"Tôi muốn chết quá."
Không phải nói vui, mà là thật sự muốn chết.
“—Kiếm là vũ khí cơ bản nhất, thích hợp và linh hoạt trong mọi tình huống…”
Lời giảng của giáo sư lọt tai này ra tai kia.
Căn bản là đây chỉ là phần nhập môn. Chẳng có lý do gì để tôi phải tập trung lắng nghe cả.
“Thưa giáo sư, em có câu hỏi.”
Và đúng như tính chất “nhập môn” của buổi học, câu hỏi đặt ra là—tại sao người đó lại có mặt trong lớp này?
Mặt giáo sư tái mét khi Eleanor, người đang ngồi bên trái tôi, giơ tay lên với vẻ mặt vô cảm.
“Tất nhiên, mời tiểu thư Tristan.”
“Em thấy phần lý thuyết có hơi dài dòng. Mà những kiến thức đó… giờ còn áp dụng được bao nhiêu trong thực chiến chứ?”
“Xin lỗi. Tôi sẽ chỉnh sửa lại.”
Giáo sư cố nở một nụ cười gượng khi trả lời.
Một cảnh tượng kỳ quặc. Chỉ một lời góp ý nhẹ nhàng từ học viên đã đủ khiến giáo sư lập tức điều chỉnh lại nội dung giảng. Nhưng dù vậy chẳng ai trong lớp có vẻ ngạc nhiên hay phản đối gì.
Nếu tiểu thư Tristan đã lên tiếng thì ai mà dám mở lời chứ.
Không ai cả.
Ngoại trừ một người.
“Ơ, nhưng em đang nghe đây mà?”
Iliya, người ngồi bên phải tôi, nở một nụ cười nhẹ rồi lên tiếng.
Dường như cô chẳng hề bị ánh mắt băng lãnh của Eleanor làm cho chùn bước.
“…Chẳng lẽ em nghĩ mấy cuộc tranh luận lý thuyết thế này giúp ích cho thực chiến sao?”
“Việc dạy thế nào là quyền của giáo sư. Chị có bị ép học đâu, đúng không?”
Eleanor khẽ mím môi, tỏ vẻ không hài lòng.
Khác với Iliya, một tân sinh viên giống tôi, Eleanor không cần phải có mặt ở đây. Tôi nghe từ Atalante rằng chính Eleanor đã yêu cầu: “Cho em học cùng cậu ta.”
“Nhưng dù là lớp cơ bản thì cũng nên có chút thực tế hơn chứ—”
“Đó chỉ là ý kiến cá nhân thôi mà—”
Cuộc đấu khẩu cứ thế leo thang theo từng phút.
Người lẽ ra phải điều tiết buổi học như giáo sư giờ chỉ còn biết đứng đó câm lặng. Mà cũng dễ hiểu thôi. Đứng trước hai nhân vật "tai to mặt lớn", một ứng cử viên Anh Hùng tương lai và một tiểu thư con nhà Công tước thì ai mà dám hó hé chứ.
“Thế cậu nghĩ sao?”
“Ừ đó, cậu nghĩ sao?”
Và đây chính là lý do vì sao tôi nói tôi muốn chết.
Sau một hồi tranh luận, hai người đó lại quăng quả bóng quyết định… về phía tôi.
“…Tôi nghĩ… nên tiếp tục buổi học thì hơn.”
Nhìn giáo sư đang run rẩy, mặt tái mét vì căng thẳng, tôi đành chọn phương án an toàn.
Eleanor khẽ nhíu mày, còn Iliya thì nở nụ cười rạng rỡ. Giáo sư cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Lại thêm một trận thắng nữa.”
“…Lại thua rồi.”
Tôi thở dài, vừa xoa trán vừa nghe tiếng thì thầm xung quanh.
Hai người họ đã làm mấy trò như thế suốt cả buổi học.
Cứ tranh luận một hồi, rồi hỏi ý kiến tôi. Sau đó, tùy theo tôi nghiêng về ai mà quyết định người thắng hoặc thua.
Kẻ thắng thì vui sướng tột độ, còn kẻ thua thì như sắp suy sụp. Thật là quá nực cười.
‘Lời tôi nói có ý nghĩa gì với hai người vậy chứ…?’
Tại sao lại kéo tôi vào chuyện này…?
“…”
Vì chuyện đó, các học viên khác bắt đầu nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng kỳ lạ, còn kỳ lạ hơn cả tình huống hiện tại…
Chắc họ đang nghĩ kiểu: “Thằng đó là ai mà được Ứng cử viên Anh Hùng và Tiểu thư Tristan đối xử như vậy?”
“Tôi cũng chẳng biết nữa.”
Ừ thì tôi thật sự không biết.
Ít ra, chuyện này cũng cho thấy Học viện đang kiểm soát thông tin về tôi rất chặt. Nhiều người còn chẳng biết tôi là ai, chỉ thấy mù mờ trước tình huống diễn ra.
Nói cách khác, Elfante đang theo dõi tôi rất kỹ.
‘…Nếu có chuyện gì xảy ra, họ sẽ xử lý.’
‘Thôi thì cứ làm phần việc của mình, rồi quên hết những thứ nhức đầu này đi.’
Khi giáo sư tiếp tục bài giảng, tôi đưa mắt nhìn vào khung cửa sổ nổi trước mặt.
------------------------------------------------------------------------------------
< Quà tặng nhân vật >
♥ Eleanor Elinalise La Tristan
[ Mức độ Tin tưởng 5 ] >>> [ Mức độ Yêu thích 1 ] [ Có thể nhận thưởng! ]
▼ Iliya Krisanax
[ Mức độ Tò mò 5 ] >>> [ Mức độ Quan tâm 1 ] [ Có thể nhận thưởng! ]
------------------------------------------------------------------------------------
Tôi mở mục phần thưởng để xem nội dung.
------------------------------------------------------------------------------------
Nhận thưởng từ Eleanor
[ Thuộc tính: Hô hấp pháp Tảo Phiêu đã được tiếp nhận! ]
[ Thông tin kỹ năng ]
Thuộc tính: Hô hấp pháp Tảo Phiêu
Cấp bậc: Cơ bản
■ Một phương pháp hô hấp giúp tăng cường sức bền và thể lực sau quá trình luyện tập lâu dài. Rất phù hợp với Kiếm pháp Tristan.
Thuộc tính: Kiếm pháp Phái Tristan
Cấp bậc: Cơ bản
[ Mức thành thạo hiện tại: 58% ]
[ Làm chủ kiếm pháp của Gia tộc Công tước Tristan! ]
■ Có thể phát huy sức mạnh nhất định kể cả khi sử dụng vũ khí không phải kiếm.
------------------------------------------------------------------------------------
‘…Hai cái hòa hợp với nhau thật à?’
Hô hấp pháp Tảo Phiêu và Kiếm pháp Tristan gần như là cặp trời sinh.
Người hiện đang sử dụng tổ hợp này không ai khác ngoài Eleanor Tristan.
Có rất nhiều lý do khiến Eleanor được xem là “trùm cuối” trong game, nhưng riêng sự kết hợp giữa hai kỹ năng này đã chiếm phần lớn sức mạnh cận chiến của cô.
Không chỉ có sức tấn công áp đảo, thân thể cô còn dai như gián. Dù có chẳng may trúng đòn cũng chẳng dễ gì bị hạ gục.
Về mặt kỹ năng thể chất, đây có thể xem là combo có hiệu suất cao nhất.
------------------------------------------------------------------------------------
Thông báo hệ thống
[ Đã nhận thưởng từ Iliya Krisanax. ]
[ Nhận được 2.000 điểm! ]
[ Tổng điểm hiện tại: 2.000pts! ]
------------------------------------------------------------------------------------
Thay vì kỹ năng hay gì đặc biệt, Iliya chỉ tặng điểm. Nhưng với vai trò nhân vật chính, số điểm này cũng khá hào phóng rồi.
Chỉ là… tôi vẫn mong nhận được cái gì đó đặc biệt hơn…
------------------------------------------------------------------------------------
Thông báo hệ thống
[ Bạn đã có ảnh hưởng lớn đến một nhân vật có thiên hướng thiện! ]
[ Đặc kỹ thứ hai đã được kích hoạt! ]
[ Đánh dấu khuynh hướng tiêu cực! ]
[ Kỹ năng: Bá Chủ Hắc Ám đã được nhận! ]
------------------------------------------------------------------------------------
“…!”
Tôi thực sự đã thức tỉnh thêm một đặc kỹ nữa!
------------------------------------------------------------------------------------
< Đặc kỹ >
Đặc kỹ #1 – Duyên định
[ Nhận phần thưởng khi tăng độ thiện cảm với các nhân vật có khuynh hướng tà ác. ]
Đặc kỹ #2 – Gần Mực Thì Đen
[ Nhận phần thưởng khi tăng độ thiện cảm với các nhân vật có khuynh hướng chính nghĩa. ]
[ Tuy nhiên, phần thưởng nhận được sẽ ít hơn nhiều so với khi tương tác với nhân vật tà ác. ]
[ Nhưng nếu làm một nhân vật chính nghĩa nhiễm khuynh hướng tiêu cực vượt ngưỡng nhất định, bạn sẽ nhận được phần thưởng lớn! ]
------------------------------------------------------------------------------------
------------------------------------------------------------------------------------
< Thông Tin Kỹ Năng >
[ Kỹ năng: Bá Chủ Hắc Ám ]
[ Cấp độ: E ]
[ Hãy tha hóa các nhân vật có khuynh hướng chính nghĩa mà bạn đã gây ảnh hưởng đủ lớn. ]
[ Nhân vật chịu ảnh hưởng của Bá Chủ Hắc Ám sẽ phải làm một việc bạn yêu cầu. ]
[ Nhân vật đang bị ảnh hưởng: Không có. ]
------------------------------------------------------------------------------------
Tôi lặng người nhìn dòng thông tin hiện ra trước mặt.
‘…Hmm.’
Rồi tôi đọc lại. Lần nữa… lần nữa…
Không, tôi thật sự không hiểu lắm.
Tóm gọn lại thì...
Nghĩa là nếu tôi biến một người tốt thành người xấu thì tôi sẽ được thưởng?
‘Cái này…’
“…”
‘Ý mày là vậy thật sao?’
Lúc này, tiết học cuối trong ngày, Nhập Môn Khoa Học Sinh Tồn, sắp bắt đầu.
Lớp học được tổ chức ở một khu rừng xanh mướt cách học viện không xa với tên gọi là Rừng Tiên.
Bên ngoài trông chẳng khác gì một khu rừng bình thường, nhưng nơi đây có liên quan đến Atalante, một Vĩnh Hằng, nên chắc chắn không hề tầm thường.
Khu rừng này chứa đủ loại mãnh thú, thảo mộc kỳ dị, thậm chí cả khoáng sản hiếm.
Có những thứ đủ sức giết người và đúng là đã từng có người chết thật.
Lúc này, Eleanor và Iliya cuối cùng cũng chịu im lặng.
Có thể là do mệt vì cãi vã suốt, nhưng lý do thật sự là vì người đang phụ trách tiết học này đủ khiến bất cứ ai dám gây chuyện phải lùi bước.
“Chào mừng, mấy con gà công nghiệp.”
Giọng Conrad vang lên lạnh nhạt.
Khi đối mặt với tồn tại áp đảo như là Trưởng khoa Kỵ sĩ của Học viện thì cả đám sinh viên năm nhất đều căng thẳng thấy rõ.
Ai biết chút ít về Học viện Elfante chắc chắn đều sẽ nghe danh tiết học này.
“Khoa học sinh tồn là kết tinh của kỹ năng chiến đấu thực tế, được tích lũy từ thợ mỏ và người thám hiểm hầm ngục. Cho nên nếu muốn giữ cái mạng thì nghe cho kỹ.”
Ngoại hình của Trưởng khoa chẳng có gì đặc biệt. Nhưng việc mở đầu bằng cách nói về “cái chết” thì thật sự khiến không khí vốn đã nặng nề nay còn thêm phần ngột ngạt.
Tuy nhiên, theo truyền thống, tiết học đầu tiên luôn do Trưởng khoa đứng lớp. Đây vốn là quy định rồi.
Mà thật ra, nhìn cũng biết đây là môn học rất quan trọng. Thậm chí có vài ánh mắt sáng rực lên do môn này cho điểm cộng khi ứng tuyển vào Hoàng gia.
“Nhiệm vụ đơn giản thôi.”
Nhưng câu tiếp theo của Conrad lập tức dập tắt mọi ánh hào hứng.
“Tìm cho ta một thứ gì đó trong rừng mà ta thích. Cho các ngươi 10 phút.”
“…”
“À, nếu cảm thấy sắp chết thì cứ la lên. Ta sẽ cứu. Nhưng đừng mong điểm cao nếu để ta phải làm vậy.”
“…”
Trong bầu không khí im lặng đến nghẹt thở, một sinh viên rụt rè giơ tay.
“Có chuyện gì?”
“…Dạ, thưa thầy, có quy định hay tiêu chí nào cụ thể không ạ?”
“Như ta nói, mang về thứ ta thích. Điểm sẽ dựa vào đó.”
“…”
“Nhớ kỹ, mấy nhóc gà con. Cuộc đời là một trận chiến. Các ngươi có 5 phút chuẩn bị.”
“Và Chủ tịch Hội học sinh, giúp ta chấm điểm nhé.”
Trong khi những sinh viên khác còn đang suy nghĩ về lời của Conrad, tôi vẫn đang đắm chìm vào khung trạng thái trước mắt.
------------------------------------------------------------------------------------
Đặc kỹ #2 – Gần Mực Thì Đen
[ Nhận phần thưởng khi tăng độ thiện cảm với các nhân vật có khuynh hướng chính nghĩa. ]
[ Tuy nhiên, phần thưởng nhận được sẽ ít hơn nhiều so với các nhân vật tà ác. ]
[ Nhưng nếu khiến nhân vật chính nghĩa tiêu cực hóa vượt ngưỡng nhất định, sẽ nhận được phần thưởng lớn! ]
------------------------------------------------------------------------------------
Tôi vẫn chưa hiểu nổi.
“Làm một nhân vật chính nghĩa bị ‘tiêu cực hóa’” — câu này thật sự quá mơ hồ.
‘Chắc là… liên quan đến việc làm xấu nhỉ?’
Ý tôi là, cái tên của đặc kỹ nghe cũng đã mang hàm ý tiêu cực rồi còn gì.
“Thầy ơi, đi cùng nhau không?”
Iliya đột ngột lên tiếng, kéo tôi ra khỏi luồng suy nghĩ.
Mà, tôi đâu có hứng.
“Cứ đi với nhóm bạn của mình đi.”
Tôi vừa nói vừa chỉ về phía “tổ đội nhân vật chính” đang tụ họp gần đó.
Chiến binh Luca, pháp sư Falco, trị liệu sư Trisha và xạ thủ Grid.
Sau sự kiện ám sát lần trước, họ đã thành bạn.
“…Ừm, nhưng thầy cũng là bạn tôi mà. Sao không đi cùng nhau?”
“Không cần đâu. Tôi ổn.”
À, thật sự là không được để cô ấy đi cùng tôi.
Iliya cần phải làm quen với tổ đội nhân vật chính càng sớm càng tốt.
Bọn họ là những người cứu rỗi thế giới, họ phải mạnh lên nhanh chóng.
Tôi mà xen vào chỉ tổ vướng chân.
“Với lại… tôi với cậu cũng đâu thân lắm đâu, đúng không?”
“…”
Iliya phụng phịu trước câu trả lời của tôi.
“…Nghe buồn ghê. Thôi kệ!”
Cô nàng hậm hực bỏ đi.
Trông có vẻ tức lắm.
“Xin lỗi, cho hỏi chút.”
Một giọng nói vang lên từ bên cạnh tôi.
Khi quay lại, tôi thấy một nam sinh tóc vàng, đẹp trai, mang phong thái học sinh gương mẫu.
‘À phải, nhân vật này cũng có tên này.’
Chỉ cần nhìn cây thương sau lưng là tôi lập tức nhớ ra.
Talion Armand.
Con trai trưởng của gia tộc Viscount Armand, vốn là một người trung thực và chính trực. Trong lứa năm nay, cậu ta là một tài năng nổi bật.
Tôi nhớ cậu này là một nhân vật hoàn hảo trong game. Dù có soi cỡ nào cũng không tìm ra vết nhơ.
Chính trực. Khiêm tốn. Bình tĩnh. Kỷ luật.
Kỹ năng thì chỉ xếp sau mỗi Iliya.
Vậy nên cậu ta có cả fan club riêng dù mới chỉ là sinh viên năm nhất.
Nhưng quan trọng hơn cả…
‘…Không phải cậu này là trùm giữa game ở chương 1 sao?’
Cậu ta sẽ bị biến chất sau một tai nạn nào đó rồi trở thành boss phụ.
Tôi không ngờ lại chạm mặt sớm như vậy.
‘Nhưng sao cậu ta lại tới đây?’
Ngay lúc tôi còn đang thắc mắc, Talion đã lên tiếng, giải đáp mọi câu hỏi.
“Cậu… có quan hệ gì với ứng cử viên Anh hùng vậy?”
“…Hả?”
Tôi không kiềm được bật ra một tiếng ngơ ngác.
Không phải cố tình, chỉ là tôi hoàn toàn không đoán được cậu ta đang định hỏi gì.
“Ý cậu là gì? Quan hệ gì?”
“Tại sao cậu lại tiếp cận… Xin lỗi, ý tôi là, hai người quen nhau thế nào?”
Dù cậu ta đang giữ phép lịch sự, nhưng ánh nhìn sắc bén lại nói lên điều hoàn toàn khác.
Như thể đang cố moi mọi thứ từ tôi.
‘…À, hiểu rồi.’
Tôi nhớ Iliya là hình mẫu lý tưởng của cậu ta, là mục tiêu phấn đấu. Dù chỉ một lần thôi, cậu ta cũng muốn được đứng ngang hàng với cô ấy.
“Chắc là vì cô ấy muốn kết bạn với tôi?”
Khoé mắt Talion giật giật khi tôi nói thật lòng.
“…Với một kẻ lừa đảo sao?”
Giọng cậu ta có phần gay gắt.
Cùng lúc đó, mắt tôi mở to, nhưng không phải vì sự thay đổi đột ngột trong thái độ của cậu ta.
—------------------------------------------------------------------------------------------
Thông báo hệ thống
[ Một nhân vật có lương thiện đã nổi giận vì ảnh hưởng của bạn! ]
[ Một số điều kiện của đặc kỹ đã được đáp ứng! ]
—------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi mở to mắt nhìn cửa sổ hệ thống hiện ra trước mặt.
‘Vậy là thế này à?’
Tóm lại, càng khiến hắn tức giận thì tôi càng có cơ hội nhận thưởng?
Vậy là "tiêu cực hóa" bao gồm cả sự tức giận nữa hả…?
“…”
Bánh răng trong đầu tôi bắt đầu quay nhanh.
Một mũi tên trúng hai đích. Vừa kích hoạt đặc kỹ, lại còn có thể cấy được kỹ năng Bá chủ hắc ám lên người hắn.
Thêm nữa, tôi sẽ còn được thưởng nữa.
‘Không tệ.’
Phải nhớ rằng gã này không phải tay mơ, mà là boss giữa chương. Hắn có nhiều giá trị để lợi dụng.
‘Tôi cũng có thể tận dụng sự kiện tha hóa của hắn.’
Nếu mọi thứ không chệch quá xa kịch bản gốc, thì sẽ không khó lắm đâu.
Vậy là công việc hiện tại của tôi khá đơn giản.
Khiêu khích gã này cho đến khi điều kiện của quà tặng được hoàn thành.
“Thế cậu có bằng chứng không?”
“Tôi chắc chắn những gì tôi đã thấy. Cũng không có bằng chứng nào chứng minh trận đấu giữa cậu và ứng viên anh hùng không phải dàn dựng, đúng chứ?”
Xem ra học viện làm việc khá tốt.
Dù tôi đã nổi bật trong nhiều sự kiện, nhưng vẫn giữ được một mức ẩn danh nhất định giữa các sinh viên.
“Như tôi đã nói rồi…”
Tôi không khỏi cười chua chát trong lòng. Đúng lúc này, tôi thực sự trân trọng sự thiếu nhận thức của mọi người.
“…Tôi cũng không rõ tại sao, nhưng cô ấy muốn làm bạn, chỉ vậy thôi.”
“…Tôi không tin.”
“Tại sao?”
Bởi vì tôi biết điều này sẽ chọc tức hắn.
“Có phải vì cậu cảm thấy bế tắc khi thấy người mà mình coi là mục tiêu bị đánh bại chỉ bằng một đòn? Nên mới không tin trận đấu đó là thật?”
Lông mày hắn giật nhẹ.
Đây chính là trọng điểm.
Dù hắn có phủ nhận thế nào thì cũng không có lý do gì để gây sự với tôi nếu không vì điều đó.
“Và nữa.”
Tôi nói thêm với nụ cười.
“Giả sử tôi thực sự là một kẻ lừa đảo, thì cậu có thể làm gì?”
“…Gì cơ?”
“Tôi đang nói là, dù tôi có là kẻ lừa đảo, thì vẫn giỏi hơn cậu.”
Khuôn mặt Talion méo mó vì giận dữ.
“…Vậy thì, cá cược đi.”
Ánh mắt hắn lóe lên.
“Xem ai đạt điểm cao hơn trong bài kiểm tra lần này! Sao hả?”
—--------------------------------------------------------------------------------------
Thông báo hệ thống
[ Điều kiện quà tặng đã được đáp ứng! ]
[ Đối phương đã nổi giận! ]
[ Bạn sẽ được thưởng nếu đối phương chịu thua một cách nhục nhã! ]
—------------------------------------------------------------------------------------------
Tuyệt vời.
‘Dính bẫy rồi.’
***
“…Này, Chủ tịch Hội học sinh.”
Conrad trông có vẻ bối rối.
Trong khi đó, nét mặt Eleanor vẫn không thay đổi.
“Sao vậy ạ?”
“Mặc dù tôi đã nhờ em hỗ trợ việc chấm điểm, nhưng tôi không bảo em làm qua loa đâu nhé.”
“Em không làm qua loa.”
“…”
Conrad im lặng nhìn vào tờ phiếu chấm điểm Eleanor vừa đưa.
Việc đầu tiên cô làm ngay sau khi nhận công cụ chấm điểm.
“Vậy em có thể giải thích vì sao Dowd Campbell lại đạt điểm tuyệt đối trong khi buổi học còn chưa bắt đầu không?”
“Vì cậu ấy xứng đáng.”
“…”
“Cậu ấy đạt điểm tối đa.”
Cô đang nói gì thế này?
Conrad nheo mắt nhìn cô, nhưng Eleanor vẫn bình thản nói tiếp.
“Xem ra thầy không hài lòng.”
“Nếu là em, em có hài lòng không?”
“Vậy em sẽ quan sát kỹ hơn rồi ghi lại lý do vì sao cậu ấy xứng đáng điểm tuyệt đối. Em sẽ quay lại sau khi vào rừng.”
“…Em chỉ muốn đi theo cậu ta từ đầu rồi đúng không?”
“Không.”
Eleanor bình thản trả lời.
“Em chỉ không muốn cậu ấy ở một mình với sinh viên năm nhất đó, Iliya.”
“…”
“Em có cảm giác rằng sẽ có chuyện xảy ra giữa hai người họ trong khu rừng. Xin hãy cho em đi cùng.”
“Cảm ơn vì đã thành thật.”
Quả thật là vậy.
Conrad cười nhép miệng.
“Ngồi yên đấy, trước khi tôi đuổi em khỏi lớp vì làm rối lớp học.”
“…”
Nhưng chỉ vì cô thành thật không có nghĩa Conrad sẽ chấp nhận tất cả những gì cô làm.


4 Bình luận