Trở về năm 2000: Thanh ma...
Phấn Đấu Lão Cửu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

(151-300)

Chương 194: Chiến dịch hẹn hò của hoa khôi Cố

15 Bình luận - Độ dài: 1,435 từ - Cập nhật:

“Hi Hi, hai người tính làm gì trong buổi hẹn hò thế?” Trần Giai Giai quay đầu lại, tò mò hỏi.

Cố Mộc Hi xuống giường, mang giày rồi thản nhiên đáp lại: “Tất nhiên là đi dạo phố mua quần áo rồi, Thối Phong nói sẽ dẫn tớ đi mua mấy bộ đồ mới.”

“C-Chỉ mua quần áo thôi? Đơn giản vậy sao?” Trần Giai Giai nghi hoặc hỏi.

Cố Mộc Hi đảo mắt: “Thì đúng là đơn giản vậy đó, chứ còn làm gì được nữa?”

“Đồ ngốc, có cặp đôi nào đi hẹn hò mà chỉ dạo phố mua đồ chứ? Cậu tưởng mình đang đi chơi với cha mẹ à?”

“Tất nhiên là phải làm mấy chuyện nóng bỏng mà nam nữ thanh niên yêu nhau thường làm chứ!” Trần Giai Giai nghiêm mặt nói.

Lúc này, Đinh Anh cũng ngồi dậy trên giường, giơ tay nói: “Cái này tớ biết! Ăn cơm, đi dạo, xem phim! Đó mới là những việc mà các cặp đôi hay làm!”

“Trả lời… sai bét!” Trần Giai Giai bác bỏ thẳng thừng.

“Hả? Sai rồi á? Thế cái gì mới đúng?” Đinh Anh ngơ ngác.

Ngay cả Cố Mộc Hi cũng hơi bối rối. Cô với Dịch Phong ra ngoài chơi từ trước đến giờ chỉ có hai việc: đi dạo và ăn. Chẳng còn gì khác. Cô không có kinh nghiệm, nên thật sự không biết “đáp án đúng” là gì.

Trần Giai Giai đứng lên, vỗ ngực tự tin: “Theo kinh nghiệm học hỏi từ mười tám bộ phim ngôn tình Đài Loan mà tớ đã xem, con trai hẹn con gái ra ngoài mà không làm được gì tử tế thì chẳng phải quá lãng phí tuổi trẻ hay sao?”

“Ăn cơm, dạo phố, xem phim chỉ là màn dạo đầu thôi, mà lại cực kỳ thiếu kỹ thuật, tiêu chuẩn thấp, nên ai cũng dùng.”

“Đáp án đúng phải là: hẹn hò ở một không gian kín, hai người tình tứ bên nhau, nói lời yêu đương mùi mẫn. Ví dụ như… đi khiêu vũ!”

“Mấy cậu thử tưởng tượng mà xem, trong sàn nhảy ánh đèn lờ mờ, hai người ôm nhau nhẹ nhàng, bên tai là giai điệu du dương, rồi cùng nhau khiêu vũ theo nhịp nhạc… ngọt ngào biết bao!”

“Phim ngôn tình Đài Loan nào mà chẳng có cảnh nữ chính nhảy với nam chính!”

“Dạo đầu đầy đủ rồi thì sau đó… hehe, làm gì thì làm thôi!”

Nghe vậy, Đinh Anh lập tức khen: “Ý tưởng hay đấy! Giai Giai tỷ đúng là chuyên gia tình yêu của phòng mình mà!”

“Hê hê, quá khen quá khen, chỉ nằm trong top ba thế giới thôi![note73718]” Trần Giai Giai cười đắc ý.

Cố Mộc Hi che miệng cười: “Thế, ‘chuyên gia tình yêu’ Trần Giai Giai, bạn trai cậu đâu?”

Nụ cười trên mặt Trần Giai Giai lập tức đông cứng…

“Haiz, cũng không biết bạn trai của tớ đã ra đời chưa, họ gì, tên gì cũng chẳng biết…”

Nhắc đến chuyện này, nét mặt Trần Giai Giai đầy vẻ oán than.

“Hi Hi, lần này cậu cứ nghe lời tớ, đảm bảo không sai đâu! Nhất định sẽ khiến tình cảm của hai người thăng hoa trong một ngày!” Trần Giai Giai nghiêm túc nói.

“Một ngày… thăng hoa?” Cố Mộc Hi ngơ ngác chớp chớp mắt.

Trần Giai Giai cảm thấy thành ngữ này không đúng, vội đổi: “Khụ khụ, cũng có thể gọi là ‘một ngày, ngàn dặm’!”

“Thôi, dù sao cũng là khiến tình cảm hai người… đổ thêm dầu vào lửa!”

Cố Mộc Hi: “(;?_?)…”

“Giai Giai à, dù gì cậu cũng là sinh viên ưu tú của đại học trọng điểm đấy… mấy thành ngữ gì thế không biết!”

Đinh Anh hứng khởi nói: “Hi Hi, mấy cái đó không quan trọng, chủ yếu là Giai Giai tỷ nói đúng đó! Tớ thấy hẹn ở phòng khiêu vũ cũng hay lắm đó!”

“Thấy chưa, tiểu Anh cũng thấy hay kìa! Hai người khiêu vũ xong thì có thể tìm khách sạn, nhà nghỉ, khách sạn cao cấp gì đó gần đó, ở khu đó chắc chắn nhiều lắm!” Trần Giai Giai cười hì hì.

“Đi khách sạn làm gì? Ký túc xá cũng có giường mà?” Cố Mộc Hi ngơ ngác hỏi.

Trần Giai Giai đập trán: “Ai nói đi khách sạn chỉ để ngủ thôi hả?”

“Hai người trẻ tuổi tràn đầy sinh lực, chẳng lẽ không thể làm mấy chuyện mà tình yêu cần phải làm sao?”

“Lúc đó là củi khô lửa bén, bùng cháy rực rỡ!”

“Cháy, cháy mãnh liệt! Thế mới là thanh xuân chứ!”

Mặt Cố Mộc Hi đỏ bừng, cô biết ngay Trần Giai Giai định nói gì nên đã lập tức mắng: “Cái gì chứ! Tớ không thèm!”

Mấy chuyện đó… chỉ tưởng tượng thôi chắc cũng ngại chết mất!

“Hừ~ Không thèm nói chuyện với cậu nữa, tớ phải chuẩn bị đi chơi đây!”

Nói xong, cô cầm quần áo chạy biến vào nhà vệ sinh. Lúc đi ra, cô đã thay áo sơ mi trắng và quần jeans, kiểu dáng mang chút hơi hướng thập niên 90 của Hồng Kông.

“Ối dào, hôm nay chịu mặc đồ mới rồi kìa~” Trần Giai Giai trêu chọc.

Cố Mộc Hi đỏ mặt, bĩu môi: “Đồ là để mặc, có gì mà không nỡ chứ?”

Nói xong, cô ngồi xuống bàn rồi bắt đầu trang điểm.

Bình thường Cố Mộc Hi không trang điểm vì khá phiền phức. Chỉ khi đi chơi với Dịch Phong cô mới chịu trang điểm nhẹ.

Phải mất đến hơn nửa tiếng Cố Mộc Hi mới trang điểm xong, cô đứng dậy nói: “Mọi người, tớ đi chơi đây~”

“Ok.” Trần Giai Giai giơ tay làm dấu.

Cố Mộc Hi vừa bước ra khỏi cửa thì như chợt nhớ ra điều gì đó. Cô quay đầu nhìn, thấy mấy người kia đang bận làm việc riêng, không ai chú ý đến cô cả. Cô lén quay lại, mở ngăn kéo, nhét chứng minh thư vào ví…

Cất xong, Cố Mộc Hi vội vã chuồn với gương mặt đỏ lựng.

Dịch Phong đã đứng chờ ở cổng dưới khu ký túc xá nữ.

Lúc này, có một nam thanh niên chải tóc vuốt ngược, tay cầm một hộp sô-cô-la hình trái tim đi tới.

Cậu ta đứng cách Dịch Phong không xa, hai người trông như hai pho tượng canh cửa, khiến các nữ sinh ra vào đều nhìn họ với ánh mắt khó hiểu.

“Này anh bạn, đang chờ bạn gái à?” Tên thanh niên kia rảnh quá nên đã bắt chuyện.

“Ừ.” Dịch Phong đáp bâng quơ.

Tên đó sán lại gần, cười tự đắc: “Tôi cũng đang đợi bạn gái… bạn gái tương lai.”

Bạn gái thì nói bạn gái đi, còn bày đặt ‘tương lai’?Khóe miệng Dịch Phong giật nhẹ.

Lúc này, bóng dáng Cố Mộc Hi xuất hiện ở cửa khu ký túc.

“Ê, nhìn kìa, bạn gái tương lai của tôi đến rồi!” Cậu ta phấn khích, vội chỉnh lại quần áo rồi nhìn chằm chằm vào Cố Mộc Hi với vẻ căng thẳng.

Thấy Cố Mộc Hi đi về phía bên này, cậu ta lại càng kích động đến nỗi tim đập thình thịch.

Nữ thần đang bước về phía mình kìa!

Chẳng lẽ hôm nay là ngày may mắn của mình sao?

Cậu ta vội bước lên vài bước, đưa hộp sô-cô-la ra: “Chào bạn học Cố, tôi…”

Nhưng chỉ thấy Cố Mộc Hi lướt thẳng qua cậu ta, nhào vào lòng Dịch Phong.

“Thối Phong, chào buổi sáng~” Cố Mộc Hi ngẩng đầu lên, cười ngọt ngào.

Rắc!

Tên thanh niên kia chết trân tại chỗ, nhìn Cố Mộc Hi ôm chặt Dịch Phong mà tim vỡ vụn thành từng mảnh.

“Chào buổi sáng, Tiểu Hi Hi.” Dịch Phong dịu dàng xoa đầu cô.

“Đi thôi, chúng ta đi ăn gì trước đi, em đói rồi~” Cố Mộc Hi thân mật khoác tay cậu, nũng nịu nói.

“Được, không thành vấn đề.” Dịch Phong gật đầu, sau đó nhìn tên kia, mỉm cười: “Anh bạn, đây là bạn gái hiện tại của tôi, và cũng là bạn gái tương lai của tôi.”

Nói xong, Dịch Phong cùng Cố Mộc Hi quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng hai người, tên thanh niên như bị sét đánh, ngồi phịch xuống đất.

“Ôi khôngggggg——!!!”

(Tuyết rơi lả tả, gió Bắc hiu hắt~~) [note73719]

Ghi chú

[Lên trên]
Cụm từ "đứng thứ ba thế giới" ở đây có thể bắt nguồn từ câu nói đùa phổ biến "仅此而已,世界第三" (Chỉ thế thôi, đứng thứ ba thế giới). Đây là cách nói được sáng tạo ra từ những người có kỹ năng giỏi nhưng lại giả vờ khiêm tốn.
Cụm từ "đứng thứ ba thế giới" ở đây có thể bắt nguồn từ câu nói đùa phổ biến "仅此而已,世界第三" (Chỉ thế thôi, đứng thứ ba thế giới). Đây là cách nói được sáng tạo ra từ những người có kỹ năng giỏi nhưng lại giả vờ khiêm tốn.
Bình luận (15)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

15 Bình luận

Đem chứng minh thư để dăng kí ks hả...🌚
Ôg bn cuối chap còn ảo tưởng hơn mấy thk wibu... vượt luôn mức chunnibyou quá.... 🐧
Xem thêm
h2 và i2 là hihi
Xem thêm
Chà 🐧, Tiểu Hi Hi này tưởng là thóc hoá ra cũng là gà. Đem theo chứng minh thư làm gì đéy
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
TRANS
🐧
Xem thêm
làm nó chứ còn làm gì nữa. Ai cx biết
Xem thêm
Xem thêm 5 trả lời
Wow, cuối cùng cũng lấy được lần đầu của trans, đã v 🐧
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
TRANS
🐸
Xem thêm