• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 29: Kẻ Thanh tẩy (3)

7 Bình luận - Độ dài: 3,529 từ - Cập nhật:

“Vậy là…có hiệu quả thật à?”

“…”

“…”

Tất cả mọi người im lặng.

Có lẽ là vì ai cũng đang nghĩ y chang nhau.

Lũ Man Eater nằm ngổn ngang dưới đất, vặn vẹo co giật với chút sức lực cuối cùng.

‘…Vốn dĩ ban đầu ai cũng phản đối.’

Iliya bật cười khẽ, thanh kiếm gác hờ trên vai.

Lúc Talion trình bày kế hoạch, ai nấy đều nghĩ hắn sắp điên đến nơi rồi.

Ngay cả Iliya dù được gọi đến khẩn cấp cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần phản đối, nếu không phải vì cái tên đứng sau kế hoạch này là Dowd Campbell.

Giữa tình trạng khẩn cấp, quái vật tràn vào thành phố, phương án tiêu chuẩn là gọi kỵ sĩ đến giữ chân càng lâu càng tốt, tranh thủ cho dân chạy trốn.

Dù nói gì đi nữa, lực lượng mạnh nhất của Đế quốc vẫn luôn là hội kỵ sĩ, mà ở Elfante thì lúc nào cũng có vài nhóm đóng quân quanh đó.

Cơ mà kế hoạch của Dowd mà Talion nhắc tới thì sao?

‘…Chỉ cần độ chục sinh viên, vài kỵ sĩ và mấy giáo sư học viện là đủ.’

Nghĩ lại lời mô tả, Iliya vẫn thấy như trò đùa, chỉ biết cười khổ.

Cơ bản là gom hết mấy người gần đó lại rồi quăng vô đối đầu với quái.

Nghe đến đây cứ tưởng đâu lập đội cảm tử ấy chứ.

Bởi vì từ lúc lũ Man Eater xuất hiện, người ta đã xác định chúng là kẻ thù không đội trời chung của nhân loại rồi.

Dù trí khôn có hơi sụt giảm, bọn chúng vẫn sở hữu chiến lực dã man tới mức mấy chiến binh dày dặn kinh nghiệm cũng thấy khó nhằn.

Cho nên, việc tiêu diệt lũ này luôn dựa trên tiền đề lấy số lượng đè chất lượng.

Vậy mà ở đây, chưa tới hai chục người lại đơn phương đánh bại cả trăm Man Eater?

Không phải điên thì là gì.

Mà lý do đằng sau kế hoạch thì lại càng ảo hơn nữa.

‘…Chứ không thì thương vong sẽ cao lắm.’

Nếu chờ hội kỵ sĩ đến để sơ tán dân, trong lúc đó kiểu gì cũng có người chết.

Còn nếu giải quyết lũ Man Eater luôn trước khi tụi nó kịp làm loạn, thì tránh được chuyện đó hoàn toàn.

Đúng kiểu nhìn xa trông rộng.

Nói đến chuyện ưu tiên cứu người trong cơn khủng hoảng, có khi tên đó còn quyết liệt hơn Iliya, người được tôn là ứng cử viên Anh Hùng.

‘Không lẽ tên này có lý do gì đặc biệt sao?’

Iliya nghiêng đầu, lẩm bẩm trong lòng.

“Làm tốt lắm.”

Đúng lúc đó, Viện trưởng Học viện Kỵ sĩ, Conrad Baltador tiến đến, vỗ nhẹ vai cô.

Ông là một trong những người ủng hộ kế hoạch này, cùng với Hiệu trưởng Atalante, người cũng trực tiếp tham chiến.

Chính nhờ ảnh hưởng của hai người này mà kế hoạch được thông qua không cần chỉnh sửa gì, dẹp luôn hết mấy kẻ phản đối.

“Em mừng là cả Viện trưởng với Hiệu trưởng đều có mặt. Thiếu một trong hai người, chắc kế hoạch này đi đời rồi.”

Không phải biện pháp nói quá đâu.

Mà thực ra, thiếu một người nào ở đây thôi là cũng tiêu thật.

“…Thiếu bất kỳ ai thì cũng không thể thành công.”

Conrad nheo mắt nghe câu đó.

“Ừ, ta cũng nghĩ thế. Mà em có biết vì sao ta với Hiệu trưởng lại tình cờ ở gần đây không?”

“Hả?”

“Cô ấy rủ đi ăn ở chỗ này đấy.”

“…”

Iliya khẽ cau mày.

“Thật sao?”

“Đặt bàn trước rồi, nên ta cũng chẳng có lý do gì để từ chối. Rồi... trùng hợp thế nào, chuyện này lại xảy ra đúng lúc.”

“…”

Một giả thuyết bắt đầu hình thành trong đầu Iliya.

Và càng nghe Conrad nói tiếp, nó càng rõ nét hơn.

“Còn thằng nhóc đằng kia, là sinh viên khoa Nghiên cứu Quái vật.”

Conrad chỉ tay về phía Evan Kramer, sinh viên năm hai khoa Nghiên cứu Quái vật.

Iliya nhớ rất rõ gương mặt này.

Cậu ta từng hỗ trợ trận giả ở buổi lễ nhập học mà cô tham gia cùng Dowd.

Lúc đó Dowd cũng dặn Talion phải tìm cho được cậu ta.

“Không có cậu ta chắc kế hoạch này đi đời từ lâu rồi.”

Chuẩn khỏi chỉnh.

Ngoài cái khả năng đánh đấm kiểu thú hoang, đám quái còn sở hữu đủ thứ năng lực kỳ quặc và khó đỡ. Ngay cả với kỵ sĩ, người chuyên đối đầu với chúng mỗi ngày, thì cũng gần như bất khả thi để nhớ hết mọi đặc tính của từng con.

Trừ phi là kiểu mọt sách sống chết với việc nghiên cứu chúng.

Nếu không có cậu sinh viên tên Evan cung cấp điểm yếu của lũ Man Eater, thì trận này chắc chắn không thể kết thúc êm đẹp thế được.

“Nghe bảo cậu ta được mời đến lễ hội. Không nỡ từ chối vì là lời nhờ từ ân nhân.”

“Ân nhân?”

“Khoa Nghiên cứu Quái vật là khoa kém tiếng nhất bên trường Kỵ sĩ. Bọn tôi đã định giải thể vào cuối năm nay rồi.”

“…”

“Nhưng rồi tôi tình cờ xem được một trận giả lập. Thấy có tiềm năng tiếp tục phát triển nên chúng tôi rút lại quyết định luôn.”

Con ngươi của Iliya hơi run nhẹ.

Phải rồi. Tất cả họ đang giả vờ như là ngẫu nhiên thôi.

Nhưng mấy chuyện này đâu phải trên trời rơi xuống.

Một sinh viên thuộc khoa chẳng mấy ai ngó ngàng lại “vô tình” có mặt gần đó. Đúng người, đúng lúc cần, đúng nơi cần. Một sự tình cờ gần như hoàn hảo đến rợn người.

Vì một lời nhờ vả.

“…”

Mọi mảnh ghép dần hiện ra rõ mồn một.

Đám sinh viên thuộc tổ chức Thanh Trừng tham gia trận chiến, đáng lý phải hóa quái vật, lại không biến đổi nhờ vào những biện pháp Dowd đã âm thầm chuẩn bị trước.

Nhóm kỵ sĩ được điều đến nơi này cũng là những người mà Dowd chủ động liên hệ từ trước, thông qua Hiệu trưởng.

“…Haa.”

Tách riêng từng chuyện thì có vẻ là loạt trùng hợp lẻ tẻ. Nhưng gom lại thì sao?

Chúng nối kết hoàn hảo thành một kế hoạch chi tiết đến đáng sợ—tất cả đều xoay quanh một người.

“Ờ, Viện trưởng này.”

“Ừ?”

“Ngài nghĩ… người đó đã chuẩn bị mọi thứ từ trước à?”

Thay vì trả lời, Conrad chỉ cười.

Tất cả hành động đến giờ, những người Dowd từng tiếp cận, những gì đã xảy ra, mọi thứ đều dẫn đến tình huống hiện tại.

Dowd Campbell đã lên phương án đối phó với một hiểm họa chưa ai nhận ra ngay từ đầu.

Từng người, từng vị trí, từng bước, tất cả đều được sắp xếp sẵn sàng để ứng phó.

Ngay từ đầu, cậu ta đã lường trước mọi chuyện và rồi chuẩn bị tỉ mỉ không sót một ly.

‘Chỉ cần thiếu một người thôi là kế hoạch sụp đổ.’

Từ đầu đến cuối, đây là một ván cờ kín không kẽ hở!

Iliya thở ra, giọng trầm trầm.

“…Rốt cuộc thì… hắn ta là người thế nào vậy chứ?”

“Ta chịu.” Conrad vừa gãi đầu vừa đáp. “Mà, biết đâu chỉ là trùng hợp hàng loạt thôi.”

“Nhưng nếu là trùng hợp, thì lại có một chuyện không hợp lý chút nào.”

“Dạ?”

“Lúc đánh nhau em có thấy Talion không?”

À đúng ha.

Nếu Talion ở đây, chắc chắn cậu ta sẽ là một trong những chủ lực. Vậy mà cậu ta lại vắng mặt, lạ thật.

“Giờ tên nhóc đó đang làm gì, em đoán được không?”

“…”

Mặt Iliya dần nghiêm lại.

“Ý ngài là… hắn đang bày thêm trò gì nữa?”

Câu trả lời duy nhất cô nhận được là một tràng cười lớn sảng khoái từ Conrad.

Cứ như nước chảy mây trôi, chẳng cần lời giải thích cũng biết ông đang nghĩ gì.

“Thiệt tình.”

Rốt cuộc thì, Dowd Campbell là ai mới được?

Iliya thở dài, ngửa cổ ra sau để xoa dịu cơn mệt mỏi sau trận chiến.

“Ể?”

Đột nhiên, toàn bộ tầm nhìn của cô bị nhuộm xám.

Tựa như khói phun ra từ hư không, nó lan ra khắp nơi, trùm kín bầu trời, không gian, nuốt trọn mọi thứ trên đường đi.

Và rồi…

Mọi thứ ngừng chuyển động.

 

***

 

Thời gian dừng lại.

Không phải ẩn dụ đâu. Thời gian thực sự đã đứng yên.

“…”

Dù ngực có một lỗ thủng to tướng, ý thức của tôi vẫn nguyên vẹn, và tôi vẫn cảm nhận được thế giới xung quanh.

Nhưng…

Mọi thứ, ngoại trừ ý thức, đều đông cứng lại.

Từ gương mặt vặn vẹo của Hầu tước Riverback trước mắt, đến máu đang ứa ra từ lỗ thủng giữa ngực tôi, tất cả đều đông cứng lại. Ngay cả gió cũng ngừng thổi. Không khí, chuyển động, mọi thứ hoàn toàn ngừng lại.

Mọi cảnh vật trước mắt bị nhuộm bởi một màu xám xịt vô hồn.

Tựa như một tấm ảnh đen trắng bị đóng băng giữa không trung.

“…”

Mọi thứ đứng yên… ngoại trừ một thứ…

Thứ đó đang dần hạ xuống trước tầm mắt tôi.

Chuyển động nhẹ nhàng như thể không bị trọng lực ảnh hưởng. Không, phải nói đúng hơn, là cả định luật vật lý cũng không chạm được tới cô ta.

Mái tóc trắng tinh rũ dài đến tận mắt cá chân. Đôi mắt đỏ rực còn thẫm hơn máu. Làn da trắng không tì vết. Một thân thể hoàn mỹ, không che đậy lấy một mảnh vải.

Người con gái ấy trông rất quen thuộc.

Nếu Eleanor trưởng thành thêm vài năm nữa… chắc hẳn sẽ có nét giống như thế này.

Nhưng đây không phải Eleanor. Chỉ cần liếc mắt cũng biết.

Bởi vì nếu là Eleanor, hay là bất kỳ con người nào.

Họ sẽ không thể nào tỏa ra khí chất tà ác đến mức này.

"Tro Quỷ"—The Grey Devil.

Trong game, hình dạng thật của nó chưa từng được hé lộ. Nó chỉ xuất hiện dưới dạng trùm cuối khi nhập vào Eleanor trong phân đoạn cao trào nhất.

Vậy nên, hình dạng tôi đang thấy lúc này chỉ là một dạng tạm bợ mà thôi.

Tinh túy Ác ma mà Hầu tước Riverback tiêm vào người chỉ chứa một phần nhỏ năng lượng của quỷ. Khi gom đủ các mảnh, con quỷ thật sự sẽ được triệu hồi xuống thế giới này.

Các mảnh của Tro Quỷ vốn đã được rải rác khắp cốt truyện, tập hợp qua nhiều sự kiện, rồi cuối cùng hội tụ vào Eleanor. Một kết cục không thể tránh khỏi.

Nói cách khác, hình bóng trước mặt tôi chỉ là một phần cực kỳ nhỏ bé của toàn thể.

Nó chỉ sở hữu một chút quyền năng của Tro Quỷ, và thời gian có thể hiện thân ở thế giới thực cũng rất ngắn—cùng lắm vài chục giây.

Nhưng chỉ như vậy thôi cũng đã đủ để—

[ Tin nhắn hệ thống ]

[ Phát hiện tình huống nguy hiểm. ]

[ Xác định mức đe dọa: Nguy hiểm đến tính mạng. ]

[ Kỹ năng: Tuyệt Vọng nâng lên cấp EX. ]

Chỉ cần phân thân của nó tọa lạc trước mặt cũng đủ khiến kỹ năng Tuyệt Vọng đã bị kích hoạt trở lại.

“…”

‘Cái đéo mẹ gì đây.’

Chỉ cần đứng ở đó thôi, sự tồn tại của cô ta đã khiến cả thế giới ngưng lại. Và chỉ riêng ánh mắt của cô ta cũng đủ làm tôi thấy run sợ.

Đồng nghĩa với việc…

Nếu tôi nhìn thẳng vào mắt cô ta lúc này tôi sẽ chết bất đắc kỳ tử.

Khoảng cách sức mạnh giữa tôi và cô ta nó khủng khiếp tới mức ấy.

Khi tôi còn đang tiêu hóa mớ thông tin ấy, avatar mang hình hài Eleanor của quỷ dữ bắt đầu tiến về phía tôi.

Và cùng lúc đó—

[ Tin nhắn hệ thống ]

[ ¡̛̰̖̲͉̜̿͑̈̍̕̚͟͝Ą̷̦̘͉̹͓̝́̾̂͂̂͂̅͡͝ø̵̧̡̜̲̗̳̟̀̒̽̊͆̃͒̎̚͟͟ͅ Ç̳͈̟̯̻̾̿̔͆̃̋́͌͘̕Ḁ̷͉̞͎̯̥̫̳̻́͆͊̉̀̾͘͞ nguy hiểm¾̶͕̻́̊̇î̸̙̪͎̥͎͍̲͔̔̈́̀̃͗́̚̚͠͠͝͠a]

[ Đ̸͕͓̱͎̲̭̮̥̤̗̭̯͇͓͑̃̉̚̚͜ͅá̵͎͙͖̮̯̯͎̫̀͐̎ņ̴̨̛̦̖̖͕̪̱̝̣̼̭̌̒̎͂̎̓̃́͒̔̑͘ͅh̸̢̛̳͖͍͔̤̯̲̹͍̣̞͔̉́͐̃̈́̇͊́̇͊͒͑̒̽̾̌̀̈́͑̀̓̚͘͜ͅ ̸̡̢̢̨̛̳̟̦̮̘̼̠͓̥̘̼̺̜̟̘͇̺̺̲̳͛͗̔́̄͊͒̽̌̋͛̏̒̄̉̕͘͘͠g̵̡̘̱̜̩͕̖̤̋̂̌͆͜ͅí̶̧̧̨͕̬̞̻͈̖͖̮̦̗̰̻̱͈̭̳͇̤͊̒͛á̵̧̧̛͔̩̠̯̼̹͍̯̟̹̻͓͎͎͎͈̥̜͚̙͓̳͉̦̓͒̍͐̏́͊̍́̃̚͠͠ tình huống: C̷̡̢̢̛͎̤̤̟̭̹̋̆̑͊̊̇̿̋̓̓̓̈́̓̒̚͘ͅự̶̜͖͓̞̹̣͖̿̇̉̌̊̓͋͗̈̐̔͌̉̿̊́́̏̏͘͜͝͝͝͠͝͝c̷̢̛̰͔̱̲̹͈̻͇͚͈̺̮͈̙̠͙̮͎͔̝͇̞͉͖͛̔͌͑̈́̂̓̇́̿̇͂͛̉̚͝ ̵̨͔͎̰͙̘̙̬̯̩̒̾̅ͅk̷͇͎̱̫̲̮̠͉̙͕͉̗̠̘̞̠̘̳̘̱̼̣̤̞͇͝ỳ̸̨̛̟̼̮̦͎̹͖̭͙̜̼̥͕̱̫̻̯̠̍͂̓́̎̀̃͑̊̕͠ ̸̧̛̛̛̬̣̥͕͕̯̗͍̻͇́͒̐͋̀͗́̾͑͑̅̍̄̊̍̎͗͗̈͘̕͜͜͝ nguy hiểm. ]

[ Kỹ năng Tuyệt Vọng nâng lên cấp EX. ]

Hệ thống của tôi… vỡ vụn hoàn toàn.

Tựa như có thứ gì đó đã xé toạc toàn bộ giao diện.

“…!”

Tất nhiên, hồi nãy "Kẻ Thanh Tẩy" cũng từng làm giảm cấp độ kỹ năng Tuyệt Vọng của tôi. Nhưng lần này cảm giác như hệ thống bị đập vỡ nát hoàn toàn.

Chỉ đứng trước mặt cô ta thôi…

…đã đủ để khiến cả hệ thống sụp đổ.

“…”

Cũng không quá vô lý. Trong game, Tro Quỷ vốn được mô tả là kẻ có thể bóp méo cả định luật thế giới chỉ bằng sự tồn tại của nó.

Một thực thể vượt lên trên mọi ranh giới, kể cả logic.

Tro Quỷ lại tiến thêm một bước.

Cô ta vươn tay… nhẹ nhàng vuốt má tôi.

Nụ cười ấy ấm áp đến mức làm tan chảy cả những tảng băng buốt giá nhất. Mà điều làm nó kỳ lạ là cái gương mặt vốn vô cảm của Eleanor lại đang cười như thế.

Và rồi…

Trong đôi mắt sâu thẳm kia, tôi thấy được khát khao.

Khát khao đến mức tưởng chừng như lý do cô ta tồn tại là chỉ để yêu tôi. Mỗi mình tôi.

Cô ta cúi đầu, thì thầm vào tai tôi.

“Em¾ú´ Áö´yêuÁ¦ ÇÏ¿¡anh.”

Chỉ vài từ thôi mà đầu tôi như bị nướng chín. Áp lực đến mức kinh dị.

Da tôi nổi hết cả gai ốc. Một cảm giác ghê rợn chạy dọc cơ thể, như thể có ai đó đổ nhựa đường vào tĩnh mạch tôi, một nỗi cay xè, tê buốt, ngứa ngáy đến phát ói.

Nếu tôi còn điều khiển được cơ thể mình, chắc tôi đã ngã quỵ mà nôn thốc nôn tháo rồi.

Khi đang quay cuồng trong cơn choáng váng đó, cô ta vẫn mỉm cười, vẫn tiến lại gần.

Rồi đặt tay lên ngực tôi.

Vặn nhẹ tay ngược chiều kim đồng hồ như đang xoay một cái núm điều chỉnh.

Và…

Thời gian quay ngược lại.

Vết thương do đòn ác ma của Hầu tước Riverback gây ra đã biến mất.

“…”

Cơn đau tan biến. Cơ thể tôi tràn đầy sức sống trở lại.

Đồng thời.

Một hình xăm hiện lên trên ngực tôi.

[ Nhận được: Ấn Ký của Kẻ Sa Ngã. ]

[̸̗̪̝͓̮͍̟̟͍̓̈͗̍͒̿ ̶̣̯̬̖̙̫͕͖̒Ấ̶̲̪̳̯̝̼̂́ṅ̴̝̻̐͒́ ̴̛͉̰̓̉̅̍̉̿̈̚Ķ̸̡͙̫͉̟̪̼̋̄͒͝ý̷̛̛͙̤̟̔͌̓͛̉́̚ ̴͚̰̩͎̗̱̎̇̊̂ͅc̴̛̞͖͍͍̹̘̲̤͐ủ̷̡̞͔̰͔̝̑̄̃̇͆̇̈́ͅa̷̢̢̜̤͇̲̲̲̐̇̏ ̶̢̨̦͖̜̰͇͚̭́̇͗̾̔̎͌̾̕K̸̡̛̗̯̥̍͒̐̀̾͐̏͝ẻ̷̦̼͚̺͋́͘͘̚ ̶̞̬͓̟̟̈́́̈̂̚S̸͉̠͇͎̅̿ḁ̸̛̛̖́͒͋̋͆̅̌ ̷̣̗̟͐̅̂́̈́̃͆Ň̶̨̥̩̌̆̓̀̊̚g̵̣̲͉̊͑ą̸̡͖͍̙̦̱͈̃̄̂̂̎̀̉̓͝ͅ ̷̢̢̨̙̜̺̦̜̼̌͐Ç̸̢̢͚͕̥̪̦͊̂͆̆̐̃̈́ ̶̤̻̞̰͊̀̈̆͌̉͛ả̸̗̈́͊̎̐͗̃͋͝n̵͎̎̀̒̃̂̕̕͝h̸̲̦̯̼̻͚̞̻̚ ̵͔̳̹͕̘̼͕͎̎̾̀̽̂̚̚͜͠h̴̨̫̯̭̩̥͈̜̐̀ͅư̸͍͉͙̣͗̈́̆̈́̂͜ở̸̧̺̹̞̯̎̍ͅn̵̨̞͓̙̥̫̹͒̇͛̓̇͊͂́͝g̸͍̑̎͑̃ ̶͎̟̪̾̎̀̉͘̚͘đ̷̨͍͚͖̜̟̅́̊̈́͗̽́͝͝ͅͅế̶͍̠͙̹̣͈͉͉͋̒͒̂̕͠n̴̢̠̮̬̰̖̽̂̌͑̓̽…̶̼̤̞̱͇̗̻̰͙̈́̈̎̐͌̃͐̕̕ ̶̡̢̛̼̝͉͎̤̒̆]̴͚̘̔̈́̈́͋͛

̶̛̮̲̌̃

“…”

Tôi không biết cái thứ này là gì.

Trong lúc còn đang đơ người vì sốc, Tro Quỷ che miệng khúc khích cười.

Rồi, vẫn giữ nguyên nụ cười, cô ta chống cằm nhìn tôi như đang thắc mắc: "Còn gì cần em giúp nữa không?"

“…”

Chỉ là một phần nhỏ của Tro Quỷ thôi mà đã mạnh tới mức này.  Vậy mà lại đối xử với tôi một cách thân thiện đến đáng sợ.

Dù vậy, tôi cũng đoán được phần nào nguyên nhân.

[ Kỹ năng bị động: Tử Hoặc ]

[ Cấp độ: ??? ]

[ Mô tả: Những kẻ càng phản dễ sẽ càng thu hút mạnh mẽ. Mức độ tha hóa càng cao, hiệu quả càng lớn. ]

Càng tà ác thì sẽ càng yêu tôi. Và nếu đối phương là một con Tro Quỷ, một tồn tại dư sức xé toạc cả chiều không gian và thời gian, hủy diệt thế giới thì sao?

Cô ta sẽ yêu tôi. Điên cuồng luôn.

Vấn đề là…

Tôi không biết thứ tình cảm này sẽ dẫn tới cái quái gì sau này.

Mới Chương 1 thôi mà tôi đã dính vào Eleanor, rồi tới Iliya, giờ còn cả Tro Quỷ nữa?

‘Từ lúc nào mình bắt đầu đi lo mấy chuyện bao đồng này nhỉ…’

Tôi cười khẩy, mở cửa sổ hệ thống.

Giờ sống chết, thành bại tất cả là nhờ cô ta. Vậy thì, phải tranh thủ lấy thứ mình cần thôi.

[ Dùng Vé Sao Chép Kỹ Năng! ]

[ Bạn có thể sao chép 1 kỹ năng từ đối tượng Eleanor. ]

Và hiện tại, Tro Quỷ đang dùng thân thể Eleanor.

Nghĩa là, xét theo góc nhìn của game, tôi có thể sao chép kỹ năng của chính Tro Quỷ.

“…”

Điên thật.

Nhưng nếu không được, tôi vẫn có thể chép kỹ năng Eleanor. Vậy cũng không lỗ.

Tôi lướt qua danh sách kỹ năng hiện ra…

‘Bất Khuất, Thiên Tài Tuyệt Đỉnh, Tâm Nhãn, Chúa Tể Chiến Trường…’

Tôi lướt thẳng xuống cuối danh sách.

[ Vua Của Loạn Thế  ]

[ Cấp: A ]

[ Hãy cúi đầu trước đấng quân vương vĩ đại! ]

[ Khi kích hoạt, nhận hiệu ứng “Áp Đảo Tuyệt Đối” đối với mọi sinh vật ác ma trong 5 phút. ]

Chuẩn rồi. Không sai đi đâu được.

Chỉ cần nhìn mô tả là biết kỹ năng này không thể nào thuộc về Eleanor. Nó là kỹ năng của trùm quỷ hàng thật giá thật.

‘Còn nhiều thứ xịn quá.’

Dù chỉ là mảnh nhỏ của Tro Quỷ, kỹ năng cô ta sở hữu vẫn vô số.

Nhưng ngoài cái này, mấy kỹ năng còn lại toàn bị lỗi mô tả, không đọc nổi. Chọn vào thì chỉ còn nước trông cậy vào hên xui may rủi thôi.

Xui một phát, dính kỹ năng hút cạn sinh mệnh, hay yêu cầu giết người thân mới kích hoạt thì coi như là cút.

‘Thôi thì cái này cũng đủ xài cho hiện tại rồi.’

Tôi chép kỹ năng đó.

[ Đã sao chép kỹ năng: Vua Của Loạn Thế ]

Ngay khi cửa sổ hiện lên, ánh mắt Tro Quỷ mở to.

Dù không biết cụ thể tôi đã làm gì, nhưng trong khoảnh khắc đó, cô ta cảm nhận được sự thay đổi bên trong tôi.

Cô ta nhìn qua nhìn lại giữa tôi và bản thân mình rồi đoán được tôi vừa chôm cái gì đó.

“!”

Rồi cô ta vỗ tay, cười tươi như hoa. Kiểu… "Chúc mừng nhé!"

Nhìn Eleanor phiên bản trưởng thành mà lại làm mấy hành động trẻ con như thế có vẻ hơi sai sai.

Nhưng nghĩ đến bản chất thật sự của cô ta làm tôi không cười nổi.

‘Cô gái này…’

Dù có cười hồn nhiên thế nào, thì vẫn là một thực thể có thể xóa sổ cả thế giới chỉ bằng cái búng tay.

“…”

Và rồi, thời gian của cô ta kết thúc.

Cơ thể cô ta bắt đầu tan biến thành vô số hạt bụi.

Lần cuối cùng, cô ta nhìn tôi và nói, vẫn với nụ cười dịu dàng đó:

“Em¾ú´ Áö´yêuÁ¦ ÇÏ¿¡anh.”

Giọng nói méo mó như radio nhiễu đập vào tai tôi.

“Được rồi¾ð¾î°¡ UC¾ð¾î°¡sau này…”

Nhưng…

“Gặp¾ð¾î°¡ UC¾ð¾î°¡ anh sau…”

Câu nói cuối cùng chưa kịp dứt thì cơ thể phân thân tan biến hoàn toàn.

“Lần đó, nhất định anh sẽ-”

Một giọng nói trong trẻo, rõ ràng, văng vẳng bên tai như muốn khắc sâu vào xương tủy tôi.

 

***

 

Màu xám tan biến.

Thế giới trở lại màu sắc vốn có. Thời gian… bắt đầu trôi tiếp.

Tôi quay lại vị trí ban đầu—cổng học viện, nơi Hầu tước Riverback đang đứng, còn Eleanor thì bị ghim vào tường.

〚…Chuyện quái gì… vừa xảy ra vậy…?〛

Hầu tước Riverback nhìn quanh, mặt đầy bối rối. Hắn biết có chuyện gì đó vừa diễn ra, nhưng không hiểu nổi là chuyện gì.

Nhìn sơ qua thì mọi thứ như chưa hề có cuộc chia ly.

Ngoại trừ…

[ Kỹ năng: Vua Của Loạn Thế đã được kích hoạt! ]

[ Bạn nhận hiệu ứng “Áp Đảo Tuyệt Đối” với sinh vật ác ma trong 5 phút! ]

[ Kỹ năng độc quyền của kẻ địch: Thanh Tẩy—đã bị vô hiệu hóa. ]

[ Tình huống nguy hiểm được phát hiện. ]

[ Tình huống đe dọa tính mạng. ]

[ Kỹ năng: Tuyệt Vọng nâng lên cấp EX. ]

Tôi đứng dậy, tung cú đá thẳng vào cằm Hầu tước Riverback.

〚…!〛

Một tiếng nổ vang trời. Cơ thể hắn bay vút lên cả chục mét.

Chuẩn luôn.

Cảm giác chắc tay này…

‘Đã lâu không gặp.’

“Ê.”

Tôi cười nhếch mép nhìn Riverback đang cố giữ thăng bằng giữa không trung.

Cơ thể tôi tràn đầy sức mạnh. Cứ như được tái sinh.

“Hiệp 2. Nhào vô.”

Không còn chạy trối chết nữa.

Dowd Campbell đây.

Người từng đấm văng cả ứng cử viên Anh Hùng, đã quay trở lại.

Đến lúc dạy cho thằng khốn này một bài học rồi.

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Hên vợ cứu. Từ ăn hành chuyển sang bán hành
Xem thêm
yoooo, đã lâu không gặp :D. KitKat moment
Xem thêm
Đây r, ăn đủ hành r, đến lúc húp r, tfnc
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Đã chứng kiến cận cảnh việc main no hành, đêm nay ngủ ngon rồi các ông =)))))
Xem thêm
Đêm nay trans tuyệt lắm, nằm trên giường mà em sướng run cả người. Giá như đêm nào cũng như đêm nay thì tuyệt.
Xem thêm
Thanks for new chapter, trans
Xem thêm