sâu nhất của Học viện thông qua quy trình khẩn cấp sau vụ náo loạn ở thành phố.

Đó là một trong những lý do hiếm hoi tôi thấy biết ơn Hầu tước Riverback.

‘Vấn đề là…!’

Quay đầu nhìn lại, tôi thấy một lớp sương đen đang lan ra từ người hắn ta. Chính là đòn lúc nãy đã tống tôi bay cả trăm mét không phanh.

Mô tả kỹ năng là…

—-----------------------------------------------------------------

[ Sương Đen ]

Xếp hạng: A

Mô tả: Tàn dư ma khí từ Tinh túy Ác Ma. Có thể ăn mòn mục tiêu xung quanh bằng năng lượng quỷ. Tùy theo khả năng của người dùng mà có thể ứng biến linh hoạt.

—-----------------------------------------------------------------

Là kỹ năng đặc trưng của mấy con boss đã nuốt Tinh túy Ác Ma. Công thủ song toàn, không một kẽ hở.

Phạm vi sát thương thì cực rộng, chẳng may nghịch ngu lại gần thì coi như xác định, còn trong phòng thủ thì có khả năng chặn gần như hoàn toàn mọi loại xác thương.

Nghe tới đây đủ tởm rồi, vậy mà nó vẫn còn phần sau nữa cơ.

—-----------------------------------------------------------------

[ Phước Lành Linh Hồn Bóng Tối ]

Xếp hạng: A

Mô tả: Tất cả chỉ số thể chất được tăng cường nhờ Tinh túy Ác Ma ăn sâu vào cơ thể. Tăng tốc độ hồi phục. Miễn nhiễm gần như toàn bộ sát thương vật lý.

—-----------------------------------------------------------------

Không chỉ buff chỉ số và hồi máu, mà cả mức độ "trâu bò" của nó còn đạt đến mức vô lý nhờ khả năng hồi phục dồi dào.

Chả trách Eleanor, người gần như là bậc thầy đánh cận chiến, cũng phải chật vật khi đụng độ tên này.

〚Sao… sao mày, một thằng sâu bọ, lại có thể xóa bỏ ân huệ của Thần được chứ-!〛

Tôi nghe tiếng gào rú méo mó phía sau. Có vẻ như hắn vẫn chưa tóm được tôi chứ đừng nói đến việc xé xác.

May mắn làm sao, lần này hắn ta thật sự nổi điên rồi, không như mấy lần nãy chỉ gầm gừ hù dọa suông.

Lý do? Từ lúc kỹ năng Thanh Tẩy bị kỹ năng Vua của Loạn thế của tôi xóa sổ, hắn đã bắt đầu phát rồ.

‘Cũng dễ hiểu mà.’

Giờ thử đặt mình vào vị trí của gã nhé.

Tên này, xét về quá khứ, là một gã thương nhân mờ ám khởi nghiệp từ đáy xã hội, rồi dính dáng đến bọn thờ quỷ. Trải qua đủ kiểu nhục nhã với gian khổ, cuối cùng cũng được công nhận.

Xét hoàn cảnh thì khả năng cao hắn ta xem Tinh túy Ác Ma mà tên Tiên Tri ban cho là thành quả cao nhất trong đời.

Nhờ nó, hắn trở nên quyền năng rồi lâm vào ảo giác như thể mình đang nắm giữ sức mạnh tuyệt đối.

Thế rồi, chỉ với hai người, tôi với Eleanor, lại nhẹ nhàng đạp đổ toà tháp mà hắn gầy dựng suốt mấy năm.

Vậy mà…

Thằng nhãi ranh mà hắn tưởng đã giết chết đột nhiên sống dậy. Đã thế còn dùng kỹ năng mới mạnh hơn kỹ năng hắn xài bao lâu nay.

Công sức mấy năm trời bốc hơi chỉ trong tích tắc.

“…”

Nếu nghĩ theo hướng đó thì cũng hiểu được tại sao hắn thấy ấm ức.

Thử tưởng tượng xem, vào một ngày đẹp trời, tất cả những gì mình từng cố gắng xây dựng bị một thằng nhãi quậy tanh bành chỉ trong chưa đầy 24 tiếng. Rồi khi tưởng mình đã giết được tên khốn đó thì hắn ta lại bật dậy như chưa có chuyện gì xảy ra và mạnh mẽ hơn.

Nếu là tôi chắc cũng chả khá hơn là mấy.

Dù sao thì cũng nên thông cảm đôi chút. Xét dưới góc nhìn của mấy tên ác nhân cảm thấy bất công cũng chẳng có gì là sai cả.

Hơn nữa…

“Cái kỹ năng này bá đến vậy à? Tôi cũng khá là bất ngờ đấy.”

Tôi vẫn vừa chạy vừa nhe răng cười, quay lại nói với tên Hầu tước một câu như rót dầu vô lửa.

〚…〛

“Ừm, nói thật là tôi cũng ngờ nó hiệu quả đến vậy. Tính ra tôi tình cờ gặp người nào đó, rồi được người ta dúi cho, thế là cứ lấy ra xài đại thôi. Mà xài rồi thấy… cũng tàm tạm.”

〚…Mày, mày…〛

“Từ từ, Hầu tước Riverback, đừng nói với tôi là cái kỹ năng mà ngài đổ mồ hôi sôi máu hàng năm trời mới đạt được lại yếu hơn cái kỹ năng tôi nhặt ven đường chứ? Nghe phi lý nhỉ…”

〚CÂM MỒM!〛

‘Rồi, cắn bả rồi.’

Đúng như dự đoán, không gì khiến người ta cay cú bằng những lời móc mỉa một cách lịch sự.

Tôi tiếp tục vừa chạy vừa chọc quê Riverback. Tôi vừa chạy vừa cười khúc khích khiến cảnh tượng trông  như thể tôi đang dắt mũi mấy con trâu vậy.

Với cái tính sĩ diện cao ngất và tự tin thái quá của hắn thì sẽ rất khó để giữ được đầu óc tỉnh táo trong lúc bị khiêu khích.

Thay vì tận dụng sự chênh lệch chỉ số rõ mười mươi để đè đầu cưỡi cổ tôi, hắn lại chỉ chăm chăm rượt theo rồi tạt phép loạn xạ như một đứa con nít lên cơn giận dỗi.

Nhờ vậy, chỉ cần tận dụng bản Tuyệt Vọng chưa ăn nerf là tôi vẫn xoay sở chuồn được.

Mà cũng không phải tôi chạy tứ tung loạn xạ cả lên đâu.

‘Sắp tới giờ rồi.’

Tôi liếc đồng hồ. Thời gian hẹn sắp điểm.

Nếu vậy, cần câu giờ đủ lâu để dứt điểm thằng cha này, hoặc tệ nhất là cố định hắn tạm thời.

“…Ừm.”

Tôi định vị lại vị trí hiện tại, rồi cố tình giảm tốc độ chạy.

〚Chết đi!〛

Đúng như dự đoán, đòn tấn công của Riverback phóng tới như mưa tên bắn pháo.

—-----------------------------------------------------------------

[ Kích hoạt: Liên Kết Linh Hồn. ]

[ Năng lượng ma thuật đã nhận. ]

[ Kỹ năng: Khiên Hộ Thần được kích hoạt. ]

—-----------------------------------------------------------------

Tấm khiên mờ trong suốt, được truyền ma lực qua cây Ultima, vỡ tan tành ngay khi va chạm với phép của hắn.

Vì không xài thêm kỹ năng Sám Hối, nên chỉ số chống chịu của tôi gần như bằng không. Ăn trọn đòn kiểu đó thì không chết cũng trọng thương.

Dù vậy, nhờ đây là sức mạnh thần thánh nên vẫn chặn được một cú. Đó cũng là điểm mạnh cố hữu của năng lượng thánh khi đối đầu với bọn quỷ.

Chính nhờ nó mà tôi mới có thể cầm cự được tới giờ.

‘…Mà nghĩ lại thì, đúng là vô lý thật.’

Một đằng là kỹ năng Vua của Loạn Thế có thể xoá kỹ năng đặc biệt của quỷ, một đằng là năng lượng thánh chuyên khắc chế lũ quỷ…

Một combo hoàn hảo đến rợn người để đấm nhau với mấy tên phản diện.

Ngay cả khi tôi chưa tăng trưởng được gì nhiều, chỉ cần combo này là tạm đủ để xoay xở rồi.

Khi tấm khiên vỡ, ma thuật của Riverback bắn tung tóe ra xung quanh. Nhìn thấy cảnh đó, hắn cười khẩy.

〚Hừ! Đúng là nổ to mồm chứ chỉ biết đánh rồi chạy—〛

Nhưng chưa kịp dứt câu, hắn nghẹn lại, im bặt.

Bởi vì phép thuật sau khi đánh vỡ khiên tôi đã bay chệch hướng rồi nện trúng một phần nhà thờ gần đó.

Để lộ các thánh tích bên trong.

Tôi đã cố tình căn góc đặt khiên để quả phép đó bật thẳng về hướng ấy.

Kính màu vỡ nát bay như mưa cùng với những mảnh vỡ của thánh tích trút xuống.

Đây là thánh đường nằm ngay trong Học viện Hoàng gia Elfante nên chất lượng lẫn số lượng thánh tích không thể tệ được.

Nên khi năng lượng thần thánh trong đó phát tán, hiệu ứng chẳng khác nào bom nổ chậm, dần lan toả khắp không gian xung quanh như sóng xung kích.

Ánh sáng trắng rực rỡ chớp lên, bao trùm toàn bộ không gian trong năng lượng thánh.

“Sao ông không chậm lại để ngắm nhìn khung cảnh mỹ miều quanh đây?”

Tôi quay đầu lại, nhe răng cười một cách tỉnh rụi.

Từ phía sau, tiếng hú của Hầu tước Riverback vang lên như bị thiêu sống. Toàn thân hắn bắt đầu bốc cháy trong ánh sáng thần thánh.

‘Tốt rồi.’

Như vậy là có thể câu giờ đủ lâu để tôi tới điểm hẹn và lấy món đồ kia.

Việc Talion nhanh nhạy và đáng tin cậy thì khỏi bàn rồi. Miễn là tôi canh giờ chuẩn, kiểu gì tên đó cũng sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Quả thật, lúc tôi vừa tới điểm hẹn thì cái đồng hồ báo hiệu cũng bắt đầu réo inh ỏi…

‘Ổn rồi.’

Ngay lúc đó, trong tầm mắt tôi, Talion đang cắm đầu chạy tới, trên tay là món đồ tôi đã dặn.

Thấy cảnh đó, tôi mỉm cười, rồi bấm nút đặt lại đồng hồ.

Mọi thứ đã sẵn sàng.

‘Giờ chỉ còn bước cuối nữa thôi.’

Phía bên kia, đầu của Hầu tước Riverback gần như đã sôi sùng sục.

〚Tao sẽ lột da mày từng mảnh, thằng khốn nạn kia! Tao sẽ moi ruột mày ra ngay trước mắt mày cho mà coi!〛

Hắn chưa từng nổi điên đến mức này trong đời. Cảm giác như mạch máu trong người sắp nổ tung đến nơi.

Từng ấy năm sống trên đời, chưa ai dám nhục mạ và chơi hắn một cách không thương tiếc như vậy!

Phủi đống vết bỏng còn sót lại sau cú tiếp xúc với sức mạnh thần thánh vừa rồi, hắn đảo mắt tìm quanh với đôi con ngươi đỏ ngầu.

Chỉ trong khoảnh khắc phân tâm vì bị đánh trúng, thằng nhãi Dowd chết tiệt đó đã biến mất tăm hơi.

Dù sao thì, hắn cũng đã hấp thụ Tinh túy Ác Ma, chuyện lần theo dấu vết kẻ địch chẳng thành vấn đề.

Chỉ cần còn sống, trốn đằng trời cũng không thoát khỏi tay hắn.

“…”

Hắn bắt đầu lần theo mùi máu người nhè nhẹ lẫn trong làn khói mờ.

Tình cờ thay, xung quanh lúc này chẳng còn ai khác, nên việc lần dấu càng dễ hơn bao giờ hết.

Chẳng mấy chốc, Hầu tước Riverback đã đứng trước toà tháp nơi dấu vết dẫn đến, nhếch mép cười khẩy.

Sảnh Gregory à?

Một trong những toà tháp cao nhất học viện Elfante.

Hắn từng thắc mắc cái thằng nhãi đó chạy loăng quăng như chuột mà định chuồn đi đâu. Giờ mới tá hỏa là bò lên tận đỉnh tháp này.

Với tính chất đặc trưng của mấy toà nhà cao tầng, đây không khác gì con đường dẫn thẳng đến gặp tử thằng. Một nơi không lối thoát, không chỗ núp. Mà thằng kia thì còn đang đứng trên đỉnh nữa chứ.

〚Đồ ngu!〛

Nếu là lúc bình thường, có khi Riverback còn mất vài giây tự hỏi tại sao thằng đó lại chui lên đó.

Nhưng giờ thì não hắn bị lửa giận đốt sạch rồi, đâu còn gì gọi là suy xét.

Thế là, không mảy may do dự, hắn lập tức bay thẳng về phía sảnh Gregory.

〚Hự!〛

Thân thể hắn tăng tốc trong chớp mắt, rồi lao thẳng lên đỉnh toà tháp như viên đạn pháo. Vừa đáp xuống, hắn lập tức quét mắt tìm xung quanh như con thú săn mồi.

Và ngay sau đó, hắn thấy Dowd Campbell… đang ung dung đứng giữa trời, chẳng có chút gì là vội vã.

Trên hông hắn còn có thứ gì đó trông rất lạ.

‘…Gì kia?’

Một ống trụ dài bằng cánh tay người, màu vàng óng ánh, không có bất kỳ đặc điểm nhận dạng rõ ràng nào.

Đến thằng ngu nhìn vào còn thấy có gì đó không đúng.

〚…〛

Nhưng Hầu tước Riverback quyết định kệ mẹ nó.

Dù cho thằng Dowd này có sống lại, rồi được ban cho sức mạnh gì đi nữa, trong mắt hắn, nó vẫn chỉ là con giòi bọ nhưng to hơn chút thôi. Cùng lắm cũng chỉ giở vài trò mèo vặt.

Trò hề này, đến lúc kết thúc rồi.

〚Tao sẽ cho mày biết thế nào là địa ngục, cho mày van xin cái chết mà không được!〛

Hắn gào lên, rồi phóng người tới như tên lửa. Hắc khí toả ra từ cơ thể lan rộng theo từng nhịp lao tới, tốc độ được đẩy lên cực hạn.

Cái thằng chuột ranh này trước giờ toàn chạy trốn khỏi tay hắn, làm hắn ôm hận liên hồi. Lần này, tuyệt đối không để nó thoát.

…Nhưng mà, Dowd Campbell vẫn đứng yên như tượng.

Tôi từng chống lại đòn tấn công của hắn vài lần nhờ khiên thần lực, nhưng giờ thì không có dấu hiệu nào cho thấy tôi định né hay chống đỡ cả.

〚…?〛

Dù đang chìm trong cơn thịnh nộ, Riverback cũng bắt đầu thấy có gì đó sai sai.

Thằng này đang làm cái quái gì vậy?

‘…Chỉ cần giết nó ở đây là xong!’

Tên nhãi đó đã hút cạn phép từ cái bùa đeo tay nhiều lần, truyền nó vào lư hương trong tay.

Nhưng giờ nhìn kỹ lại thì cái bùa ấy đã cạn sạch ma lực từ lâu rồi. Lần dùng trước đó chắc là cú cuối.

Giờ nó không một mảnh giáp!

Nghĩ vậy, hắn nở nụ cười nham hiểm, đưa tay lên bắt đầu tụ ma lực. Khoảng cách gần sát mặt. Không có khiên. Tránh thì càng không thể.

Hắn gần như tua đi tua lại hình ảnh đối thủ bị xé xác trong đầu. Điều đó bất giác làm hắn hạnh phúc tột cùng.

“Như tôi từng nói rồi mà. Sao ông không dành chút thời gian để thư thả ngắm nhìn quang cảnh xung quanh?”

Nhưng đúng lúc câu đó vang lên—

Cơ thể Hầu tước Riverback đột nhiên khựng lại.

Không, chính xác thì hắn bị ghim chặt vào một điểm.

Ngay trên một cái đĩa tròn đang nằm sát sàn.

‘…Đĩa? Cái quái gì thế?’

Riverback chớp mắt ngơ ngác. Sao thứ này lại ở đây?

Cùng lúc đó, một tiếng cạch vang lên, cây cột nối với cái đĩa lập tức cắm sâu xuống sàn.

“Ừm.”

Dowd nhếch môi, nở một nụ cười xảo trá.

Tên nhãi đó cũng đang đứng trên cái đĩa.

“Tốt rồi, may mà tôi chưa trả nó lại.”

Vừa dứt câu…

Cả hai người lập tức bị bắn thẳng lên trời như đầu đạn hạt nhân.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Có đoạn sai kìa trans. "Tử thằng" ấy, tử thần chứ. TFNC
Xem thêm