Vol 12: Gấu-san đến thành phố Dwarf (377-422)
Chap 404: Gấu-san đi hóng buổi đánh giá
7 Bình luận - Độ dài: 2,412 từ - Cập nhật:
dịch và edit bởi JunnySnow
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Sau khi chỉ tụi nhỏ dọn dẹp cái nhà mới, tôi quay về Guild Thương mại để trả tiền mua nhà.
Chị lễ tân trợn mắt há hốc mồm khi tôi trả hết bằng tiền mặt. Mà nhờ có đích thân hội trưởng ra mặt nên mọi chuyện trôi chảy lắm, chị lễ tân không dám hó hé nửa lời luôn.
Xong xuôi vụ mua nhà, tôi tức tốc trở lại nhà mình, nơi Fina và Ruimin đang hăng say dọn dẹp.
Ái chà, không có Cổng gấu mới thấy cái chỗ đó xa dữ thần luôn. Mà thôi kệ đi, tôi có sống ở đây luôn đâu mà lo.
Vừa vô nhà, tôi thấy Fina và Ruimin đang thay phiên nhau cầm chổi với chổi lông gà dọn dẹp.
「Mừng chị đã về, Yuna-oneechan!」 Fina cười tươi nói.
「Yuna-san, căn nhà này trông vậy thôi mà rộng lắm luôn đó , dọn mệt xỉu luôn chị ơi!」 Ruimin than thở
「Chị có ở đây luôn đâu, hai đứa dọn sơ sơ thôi, cần gì phải dọn kỹ vậy」
「Nhưng mà thấy nhà dơ với bụi là em ngứa mắt lắm, hông làm hông chịu nổi」
Ruimin vừa nói vừa cầm chổi quét một góc phòng tích đầy bụi. Thấy vậy, tôi cũng sắn tay vô phụ luôn, để hai đứa nhỏ dọn nhà một mình kỳ quá.
「Có ai lên lầu dọn chưa?」
「Dạ chưa」 Fina lắc đầu
「Dọn có mỗi tầng trệt mà tụi em mệt thở không ra hơi rồi chị ơi」 Ruimin than tiếp.
「Vậy cho hai đứa lên trên dọn luôn」
「「Tụi em hả?」」
Fina và ruimin nhìn nhau ngơ ngác.
「Là Gấu Yuru với Gấu Kyuu đó」
Tôi triệu hồi Gấu Yuru và Gấu Kyuu ở dạng gấu con để phụ một tay. Nhớ hồi trước tôi cũng nhờ hai đứa dọn nhà một lần rồi, mà tại hai bé nhỏ xíu nên cũng chỉ quét nhà được thôi à.
Tôi mở cửa sổ cho thoáng rồi bắt đầu dọn dẹp.
Sau đó, cả nhóm năm người chia nhau ra làm việc tới tận lúc mặt trời lặn mới xong. Tụi này đã dọn sạch cái nhà phủ đầy bụi này đồng thời cũng mở cửa cho thông khí luôn. Thật ra mới làm được có nửa ngày cũng chưa sạch hết được, nhưng nhiêu đây là đủ xài rồi, tụi này có sống ở đây đâu.
Tôi đi vào nhà kho ở tầng trệt. Chẳng có gì trong này ngoài những cái kệ trống trơn của chủ cũ.
Tôi quyết định đặt Cổng gấu ở bức tường xa nhất đằng kia.
「Giờ thì tụi mình muốn tới đây lúc nào cũng được rồi. Tiếc là chỉ có Yuna-san dùng được thôi, nếu em cũng dùng được thì không chỉ tới đây đâu, gặp Fina hay chị của em cũng được luôn…」 Ruimin tiếc rẻ.
Đôi lúc tôi cũng ước gì người khác cũng dùng được nó. Mà nghĩ lại, ai cũng xài được thì rắc rối dữ lắm, thôi vầy là được rồi.
「Yuna-oneechan, mình sẽ dùng cánh cổng này về nhà hả chị?」 Fina hỏi
「Hmmm, chắc tùy vào nhóm của Jade-san. Nếu chị em mình tạm biệt họ ở đây thì mình dùng nó về, còn nếu mọi người quyết định về chung thì thôi」
「Về nhà nhanh cũng thích thật, nhưng không cưỡi Gấu Yuru và Gấu Kyuu về nhà thì tiếc lắm」 Ruimin bĩu môi.
Cùng lắm thì tôi gửi Ruimin về làng Elf rồi rời đi thôi. Nói chung là tùy theo nhóm Jade-san muốn sao thôi à.
「Giờ thì chúng ta đi tắm trước rồi về nhà trọ nhé」
Hai đứa chảy mồ hôi nhễ nhại vì dọn nhà trong thời tiết nóng nực này rồi kìa. Dù có mặc tạp dề để đỡ dơ người rồi nhưng đầu tóc với mấy chỗ khác dính đầy bụi bẩn hết trơn.
Tôi mở Cổng gấu trước mặt để đến Nhà gấu ở làng Elf. Rồi năm người tụi tôi, cả Gấu Yuru và Gấu Kyuu đều đi tắm sạch sẽ thơm tho trước khi về nhà trọ nghỉ ngơi.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Sự kiện Cổng kiểm định chính thức bắt đầu từ ngày hôm nay. Jade-san không có ý đi cùng chúng tôi nhưng tụi này cũng muốn đi coi cái sự kiện này nó ra làm sao.
「Nhưng sao chị đi sớm dữ vậy?」 Ruimin ngạc nhiên hỏi.
Mặt trời chỉ vừa mới ló dạng thôi đó. Fina và Ruimin còn ngái ngủ lắm.
「Tại chị muốn tới chỗ Cổng kiểm định trước khi mọi người đổ xô tới đó」
Thật ra là tại vẻ ngoài của tôi.
Tuy không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng nếu mọi người tập trung lại như trong những buổi lễ hội thì chuyện nó lớn lắm. Thậm chí mọi người có khi sẽ gặp nguy hiểm khi họ bu quanh tôi trên cầu thang nữa.
Với lại Rojina-san cũng nói sáng sớm ít người tới nữa. Tôi thì cứ tưởng người ta sẽ tập trung ở đó từ sớm cơ. Dù gì thì thợ rèn dậy cái là nhào vô làm liền còn gì. Nhưng người cầm vũ khí, các mạo hiểm giả ý, thì phải ăn sáng nghỉ ngơi đàng hoàng vào buổi sáng rồi mới sung sức được. Ai mà vung vẩy vũ khí lúc còn ngái ngủ, đầu óc thì lơ mơ, tay chân thì cứng đơ đâu. Đạt kết quả tốt trong tình trạng này á, mơ đi.
Bởi vậy tôi mới tính tới chỗ Cổng kiểm định trước khi những người khác tới.
Coi người ta biểu diễn vài màn rồi tụi này về liền.
「Nhưng em còn buồn ngủ lắm...」 Ruimin ngáp ngắn ngáp dài.
「Em có thể quay về ngủ mà」
「Em muốn đi cùng cơ」 Ruimin lắc đầu từ chối.
Gấu Yuru và Gấu Kyuu sau khi hoàn thành nhiệm vụ gọi tôi dậy xong thì đã quay về Tay gấu nghỉ ngơi, sau đó ba chị em tôi đến địa điểm diễn ra sự kiện được mong chờ nhất năm nay.
Y như tôi nghĩ, chỉ có vài mống ở ngoài đường tầm giờ này. Lúc tới cầu thang thì tôi chẳng thấy ma nào nữa.
「Fina, nếu mệt thì nhớ nói chị nha. Em cứ thoải mái đi, hông có ai nhìn em đâu mà lo」
「Dạ, nhưng em sẽ cố tự mình leo lên」 Fina nhẹ nhàng từ chối.
「Yuna-san, sao chị hông nói vậy với em?」 Ruimin thắc mắc hỏi.
「Tại chị hông nghĩ Ruimin cần chị giúp đâu, hôm qua em leo lên đây như bay luôn mà. Nhưng chị có thể giúp em xuống núi nếu muốn」
「Thôi cho em xin!」 Ruimin sợ xanh mặt.
Ruimin ba chân bốn cẳng chạy như bay lên cầu thang như trốn tôi vậy. Vừa nghe tới khúc tôi giúp em ấy xuống núi là con bé đã co giò bỏ chạy rồi. Ờ thì tại hôm qua tụi tôi mới chơi nhảy bungee không dây mà.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Tôi với Fina đi theo Ruimin lên cầu thang. Fina thở hổn hển nhưng vẫn từ từ tự mình leo lên. Mồ hôi chảy đầy trên trán nhưng con bé vẫn cố hết sức leo đến đích.
「Em giỏi quá!」
Tôi đưa cho Fina và Ruimin mỗi đứa một ly nước lạnh.
Giờ này còn sớm lắm nên chẳng có ai ở đây hết. Tụi này có đến quá sớm không ta?
「Chẳng có ai ở đây hết」 Ruimin nhìn quanh nói.
「Yuna-oneechan, Ruimin-san, có người ở đằng kia kìa」 Fina chỉ tay.
Nhìn theo hướng Fina chỉ, tôi thấy ai đó đang nhìn chằm chằm vào tòa nhà chứa Cổng kiểm định. Trông quen quen ta.
「Là Rojina-san đó」 Ruimin nói.
Rojina-san đang đứng trước tòa nhà đó y chang Ruimin nói.
「Rojina-san? Không lẽ ông ấy cũng tham gia sự kiện này sao?」 Ruimin thắc mắc.
「Hmmm, nhưng Rojina-san đâu có làm món vũ khí nào」 Fina nói.
Ông ấy chưa từng rèn ra một món vũ khí nào từ khi chúng tôi đến đây. Ông ấy bận làm đống nồi với chảo chúng tôi đã đặt trước mà. Thậm chí trước đó Rikka-san cũng nói ông ấy không còn làm vũ khí nữa. Rojina-san trông bối rối thấy rõ, không biết phải làm gì luôn. Khi tôi lỡ mất cơ hội gọi ông thì Rojina-san đã quay sang nhìn chúng tôi.
「Ồ, là mấy đứa hả. Sao đến sớm vậy? Còn lâu mới tới lúc mọi người tập trung ở đây mà」 Rojina-san hỏi.
「 Tại con ăn mặc như vầy nên con mới tới sớm thôi. Còn ông thì sao Rojina-san? Không lẽ ông tính tham gia sao?」
「Làm gì có. Ta đã nghỉ làm vũ khí từ lâu rồi」 Rojina-san xua tay.
「Vậy sao ông lại ở đây?」
「.... Chắc là vì để xác nhận」 Rojina-san ấp ủng nói.
「Xác nhận?」
「Ta muốn rèn vũ khí」 Rojina-san nói.
「Vậy thì bắt tay vào làm thôi」
「Không dễ vậy đâu nhóc. Trong lòng ta muốn rèn vũ khí lắm, nhưng từ khi Ghazal và Gordo rời đi đã để lại một lỗ hổng không thể lấp lại. Ta từng mong chờ ngày chúng lớn lên và chúng đã trưởng thành hệt như ta mong đợi. Nhưng giờ hai đứa nó đi rồi, ta hết muốn rèn vũ khí nữa. Rèn sắt mà không có chúng khiến công việc này nhàm chán vô cùng」 Rojina-san thở dài.
Thật là, có phải con gái ông đi lấy chồng hay vợ ông mất đâu chứ? Mà chắc tại đầu óc tôi toàn mấy thứ gì đâu nên mới không thấy vậy. Với lại, hai cậu học trò của ông sớm muộn gì cũng phải mở tiệm riêng rồi rời đi thôi mà. Nếu ông cứ nhớ mãi hai cậu học trò này thì ông còn phải cô đơn dài dài. Sao ông không nhận thêm một đứa học trò mới sau khi hai người kia đã xuất sư rời đi chứ?
「Nên ta tính tới đây coi màn trình diễn của một tên thợ rèn tập sự, lỡ đâu nó có thể làm sống dậy niềm đam mê rèn vũ khí trước kia thì càng tốt」 Rojina-san nói.
Hèn chi ông ấy tới đây sớm vậy.
「Mấy đứa cũng tới đây xem hả?」 Rojina-san hỏi.
「Đúng vậy」
「Chỉ có thợ rèn với thương nhân mới tới đây sớm như vầy thôi, người thường không có đâu」 Rojina-san nói.
「Đây là một sự kiện lớn tại nơi này mà?」
「Lớn với thợ rèn thôi. Người thường thì có coi được gì đâu mà hóng. Với lại trước đó họ còn phải chinh phục cái cầu thang dài dằng dặc này nữa mà」 Rojina-san nói.
Con cũng nghĩ như y vậy đó. Không được xem thì hóng làm gì cho mệt. Nếu trên đời có máy quay hay gì đó để cho người ngoài coi thì may ra còn có người tới xem.
Đã vậy còn cái cầu thang dài tới vô lý này nữa.
「Sao cái Cổng kiểm định lại ở tuốt trên này vậy? Sao người ta không đặt nó ở nơi nào thấp hơn? Với lại ai là người đã làm ra Cổng kiểm định vậy? Hay nó đã luôn ở chỗ này từ hồi nào tới giờ rồi?」
「Nghe đâu là do một pháp sư tạo từ hồi xa xửa xa xưa rồi. Chỗ này được đồn thổi là dễ tụ ma lực với dùng phép thuật nữa」 Rojina-san giải thích.
Không biết ở đây có nguồn ma lực lớn không, như ở vùng đất thánh hay long mạch á? Trong game với manga cũng có mấy tình tiết giống vầy nè.
Nhưng Cổng kiểm định lại được tạo ra bởi một ma pháp sư. Không phải như mấy cái kim tự tháp mọc ra từ hư không đâu.
「Không lẽ đây là lý do không ai biết chính xác khi nào Cổng kiểm định mở do nó được tạo ra từ ma lực?」
「Nó đó. Cổng kiểm định hết ma lực thì đóng, khi đầy thì nó mở」 Rojina-san gật đầu
Hèn chi hông ai biết khi nào nó mở.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
「Hình như nó sắp mở rồi đó」 Rojina-san nói.
Tôi nhìn theo Rojina-san, cánh cửa tòa nhà dần mở ra. Một người lùn bước ra từ bên trong. Tôi không biết ông ta bao nhiêu tuổi, nhưng chắc cũng tầm tuổi Rojina-san thôi.
「Ai vậy ông?」
「Là hội trưởng Guild Thợ rèn đó. Mỗi năm tầm này, các nhân viên của hội đều ở lại nơi đây. Khi cổng mở, họ lập tức báo cho hội trưởng. Chắc hội trưởng đã nắm được tình hình nên mới ở lại qua đêm để chuẩn bị」 Rojina-san giải thích.
Khi hội trưởng Hội thợ rèn bước ra, ông ấy khẽ hắt xì một cái rồi nhận ra vài vị khách sớm.
「Một con gấu!? Và Rojina?」 Ông hội trưởng ngạc nhiên.
Hội trưởng Guild Thợ rèn hết nhìn tôi lại nhìn Rojina-san.
「Con bé là bạn tôi, mong ông anh bỏ qua」
Rojina-san nói đỡ cho tôi.
「.... Nếu ông đã nói thế thì thôi, nhưng có vẻ ông làm bạn với một cô bé ăn mặc đẹp ha」 Ông hội trưởng nói.
「Con bé quen với hai đứa học trò bỏ đi của tôi. Con bé mới tới đây nên tôi đang chăm sóc nó」 Rojina-san giải thích.
「Rồi, thế ông lại đến đây xem à? Hay tính tới tham gia?」 Ông hội trưởng hỏi.
「Tôi tới xem thôi」 Rojina-san đáp.
「Vẫn không chịu rèn vũ khí à?」 Ông hội trưởng hỏi.
「Chịu, có lẽ sẽ. Hoặc không」Rojina-san lơ đãng nói.
「Thế ông chọn cái nào?」 Ông hội trưởng hỏi.
「Tôi cũng chả biết nữa」 Rojina-san lắc đầu.
「Ông lại đến xem năm này à. Tôi sẽ mời trà ở trong, cứ tự nhiên」 Ông hội trưởng nói.
「Có được không?」
「Cho tới lúc có người tới thôi. Chắc cô Gấu và tụi nhỏ cũng leo cầu thang mệt rồi ha, vào trong uống trà đi nhé」 Ông hội trưởng mời.
Vậy là chúng tôi chấp nhận lời mời. Dù gì tụi này cũng muốn tham quan bên trong tòa nhà này mà.
***
p/s: mị về rồi nè, lịch đăng truyện sẽ như cũ nha ^^


7 Bình luận