• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 27: Kẻ Thanh tẩy

5 Bình luận - Độ dài: 3,209 từ - Cập nhật:

“…Do! Dowd! Cậu có sao không!”

Tôi lờ mờ nghe thấy tiếng ai đó gọi mình trong lúc đầu óc còn quay cuồng.

Rồi tôi cảm nhận được một bàn tay đang kéo mình ra khỏi đống đổ nát của tòa nhà vừa sập.

Bụi bặm và mảnh vỡ cứ thế rơi rụng khỏi người tôi.

“…Eleanor?”

Khi được kéo ra ngoài, tôi chạm mắt với Eleanor. Cô đang nhìn tôi bằng ánh mắt đầy lo lắng.

“Cậu…!”

Đôi mắt Eleanor khẽ rung lên khi thấy rõ tình trạng thảm hại của tôi.

Chắc tôi đang trong tình trạng không ổn cho lắm.

Ờ thì cũng đúng thôi. Tôi vừa bị một tòa nhà đè bẹp mà.

“…”

Đây chính là hậu quả khi kỹ năng không kích hoạt.

Như tôi đã phân tích, kỹ năng đó chỉ phản ứng với những đòn tấn công mang ác ý.

Còn nếu chỉ đơn thuần là bị đè bởi một tòa nhà sập do chấn động thì mấy chỉ số F lèo tèo của Dowd Campbell chẳng đáng bõ răng.

‘Gãy xương… chấn động não… khớp trật…’

Tầm nhìn của tôi chao đảo trong khi thứ chất lỏng ấm nóng chảy dài trên mặt. Đầu óc quay cuồng, buồn nôn, cực kỳ khó chịu.

“…Haa.”

Ừ, đáng ra mọi chuyện phải như thế này.

Một tên “côn trùng hạng F” như tôi, sống lay lắt giữa bão tố, thì bị vặt mất cái mạng nhỏ bất cứ lúc nào cũng là điều quá đỗi bình thường.

〚…Ác thật.〛

Mắt tôi lờ mờ hướng lên bầu trời nơi tên Hầu tước Riverback đột biến đang lơ lửng.

Thứ Ác Tinh hắn nuốt vào khi nãy giờ đã ghim giữa ngực, đập nhịp thình thịch như một trái tim.

Năng lượng ma quỷ cuốn quanh cơ thể hắn như một bộ giáp, khiến hắn không còn mang chút hình dáng nào của con người nữa.

Một con quái vật đúng nghĩa.

Không còn gì để diễn tả chính xác hơn.

〚Khi Tiên Tri đưa thứ này cho ta, ta còn nghi ngờ liệu có bao giờ phải dùng đến không.〛

Hắn vừa nhìn tôi với Eleanor, vừa nở một nụ cười nhếch mép.

〚Phải công nhận… tụi mày rắc rối hơn ta tưởng.〛

Rồi hắn vút bay lên cao hơn.

〚Nhưng mà, chúng mày xử lý nổi chuyện này không?〛

Ừ.

Đấy cũng là thứ tao đang cố giải quyết đấy, thằng mặt thồn.

‘…Mới chương đầu mà chơi lớn đến vậy à?’

Tôi thầm rủa một câu khi nhìn Hầu tước Riverback bay mất dạng như một tia chớp. Đuổi theo hắn với cái vận tốc vô lý đó hả? Gắn tên lửa vào đuýt thì may ra.

Ban đầu, thứ sức mạnh hắc ám mà Riverback dùng lẽ ra chỉ là kiểu “phiên bản sao chép lỗi” của sức mạnh ác ma. Đó là mấy thứ nhân loại tự chế ra sau hàng thế kỷ nghiên cứu.

Còn Tinh túy Ác Ma?

Nó là thứ chứa tàn dư của một con ác ma thật sự. Ai nuốt vào sẽ hóa thành ma nhân, sở hữu được một phần nhỏ sức mạnh gốc của bọn quỷ.

Ví dụ như…

-!

-!!!

Sắc mặt Eleanor đông cứng khi thấy mấy sinh vật ghê tởm lồm cồm bò dậy từ đống đổ nát.

Chúng đã chẳng còn hình dạng con người. Chữ “quái vật” còn nhẹ chán. Cơ thể chúng chỉ là đống thịt nát chảy nhão, dị dạng đến mức kinh tởm.

Tiếng gào thét như kim loại nghiến vào nhau càng khẳng định một điều rằng mấy con này không ngoi dậy để đàm phán đâu.

“Hii, hiik!”

“Cái… cái gì thế kia?!”

Người dân xung quanh vốn tò mò kéo tới sau vụ sập tòa nhà, nhưng vừa thấy mấy con sinh vật dị hợm kia thì ai nấy đều tái mặt tháo chạy.

‘…Toang rồi.’

Khi năng lượng ma quỷ lan rộng, nó sẽ biến những nơi xung quanh thành kiểu như Pandemonium, hay còn được biết đến là “ổ quỷ” chính hiệu.

Còn mấy sinh vật này? Chúng chính là lũ giáo đồ tôn thờ ác ma mà Eleanor đã xử đẹp khi nãy.

Giờ thì bị ảnh hưởng bởi Hầu tước Riverback đã hóa quỷ, bọn chúng biến thành Man Eater, một loại quái vật hạ cấp chuyên đi săn người ở Pandemonium.

Điểm đáng sợ nhất là, bất cứ ai bị bọn nó giết cũng sẽ biến thành một Man Eater khác.

Một hiệu ứng dây chuyền kiểu như đại dịch zombie vậy.

Tệ hơn nữa, bây giờ đang là giữa khu phố thương mại sầm uất, người dân thì tụ tập đông nghịt để ăn chơi lễ hội Trăng Tròn.

Thời điểm không thể nào tệ hơn.

—------------------------------------------------------

[ Nhiệm vụ chính ]

[ Chương 1: Kẻ Thanh Tẩy ]

[ Đánh bại Kẻ Thanh Tẩy ]

[ Bạn sẽ tiến thẳng đến end game khi có quá nhiều thương vong! ]

[ Phần thưởng: 1 Tinh túy Ác Ma ]

[ Phần thưởng: 1 Mảnh Anh Hùng ]

[ Phần thưởng: 5000 điểm ]

—------------------------------------------------------

…Và một lần nữa, cái hệ thống chết tiệt này lại không làm tôi thất vọng. Một bảng nhiệm vụ mới hiện ra trước mắt.

Giảm thiểu thương vong à? Đùa vui đấy.

-!

-!!

Ngay khi đám Man Eater vừa biến dị xong, một đòn tấn công chớp nhoáng như tia sét giáng xuống, khiến chúng ngay lập tức trở về với cát bụi.

Một cú đâm bằng thương cực kỳ chuẩn chỉ. Mấy con Man Eater vừa lồm cồm bò dậy lập tức bị xuyên thủng rồi văng lên không.

“Tiền bối! Cái quái gì đang diễn ra vậy…!?”

Tôi lau vết máu trên trán, quay đầu lại thì thấy Talion đang chạy tới từ đằng xa.

Đòn vừa rồi là do hắn tung ra?

“Tôi nghe thấy ồn ào nên chạy đến xem! Đám quái kia là gì vậy, còn Hầu tước Riverback thì—!”

Ừ, nhìn thấy hắn lúc này đúng là nhẹ cả người.

Bởi vì, đáng ra ở thời điểm này, hắn đã phải bị tha hóa và biến thành thứ giống mấy con Man Eater kia rồi.

“Nếu cậu vẫn còn đeo cái vòng cổ đó, thì giờ cậu cũng thành một trong số đó rồi đấy.”

“…Cái gì cơ?”

Tôi không trả lời, chỉ tay về phía một con Man Eater gần đó.

Vẫn thấy rõ chiếc vòng cổ của Nhà Thanh Tẩy đang đeo lủng lẳng trên cổ nó, phát ra năng lượng đen ngòm mà ai cũng cảm nhận được.

Bình thường thì thứ đó chỉ khiến người ta mất một chút tỉnh táo. Nhưng giờ? Bọn họ đã chính thức bước qua ranh giới không thể quay đầu, hóa thành quái vật thật sự.

Thấy cảnh đó, mắt Talion trợn to.

“…Cái này…”

Nét mặt hắn thay đổi liên tục.

Chắc trong đầu đang xâu chuỗi lại toàn bộ tình huống vừa xảy ra.

“Tôi chỉ muốn xác nhận một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“…Chính Riverback là kẻ đứng sau chuyện này đúng không?”

Lúc hỏi, hắn đã bỏ luôn cả kính ngữ. Dù là hỏi nhưng nghe giọng điệu thì gần như hắn đã xác định chân tướng rồi.

Hắn hẳn đã được yêu cầu phải đeo cái vòng cổ đó thường xuyên.

Tôi khẽ mỉm cười khi thấy ánh mắt giận dữ của Talion.

Đúng rồi, hắn đâu phải NPC bình thường.

Là đối thủ được xây dựng riêng cho Iliya, khả năng phân tích và hành động trong tình huống khẩn cấp của hắn không thể so với học sinh thường được.

“Chuyện truy cứu trách nhiệm hay ai sai thì để sau. Giờ mà không xử lý đống kia, nơi này sẽ hóa địa ngục thật đấy.”

Ánh mắt hắn run rẩy một chút, nhưng rồi cũng dần ổn định lại và gật đầu.

Tôi đã lấy được lòng tin của hắn khi bảo hắn tháo vòng cổ ra.

Giờ là lúc tận dụng lợi thế đó.

“Nghe tôi kỹ đây. Sai một ly đi vạn dặm đấy.”

Tôi bắt đầu đưa ra chỉ thị.

Ban đầu, Talion nghe với vẻ rất nghiêm túc. Rồi biểu cảm chuyển dần sang kiểu khó tin, và cuối cùng thì nhìn tôi như thể tôi vừa trốn ra khỏi trại thương điên.

“…Cái đó, có khả thi thật không đấy?”

“Có.”

Bắt buộc phải khả thi.

Chẳng phải ngay từ tôi đã cắm đầu cắm cổ chạy khắp nơi vì chuyện này sao?

‘Nếu cậu không làm được ít nhất chừng đó thì chúng ta viết di chúc luôn là vừa.’

“Vậy còn anh thì sao, tiền bối…?”

“Tôi sẽ lo một chuyện khác.”

‘Nhiệm vụ đã chỉ rõ hai phần.’

Mục tiêu đầu tiên là bảo vệ dân thường.

Bọn Man Eater hiện tại vẫn còn chậm chạp, nhưng càng để lâu, khi năng lượng ma quỷ dày đặc hơn, chúng sẽ càng mạnh và nhanh hơn.

Hầu hết những chỉ thị tôi đưa cho Talion là để chặn đứng chuyện đó.

Còn mục tiêu thứ hai…

“Diệt cỏ phải diệt tận gốc.”

Tôi phải xử lý tên Hầu tước Riverback, nguồn gốc của đám năng lượng ác ma.

Đó là việc tôi sẽ làm.

“Cậu biết hắn bay đi đâu không?”

Eleanor hỏi khẽ.

Ý cô là có cách nào đuổi kịp một tên phóng nhanh như quỷ đó không?

“Ừm… tôi có đoán được vài chỗ.”

Cũng có thể gọi là “có linh cảm”.

Thật ra thì, hiện tại hắn chỉ có thể đến đúng một nơi duy nhất.

Tôi chỉ có một cơ hội duy nhất thôi.

Dù gì Riverback cũng là thương nhân mà, nhanh mồm lẹ trí lắm.

 

***

 

Nếu có ai hỏi tại sao Hầu tước Galdier Riverback lại đi thờ phụng ác ma, thì đây chính là câu trả lời chính xác nhất.

Từ một tên lái buôn chợ đen vô danh, hắn đã trèo lên đến chức Hầu tước. Có trong mình sự giàu sang, quyền quý, hưởng đủ thứ mà trước kia hắn chẳng dám mơ đến.

Tất cả chỉ vì hắn đã chọn đúng phe thắng.

“Sức mạnh của bọn chúng đã lan ra khắp lục địa.”

Sức mạnh của các tín đồ ác ma không phải dạng vừa đâu.

Đặc biệt là đám “Kẻ Được Chọn”. Đó là những kẻ thân cận nhất với Tiên Tri, những tên mà có thể nấu sôi biển cả, rẽ đôi mặt đất, chẻ toạc bầu trời theo đúng nghĩa đen.

So với bọn chúng thì Riverback chỉ là một con côn trùng bé xíu đang bò lồm chồm dưới chân thôi. Lý do hắn sống sót lâu đến vậy là vì hắn luôn giác ngộ điều đó.

Và khi đã tận mắt chứng kiến, hắn không do dự gì mà đứng về phía chúng.

Nhờ đầu óc linh hoạt đặc trưng của thương nhân, hắn ngầm hiểu rằng trên cái lục địa này, chẳng ai đủ sức chống lại bọn họ.

Và giờ, ngay lúc này, Riverback tin chắc trăm phần trăm rằng hắn đã chọn đúng phe.

〚Huuu…〛

Hắn thở ra một hơi dài như thể vũ trụ đang dội ngược lại.

Một lượng năng lượng ma quỷ khủng khiếp tràn khắp cơ thể hắn.

Chỉ riêng áp lực từ nó thôi cũng đủ nghiền nát vô vàn sinh vật yếu đuối.

Và đây mới chỉ là sức mạnh hắn có được từ ân huệ nho nhỏ của các tân thần.

〚Với chừng này thì…〛

Thực hiện nhiệm vụ chẳng khác gì đi dạo công viên.

Muốn hồi sinh bọn ác ma? Vậy cứ gieo rắc tuyệt vọng và hỗn loạn khắp nơi.

Giết một người. Rồi hai. Rồi cứ thế chất xác thành núi.

Hắn có thể bắt đầu từ đây.

Nơi hắn đang đứng hiện tại đúng là chỗ lý tưởng để khơi mào thảm họa.

〚Đi thôi.〛

Hắn lẩm bẩm, rồi đưa tay chạm vào lớp kết giới trước mặt.

Đây là một trong các rào chắn gần Vực Hư Vô — nghe đồn được dựng lên bởi một Seraphim.

Bình thường thì chớ nói đến phá hủy, chạm vào thôi cũng là bất khả thi, vì nơi này được canh gác nghiêm ngặt 24/7.

Nhưng giờ đang là Lễ hội Trăng Tròn, lực lượng bảo vệ bị phân tán, hắn lại đang sở hữu sức mạnh của ác ma trong người.

Dù chưa phá được ngay, thì làm nứt được một vết cũng là đủ.

Với đặc tính đặc biệt của Vực Hư Vô, chỉ cần thế thôi cũng đủ kéo theo một chuỗi thảm họa không thể tưởng tượng nổi.

‘…Đây mới là mục tiêu thật sự.’

Những vụ bạo loạn trong thành phố hiện giờ chỉ để đánh lạc hướng thôi.

Chắc chắn toàn bộ lực lượng vũ trang đang bị kéo về đó hết rồi.

Trong khi đó, hắn lặng lẽ tiếp cận điểm trọng yếu này.

“Được rồi, dừng ở đây thôi.”

Tiếc là…

Không phải ai cũng ngu như hắn tưởng.

〚…Sao ngươi biết?〛

Riverback, kẻ đang cố làm tổn hại kết giới, cứng họng hỏi.

“Tôi đã nói rồi mà. Rõ như ban ngày.”

Riverback, hay phải gọi là…

Một thằng ngu tự ảo tưởng mình là thiên tài.

Loại người thích tỏ ra ưu việt hơn thiên hạ, rồi len lỏi bằng mưu mô xảo quyệt.

‘…Liệu hắn có não không ta?’

Thật lòng thì, tôi không nghĩ còn phương án nào ngu hơn thế này.

Hắn chỉ đơn giản điều khiển đám Man Eater lao vào đây thì kết giới cũng đã nứt từ lâu rồi.

“…”

Nhưng mà, nhờ cái tôi siêu to khổng lồ của hắn mà hắn đích thân mò đến, nên tôi mới có cơ hội như thế này.

Và tôi sẽ xuyên thủng cái ảo tưởng vĩ đại đó.

Tôi bắt đầu sắp xếp lại kế hoạch trong đầu.

Nếu bây giờ mà còn nguyên một đám Man Eater chắn đường, tôi đã chẳng dám mơ đến tình huống này.

Nhưng giờ thì…

Hắn đang đứng một mình.

“Vậy, giờ sao.”

Tôi chợt nhận ra rằng một trong những điểm mạnh đáng nể nhất của Eleanor chính là sức bền khủng khiếp.

Cô ấy vừa cõng tôi vừa di chuyển qua từng con phố với tốc độ khủng khiếp, mặc cho tôi đang bị thương nặng đến mức nhúc nhích cũng khó.

“Kế hoạch là gì?”

Eleanor hỏi, sau khi nhận lời đưa tôi tới đây mà chẳng do dự gì.

Ánh mắt cô ánh lên sự tin tưởng tuyệt đối.

“Phải có lý do gì đó thì cậu mới quyết định mới bỏ hết hậu thuẫn mà tự mò đến đây chứ.”

“Ờ, đúng là có đấy.”

Lý do là vì bọn tôi không còn thời gian.

Không còn kịp gọi thêm ai cả. Chỉ cần gã kia làm nứt kết giới một chút thôi, là coi như game over.

Người dân sẽ chết. Eleanor sẽ bị bắt cóc. Và Tro Quỷ sẽ được thả ra thế giới.

Một vé thẳng đến kết cục xấu nhất.

Thay vì chờ đợi vô vọng, thì thà chủ động lao đến đây trước, tìm cách ngắt nhịp thế cờ, rồi mới tính tiếp.

“Được rồi. Vậy đánh bại hắn kiểu gì—”

“Không đánh được.”

Mắt Eleanor nheo lại khi nghe câu đó.

“…Cái gì cơ?”

“Không thắng được đâu. Không bao giờ.”

Đây là sự thật không thể chối cãi.

Muốn đối đầu với ma nhân, Iliya phải có Thánh Kiếm thì mới có cửa ngang hàng.

Nhưng mà, thứ đó ít nhất cũng phải tới tận Chương 4 mới có. Giờ cô ấy vẫn đang trong giai đoạn “trưởng thành”.

Tức là bản thể Eleanor hiện tại, đúng như nguyên tác, vẫn còn non lắm.

Một Eleanor chưa hoàn thiện, cộng thêm một tôi đang bị thương gần chết, thì làm sao đọ lại gã Riverback sau khi biến thân?

“…”

Nhưng mà…

Chưa phải là tuyệt vọng hoàn toàn.

– Ngươi bị thứ gì đó rất tệ bám vào. Ta chưa nhìn rõ nó là gì, nhưng rõ ràng là cực kỳ nguy hiểm. Có vẻ vì kỹ năng của ngươi nên nó mới dính theo như vậy.

Tôi chợt nhớ lại lời cảnh báo của thiên sứ.

Đúng rồi. Tôi biết.

Tôi đã lờ mờ hiểu cái việc “bị bám theo” đó nghĩa là gì.

—------------------------------------------------------

[ Thông báo hệ thống ]

[ Mục tiêu ‘???’ đã chú ý đến bạn ]

—------------------------------------------------------

Tôi nhếch mép khi thấy dòng thông báo hệ thống.

Và cả cái này nữa—

—------------------------------------------------------

< Quà tặng Nhân vật >

♥ Eleanor Elinalise La Tristan [ Yêu Level 1 ] [ Phiếu sao chép kỹ năng đã sẵn sàng! ]

—------------------------------------------------------

Đây mới là lá bài tẩy cuối cùng.

Tình yêu level 1Vé sao chép kỹ năng.

Với thứ này trong tay, dù đối thủ mạnh đến mức không thể đánh bại ở cấp độ hiện tại, bọn tôi vẫn có cửa chiến đấu.

Khi tôi còn đang suy nghĩ, Riverback đã thở dài rồi bắt đầu giải phóng năng lượng ma quỷ.

〚…Thôi kệ.〛

Dòng ma khí khổng lồ bùng lên quanh hắn như một cơn bão sấm sét.

Mật độ dày đặc đến mức chỉ cần lơ là một giây là ngất xỉu tại chỗ cũng nên.

Mà điều nực cười là đây mới chỉ là phần khởi động. Hắn còn chưa bung hết sức.

〚Ta chỉ cần giết ngươi, rồi bắt giữ Tiểu thư Tristan là xong. Mọi thứ càng thuận tiện cho ta thôi. Tự dẫn xác đến thế này, ngươi tiết kiệm cho ta bao nhiêu công sức đấy.〛

Từ giờ trở đi…

Chúng tôi sẽ chiến một trận sinh tử với hắn.

Tôi hít một hơi sâu, rồi quay sang Eleanor.

“Eleanor, hứa với tôi một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Chuyện này sẽ đau lắm. Rất đau. Đau đến tàn nhẫn. Có thể em sẽ ghét tôi…”

“Anh đang nói cái gì thế?”

Thoạt nghe thì giống như kiểu ngầm thúc giục “nói lẹ lên”, nhưng…

Chỉ cần nhìn vào ánh mắt trong vắt kia, người ta sẽ hiểu ngay đó không phải chỉ là một lời đáp hời hợt.

Cứ nói đi.

Em đã sẵn sàng rồi, nên anh cứ nói. Em sẽ tin.

Trong ánh mắt ấy, từng câu từng chữ được khắc sâu vào tâm khảm.

“…”

Tôi chỉ biết cười khổ.

Lúc nào cũng vậy.

Mức độ tin tưởng mà người này dành cho tôi thật sự vượt xa những gì tôi có thể nghĩ tới.

Và chính vì thế, tôi phải xứng đáng với lòng tin đó.

“Dù có chuyện gì xảy ra… bằng mọi giá…”

Tôi nhìn thẳng vào mắt Eleanor.

“…Tôi sẽ đưa cả hai ra khỏi đây. Sống sót. Hiểu chưa?”

“Ừm. Biết rồi.”

“Vậy thì—”

Tôi rời mắt khỏi Eleanor và nhìn về phía Riverback.

“Dù chuyện gì xảy ra, hãy tin tôi.”

Thật sự đấy.

Tôi chuẩn bị làm một thứ điên không tả được.

Và ngay khoảnh khắc ấy, Riverback lao tới như một cơn sóng thần cuồng loạn.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

kiểu kiểu của main là ăn nói nữa chừng vậy đó :))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Cái gì càng bí hiểm thì càng làm con người ta phát cuồng mà =)))
Xem thêm
241: Cượt-->Vượt
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
thank ông. Đã fix rồi nhé <(")
Xem thêm