• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 07: Nỗ lực ám sát (2)

1 Bình luận - Độ dài: 2,731 từ - Cập nhật:

“Nói sao nhỉ? Bọn chúng cũng không mạnh như tôi tưởng?”

“Ừ, ừm…”

‘Không, do trình độ mấy người vượt xa học sinh bình thường thôi.’

Iliya nghĩ thầm và ngó qua bọn sát thủ đang nằm quằn quại trên sàn.

Với chừng đó kĩ năng thì khá chắc bọn chúng đã vào sinh ra tử trong một khoảng thời gian dài rồi. Đâm ra để một đám học sinh hạ gục được họ vốn là chuyện viển vông.

Tất nhiên, đó là không tính mấy người không tuân theo lẽ thường…

Iliya sau đó chuyển ánh nhìn qua người đang im lặng tra kiếm với nụ cười nhạt trên môi sau khi đơn thương độc mã cân cả hội sát thủ.

Mặc dù những thành viên còn lại trong đội đều có kĩ năng vượt xa lũ sát thủ nhưng ai nấy cũng phải nhìn cô bằng ánh mắt khiếp sợ.

Phản ứng đó là bình thường khi chứng kiến khung cảnh cô hạ sát thủ mà không thèm rút kiếm.

Dù gì Tiểu thư Tristan cũng được xem là kiếm sĩ thiên tài của thời đại mà.

Cảnh giới của cô thâm sâu đến độ khiến một người từng chinh chiến vô vàn trận đánh như Iliya cũng phải kính nể.

‘Có bao nhiêu kẻ trên lục địa này có thể mô phỏng lại kiếm pháp đó?’

Kiếm pháp của Tristan được đánh giá cao đến mức mà chỉ cần có người bắt chước được đôi chút cũng đã được xem là thiên tài. Còn nếu đạt đến cảnh giới thượng thừa, thì trong mắt họ, vạn vật trên đời đều có thể trở thành kiếm.

Thiên hạ đồn rằng kẻ đó có thể giết người chỉ bằng một cành cây.

“…?”

Đang đắm chìm trong suy nghĩ, bỗng có thứ gì đó thu hút ánh mắt Iliya.

Bàn tay Eleanor đang run rẩy.

Như thể cô đang cố kìm nén cơn đau tột cùng vậy.

Xét trên góc nhìn của một kiếm sĩ thì trông cô lúc này không khác gì đang bực bội vì không thể kết liễu đối phương.

Giống như cơ thể cô ấy đang gào thét đòi được rút kiếm và chém giết thỏa thích.

“…”

Iliya nổi da gà. Eleanor nhận ra ánh mắt của Iliya nên cô giấu tay sau lưng rồi nói.

“… Có vẻ hết rồi.”

Như thể cô đang ngầm yêu cầu giữ im lặng về chuyện vừa rồi, và Iliya cũng đồng ý.

Nếu giờ cô dại dột khơi chuyện thì kiểu gì cũng có thanh kiếm chẻ cô và đưa cô về chầu ông bà thôi.

“Vâng, em nghĩ nên giao chúng cho Học viện–"

Bỗng nhiên cô khựng lại.

Trên ngực của một tên sát thủ có viên ngọc xanh đang nhấp nháy.

Nó là thiết bị trao đổi tầm gần. Cô thấy nó nhiều lần trước đây khi đi diệt quái vật rồi.

Viên ngọc đang nhấp nháy có nghĩa là vẫn còn các sát thủ khác đang ẩn nấp trong khu vực này.

“—Vẫn chưa xong đâu.”

Iliya mỉm cười khi cô tiến lại gần tên sát thủ.

“Này, các ngươi còn đồng bọn đúng chứ?”

“…”

Tuy vậy tên đó vẫn im bặt nhìn chằm chằm vào cô. Iliya cười thầm trong lòng.

Ừ thì, làm như dễ khui miệng bọn này ra lắm—

 –!

Nghĩ chưa hết câu thì bỗng cánh tay của tên sát thủ đó gãy cái rắc.

“…!”

Trong lúc cô vẫn đang còn bối rối thì bên cạnh cô, Eleanor nhanh chóng đeo lại vỏ kiếm ngang thắt lưng.

“Nếu ngươi không trả lời, tiếp theo sẽ là cổ.”

“…”

“Hm… Không. Làm vậy không hay cho lắm.”

Nghe vậy, Iliya mỉm cười nhẹ nhõm.

’Đúng thế, nhưng cô cũng không nên nói thẳng ra như thế.’

“Nếu không ai nói, ta sẽ rạch họng tất cả các người.”

“…”

Căn phòng chìm vào trong im lặng nặng nề.

Nhìn Eleanor vẫn điềm nhiên như bình thường khiến ai cũng bất giác tin rằng cô thật sự dám làm điều đó.

Cuối cùng, có kẻ lên tiếng thay cho tên vừa bị gãy tay.

Eleanor gật đầu, vẫn giữ vẻ mặt vô cảm.

“Vâng. Bán nguyệt Hasmed. Hắn ta chuyên ăn cắp danh tính của nạn nhân.”

Nghe vậy, Eleanor vốn đang yên lặng lắng nghe bỗng vô thức hỏi lại.

“Tên đó, hắn xâm nhập vào đây cùng các ngươi?”

“Sao?”

“Trả lời đi. Hắn có đang trong tòa nhà không?”

“…Ta không thể trả lời—”

Tên sát thủ bỗng nhiên im bặt.

Tiếng la thất thanh cùng máu của hắn vung vẩy khắp nơi. Tuy nhiên, Eleanor thậm chí còn chẳng thèm lau vết máu dính trên mặt cô mà chỉ nắm chặt gông cổ của tên sát thủ.

Đôi mắt đỏ của cô rực cháy trong không gian tăm tối.

“Hắn ta có ở đây không?”

“A, aaaak—!”

“Nếu ngươi còn không trả lời, ta cắt nốt bên còn lại.”

“V-vâng! Hắn ở đây!”

Nghe vậy, Eleanor quẳng tên sát thủ xuống sàn.

Cô ấy khựng lại đôi chút rồi phóng thẳng ra ngoài, bỏ mặc các học sinh còn lại bơ vơ một mình. [note71650]

“Chờ đã! Sao chị bỗng nổi điên vậy?!”

Bẻ tay và đe dọa là một phạm trù khác khi so với việc rút kiếm và chặt đứt chi của đối phương!

Eleanor cứ như người hoàn toàn khác khi cô biết có tên sát thủ khác tên Hasmed cũng đang ở trong tòa nhà.

Eleanor thở dài rồi trả lời Iliya, người nhanh chóng đuổi kịp cô.

“Bởi vì tôi cần hắn ta nhanh chóng trả lời. Hắn không chết đâu và cũng có phòng y tế gần đó nữa.”

“…”

Dù vậy, ai dám làm thế mà không một giây phút chần chừ chứ?

“Nhưng rồi sao…?!”

“Bọn chúng nói tên sát thủ đó giết và đánh cắp danh tính nạn nhân. Em nghĩ ai trong đây có khả năng bị chọn nhất?”

Iliya im lặng.

Nghĩ lại thì đúng là có một người.

Một tên dám tách đoàn rồi bảo rằng việc đó là cần thiết.

“…Không thể nào.”

Iliya lên tiếng.

“Cậu ta tính làm mồi nhử để dụ tên mạnh nhất qua đó?”

Thực tế thì đây chỉ mới là giả định thôi.

Không đời nào cậu ta lại biết một tên sát thủ như thế sẽ tới nơi này được. Mà kể cả khi có biết đi chăng nữa thì chẳng có lí do gì để khiến cậu ta liều mạng như thế—

Tôi khá thích cô ấy.

“…”

‘Không, hắn dám làm vậy thật.’

Đúng là bọn sát thủ lần này nhắm vào Tiểu thư Tristan.

Việc Eleanor im lặng không đáp cho thấy cô ta cũng nghĩ vậy.

“Tôi sẽ chạy qua đó để kiểm tra.”

“Tại sao chị lại làm vậy? Mối quan hệ giữa hai người là gì…?”

“…Tôi đã nói là chẳng có gì rồi mà?”

Eleanor đáp lại.

“Ít nhất hiện tại là vậy.”

Nhưng khác với trước đây...

Giờ thì chính cô cũng không còn chắc chắn về bản thân mình nữa.

Nhìn kiểu gì thì Học viện Elfante cũng không giống một cơ sở giáo dục bình thường cả.

Thiên hạ đồn rằng trong này tồn tại vô vàn thứ không theo lẽ thường.

Cũng vì học viện cũng khá lâu đời và bí ẩn nên xuất hiện mấy thứ vượt ngoài khuôn khổ âu cũng là bình thường.

Căn phòng bí mật khắp nơi, hồn ma vất vưởng vào một khung giờ nhất định, vài tòa nhà thì được xem là mang trong mình những huyền thoại…

Mấy cái đó Hasmed quá quen rồi.

Hắn đã nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần, đến mức mà hắn thuộc nằm lòng chúng.

Dù gì thì hắn cũng là sát thủ chuyên nghiệp mà. Muốn leo lên chức đó ít ra cũng phải nhớ được ít nhiều chứ.

Vì lẽ đó hắn ngay lập tức khựng lại khi thấy tấm màng xanh bọc quanh tay.

‘Hộ Linh…’

Đó là Kết giới hộ vệ áp chế với hiệu ứng giảm mạnh sức tấn công của vũ khí trong khoảng cách nhất định.

Đúng là thi thoảng nó cũng xuất hiện trong mấy tòa nhà thật, nhưng thời gian và địa điểm đều là ngẫu nhiên cả. [note71651]

‘Sao nó lại xuất hiện ở đây?’

Trong lúc Hasmed còn đứng hình thì cậu học sinh trước mặt lao đến hắn với cành cây.

‘Ngu ngốc!’

Hasmed khịt mũi.

Cơ thể của sát thủ vốn đã là vũ khí rồi, nên kết giới cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều. Hơn nữa, Hasmed còn là sát thủ top đầu nữa chứ.

Với cành cây đó thì thằng nhóc có thể làm gì? Chẳng lẽ sát thủ như hắn lại thua một tên yếu đuối với không một chút kĩ năng nào?

Đó là những gì Hasmed nghĩ.

Cho đến khi… hắn hứng trọn đòn đầu tiên.

–!

–!!

Một chuỗi tấn công như vũ bão được tung ra chỉ trong một khoảnh khắc.

Hasmed hét thất thanh trong nháy mắt. Hắn bị đánh vào huyệt vị và chịu đau đớn đến mức hét toáng lên.

Tuy nhiên, đau về mặt thể xác chỉ là một phần trong đó, trọng yếu nhất vẫn là cú sốc về mặt tinh thần.

‘Mình không theo kịp chuyển động của hắn…!’

Thân là sát thủ bậc cao, chỉ duy nhất một vài kiếm pháp mà hắn không thể đọc được.

Đó là chưa kể kiếm sĩ đó lại có khả năng thi triển ngần này sức mạnh bằng một thứ mà không phải là kiếm!

‘Kiếm pháp Tristan’

Lúc nãy sao hắn lại không nhận thấy được tài năng của tên học sinh trước mặt cơ chứ? [note71653]

‘…!’

Đột nhiên, hắn chợt nhận ra điều gì đó.

Nếu suy nghĩ của hắn đúng thì…

‘Mình không nên đụng vào hắn ta ngay từ đầu mới phải…!’

Hasmed nghĩ thầm sau khi ngã quỵ xuống sàn.

Thông báo hệ thống

[Thành công sử dụng Thuộc tính!]

[Độ thông thạo của Kiếm pháp Tristan tăng lên.]

 “…”

‘Cái quái gì thế?’

‘Sao cái này lỗi vậy?’

Tôi bối rối nhìn vào cơ thể suy sụp của Hasmed.

Ngay từ đầu tôi không hi vọng gì nhiều về Kiếm pháp Tristan cho lắm vì dù gì nó cũng chỉ là bản cơ bản thôi. Việc tôi đốn hạ được Hasmed chỉ trong vài chiêu hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tôi.

Dù nhìn vậy thôi nhưng chẳng phải hắn ta cũng là boss tầm trung trong game sao?

Hắn là một sát thủ nổi tiếng. Riêng cái tên hắn ta thôi cũng đã có sức nặng ở thế giới ngầm rồi.

‘…Kĩ năng này sẽ còn mạnh đến mức nào nếu mình hoàn thiện được nó?’

Ngay từ đầu tôi cũng ngờ ngợ nó sẽ mạnh vì dù gì đây cũng là kiếm pháp của trùm cuối rồi, nhưng tôi không nghĩ nó lại lỗi thế này.

Kế hoạch của tôi khi mới bắt đầu là tôi sẽ tìm chỗ giết thời gian và trốn đi chờ tiếp viện đến.

“…Haa. Ta hiểu rồi. Ngay từ đầu đây đã là một cái bẫy.”

Nhưng cái tên nằm sõng soài trên mặt đất này lại phun ra mấy câu làm tôi thấy bối rối.

‘Hắn đang nói cái quái gì thế?’

“Ta không biết ngươi đã làm gì, nhưng ta biết ngươi chắc chắn dự liệu dược Hộ Linh sẽ xuất hiện. Đó là lí do ngươi chọn cành cây làm vũ khí ngay từ đầu.”

Cái đấy là cơ chế game mà. [note71652]

Sử dụng vũ khí tại các khu vực Lưu Điểm trong các tòa nhà là chuyện không thể. Đó là lí do tôi dẫn hắn ra đây.

“Và chuẩn bị cho thời khắc này, ngươi dụ ta đi trong lúc che giấu khả năng thật sự của mình, phải chứ? Đó cũng là lí do tại sao ngươi cố ý tách đoàn để giữ ta tránh xa Tiểu thư Tristan.”

“…”

Cũng không hẳn.

Lúc nãy tôi tính chạy trốn sau khi làm ông sao nhãng đấy chứ.

Thông báo hệ thống

[Kĩ năng: Tử Hoặc đã được kích hoạt!]

[Một phản diện đã nhận ra kế hoạch công phu của bạn!]

[Phần thưởng sẵn sàng!]

“…”

‘Kế hoạch công phu nào thế?’

Từ khi nào mà chạy trốn và cầu cứu tiếp viện được xem là kế hoạch kì công thế?

Thế giới này bị ảo giác rồi à?

“Thằng khốn, mày là ai? Mày được nuôi bởi Công tước Tristan à? Hay mày là người của Cơ quan Tình báo Trung ương Đế quốc.”

“…”

Tôi sinh ra và lớn lên ở nơi xa xôi bởi những người nuôi bò và làm ruộng để kiếm sống.

“Có vẻ như ngươi không có ý định trả lời ta rồi. Được rồi, xuống tay đi.”

“…Tôi không có ý định giết ông.”

“Ngươi không muốn xuống tay ư? Tại sao?”

Hasmed mở to mắt như thể lời tôi nói bất ngờ lắm ấy.

Tôi không có ý định giết hắn thật.

‘Dù sao thì…’

Hắn cũng là thành viên của một tổ chức tội phạm tên Vangabond mà. Cái nhóm đó là nhân tố quan trọng ở Chương 3 trong phân cảnh đấy.

Nếu tôi đả thương hắn vô tội vạ thì Vangabond sẽ cử người đến báo thù ngay.

Tuy nhiên…

‘Mình không thể nói vậy được.’

Vậy nên, tôi cần chuẩn bị một cái cớ hoàn hảo.

Nên nói gì đây…?

À, đúng rồi.

“Hãy cảnh cáo kẻ khác không được đụng vào Tiểu thư Tristan. Thông báo rằng một sát thủ tầm cỡ như ông suýt chết khi cố xuống tay với cô ấy.”

Tôi không biết khách hàng của hắn là ai, nhưng dám cử sát thủ trong một sự kiện lớn của học viện thì tên điên đó cũng thuộc dạng tầm cỡ đấy.

Cho dù tên này có thất bại đi chăng nữa thì khả năng cao họ sẽ cử thêm một tốp khác rồi lại một tốp khác thôi. Việc này chỉ tổ đẩy nhanh quá trình Tha hóa của Eleanor.

Điều đó đồng nghĩa với việc Tro Quỷ sẽ được giải phóng sớm hơn.

Hasmed dù gì cũng là một sát thủ có tiếng. Nên chẳng phải bảo hắn nói thế sẽ khiến mấy tên khác biết khó mà lui sao?

“…”

Biểu cảm Hasmed bỗng trở nên kì lạ.

“Ngươi sẽ làm gì nếu ta không giữ lời? Ngươi thả ta đi chẳng may ta lại tiếp tục nhắm vào Tiểu thư Tristan thì sao.”

Thật ra thì tôi không nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra.

Nếu đúng là Vangabond mà tôi biết trong game thì họ sẽ không bao giờ. Tổ chức đó không bao giờ lấy oán trả ơn, đặc biệt là với những kẻ đã cứu mạng chúng.

Lạ thay, bọn tội phạm như chúng lại rất coi trọng danh dự của mình.

Nhưng thôi, đến giờ mõm rồi.

“Vậy thì cứ việc.”

Tôi mỉm cười.

“Tôi sẽ luôn ở đó bảo vệ cô ấy.”

“…Tiểu thư Tristan quan trọng với ngươi đến vậy sao?”

“Ông nghĩ sao cũng được.”

Thôi thì cứ cho qua đi, tôi nhác giải thích cụ thể lắm. [note71654] 

Nói là ‘Bởi vì cô ta có thiện cảm với tôi’ chỉ tổ dẫn đến nhiều câu hỏi hơn thôi. Nói vậy chắc là ổn rồi…

Thông báo hệ thống

[Kĩ năng: Tử Hoặc đã được kích hoạt!]

[Kĩ năng đang hoạt động hết công suất!]

[Thiện cảm của Phản Diện đã tăng mạnh!]

[Thiện cảm của Phản Diện tăng một cách kịch liệt!]

[Thiện cảm của Phản Diện đã tăng điên cuồng!]

[Thiện cảm của Phản Diện…]

“…”

Chuyện gì thế?

Ngay khi tôi vừa dứt lời thì thông báo hệ thống ào tới như nước lũ, che khuất tầm nhìn của tôi.

Ư.

Không thể nào.

“…”

Liếc mắt qua bên kia căn phòng, tôi thấy Eleanor với đôi mắt mở to ở ngay cuối hành lang.

Rõ ràng là cô ấy đã nghe được tất cả.

“…”

“…”

‘Mình ăn c*t rồi.’

Tôi không hiểu sao nhưng tôi cảm giác thế.

Ghi chú

[Lên trên]
Đem con bỏ chợ thế chị ☹️
Đem con bỏ chợ thế chị ☹️
[Lên trên]
Tác bịp à, thế mà cho anh tôi Luck F
Tác bịp à, thế mà cho anh tôi Luck F
[Lên trên]
Xin lỗi anh liêm, hóa ra là kỹ năng cả
Xin lỗi anh liêm, hóa ra là kỹ năng cả
[Lên trên]
Vì anh tôi làm gì có tài năng nào =)))
Vì anh tôi làm gì có tài năng nào =)))
[Lên trên]
Mọi sai lầm đều phải trả giá
Mọi sai lầm đều phải trả giá
Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

tks trans nhé
Xem thêm